Tất cả hoàn cảnh đều tương tự cùng Quân Thiên Tiên Phủ trước kia, chỉ có diện tích là lớn hơn vô số lần. Dành cho năm vị Chí Cảnh Thánh Tôn tĩnh dưỡng tu hành ở chỗ này thì cũng dư dả.
Đến khi Tông Thủ vội vã tìm tới thì Long Ảnh đã vào trong tiên phủ bế quan. Mà Lâm Huyền Sương thì ngồi ở trước băng quan của Tô Tiểu Tiểu, đang lâm vào suy nghĩ sâu xa,
Tông Thủ đầu tiên là một mực cung kính một lạy. Vị sư tôn này của hắn tuy là tính tình cổ quái, giống như ma nữ vậy, tuy nhiên Tông Thủ cũng không dám có nửa phần thất lễ.
Nếu mà phương diện này bị Lâm Huyền Sương bắt thóp nắm được đằng chuôi, sau này nói không chừng sẽ lại bị đối phương một lần nữa ra sức trêu cợt, huống chi lúc này càng là đang có việc cầu người.
Sau khi thi lễ, Tông Thủ mới nhìn kỹ Tô Tiểu Tiểu, sau đó khẽ thở dài một hơi. Xem ra sắc mặt cũng không tệ lắm, thế nhưng lúc này tất cả sức sống của Tô Tiểu Tiểu, tất cả sự thay đổi của thân thể kỳ thật đã bị đông lạnh cứng lại.
– Mới nửa năm không gặp mà thôi, con lại trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài? Cứ theo như sư bá của con năm đó, chỉ kém chút là tương tự phật!
Lâm Huyền Sương thổn thức thở dài, tỉnh lại từ trong từ trầm tư, sau đó nhìn Tông Thủ với vẻ mặt quái dị.
– Con lúc này mới vài năm mà thôi? Nữ nhân còn có năm sáu vị. Sau này trường sinh hậu thế thì bên người lại càng không biết sẽ có bao nhiêu hồng nhan tri kỷ, tuyệt thế giai nhân? Thật là làm cho người ta phải thương cảm cho thiếu nữ này ở bên cạnh đồ đệ như con.
Tông Thủ im lặng, nếu muốn giải thích lại thật sự vô phương phản bác. Chẳng lẽ nói rằng chính mình thật sự là không có ý như thế, kỳ thật rất vô tội sao? Vậy thì liền đích thực là vô liêm sỉ cực độ !
Có điều nói cho cùng, cơ bản Tông Thủ hắn kỳ thật là rất chuyên tình. Chỉ là mỹ nhân ân trọng –
Thế nhưng nếu như nói ra những lời này thì đến chính mình cũng có cảm giác đỏ mặt.
Cũng may Lâm Huyền Sương trêu chọc chỉ chốc lát liền mất đi hứng thú, nàng nói vào việc chính: – Là con đã tu sửa lại đạo cơ cho nàng ta?
Tông Thủ vội vàng gật đầu: – Đúng vậy! Hồi đó thật sự là vạn bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là trước phá rồi sau đó lại lập pháp tắc, là đúc lại căn bản cho Tiểu Tiểu nàng. Cũng chỉ có Nguyên Sinh Linh Tức Quyết của sư tôn mới có khả năng khiến nàng sau này khôi phục được sinh nguyên.
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy sắc mặt Lâm Huyền Sương chợt lạnh đi: “Nguyên Sinh Linh Tức Quyết là bí truyền của vi sư, càng là một bí truyền đại pháp của Thương Sinh Đạo. Đồ nhi con dễ dàng tiết lộ ra ngoài, có biết hậu quả chăng?
– Bất đắc dĩ mà con đành làm, vẫn còn xin sư tôn bao dung!
Tông Thủ chất phác không thèm để ý, ngược lại còn nở nụ cười: – Ma Đạo đã suy, Thất Tình Nguyên Ma đại pháp của Tô Tiểu Tiểu đã bị huỷ bỏ. Cũng bởi vì Lý Biệt Tuyết nên nàng ta cũng lại khó lòng trở về Ma Đạo. Hiện trong người nàng có Vạn Linh Nguyên Thai, là do đệ tử cấu trúc lại đạo bản cho nàng, tính cách cũng là không tệ. Tuy không phải là dính nước bùn mà không nhiễm, tuy nhiên cũng không từng là linh tính u mê. Có thể nói là người truyền thừa thích hợp nhất về Nguyên Sinh Linh Tức Quyết của sư tôn. Đệ tử cả gan, muốn dẫn Tô Tiểu Tiểu vào trong môn hạ của sư tôn.
Lâm Huyền Sương lập tức hơi chớp mắt, khẽ hừ một tiếng. Có điều trong mắt lại lộ ra vài phần vừa lòng.
Tông Thủ lập tức biết rắng vị sư tôn này, tất nhiên đã động tâm. Chí Cảnh Thánh Tôn vốn trường sinh hậu thế, nên đối với truyền thừa của bản thân cũng không coi trọng lắm.
Nếu là người bình thường, mặc dù là có được tư chất có thể sánh cùng đám người Thạch Việt Thủy Lăng Ba thì cũng khó lòng lọt vào pháp nhãn của sư tôn.
Chỉ có Tô Tiểu Tiểu này về tính cách quả nhiên là tuyệt hảo. Còn về thiên tư tu hành, ngược lại chỉ là thứ yếu.
– Chỉ là ‘Sinh’ đại đạo, ta đã nắm giữ, gửi gắm Nguyên Thần. Sau này nàng tu hành Nguyên Sinh Linh Tức Quyết, chỉ sợ là con đường sẽ gian nan.
– ‘Sinh’ đại đạo kia tất nhiên vô phương, tuy nhiên Nguyên Sinh Linh Tức Quyết của sư tôn cũng không phải chỉ có học môn Sinh Chi Thần Quyết hàng đầu này sao?
Tông Thủ có Nhập Mộng Pháp thông minh sắc xảo, được Lâm Huyền Sương truyền bá nghĩa lý sâu sắc của Nguyên Sinh Linh Tức Quyết, biết rõ nền tảng của đại pháp này.
‘Sinh’ đại đạo đã bị ngăn chặn, tuy nhiên thần quyết chữ ‘Nguyên’ này thì ở trong một vực cũng vẫn không người nào có thể gửi gắm Hợp Đạo.
Huống chi sau này lại sai biệt như thế nào. So sánh với Nguyên Ma Thất Tình Đại Pháp mà Tô Tiểu Tiểu tu hành trước kia thì cũng sẽ không có gì xấu.
Nguyên Ma Thất Tình tuy là thần kì, tuy nhiên bản thân nó hoàn toàn ngăn cách cùng căn bản của đại đạo ở chốn này, không nửa phần hy vọng được học hỏi Chí Cảnh đỉnh phong.
Cho nên Tô Tiểu Tiểu tuy là Ma Môn Thánh Nữ, nhưng địa vị không quá cao.
Trong lòng hắn lại càng có sự vui vẻ không tự kìm hãm được. Lâm Huyền Sương đã có ý định thu đồ đệ, như vậy Tô Tiểu Tiểu nàng chắc chắn là được cứu rồi.
– Thôi! Cũng chỉ mong sau này nàng ta thật sự có thể như ngươi nói, trở thành trụ cột của Thương Sinh Đạo chúng ta.
Lâm Huyền Sương bĩu bĩu môi, tuy nhiên lại nhăn mày: – Cũng may mà con cứu chữa kịp thời, thủy chung duy trì cho thân thể nàng một cơ hội sống. Nguyên Thần có căn cứ. Vì vậy thất phách còn đủ cả, tam hồn không tiêu tan. Cứu nàng ta thì có khả năng, tuy nhiên chỗ này của ta lại phải tốn thời gian mấy tháng, pháp khí cũng không thích hợp để tăng ực lượng của thần thông Nguyên Sinh Linh Tức Quyết.
Khóe môi Tông Thủ giật giật, khi hắn nhờ vả Lâm Huyền Huyên đưa Tô Tiểu Tiểu đến Lâm Huyền Sương cứu mạng thì hơn mười món Tần Hoàng dùng làm trận khí phục sinh cũng đã đưa hết cho Lâm Huyền Huyên để cùng mang tới.
Chỉ trừ hòn đá kia ra, Tông Thủ lo lắng trong trận chiến Hoàng Kinh Thành sẽ có thương vong lớn nên vì bảo đảm vẹn toàn mà giữ ở bên người.
Biết rằng Lâm Huyền Sương đây là đang moi thêm, nhưng lại không làm sao được nên Tông Thủ đành lấy ra Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch.
– Đây là một món chí bảo mà đệ tử tìm được trong Tần Hoàng Mộ, có thể sư tôn sau này dùng được.
Vốn là chuẩn bị dùng thần vật này để đổi chút thứ tốt từ trong kho Thương Sinh Đạo. Bây giờ nhìn lại, cũng là vô phương .
Ai kêu hắn có việc cầu người?
Lâm Huyền Sương ánh mắt sáng ngời, phẩy tay áo một cái liền thu nhận Cửu Khiếu Sinh Nguyên Thạch kia. Trên mặt lập tức cũng tươi cười như hoa.
Có hòn đá kia làm nguyên liệu, tìm người luyện khí thích hợp thì cơ hồ có thể mười phần luyện ra một món Hậu Thiên Thần Bảo.
Sau đó thấy Tông Thủ vẻ mặt chán nản, mặt xám như tro tàn thì bà lập tức lại cười khúc khích. Lấy ra vài quyển sách, vài cuốn tranh vẽ rồi quăng cả cho hắn.