Tần phu nhân mang
theo một nhà Lí Thanh Hà vòng qua mặt sau phòng ở mà đi đến . Phía trước phòng bếp là một mảnh đất trống rất rộng , tựa hồ chính là đất trồng
rau , lúc này không có người trồng vì thế trở nên hoang vu , nhưng mà cỏ mọc ra nơi này cũng bị người ta bạt đi hết , lộ ra đất bùn đất đen đen
vàng vàng .
Cách phòng bếp không xa là một
loạt gian phòng của hạ nhân , Giang Lăng không có đếm qua ,bộ dáng đại
khái là khoảng bảy , tám gian .
Nhưng mà vô
luận là phòng bếp hay là phòng hạ nhân , đều trống không , không thấy
một vết chân — tòa nhà này kỳ thực là một tòa nhà nhưng không phải là
nhà .
” Các ngươi xem tòa nhà này như thế nào ? ” Đi đến chỗ này , Tần phu nhân nhìn Lí Thanh Hà cười hỏi .
Giang Lăng lúc này đã hoàn toàn hiểu hết thâm ý , nhìn Tần phu nhân liếc mắt
một cái , cũng không có lên tiếng . Nàng ẩn ẩn đoán được ý tứ của Tần
phu nhân .
” A , không sai .” Lí Thanh Hà cười nói .Nàng cũng là cái thấu hiểu lòng người . Lần trước Tần tướng quân
cật lực khuyên bảo các nàng chuyển nhà , hôm nay Tần phu nhân lại cố ý
đưa các nàng đến xem tòa nhà không người này , ý tứ tương đối rõ ràng :
tòa nhà này cố ý vì ba người Giang gia mà chuẩn bị .
Bất quá Lí Thanh Hà mò không ra chủ ý của Giang Lăng , đứa nhỏ kia rất là
mạnh mẽ , nàng thế nhưng lại không có cách nào . Dứt khoát hàm hồ đáp
đại một câu ” Không sai “.
” Lăng Nhi ngươi xem sao ? ” Giang Lăng không lên tiếng , Tần phu nhân cũng đâu chịu buông tha nàng .
Giang Lăng cười cười : ” Tòa nhà này , tự nhiên là tốt . Ở trong thành , hoàn cảnh lại thanh tịnh ; có sơn có thủy , có hoa có cỏ , phòng ốc thì tinh xảo . Chờ có một ngày ta buôn bán có lời , ta cũng sẽ cấp trong nhà mua một tòa nhà giống như vậy . Nói xong chuyển hướng nhìn sang Lí Thanh Hà cùng Giang Đào : ” Nương , Tiểu Đào , các ngươi chờ thêm hai , ba năm , ta nhất định sẽ cho các ngươi ở trên tòa nhà giống như vậy .”
” Tỷ , ta sẽ nỗ lực đọc sách , đến lúc đó cho ngươi cùng nương ở trên tòa nhà thật tốt .” Giang Đào đáp lại nói . Tỷ đệ hai người nói xong thì
nhìn nhau cười .
Tấm gương của lực lượng là vô cùng lớn , tuổi này của Giang Đào , đúng là thời điểm hình thành nhân
sinh quan , thế giới quan , lúc này đã bị Giang Lăng ảnh hưởng , hiện
tại cả đầu đều suy nghĩ tự lực cánh sinh , tư tưởng muốn tự mình tạo ra
cơm no áo ấm .
Tỷ đệ hai người nói xong câu này ,
thành lí do thoái thác lớn nhất , đem những lời sắp nói của Tần phu nhân nghẹn lại trong cổ họng . Nàng nhìn Lí Thanh Hà cũng không có ý định
muốn khuyên giải , đành phải đem những lời này nói ra : ” Tòa nhà này ,
là tướng quân cố ý vì các ngươi mà tuyển chọn ra .
Hắn mới đến đây , mọi việc giao tiếp , công vụ cực kỳ bận rộn . Hôm qua sau khi quản gia chọn được căn nhà tốt này , hắn còn cố ý đến nơi đây
nhìn qua một chuyến , cuối cùng mới xác định là mua xuống nơi này , cho
các ngươi vào ở .
Chúng ta là người một nhà ,
Lăng Nhi , Đào Nhi , các ngươi không cần nói những lời như người ngoài , để tránh tướng quân bị thương tâm , vẫn là tùy ý chuyển vào đi .
Lại nói , nếu Đào Nhi bái sư thành công , sau này nhất định phải ở lại Linh Lăng Thành . Tuy rằng đến lúc đó hắn cũng có thể ở lại nhà của ta .
Nhưng mà ta nói thật , không bằng các ngươi chuyển đến đây .
Hắn đi vào thành , chỉ còn lại Giang phu nhân cùng Lăng Nhi , hai người nữ
tử ở lại chân núi hẻo lánh , chúng ta đây đều sẽ lo lắng .”
Giang Lăng nhìn Lí Thanh Hà tâm tư bắt đầu lay động , chạy nhanh nói : ” Việc này không vội , đến lúc đó rồi nói sau .”
Tần phu nhân cũng biết việc này không thể nóng vội , cười nói : ” Chúng ta hồi phủ thôi .”
Đoàn người ra khỏi tòa nhà , lại ngồi lên xe . Chỉ một lát công phu ,
xe liền ngừng lại . Tần phu nhân nói : ” Đến , thỉnh Giang phu nhân .”
Chờ Giang Lăng bước xuống xe , một tòa trạch viện cao lớn uy nghiêm , cửa
viện thật lớn xuất hiện trước mắt nàng . Trước cửa là hai con sư tử đá
oai phong lẫm lẫm , thủ vệ hai bên vạm vỡ , mặc áo giáp cùng với đeo
đao , khí trên người tự nhiên làm cho người ta không khỏi run sợ .
Giang Lăng âm thầm gật đầu , đây mới chính là khí thế của phủ tướng quân .
” Mời vào trong .” Tần phu nhân nhìn Giang gia ba người đi vào bên
trong , chỉ có Giang Đào là trong mắt lộ ra một tia khiếp ý , Lí Thanh
Hà cùng Giang Lăng trong mắt tuy có chút ngạc nhiên , nhưng mà thần sắc
không có chút gì là khiếp đảm , nao núng , nhớ tới những lời hôm qua
tướng quân đã nói với nàng , trong lòng không khỏi cảm khái vạn phần .
Giang Lăng một đường
đi theo phía sau Tần phu nhân , đối với kiến trúc bên trong âm thầm tán
thưởng không thôi . Kiếp trước nàng đã từng đi qua không ít thành cổ ,
xem qua rất nhiều kiến trúc của các triều đại cổ , nhưng đến hôm nay ,
nàng chân chính cảm nhận được kiến trúc của Đường triều , rộng rãi , khí thế , chính là lộ ra phong phạm của một đại quốc khí thế hiên ngang ,
cường thịnh .
” Một đường mệt nhọc , các
ngươi ở đây nghỉ ngơi một lát đi .” Tần phu nhân đưa các nàng đến một
gian phòng , nói : ” Giang phu nhân cùng Lăng Nhi hôm nay liền ở nơi này đi . Các ngươi nghỉ ngơi cho tốt , ta phải đi an bày một chút yến hội
của đêm nay , hiện thời không thể tiếp chuyện được .Đến thời gian ta sẽ
cho nha đầu đến gọi các ngươi .
Về phần
Đào Nhi , một lát ta sẽ cho người dẫn ra ngoại viện nghỉ ngơi , nơi đó
sẽ có người chiếu cố hắn , Giang phu nhân không cần lo lắng .”
Lí Thanh Hà liền cười nói : ” Như thế chúng ta liền làm phiền . Ngươi
vội thì đi thôi , không cần lo lắng cho chúng ta .”
Tần phu nhân giới thiệu hai cái nha đầu đứng kế bên , lại khách khí hai ba
câu , thế này mới chịu mang Giang Đào rời đi .
” Giang cô nương , nếu người muốn nghỉ ngơi , xin mời theo ta .” Vị nha
đầu tên là Liễu Lục kia đối với Giang Lăng nói .
Giang Lăng nhìn Lí Thanh Hà có chút mỏi mệt , liền đi theo Liễu Lục đến một
cái phòng khác , lấy cớ muốn nghỉ ngơi , đem nha đầu kia cho đứng ở
ngoài cửa , còn bản thân lắc mình vào không gian luyện công .
” Có một vị là Giang cô nương ở nơi này nghỉ ngơi sao ? ” Không biết qua
bao lâu , ngoài cửa vang lên âm thanh của một nữ tử .
” Dạ , cô nương . Giang cô nương chính là nghỉ ngơi ở bên trong . Cô
nương muốn nô tì đánh thức nàng sao ? ” Đây là tiếng nói chuyện của Liễu Lục .
” Đúng , đánh thức nàng đi .” Nàng kia nói .
Lòng hiếu kỳ của Giang Lăng nổi lên . Vị cô nương này là ai ? Liễu Lục kêu
nàng ta là cô nương , vị kia chắc là tiểu thư của Tần phủ , bằng không
cũng là dòng họ gì đó . Tần Ức đã lớn như vậy , phỏng chừng sẽ không
phải là tỷ tỷ của hắn . Vậy kia hẳn là muội muội của hắn ?
Hai ngày nay gặp , Tần phu nhân chẳng bao giờ nhắc đến mình có nữ nhi
nha ? Hay là vị Minh Nguyệt cô nương kia ? Tần Ức nhận làm muội muội ?
Đang nghĩ như vậy , nàng cũng không muốn luyện công nữa , nàng muốn
biết vị muội muội này của Tần Ức chạy tới tìm nàng để làm cái gì .
Từ trong không gian xuất ra , Giang Lăng kiểm tra một chút quần áo của bản thân , nhìn xem có mang theo ra cỏ dại gì không .
Nàng vừa thu thập sẵn sàng , ngoài cửa liền vang lên tiếng đập cửa ,
Liễu Lục nói : ” Giang cô nương , người tỉnh sao ? ”
Giang Lăng đi qua , đem cửa mở ra , nhìn Liễu Lục : ” Chuyện gì ? ”
” Cô nương nhà ta đến nhìn ngươi .” Liễu Lục nhẹ nhàng hạ lễ , xoay người sang phía khác cũng không nói chuyện .
Cửa này mở ra , ánh mắt Giang Lăng liền dừng ở trên người cô nương mặc áo
cánh màu hồng lựu . Bất quá có chút ngoài dự kiến của nàng , vị cô nương này không phải là Minh Nguyệt cô nương mà nàng đã nhìn thấy ở Xuân
Hương viện . Mà là một vị đại khái khoảng chừng mười ba , mười bốn
tuổi , ngũ quan , bộ dạng tương đối xinh đẹp , sáng láng — một vị cô
nương xa lạ . Mặt mũi cùng với Tần Ức cũng có chút nét giống nhau .
Vị cô nương kia xoay người lại , đi đến trước mặt Giang Lăng , đánh giá
nàng vài lần , mở miệng nói : ” Ngươi chính là Giang cô nương ? ”
Chỉ một cách liếc mắt này , Giang Lăng đối với nàng đã hiện ra tia không
vui . Ánh mắt kia nhìn nàng có hèn mọn , khinh thường . Giang Lăng khinh , nhẹ gật đầu , thản nhiên nói : ” Đúng , ta là Giang cô nương . Không
biết vị cô nương này xưng hô như thế nào ? Có gì chỉ giáo ? ”
Vị cô nương kia cũng không nói chuyện , hai mắt lại nhìn chằm chằm
Giang Lăng , ngược lại phân phó Liễu Lục : ” Liễu Lục , nói cho nàng ta
biết ta là ai .” Bộ dáng thật là cao ngạo .