Hàn Ngu Chi Thiên Vương

Chương 123: Buổi tụ tập đầu năm



Hai anh em Kim Sung-won chẳng mấy chốc đã tới quán thịt nướng của Kang Ho-dong, hôm nay quán thịt nướng ngừng kinh doanh, chỉ tiếp đãi bạn bè, có điều vì nghệ sĩ rất đông nên nhân viên phục vụ vẫn đầy đủ như thường ngày.

Một trong hai phục vụ viên đứng ở cửa dẫn anh em Kim Sung-won đi vào.

– Sung-won tới rồi. Đại sảnh cực kỳ náo nhiệt, Kim Je-dong, Shin Ji, Park Myung-soo đều có mặt.

– Chào các hyung, các noona. Kim Sung-won nhỏ tuổi nhất trong số bọn họ nên chào ngắn gọn: – Đây là em gái tôi, Seo Ju-hyun. Seohyun, đây là Kang Ho-dong oppa ..

Seohyun không ngừng cúi người chào hỏi.

– Không cần cúi mình, đông thế này cứ cúi chào hết sao chịu được. Kang Ho-dong đã từng gặp Seohyun một lần rồi, nói:

Thân thế Kim Sung-won thì mọi người đều biết, nên không ngạc nhiên hai anh em lại khác họ.

– Seohyun, ngồi chỗ chị này. Shin Jin rất thân thiết kéo tay Seohyun:

– Shin ji noona nổi tiếng là tửu thần, nếu chị ấy mời rượu thì em đừng có nhận.

Shin Ji trừng mắt với Kim Sung-won rồi nói: – Tính cách cậu thay đổi nhanh thật đấy. Seohyun đừng nghe cậu ta nói linh tinh, chị chuẩn bị đồ uống cho.

– Cám ơn Shin Ji unnie, em uống nước chanh là được rồi.

– Thật là, không cần câu nệ như thế, cứ thoải mái đi. Shin Ji cứ nghĩ Seohyn vì căng thẳng nên như thế, tỏ ra thật ôn hòa:

Kim Sung-won thì đi hỏi thăm từng người: – Je-dong hyung, chúc mừng đoạt daesang.

– Nhóc, sớm muộn cũng có ngày đó thôi, đừng vội. Tâm tình Kim Je-dong rất vui vẻ:

Hỏi thăm một vòng Kim Sung-won quay về ngồi bên Seohyun, viết Seohyun giống mình, không mất bình tĩnh, nhưng là người duy nhất cô bé quen ở đây, tất nhiên phải ngồi bên cạnh.

– Sung-won, tính cách Seohyun giống cậu y hệt. Shin Ji tựa hồ phát hiện ra điều gì thú vị:

Kim Sung-won nhìn Shin Ji một lượt: – Nó là em gái em, giống em không phải bình thường à?

Shin Ji nghẹn lời: – Coi như tôi nói sai. Nhìn hai anh em nhà này đến tư thế ngồi cũng đàng hoàng giống hệt nhau, uống cạn luôn chén rượu trước mặt.

Mọi người tùy ý chuyện trò, đều là bạn bè thân thiết cho nên không ai chuyên môn chiếu cố ai, Seohyun chẳng mấy chốc thích ứng được.

Mười mấy phút sau Lee Hyori tới, vẫy tay với mọi người, nhìn một vòng đi tới bàn Kim Sung-won, chỉ có bàn này có hai nữ giới.

– Lee Hyori noona. Kim Sung-won kéo Seohyun cùng đứng lên:

Lee Hyori vỗ vai Kim Sung-won một cái, tò mò hỏi: – Cô bé này là ai?

– Chào tiền bối, em là Seo Ju-hyun, em gái anh Sung-won.

– Chào em, gọi noona được rồi. Lee Hyori chỉ trò chuyện vài câu đã đưa ra kết luận: – Rất là giống Sung-won trước kia.

– Lát nữa chụp ảnh chung với Hyori noona, sau này có ai bắt nạt, cứ lấy ảnh ra là được. Kim Sung-won xoa đầu Seohyn nói:

Lee Hyori sảng khoái đồng ý: – Trước kia luôn nghe nói cậu có đứa em gái coi như bảo bối vậy, sao hôm nay lại nỡ mang ra?

– Seohyun là thực tập sinh của SM, nếu như không có gì bất ngờ, hẳn là năm nay sẽ debut.

– Hử? Lee Hyori nhướng mày: – Bản thân cậu từ SM mà ra, tự biết thực tập sinh công ty đó khổ ra sao, còn để con bé làm thực tập sinh? Hơn nữa còn … Nói tới đó hơi dừng lại một chút như suy nghĩ nên dùng từ gì hình dung: – À, còn ngoan ngoãn như vậy.

– Lúc đó em còn trong quân ngũ nên không biết, có điều nó đã hạ quyết tâm thì em sẽ ủng hộ.

Lee Hyori gật đầu, quay sang bảo Seohyun: – Sau này nếu trong tiết mục có người làm khó em, cứ báo tên chị ra.

Giới giải trí là vậy cả tư lịch lẫn quan hệ đều rất quan trọng, mà cái tên Lee Hyori trong giới giải trí tương đương biển hiệu bằng vàng, không ai muốn vì một người mới mà chọc giận cô.

Ví như DBSK, mặc dù hiện giờ bọn họ cực kỳ nổi tiếng, ghi hình tiết mục cả đại tiền bối cũng phải khách khí, nhưng riêng tư, thường xuyên có vài người làm khó, bọn họ chỉ có thể nhẫn nhịn, thậm chí không thể kể với công ty.

Nếu là mấy chuyện như sai vặt, quát mắng gì đó, chỉ cần không thái quá thì không công ty nào xen vào, hiện giờ SM có mấy đại tiền bối thì An Chil-hyun ít tham gia thiết mục, SES giải tán, Shinhwa rời công ty, BoA phát triển ở Nhật, hơn nữa cô còn ít tuổi không thể trấn áp được cục diện.

Cho nên SM tuy là công ty thực lực mạnh nhất giới giải trí lại không có một đại tiền bối nào để che chở cho hậu bối.

Chủ yếu nhất là quan hệ giữa SM với những công ty khác xưa nay không tốt, cho nên Kim Sung-won mới đem Seohyun tới giới thiệu với bạn bè, đơn thuần chỉ là tránh em mình sau này bị người ta gây khó dễ thôi, không phải là kiếm đường tắt cho Seohyun.

Mọi người quá nửa thời gian là tán gẫu với bạn bè thân mật lâu chưa gặp, tuy tụ hội là do Kang Ho-dong khởi xướng, nhưng do Kim Je-dong phụ trách, hắn có mối quan hệ còn rộng lớn hơn Kim Sung-won, có thể túy ý vui đùa với bất kỳ ai.

Bình đạm! Đó là ấn tượng của Seohyn về buổi tụ hội này, ở đây có rất nhiều nghệ sĩ hài trên sân khấu luôn có thể làm người ta cười mãi, nhưng trong cuộc sống bình thường lại đều yên tĩnh, trầm lắng.

Buổi tụ hội nhẹ nhàng kết thúc, ai có việc cần đi thì cứ đi, ai ở lại được cứ thoải mái, qua trưa Kim Sung-won đưa Seohyun tới gần SM.

Seohyun không đi thang máy, mà đi cầu thang bộ tới tầng ba, không ngờ vừa qua chỗ rẽ tầng hai, bị người ở đối diện xô vào.

– Á. Seohyun lảo đảo ngã xuống, còn may người kia xô vào bên cạnh, nếu không cô bé đã ngã xuống thang rồi, dù thế cũng đủ đau, túi sách cùng mấy tờ danh thiếp mới nhận rơi cả ra đất.

– Anh xin lỗi. Người kia là Leeteuk trưởng nhóm của Super Junior, hắnvội vàng đi tới muốn đỡ Seohyun lên:

– Leeteuk tiền bối, ở cầu thang làm sao chạy nhanh như vậy? Seohyun tự đứng dậy, tuy không tức giận, song nói rất nghiêm túc.

– Hì hì, xin lỗi, vừa rồi anh vội quá. Leeteuk quen Seohyun từ khi cô vào công ty không lâu, tuy không thân lắm, nhưng quan hệ cũng được: – Để anh nhặt hộ em.

Seohyun cẩn thận đếm số lượng từng tờ: – Mười một, mười hai, còn thiếu một nữa.

– Ở đây. Leeteuk vì đang có việc gấp nên không để ý danh thiếp viết cái gì, nhìn một hồi thấy tờ cuối ở bậc thang, đưa tay nhặt lên, định chuyển cho Seohyun thì hơi khựng lại, một dòng chữ tiếng Anh rất dễ nhận ra xuất hiện trên đó — Hyori Lee —

– Cám ơn Leetuk tiền bối. Seohyun rút danh thiếp từ tay hắn, khom người nói: – Xin lỗi, em phải đi luyện tập.

Tới khi Seohyun đi rồi, Leeteuk vẫn còn đứng đó nhíu mày cố nhớ lại những tờ danh thiếp khác, hình như còn có Kang Ho-dong? Là Kang Ho-dong tiền bối? Vì sao Seohyun quen biết nhiều vị tiền bối như thế?

Đang suy nghĩ thì đột nhiên có điện thoại gọi tới.

– Leeteuk, câu đâu rồi, vì sao không nhanh lên.

– Xin lỗi, tôi tới ngay. Leeteuk bấy giờ mới sự nhớ đang vội lịch trình, đành tạm thời gác chuyện này lại.

………..

Seohyun tới phòng luyện tập còn phải đi qua một ngã rẽ nữa, lần này cô cẩn thận không nghe thấy tiếng bước chân mới đi tiếp, ai ngờ vừa xoay người gần như dán mặt vào một người làm cô kinh hoàng lùi lại: – Yoona unnie.

– A, Seohyun, em làm chị sợ đứng tim. Yoona vỗ vỗ ngực thở dốc:

– Em xin lỗi.

– Vừa vặn chị chưa ăn cơm, Seohyun, trong ba lô có đồ ăn vặt không, mau đưa cho chị.

– Chỉ có khoai lang thôi. Seohyun cởi ba lô xuống: – Unnie, nên đi ăn cơm đi, nếu không hại cho dạ dày, thiếu năng lượng …

– Lại là khoai lang. Yoona hoàn toàn ngó lơ lời khuyến cáo của Seohyun, trực tiếp mở ba lô ra, ảo tưởng tan vỡ, yếu ớt nói: – Miễn cưỡng ăn tạm vậy, mà hôm nay gặp được vị tiền bối nào?

Nghe Seohyun kể tên, YoonA hâm mộ thốt lên: – Có cả Kang Ho-dong, Yoo Jae-suk tiền bồi à, Hyoyeon unnie sẽ ghen tị chết thôi, chị ấy thích xem X-Man nhất.

– Vì thế anh Sung-won giúp chị ấy xin chữ ký của họ rồi.

– Chị thì sao? Yoona mắt sáng lên, lại muốn lục ba lô của Seohyun:

– Không có, ai bảo bọn chị đều thích xem phim truyền hình mà không thích xem X-Man. Seohyun cười bổ xung: – Anh Sung-won nói thế đấy.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.