Chất Tử Điện Hạ

Quyển 2 - Chương 5



Lúc sau đã xảy ra
những chuyện gì Tử Li đã không nhớ rõ , trong đầu phất qua một vài hình
ảnh huyết tinh làm cho Tử Li chỉ muốn né ra xa, trốn đến nơi không người cái gì cũng không muốn nhìn cái gì cũng không muốn nghe!

Hắn kinh hồn táng đám cước bộ nhanh chóng đi trở về phòng ngủ, sau đó đem
cánh cửa nghiêm nghiêm đóng chặt, hai tay khẽ run rót ly trà cho mình,
thẳng đến khi chất lỏng lạnh lẽo lướt qua khoang miệng làm dịu đi yết
hầu khô khốc, hồi hộp trong lòng mới thoáng được giảm bớt .Thật là một
nam nhân đáng sợ!

Cái loại ánh mắt giống như hiểu rõ
hết thảy đó làm cho Tử Li thấp thỏm lo âu, chẳng lẽ, chẳng lẽ hắn đã
biết mình muốn chạy trốn sau đó cố ý đem trận khổ hình này đến để cảnh
cáo? Chính là mình cũng không có cùng bất luận kẻ nào nói nha, hắn từ
đâu mà biết được?

Tử Li kinh nghi bất định mà đoán
dụng ý của Hoành Húc, hắn hiện tại hoang mang lo sợ, thật sự là không
biết nên làm thế nào mới tốt! Chẳng lẽ hắn thật sự phải nhận cảnh cáo
của tên bạo quân kia mà ngoan ngoãn sống ở chỗ này làm luyến sủng?

Không, không được, Tô Tử Li hắn cho tới bây giờ cũng không phải là người chịu
đựng khinh khi! Hắn có thể nào vì một lần đe doạ không rõ ý nghĩa của
đối phương liền khiếp đảm lùi bước, buông tha cho tự do hắn luôn khát
cầu để cuộn mình ở nơi này làm chim trong lồng chứ?

Nghĩ như vậy, ánh mắt mờ mịt bất an của Tử Li dần trở nên thanh minh kiên định lên!

“Điện hạ, đã đến giờ uống dược !” Trải qua một hồi khổ hình sáng nay, trong
lòng đám người Minh Nguyệt Xuân Lam vẫn đang sợ hãi không còn giống như
bình thường tùy ý cười đùa nữa, các nàng trầm mặc đem Mặc Thủ đến ngoài
phòng sau đó hướng Tử Li trong phòng hồi bẩm.

Một lát sau cửa phòng trước mắt mở ra, Tử Li đứng ở cửa quét mắt về phía bọn họ một cái, nói: “Ta đã biết, nơi này không cần các ngươi hầu hạ, đều đi
xuống đi!” Sau đó đem Mặc Thủ kéo vào, đóng cửa lại.

“Thế nào? Dược lấy được không?” Vừa quay người, Tử Li liền vội vàng hỏi.

“Ân.” Mặc Thủ gật gật đầu sau đó từ trong ống tay áo lấy ra một bao thuốc bột giao cho Tử Li nói, “tuy rằng Mặc Thủ không biết Tô đại ca lấy làm gì,
nhưng Mặc Thủ phải nhắc nhở Tô đại ca một chút, tuyệt đối không thể lấy
thuốc này dùng chung với nước, nếu không sẽ không phải là phấn ngứa bình thường mà là độc dược thứ gì chạm tới đều sẽ mục nát!”

“Ân, Tô đại ca hiểu được ! Mặc Thủ, cám ơn ngươi! Ngươi giúp Tô đại ca rất nhiều!” Tử Li vỗ vỗ bờ vai của hắn nói.

Mặc Thủ có chút ngượng ngùng cười cười.

“Nga, Tô đại ca, thỉnh uống dược đi!”

” Hảo.” tầm mắt Tử Li chuyển qua bát dược thủy đáng giận, kiên trì nhận lấy.

Lúc sau tự nhiên cũng tránh không được một trận cũ tái diễn, Tử Li uống vài chén nước trà mới thoáng dịu đi nhìn Mặc Thủ đang thay hắn vuốt lưng ai oán nói: “Ngươi nói tên Lý thái y kia vì cái gì không thể đem thuốc này biến thành viên a? Càng muốn làm cho người ta uống cái thứ nước thối
này!”

“Ách, Tô đại ca nói như thế, ta phát hiện Lý
đại nhân có làm viên thuốc mà! Cũng không biết có phải làm cho Tô đại ca hay không!”

“Ai, quên đi. Ngươi cũng mau trở về đi thôi, nếu muộn sẽ lại bị mắng!”

“Ân, được. Vậy Mặc Thủ cáo lui trước.”

“Từ từ, Mặc Thủ.”

“Ách? Tô đại ca còn có gì phân phó?”

“Không, Tô đại ca chỉ là muốn hảo hảo nhìn ngươi, còn có, Mặc Thủ tuyệt đối
không thể nói với người ta về quan hệ thân mật của Tô đại ca và ngươi,
nếu như có người hỏi, ngươi cứ nói ngươi chẳng qua là đưa qua dược vài
lần cho ta thôi biết không?”

“Ân, Mặc Thủ biết!”

“Tốt lắm, đi thôi!”

”Hy vọng Tô đại ca không có liên lụy ngươi!” Nhìn cửa phòng khép lại, Tử Li lẩm bẩm nói.

…………………

“Tiểu Du Nhi, ta thật sự là rất cao hứng ! Còn tưởng rằng ngươi không bao giờ để ý ta nữa , không nghĩ tới ngươi hôm nay cư nhiên chủ động hẹn ta đi
ra nha!” Hoành Khánh chống cằm cười tủm tỉm nhìn Tử Li ở đối diện. Sáng
nay mới vừa rời giường đã có người thông báo Bắc Linh điện hạ phái người đưa tin tới, Hoành Khánh ngay cả mặt cũng chưa rửa liền bỏ chạy đi ra
ngoài gặp khách, sau đó thí điên thí điên chạy về bằng tốc độ bão táp
tắm rửa xong xuôi, tiếp theo dưới chân lại như lướt gió ra khỏi vương
phủ chạy tới hoàng cung.

Hiện tại bọn họ đang ngồi
trong một gian nhã các của tửu lâu nổi danh kinh thành dùng cơm trưa,
trên bàn bày đầy chiêu bài mỹ thực, nhưng Tử Li đang mang mục đích khác
sao còn có hưng trí ăn cái gì cơm nha, hắn chỉ là ứng phó gắp đũa vài
cái, tiếp đó liền nhàn nhã ẩm trà.

“Tiểu Du Nhi, đừng chỉ mãi uống nước nha, bụng trướng sẽ ăn thức ăn không vô a! Đến, đến,
nếm thử món thịt kho tàu này chút đi.”

Tử Li buông cái chén đánh cái cách, nói: “Ta khát nha! Tiểu nhị, thêm trà!”

“Có ngay, công tử.” Tiểu nhị vội vàng thay một bình thiết Quan Âm tốt nhất
cho Tử Li, sau đó theo quy củ đứng ở một bên chờ đợi sai
phái.

“Khát a? Vậy nếm thử ô mai hầm thịt này, có thể
giải khát mát họng!” Hoành Khánh vội vàng gắp một khối thịt dính dước ô
mai phóng tới trong bát Tử Li.

“Ách” Tử Li đánh cái ợ no, nói: “Ta muốn đi nhà vệ sinh, xin lỗi không tiếp được một chút! Tiểu nhị, dẫn đường.”

“Được, công tử thỉnh hướng này!” Tiểu nhị vội vàng đi đến đằng trước dẫn đường.

Tử Li đi theo ở phía sau bộ dáng ra vẻ vội vàng xao động nói: “Tiểu nhị
ngươi nhanh lên được không? Ta sắp nhịn không nổi!”

“Dạ dạ!”

Bước nhanh đi khỏi khu vực đông người, sau khi xác định bọn họ sẽ không thật sự biến thái đến nỗi đi WC cũng muốn đến giám thị, Tử Li mới âm thầm
nhẹ nhàng thở ra.

“Tiểu nhị ” vừa đi đến chỗ rẽ, Tử Li vội vàng gọi lại tiểu nhị ca đằng trước.

“Công tử nhẫn chút nữa, rất nhanh sẽ tới!” Tiểu nhị nghĩ rằng Tử Li thúc giục hắn mau chút nữa, cho nên liên thanh đáp.

“Chớ đi ,
hiện tại ta muốn ngươi thay ta làm một chuyện.” Tử Li trước lấy ra một
thỏi bạc phóng tới trong tay của hắn, “Này chính là một nửa tiền thưởng, chờ sự tình làm thỏa đáng lại trả cho ngươi một nửa còn lại, như thế
nào?”

Tiểu nhị nhìn thấy ngân lượng Tử Li vừa ra tay
đủ cho hai tháng tiền công của hắn, thái độ lập tức cung kính nói: “Công tử có chuyện gì muốn tiểu nhân hỗ trợ thỉnh cứ việc phân phó, tiểu nhân chắc chắn kiệt lực thay công tử làm thỏa đáng!”

“Tốt lắm!” Tử Li đem tờ giấy đã sớm nắm ở trong tay nhét vào trong lòng bàn
tay hắn nói: “sau khi chúng ta rời đi, ngươi phải giúp ta mua hết những
thứ viết ở mặt trên, bất quá phải thay ta bảo quản trước, sau đó lại
giúp ta chuẩn bị một gian khách phòng ở chỗ ngươi. Ba ngày sau ta sẽ lại đến, đến lúc đó ngươi đem đồ vật cho ta, ta sẽ trả cho ngươi một nửa
tiền thưởng còn lại! Bất quá chuyện này tuyệt đối không thể để cho người khác biết!”

“Này xin mời công tử yên tâm, tiểu nhân sẽ tuyệt đối giữ bí mật.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.