Không có chuyện gì mà ân cần, cô gái nhỏ này lại đánh cái chủ ý xấu gì?
Phải biết đêm qua cô đánh báo cáo nhỏ cho Triển Phi Dương, Triển Quả Nhi hiện tại khẳng định hận chết cô, làm sao lại hẹn cô uống trà buổi trưa?
Mặc dù biết mục đích Triển Quả Nhi không đơn giản, nhưng Cố Thiển Vũ vẫn đi, cô ngược lại muốn xem xem Triển Quả Nhi chơi hoa chiêu gì.
Chờ Cố Thiển Vũ nhìn cửa hàng đồ uống mát Triển Quả Nhi hẹn cô, không khỏi nhíu mày.
Quả nhiên là địa phương học sinh cấp ba yêu thích, trang trí phong cách đều như thế… Tươi mát sức sống.
Cửa hàng đồ uống mát không tính quá lớn, Cố Thiển Vũ đi vào đã nhìn thấy vị trí Triển Quả Nhi ngồi bên cửa sổ, bên người cô nhóc còn ngồi Chu Thiếu Tước.
Trông thấy Chu Thiếu Tước, Cố Thiển Vũ liền rõ ràng chuyện gì xảy ra.
A, hai người kia liên thủ dự định đối phó cô?
Đêm qua Chu Thiếu Tước bị Cố Thiển Vũ đánh rất thảm, khuôn mặt tím xanh đan xen, lại thêm hai cái mắt gấu mèo 0.0, nhìn phá lệ khôi hài.
Nhưng Chu Thiếu Tước mặt giá trị vẫn là online, lông mày của cậu nhăn rất căng, một bộ dáng vẻ kiệt ngạo bất tuần, nhìn lại du côn lại ngầu.
Không biết Triển Quả Nhi nói với cậu ta cái gì, Chu Thiếu Tước sắc mặt mới hơi hòa hoãn một chút, sắc mặt cũng không có thúi như vậy.
Có thể chờ ánh mắt cậu ta quét đến Cố Thiển Vũ đứng tại cửa, Chu Thiếu Tước lập tức liền như bị người phun nước mực tàu, khó coi đến không cách nào hình dung.
Chu Thiếu Tước kích động đứng lên, nhìn Cố Thiển Vũ ánh mắt, giống như có thù không đội trời chung.
Cảm thấy được Chu Thiếu Tước không thích hợp, Triển Quả Nhi quay đầu hướng phía cửa nhìn thoáng qua, gặp Cố Thiển Vũ tới, cô ta giảo hoạt cười cười, đáy mắt mang theo một tia tiểu tính toán.
Triển Quả Nhi đứng lên kéo Chu Thiếu Tước cánh tay, dùng ánh mắt ra hiệu cậu ta an tâm chớ vội.
“An Kiều tỷ tỷ tới, nhanh lên tới ngồi.” Triển Quả Nhi nhiệt tình cùng Cố Thiển Vũ chào hỏi.
Cố Thiển Vũ rất không thích Triển Quả Nhi, học sinh cấp ba nên có dáng vẻ học sinh cấp ba, không học tập cho giỏi, cả ngày liền biết làm những sự tình bừa bãi lộn xộn.
Cô thật không biết Triển Phi Dương cùng Chu Thiếu Tước đến cùng coi trọng Triển Quả Nhi chỗ nào? Một mặt tìm đường chết!
Cố Thiển Vũ mặt không thay đổi đi tới.
“An Kiều tỷ tỷ, tỷ uống chút gì không?” Triển Quả Nhi đem menu đưa tới trước mặt Cố Thiển Vũ: “Nước ô mai nơi này uống rất ngon, tỷ có muốn hay không dùng một ly?”
“Không cần.” Cố Thiển Vũ nhàn nhạt cự tuyệt, cô đối loại nước ô mai trong cửa hàng này không có hứng thú, không phải là ô mai fan Đoái cùng chút nước, có cái gì uống ngon?
Không phải cùng một tuổi, khẳng định sẽ có khoảng cách thế hệ.
“Em tìm tôi có chuyện?” Cố Thiển Vũ nhìn thoáng qua Triển Quả Nhi, sau đó chậm rì rì ngồi xuống.
Gặp Triển Quả Nhi cùng Chu Thiếu Tước đều đứng đấy, Cố Thiển Vũ đảo khách thành chủ mở miệng: “Đều ngồi, đứng đấy làm gì.”
Cố Thiển Vũ dáng vẻ thành thạo điêu luyện, để Triển Quả Nhi cùng Chu Thiếu Tước đều có chút sinh khí.
“Ai bảo cô ngồi xuống?” Chu Thiếu Tước nhịn không được sặc một tiếng Cố Thiển Vũ, tràn ngập mùi thuốc súng.
“Đây là cửa hàng nhà cậu mở?” Cố Thiển Vũ không lạnh không nhạt lườm Chu Thiếu Tước một chút.
“Thảo.” Chu Thiếu Tước phát hỏa, hắn hung hăng đá một chân cái bàn.
“Nơi công chúng, cậu ngược lại rất mở ra, muốn hay không cho cậu một cái thanh tú tiểu JJ?” Cố Thiển Vũ nói giống như cười mà không cười.
Đến cùng chỉ là học sinh cấp ba, bị Cố Thiển Vũ đùa giỡn như thế, Chu Thiếu Tước mặt lập tức liền đỏ lên, một nửa là khí, một nửa khác là bị nghẹn.
Cái bạo lực lão bà, làm sao không biết xấu hổ như vậy? Chu Thiếu Tước hung hăng nghĩ.
Luôn luôn lớn mật Triển Quả Nhi, đều bị Cố Thiển Vũ lưu manh kinh hãi.