Võ Đạo Đan Tôn

Chương 1314: Bốn đại cường giả (2)



– Ngươi đừng tưởng rằng lúc này cứu ta, ta sẽ tha thứ cho ngươi.

Tịnh Thiên Huyên mắt nhìn Lâm Tiêu, ra vẻ lạnh lùng, nhưng mà so với lúc ở chí bảo điện thì ánh mắt đã nhu hòa hơn

Huyền Diệu Vương hồ nghi nhìn Lâm Tiêu cùng Tịnh Thiên Huyên, giữa hai người dường như đã xảy ra cái gì đó.

– Khục khục.

Lâm Tiêu sờ sờ cái mũi, nói:

– Trước bất kể nhiều như vậy, hiện tại trọng yếu nhất là phải bảo vương giả các tộc rời khỏi Cổ địa Man Hoang, trở lại Đại lục Thương Khung.

Bốn người phá vỡ hư không, bay vút về thành Minh Nhân không xa.

Giờ phút này trong tòa phủ đệ to lớn trong thành Minh Nhân, bốn gã cường giả khí thế bàng bạc đang ngồi ở đó.

– Thật không nghĩ tới, Man tộc chí bảo điện rõ ràng xuất thế, đây chính là thiên đại cơ duyên a.

Nói chuyện là một gã nam tử trung niên áo bào trắng, một thân tuyết trắng cho người ta cảm giác tao nhã, người này là vương giả đế quốc Minh Nguyệt, vương giả sinh tử tam trọng, kiến lập Cực Quang Môn, ở trong đế quốc Minh Nguyệt cũng là tồn tại cao cấp nhất.

– Đúng vậy a, chí bảo điện chính là nơi Man tộc thời viễn cổ che dấu bảo tàng, bên trong có được bảo vật nhiều vô số kể, nghe nói cho dù là chí bảo điện đẳng cấp thấp nhất đều có Chí Tôn khí tồn tại, nếu như bị chúng ta đạt được, thực lực tuyệt đối có thể tăng lên một mảng lớn.

– Ha ha, đừng nghĩ nữa, tuy bốn người chúng ta là tam trọng vương giả từ Đại lục Thương Khung đến thành Minh Nhân, nhưng cũng chỉ có thể ngồi ở chỗ nầy, nghe nói lúc này cường giả nhân, yêu, man tam tộc cùng liên thủ đi chí bảo điện, Diệt Linh Vương đúng là hồ đồ, Yêu tộc là kẻ địch của chúng ta, sao lại liên thủ với bọn chúng, thật sự là vì bảo vật không từ thủ đoạn mà.

Một gã nam tử trung niên áo bào đỏ, tóc dài và lông mi màu đỏ cười nói.

– Hỏa Lưu Vương nói đúng, Diệt Linh Vương tuy là cường giả của đế quốc Thiên Huyền chúng ta, nhưng nếu vì bảo vật mà liên thủ với Yêu tộc, tất sẽ trở thành đề tài cho võ giả đế quốc Thiên Huyền bàn luận.

Trong bốn người có lão giả áo đen nói.

– Trọng Sơn Vương, có những lời này của ngươi là đủ rồi, chúng ta chờ ở đây, chờ Thiên Uyên vương trở về, ta sẽ đích thân hỏi hắn, thân là hoàng tộc đế quốc Thần Võ lại vì bảo tàng mà cấu kết Yêu tộc, Man tộc, đặt tôn nghiêm đế quốc Thần Võ ở nơi nào, Danh Kiếm Sơn Trang của ta tuy là thế lực của đế quốc Thần Võ, nhưng tuyệt không làm ra chuyện như thế.

Một lão giả mắt sáng như kiếm nói ra, lưng của hắn mang huyền kiếm, một thân kiếm khí trùng thiên, giống như thiên địa và kiếm thế của hắn phân hai mà một.

Bốn người này nhận được tin tức chí bảo điện thì dùng tốc độ nhanh nhất đuổi tới Cổ địa Man Hoang, Trọng Sơn Vương đế quốc Thiên Huyền, Cực Quang Vương đế quốc Minh Nguyệt, Phá Kiếm Vương đế quốc Thần Võ cùng Hỏa Lưu Vương

Bốn người dùng tốc độ nhanh nhất đi vào Cổ địa Man Hoang, định kiếm một chén canh, lại chưa từng nghĩ từ miệng người thành Minh Nhân biết được đám người Thiên Uyên Vương một tháng trước đã cùng cường giả Man tộc, Yêu tộc liên thủ tìm kiếm chí bảo điện, về sau không biết tung tích cho nên vô cùng tức giận, lại bởi vì không rõ ràng Thiên Uyên Vương đi nơi nào, chỉ lưu thủ lại thành Minh Nhân, chuẩn bị hưng sư vấn tội.

– Ân?

Thời điểm bốn người nói chuyện, Phá Kiếm Vương đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt ngưng lại nhìn qua bầu trời bên ngoài, cùng lúc đó đám người Hỏa Lưu Vương ngẩng đầu, ánh mắt ngưng tụ.

– Là Tịnh Thiên Huyên cùng Huyền Diệu Vương, vì sao chỉ có hai người bọn họ, Thiên Uyên Vương đâu rồi? Còn có thanh niên và tiểu hài tử đi cùng họ là ai?

– Chỉ có hai người mới tốt, vừa vặn thừa dịp chưa có cường giả tới, hảo hảo hỏi thăm một phen.

– Đi, chiếu cố bọn chúng đi.

Bốn người liếc nhau, trong đôi mắt mừng như điên, chợt thân hình bỗng nhiên biến mất trong phủ đệ.

– Rốt cục trở về.

Trên không thành Minh Nhân, trải qua chạy đi, Lâm Tiêu bốn người rốt cục đã trở về tòa thành lớn này.

Thành Nhân Minh được xây dựng sau một ngàn năm khi cường giả Nhân tộc, Yêu tộc liên thủ đại chiến với Man tộc.

Cái tòa thành trì này có hơn ngàn năm lịch sử, là cường giả đỉnh cấp Nhân tộc hao phí vô số tâm huyết dựng lên, trải qua trên trăm năm mới có thể xây được tòa thành cực lớn trên phế tích năm đó.

Cổ địa Man Hoang là cổ chiến trường thời đại viễn cổ, nơi này có nhiều bảo vật, di tích trải rộng, là một trong số ít địa điểm vương giả Sinh Tử Cảnh thám hiểm tốt nhất, tuy nơi này nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, thường xuyên sẽ có vương giả vẫn lạc, nhưng bởi vì thế có rất nhiều cường giả ở chỗ này đột phá gông cùm vốn có, từ nhất trọng vương giả đột phá nhị trọng, theo nhị trọng vương giả đột phá đến tam trọng.

Căn cứ chìa khóa chí bảo điện mà đám người La Huyền Cơ đạt được, Lâm Tiêu cũng dám khẳng định, La Sơn Tông che dấu La Huyền Cơ đột phá sinh tử tam trọng, đoán chừng không thoát khỏi quan hệ với Cổ địa Man Hoang.

Nhưng hiện tại Man tộc quật khởi, nguy cơ tiến đến, Nhân tộc đã đến không thể không buông tha cho tòa thành trì này.

– Tất cả vương giả thành Nhân Minh nghe cho ta…

Nhìn qua thành Nhân Minh phía dưới, trong nội tâm Lâm Tiêu cảm khái, cuối cùng hắn nhắc chân nguyên, đôi mắt như điện, âm thanh của hắn truyền ra xa xa trên không thành Nhân Minh.

Ầm ầm!

Tiếng quát như sấm, giống như vô số sấm sét giữa trời quang, Lâm Tiêu nói ra vang vọng các phủ đệ, truyền vào tai của mỗi người, lời của hắn ẩn chứa lực trùng kích mạnh mẽ, đủ để bừng tỉnh những người đang bế tử quan.

Lúc này có rất nhiều vương giả từ phủ đệ bay ra, giống như châu chấu, kinh hãi nhìn qua bốn người Lâm Tiêu ở giữa không trung.

– Là Lâm Tiêu Đế quốc Vũ Linh, còn có Di Thiên Cung cung chủ Tịnh Thiên Huyên cùng Huyền Diệu Vương.

– Huyền Diệu Vương chẳng phải cùng cường giả Yêu tộc, Man tộc đi thăm dò Man tộc chí bảo điện sao? Tại sao trở về, Thiên Uyên Vương đâu?

– Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Vương giả trong thành Nhân Minh nhiều không kể xiết, khoảng chừng hơn một ngàn tên vương giả ngưng mắt nhìn bầu trời, nghị luận với nhau.

Lâm Tiêu nhìn quét phía dưới, mở miệng:

– Tất cả mọi người nghe đây, lập tức rời khỏi thành Nhân Minh trở lại Đại lục Thương Khung, Man tộc xuất hiện cường giả Man Tôn, sẽ tiến công thành Nhân Minh của Nhân tộc chúng ta, chư vị, việc này không nên chậm trễ, tất cả mọi người liên hệ bằng hữu, thân nhân của mình đang lịch lãm bên ngoài trở về, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi thành Nhân Minh, chuyện cấp bách, chư vị cần phải trong thời gian ngắn nhất rút khỏi thành Nhân Minh, rời khỏi Cổ địa Man Hoang.

Tiếng của Lâm Tiêu vang lên khắp thành Nhân Minh, lập tức dẫn phát mọi người nghị luận, tất cả mọi người mở to hai mắt, vẻ mặt khiếp sợ, hiển nhiên nhất thời không cách nào tiêu hao tin tức của Lâm Tiêu.

Man Tôn rõ ràng xuất hiện ở Man Tôn, hơn nữa sẽ tiến công thành Nhân Minh, đây là thật sao? Không ít người hoảng sợ, cường giả Man Tôn đã vượt qua Sinh Tử Cảnh vương giả, một khi quét ngang, cả thành Nhân Minh chỉ sợ không ai có thể phản kích.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.