Vì Sao Bé Nhỏ

Chương 36: Chương 36



Dọn tới chỗ của anh ở?

Hai mắt Hàn Tinh Tinh không khỏi mở to, đó không phải là ở chung sao? Cô nhìn vẻ mặt của Tạ Thần chẳng có chút đùa giỡn nào, thì lập tức hiểu rõ là anh nghiêm túc.

Nhất thời cô có hơi do dự.

Do dự không phải là không muốn ở cùng một chỗ với Tạ Thần.

Tạ Thần đối với cô tốt như vậy, từ trước đến nay cô đều chưa từng kết giao hay yêu thích ai, trong lòng cô đương nhiên cũng thích anh.

Hơn nữa, lời Tạ Thần vừa nói kia cũng không phải không có đạo lý.

Nếu như ở chung một chỗ, ít ra thời gian bên nhau của hai người sẽ có thêm rất nhiều.

Lúc cô không quay phim thì có thể ở nhà với anh, hoặc cùng anh đi làm ở công ty, như thế thì sau khi tan việc cũng có thể ở chung một chỗ, rất có ích trong việc bồi dưỡng tình cảm.

Cô do dự là bởi vì, như thế này có thể đã quá nhanh hay không? Tính toán đâu ra đấy, hai người bọn họ xác định quan hệ mới hơn một tháng, nhanh như vậy đã ở chung một chỗ sẽ có chút không quá phù hợp hay không?

Thấy vẻ mặt do dự của cô, đương nhiên Tạ Thần cũng không muốn làm khó cô, đành chịu đựng thất vọng, cất giọng nhẹ nhàng chậm rãi, “Em cũng không cần cho anh câu trả lời chắc chắn nhanh như vậy, có thể suy nghĩ thật kỹ, nếu như không đồng ý thì cứ coi như anh chưa nói gì.”

Mặc dù anh đã cố gắng để cho Hàn Tinh Tinh không nhìn ra vẻ mất mát của mình, nhưng mà ở phương diện cảm xúc của anh thì Hàn Tinh Tinh lại có thiên phú, vẫn có thể nhìn ra một chút cảm xúc trong đó, trong lòng cô lại không khỏi có chút đau đớn.

Từ khi hai người chưa nhận nhau, Tạ Thần vẫn luôn âm thầm quan tâm cô.

Sau khi hai người nhận nhau thì cô lại càng được đãi ngộ tốt nhất.

Càng đừng nói đến sau khi hai người yêu đương, anh thực sự có thể nói là đối tốt với cô mà không cần báo đáp.

Nhưng mà trái lại hình như cô không giúp gì cho anh cả, về mặt tình cảm thì càng bị động, phần lớn là đang hưởng thụ, rất ít nỗ lực.

Bây giờ, Tạ Thần chỉ là vì để hai người có thể có nhiều thời gian bên nhau hơn, như thế này cũng là vì bồi dưỡng tình cảm, cũng là bởi vì thích cô nên mới muốn ở cùng cô lâu hơn.

Chỉ có yêu cầu đơn giản như vậy mà cô lại còn do dự, thực sự chẳng ra gì cả!

Nghĩ tới đây, Hàn Tinh Tinh cũng không lo nghĩ tới chuyện xấu hổ hay không xấu hổ gì nữa.

Ngay sau khi Tạ Thần dứt lời, cô đã chủ động nắm lấy tay Tạ Thần, “Em đồng ý.”

Cô cũng muốn cố gắng hơn trong quan hệ tình cảm của hai người, mà không phải chỉ đơn thuần hưởng thụ.

Lúc đầu, Tạ Thần định sẽ tạm thời dời đề tài này, dù sao anh cũng thật sự không muốn cô khó xử, nhưng mà lại ngoài ý muốn nghe được câu trả lời này, còn có chút không thể tin, “Em nói cái gì?”

Thấy dáng vẻ của anh như vậy, giống như không quá tin là mình có thể đưa ra câu trả lời, Hàn Tinh Tinh lại càng kiên định hơn với thái độ của mình.

Cô nắm chặt tay Tạ Thần, “Em nói em đồng ý dọn tới ở chung với anh.”

Sau đó cô cắn răng nói tiếp, “Lát nữa về dọn luôn đi ạ.”

Niềm vui bất ngờ này đến có chút vội vàng, làm người ta không kịp chuẩn bị.

Nhưng mà Tạ Thần vẫn xác nhận lại một lần nữa, “Em thực sự đồng ý dọn qua ở cùng với anh sao?”

Sau khi quyết định, trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, Hàn Tinh Tinh ngửa đầu nhìn anh, đôi mắt sáng long lanh, ngoài miệng lại cố ý nói, “Đương nhiên đồng ý, làm sao, anh lại không muốn em dọn qua à?”

“Đương nhiên anh muốn!” Trong lòng Tạ Thần có chút kích động, lập tức ôm Hàn Tinh Tinh vào lòng, đặt cằm trên đỉnh đầu cô, cọ qua cọ lại, vẻ mặt càng dịu dàng làm say đắm lòng người, “Nhưng mà bây giờ không còn sớm nữa, ngày mai chúng ta sẽ dọn nhà.”

Hàn Tinh Tinh đã chuẩn bị tâm lý thật tốt là đêm nay có thể ngay lập tức ở chung với Tạ Thần.

Kết quả nghe là ngày mai mới dọn nhà, trong lòng cô cũng không biết là nhẹ nhàng thở ra hay có chút mất mát.

Nhưng mà sau đó cô lại nghe Tạ Thần nói, “Mặc dù ngày mai có thể bắt đầu dọn nhà nhưng mà đêm nay em tới chỗ của anh trước đi.

Ở chỗ của anh đã có đầy đủ đồ dùng hằng ngày, phòng cho khách cũng có người thường xuyên tới quét dọn.”

“Phòng cho khách?” Hai tay Hàn Tinh Tinh đẩy ng ực Tạ Thần ra, thân thể hơi lui ra sau, sau đó hơi nửa đầu, như thế mới có thể nhìn vào mắt anh khi nói chuyện, vẻ mặt cô thoáng chút nghi ngờ.

Mặt Tạ Thần khẽ thay đổi, nhìn phản ứng của cô một chút rồi trêu ghẹo, “Đương nhiên là phòng cho khách, không phải em nghĩ là anh sẽ để em và anh cùng ngủ trong một phòng đó chứ?”

Đương nhiên anh cũng muốn, chẳng qua là cảm thấy anh cần cho bạn gái của mình khoảng thời gian giảm xóc mà thôi.

Nhưng mà bây giờ xem ra, bạn gái anh lại càng dễ dàng tiếp nhận chuyện ở chung với anh hơn so với trong tưởng tượng của anh.

Điều này làm cho vẻ mặt Tạ Thần không khỏi lộ ra ý cười, đối diện với vẻ mặt có hơi xấu hổ của Hàn Tinh Tinh, anh dụ dỗ nói, “Anh đây không phải sợ em vừa mới chuyển qua chỗ anh sẽ không quen đó sao! Phòng ngủ của anh lúc nào cũng mở rộng cửa vì em, em muốn vào ngày nào thì vào ngày đó!”

Hàn Tinh Tinh đưa tay đập lên ngực anh một cái, “Em mới không muốn vào đâu!”

Xấu hổ chết mất!

Thì ra là ở phòng dành cho khách!

Nhưng mà không thể không nói, việc giảm xóc như thế này đối với cô mà nói thì thật sự là không có gì thích hợp bằng.

Đã quyết định đêm nay không về, Tạ Thần lập tức bảo tài xế đưa bọn họ tới chung cư của anh.

Sau khi hai người xuống xe thì giống như các cặp đôi yêu nhau khác, cùng nắm tay nhau trở về nhà.

Cuộc sống ở chung thường ngày bắt đầu.

*

“Tinh Tinh, anh đến nhà em tìm em, em không có ở nhà à?”

Lúc Hàn Tinh Tinh nhận điện thoại của người đại diện thì cô đang làm ổ trên ghế sô pha của nhà Tạ Thần.

Sáng sớm hôm nay, Tạ Thần tìm người giúp Hàn Tinh Tinh chuyển đồ đạc trong căn hộ của cô tới đây.

Sau khi chuyển xong thì anh đi làm ở công ty.

Còn Hàn Tinh Tinh vất vả hơn một tháng trời thì Tạ Thần bảo cô ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày trước.

Chỉ là mới qua một đêm, Hàn Tinh Tinh đã quen thuộc với nơi đây, xem đây giống như nhà của mình, vừa thản nhiên vừa thả lỏng.

Ở chung hoàn toàn không làm người ta lo lắng như trong tưởng tượng của cô.

Bởi vì thái độ của Tạ Thần rất tự nhiên, chính cô cũng tự nhiên theo anh, như thể cô đã ở đây một thời gian rồi vậy.

Nhận điện thoại của người đại diện, cô mới nhớ tới chuyện mình dọn nhà mà không nói với anh ấy.

“À, em quên nói với anh, em dọn nhà rồi……” Cô báo địa chỉ cho anh trước, “Phạm ca, anh có việc thì tới đây đi ạ!”

Hai chung cư vốn cách nhau không xa, chừng mười mấy phút sau thì Phạm Chính Đạt đã an vị ngồi đối diện Hàn Tinh Tinh.

Lúc anh đi vào thì có dò xét qua một lần, ở bên trong này nhìn thấy có không ít đồ đạc của Hàn Tinh Tinh, đặc biệt còn có vài thứ rõ ràng là của đàn ông, trong lòng anh không khỏi có chút phỏng đoán.

“Sao em lại đột ngột chuyển nhà thế? Căn hộ này là ai tìm cho em thế?” Suy đoán thì suy đoán, nhưng Phạm Chính Đạt vẫn muốn xác nhận một chút.

Tối hôm qua, ngủ ở phòng cho khách không làm cho Hàn Tinh Tinh quá xấu hổ, nhưng mà bây giờ thì ngược lại, có hơi chút không biết phải làm sao.

Nhưng mà Phạm Chính Đạt là người đại diện của cô, chuyện này cũng không có gì khó nói.

“Đây là căn hộ của tổng giám đốc Tạ, anh ấy nói em thường xuyên quay phim, bọn em không có nhiều thời gian ở chung với nhau, nên anh ấy bảo em chuyển tới đây.”

Cô không nói thêm gì nữa, nhưng mà như vậy cũng đủ để Phạm Chính Đạt hiểu rõ.

Quả nhiên anh đoán không lầm, nơi này là nơi ở của tổng giám đốc Tạ.

Lúc trước đương nhiên anh biết tổng giám đốc Tạ không ở trụ sở công ty, nhưng bây giờ anh đã biết tổng giám đốc Tạ ở đâu rồi.

Anh muốn nói lại thôi một lát, cuối cùng vẫn nuốt hết những lời muốn khuyên nhủ vào trong bụng.

Ngẫm lại, tổng giám đốc Tạ chăm sóc từng li từng tí cho Hàn Tinh Tinh như thế, hẳn là anh nên tin tưởng tổng giám đốc Tạ không phải là người tùy tiện chơi đùa, ham thú mới lạ.

Ngay tại thời điểm người ta đang trong tình yêu cuồng nhiệt, anh không nên nói những lời không vui.

Nghĩ tới đây, anh lại lấy một chồng tài liệu từ trong cặp công văn ra.

“Trước mắt, nhiệt độ của em đang cao, nhưng mà sau khi bộ phim《Trời sinh một đôi》kết thúc chiếu thì sớm muộn gì nhiệt độ cũng sẽ hạ, bộ phim mới phải tới cuối năm hoặc đầu năm sau mới phát sóng, khoảng thời gian ở giữa quá dài, cho nên em nên mượn nhiệt độ đang hot này để nhận được công việc tốt rồi tiếp tục duy trì nhiệt độ.”

“Khoảng thời gian này có không ít người gửi kịch bản, đại ngôn quảng cáo, chụp hình tạp chí cho em, ngay cả chương trình giải trí cũng có.

Từ chỗ đó, anh chọn được vài cái không tệ, em xem thử một chút, rồi tự mình chọn vài cái muốn làm để nhận.”

“Đại ngôn quảng cáo và tạp chí thì có mấy thương hiệu không tệ, nhưng mà trước mắt thì không có kịch bản phù hợp, chương trình giải trí thì cũng có chút lộn xộn.

Anh không muốn em nhận những vai diễn quá lặp đi lặp lại, cũng không muốn em lên mấy chương trình giải trí lộn xộn để làm ảnh hưởng tới độ hot của mình.

Trong lúc chọn kịch bản, em nhận quay mấy cái quảng cáo đại ngôn trước để duy trì nhiệt độ đi!”

“Sau này còn có tham dự concert của Nhiễm Thiên Vương, cứ như vậy, thời gian không tham gia hoạt động gì của em sẽ không quá lâu, như thế này em cảm thấy thế nào?”

Hàn Tinh Tinh nhận lấy tài liệu mà Phạm Chính Đạt đưa tới trước mặt mình, cầm lên nhìn một chút.

Có thể nói, anh ấy đã cân nhắc hết tất cả mọi mặt cho cô, đồng thời cũng đã hoạch định mọi thứ phù hợp cho cô, cô còn có cái gì mà không hài lòng cơ chứ?!

“Em nghe Phạm ca.”

Cuối cùng, cô chọn hai cái đại ngôn, còn có chụp ảnh bìa cho hai trang tạp chí.

Tốc độ quay quảng cáo và chụp hình đều nhanh hơn rất nhiều so với quay phim, cũng nhanh ra mắt thị trường hơn.

Trước khi bộ phim mới lên sóng, những đại ngôn và tạp chí này quả thật có thể giúp cô duy trì nhiệt độ.

Mà cô nhìn kỹ, đối phương cho cô đãi ngộ không tệ, sản phẩm đại ngôn cũng có chứng nhận.

Thấy cô đồng ý, Phạm Chính Đạt không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Lúc trước, anh muốn ký hợp đồng với Hàn Tinh Tinh là vì muốn bồi dưỡng cô thành ngôi sao nổi tiếng, nhưng bây giờ cô đang yêu đương với tổng giám đốc Tạ, anh thật sự không xác định được là cô có muốn tiếp tục phát triển trong giới giải trí này hay không.

Trước mắt, xem ra còn may mắn, cô vẫn sẵn lòng làm tốt công việc.

Nếu không, cơ hội tốt như vậy cùng với lưu lượng cao như thế mà bỏ qua thì thật là lãng phí.

Phạm Chính Đạt lấy chồng tài liệu bỏ vào trong túi công văn lại một lần nữa, vui vẻ nói, “Được rồi, vậy trước mắt em ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, chờ đến khi bên thương hiệu ấn định thời giờ quay thì anh sẽ tới đón em.”

“Được ạ.”

Phạm Chính Đạt không ở lại nơi này lâu, nhanh chóng rời đi.

Bây giờ, trong tay anh còn có vài người mới cũng vừa mới được cho ra mắt.

Trước mắt, Hàn Tinh Tinh là người nổi tiếng nhất, cũng là người không khiến người ta đau đầu nhất.

Nhờ có tổng giám đốc Tạ dành hết một nửa tâm tư để quan tâm, cho nên khi Hàn Tinh Tinh thong thả thì anh lập tức đi dìu dắt người mới.

*

Sau khi Phạm Chính Đạt rời đi, một mình Hàn Tinh Tinh có chút nhàm chán.

Nhưng mà bây giờ cô đã không còn là một người mới, cũng không thể tùy tiện ra ngoài như trước kia.

Đang lúc nhàm chán, thì cô mở phim mà mình đã đóng ra xem, trước đó vì bận rộn quay phim mà cô chưa có thời gian xem kỹ《Trời sinh một đôi》.

Bây giờ có thời gian, đúng lúc có thể xem bộ phim mà mình đóng.

Xem phim nên thời gian trôi qua nhanh hơn.

Mà Tạ Thần cũng chưa quên trong nhà có bạn gái đang đợi mình, cho nên không làm thêm giờ, vừa tới giờ thì đã tan làm, thậm chí trên đường trở về còn mua một ít thịt tươi và rau quả, định buổi tối sẽ xuống bếp tự mình nấu cơm.

Vừa về đến nhà, Tạ Thần đã hôn Hàn Tinh Tinh trước.

Nụ hôn này không có chút d*c vọng nào cả, chỉ đơn thuần là một phương thức chào hỏi thân mật mà thôi.

Buổi sáng, trước khi đi làm, hai người cũng đã hôn, cho nên bây giờ Hàn Tinh Tinh đón nhận rất tự nhiên.

Hôn xong, Tạ Thần vừa xách nguyên liệu nấu ăn trong tay vào phòng bếp, vừa hỏi Hàn Tinh Tinh đang đi theo bên cạnh mình, “Hôm nay ở nhà một mình có chán không em?”

“Có chút nhàm chán, nhưng mà sau đó em xem phim thì không còn thấy chán nữa.”

Thấy Tạ Thần rửa tay rồi bắt đầu nhặt rau thì Hàn Tinh Tinh cũng bỏ điện thoại vào túi áo, tìm một cái ghế nhỏ rồi ngồi xuống giúp đỡ.

Nhìn bộ dáng nhiệt tình giúp đỡ của cô thì Tạ Thần cũng không ngăn cản, chỉ là nghĩ tới cô vừa mới nói nhàn chán, lại nghĩ tới chính mình ở công ty cũng luôn nhớ cô, cho nên hỏi, “Vậy, ngày mai em có muốn đi làm cùng với anh không?”

“Muốn!” Hàn Tinh Tinh gần như có chút hưng phấn đáp lại.

“Đến lúc đó em có thể học diễn xuất với thầy cô, cũng có thể ở trong văn phòng phòng làm việc với anh, đến trưa chúng ta còn có thể cùng nhau ăn cơm, đi làm cũng có thể cùng một chỗ……” Càng nói, Hàn Tinh Tinh càng cảm thấy ra ngoài đi làm tốt hơn nhiều so với ở trong nhà.

Tạ Thần cũng nghĩ giống như vậy.

Lúc đầu, bảo Hàn Tinh ở nhà là muốn cô nghỉ ngơi, nhưng mà so với nghỉ ngơi, cô muốn đi làm hơn, vậy thì đương nhiên anh cũng không ngăn cản cô.

“Được, vậy ngày mai chúng ta cùng đi làm.”

*

Hôm sau.

Hai người cùng nhau đi làm, cứ như vậy, trong công ty càng có nhiều người nhìn thấy hai người cùng ra cùng vào.

Vốn nghĩ tổng giám đốc Tạ sẽ nhanh chóng bỏ rơi Hàn Tinh Tinh, nhưng mà nhìn thấy bộ dáng như thế này thì bọn họ cũng biết là anh không chơi đùa.

Mặc kệ trong lòng bọn họ thầm nói thế nào, nhưng mà ít ra thì ngoài mặt, càng ngày càng có nhiều người tỏ thái độ tôn kính với Hàn Tinh Tinh.

Hàn Tinh Tinh cứ thoải mái, nhàn hạ như vậy cùng Tạ Thần đi làm ba ngày.

Đến ngày thứ tư thì đến hẹn thời gian chụp hình với một trong các tạp chí kia.

Địa điểm chụp hình không ở trong trụ sở của tạp chí đó, mà là một biệt thự lớn có hồ bơi.

Hàn Tinh Tinh đi theo Phạm Chính Đạt đến biệt thự.

Bây giờ cô đã không còn là người mới vô danh, hơn nữa lại có quan hệ với Tạ Thần, chỉ cần không có gút mắc về lợi ích thì người bình thường sẽ không gây rắc rối với cô.

Giống như lần này, nhân viên phụ trách tiếp đón luôn miệng gọi cô là cô Hàn, gọi đến mức làm cho Hàn Tinh Tinh xấu hổ.

Cô mà tính là cô (1) gì cơ chứ?! Nhưng mà thái độ của đối phương rất tốt, tự nhiên bọn cô cũng phối hợp theo!

(1) Cô ở đây là lão sư nha.

Người phụ trách chụp hình chính lần này là một vị chủ biên, trông có vẻ ngoài ba mươi tuổi, đeo mắt kính, làm cho người ta có cảm giác cực kỳ hiền hòa.

Cô ấy nói chuyện đơn giản với bọn cô mấy câu thì để chuyên viên trang điểm và chuyên viên tạo mẫu bắt đầu giúp cô trang điểm.

Hàn Tinh Tinh chẳng cần làm gì cả, chỉ cần ngồi ở chỗ đó là được rồi.

Mà trận giày vò này kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ.

Sau khi kết thúc ——

Hàn Tinh Tinh ngạc nhiên nhìn chính mình trong gương.

Mặc dù cô đã trang điểm không ít lần, cũng đã tạo hình đa dạng, nhưng mà lần này thực sự rất nổi bật.

Gương mặt được trang điểm mang đến cảm giác vừa ngây thơ, vừa mang theo vài phần dụ hoặc, trên trán và bên gáy còn có dán vây cá lấp lánh, tóc dài hơi xoăn buộc nửa, thậm chí ở cổ còn được vẽ lưới với các họa tiết nho nhỏ.

Đây là hóa trang cô thành một nàng tiên cá.

——oOo——


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.