Chu Sâm cũng nhịn tới cuối cùng không chịu được la lớn một tiếng: “Đủ rồi! Cô có thể yên hay không? Tôi cưới cô chính là muốn cô chăm lo cho gia đình, không phải để cho cô ra ngoài đi làm! Nếu trong lòng cô sự nghiệp quan trọng hơn gia đình, vậy cô lúc trước vì sao lại gả cho tôi!”
Y Khả Kiều nhìn thấy Chu Sâm nổi giận, cô chỉ có thể nhịn xuống cơn tức, vẫn là không thế đắc tội người này được, dù sao anh ta cũng là bát vàng của cô, lập tức thay đổi sắc mặt, cô dựa vào trong lòng ngực anh, làm nũng nói: “Được rồi, chúng ta không cãi nữa, chồng à,anh hướng em hung hăng, em chính là sợ anh như vậy, cùng lắm thì đừng tức giận nữa.”
Chu Sâm mặt vẫn như cụ, Y Khả Kiều ái muội hôn lên môi Chu Sâm, khí thế chọc người, hai tay linh hoạt đưa vào quần áo anh, Chu Sâm thế nào có thể cưỡng lại được, lại nói đây còn là văn phòng làm việc, như vậy càng làm cho anh hưng phấn hơn.
“Em thật là tiểu yêu tinh đáng ghét. Mau đứng lên, đây là công ty, cẩn thận bị người ta nhìn thấy”
“Bị người nhìn thấy thì thế nào? Vợ nhìn cơ thể chồng là đạo lý hiển nhiên.”
Y Khả Kiều nói xong kéo khóa quần Chu Sâm xuống, lấy gậy gộc của anh ra, lấy tay vuốt ve hai cái, yêu mị cười, vươn đầu lưỡi liếm xuống, Chu Sâm chính là không thể chịu nổi cô quyến rũ ma mị như thế này.
Thuần thục, đặt cô trên ghế sofa, Y Khả Kiều cởi quần áo của mình rồi cởi quần áo của Chu Sâm, giống như con rắn nước khát khao quấn chặt lấy Chu Sâm, ở trên sô pha mây mưa thất thường một hồi. Ở chỗ làm việc như vậy càng làm cho Chu Sâm thỏa mãn hư vinh còn có cảm giác thành tựu.
Sau đó, Chu Sâm thỏa mãn vuốt ve lưng của Y Khả Kiều
Y Khả Kiều nhân cơ hội khoe mẽ, làm nũng nằm sấp vào trong lòng ngực Chu Sâm, tội nghiệp nhìn anh: “Chồng, em có phải vợ anh không?”
“Đương nhiên là phải nha, em lại nghĩ ngợi lung tung cái gì?” Chu Sâm bới bới tóc trên vai cô
“Vậy vợ anh bị khi dễ anh có quản hay là mặc kệ?”
“Làm sao vậy Khả Kiều, ai khi dễ em?”
“Chính là cái cô Vương Tuyệt Nhiên kia!”
Chu Sâm vừa nghe thì biến sắc, đầu ngã xuống, nhắm hai mắt lại, cô vòng vèo một hồi chỉ là muốn nói tới lần tuyên truyền này sao, anh biết người vợ này của anh không có đơn giản như vậy, cho tới nay, nếu cô muốn có thứ gì, cô sẽ nghĩ cách mà có được nó.
Y Khả Kiều thấy hắn sắc mặt không tốt, quyết định bỏ qua chuyện này. Một bên mát xa huyện thái dương cho Chu Sâm, một bên phong tình vạn chủng nói: “Chồng, em là vợ của anh, dù thế nào anh có quyết định thể nào em đều ủng hộ anh, anh không để cho em làm người tuyên truyền sản phẩm, em cũng nghe lời anh, nhưng mà Tuyệt Nhiên kia khinh người quá đáng, hôm nay ở công ty em gặp phải cô ta lại bị cô ta châm chọc, làm cho em khó xử, vừa rồi khi ta lên thang máy, cô ta còn khoe khoang với em, nói anh chọn cô ta làm người tuyên truyền là vì cô ta có sắc đẹp, cô ta chính là hồ ly tinh, tám phần là muốn quyến rũ anh.”
Chu Sâm hơi hơi mở mắt ra,
Y Khả Kiều hạ một nụ hôn trên miệng anh: “Chồng, anh có hay không xem ý kiến của em một chút, đổi Tuyệt Nhiên đi, tuyển một người khác làm người tuyên truyền, chỉ cần không phải cô ta, thì ai cũng được, em chính là không chịu nổi tính khí của cô ta. Đương nhiên chồng, anh là là ớn nhất, cái gì em cũng sẽ nghe theo anh.”
Chu Sâm thở dài, Khả Kiều cuối cùng vẫn là có điều muốn thỏa hiệp cùng anh, anh cũng thử nhường cô một bước : “Anh sẽ cùng công ty bàn lại về việc này.”
“Em biết anh hiểu em nhất.”
Y Khả Kiều hạnh phúc ở trong lòng Chu Sâm, trong mắt xuất hiện tia hào quang hung ác: Vương Tuyệt Nhiên, tôi mặc kệ cô là ai, đắc tội với tôi, tôi sẽ không để cô có thể vừa lòng đẹp ý!
“Chồng à, anh có thấy Tuyệt Nhiên đó rất giống một người hay không ?” Y Khả Kiều không dám trực tiếp đề cập đến tên của Y Ngải Ngải. Đó là một cấm kỵ.