Mặt trăng ở trên cao chiếu sáng cả bầu trời, bên dưới dòng sông Ô Giang đang chầm chậm chảy về hướng Đông.
Tối nay, gió thổi rất mạnh.
Mặc dù dòng nước chảy rất mạnh nhưng trên mặt nước tuyệt không hề có lấy ngọn sóng lớn nào thậm chí có thể nhìn thấy cả bóng trăng trên mặt sông. Tại hai bên bờ sông Ô Giang có hơn vạn người, đa số trong đó là những người dân bình thường thích xem nào nhiệt, tuy nhiên cũng có không ít người là cao thủ.
Tất cả mọi người đều nhìn thân ảnh trên sông Ô Giang một cách kính ngưỡng.
Thượng tiên!
Hắc bào phất phơ, mái tóc đen tung bay trong gió. Hạng Ương hai tay khoanh ở phía trước, đội mắt lạnh lẽo hiện đang khép lại. Đứng tĩnh lập trên không trung, Hạng Ương bình tĩnh chờ đối phương, trên mặt không có vẻ gì là nôn nóng.
Bên bờ sông Ô Giang, Tần Đức mặc thanh y nhìn Hạng Ương đứng trên không trung, trong lòng không kìm được nôn nóng.
“Hạng Ương hắn đã tới sớm như vậy, khí định thần nhàn, không biết Vũ nhi sẽ dụng cách gì để đối phó với hắn”
. Trong lòng của Tần Đức có chút lo lắng. Ông ta lo lắng vì lát nữa sẽ khai chiến, còn đối với việc Tần Vũ có đến không thì ông ta tuyệt đối tin tưởng, vì Tần Vũ là con trai của ông ta
Tần Đức đã biến đổi dung mạo. Người ngoài tuyệt không thể nhận ra ông ta
“Tần Đức”
Một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu của Tần Đức.Tần Đức chợt biến sắc
” Linh thức truyền âm ”
.Lập tức ông ta quay đầu nhìn người đã dùng linh thức truyền âm nói với ông ta. Khi thấy Tần Đức bất giác nở nụ cười thì ra là Phong Ngọc Tử.
“Phong huynh, huynh hăm dọa làm tim ta muốn nhảy ra ngoài”
Tần Đức dùng linh thức truyền âm cười nói.
Phong Ngọc Tử nhìn xung quanh rồi sau đó nhìn ánh trăng trên trời nghi hoặc nói
” Hình như Hạng Ương hắn đã tới rồi, tiểu Vũ tại sao lúc này lại chưa xuất hiện nhỉ? Tới sớm để biết hoàn cảnh xung quanh thì sẽ tốt hơn chứ. Với lại bây giờ nó cũng đâu có việc gì làm nữa mà”
Không chỉ có Tần Đức và Phong Ngọc Tử cảm thấy nôn nóng mà những người tới quan chiến cũng cảm thấy sốt ruột.
Thời gian từng từng, từng phút trôi qua…. nửa giờ…một giờ…..
Tần Vũ, một người, một ưng vẫn chưa thấy xuất hiện. Hai bên bờ sông Ô Giang mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao. Hiển nhiên là vì một bên vẫn chưa tới làm cho mọi người thấy nôn nóng lại và trong lòng không đuọc thoải mái.
Đột nhiên
Cặp mắt của Hạng Ương đột ngột mở ra mang theo hai đạo quang mang nhìn thẳng về hướng Tây. Đồng thời khí thế lăng lệ của Hạng Ương cũng tăng vọt lên……………
Cuồng phong đột nhiên nổi lên mang theo đất đá bay tứ tung. Hầu hết mọi người hai bên bờ sông Ô Giang vội vã lui lại, chỉ còn một số ít cao thủ có thực lực là đứng tại sát bờ sông. Tần Đức và Phong Ngọc Tử cũng khổng thể kìm được phải nheo mắt lại nhìn lên trên không trung
“Ầm Ầm Ầm”
nước sông Ô Giang chợt gầm rú rồi dậy sóng giống như một con giao long đang trở mình. Từng ngọn sóng cuồn cuộn nổi lên đánh thẳng vào bờ sông. Tiếng sóng vỡ nghe như muốn điếc lỗ tai. Phía trên không trung của sông Ô Giang, Hạng Ương như không hề bị ảnh hưởng gì.
Khi mặt trăng lên tận đỉnh đầu, hai bóng tàn ảnh cũng bay tới.
” Chính là Vũ nhi”
“Tiểu Vũ đã tới. Hắc Ưng của nó thực lực quả thật kinh hãi. Đôi cánh của nó làm chấn động khiến cho sông Ô Giang phải dậy sóng”
Phong Ngọc Tử kinh hãi khi thấy thực lực của Tiểu Hắc. Phong Ngọc Tử còn chưa biết khi Tiểu Hắc chưa vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp đã có thể dẫn phát cuồng phong. Hiện tại thì nó đã đạt đến Kim Đan trung kì, thực lực đương nhiên mạnh hơn xưa rất nhiều.
Những người đang đứng quan sát hai bên sông Ô Giang lập tức hưng phấn, mỗi một người đều nhìn chăm chú vào thân ảnh trên không.
Tàn ảnh dừng lại tức thì hiện ra một người một ưng. Những ngọn sóng trên sông Ô Giang cũng từ từ giảm đi để rồi chì một lúc đã trở lại vẻ yên bình như ban đầu không hề có lấy một đợt sóng nhỏ.
Gió lạnh buổi tối không ngừng thổi, hai bên bờ sông Ô Giang mọi người đều nín thở theo dõi
“Các ngươi cuối cùng cũng đã tới”
Trên mặt Hạng Ương hiện nu cười lạnh lùng。
Tần Vũ và Tiểu Hắc đối diện với Hạng Ương, Tần Vũ thản nhiên cười và nói
” Hạng Ương, ngươi nôn nóng chờ bọn ta sao? Huynh đệ bọn ta tới trễ cũng là để ngươi sống thêm một thời gian. Ngươi không cảm tạ bọn ta sao?”
“Nói khoác không mắc cỡ”
Hạng Ương lạnh lùng nói
Đồng thời, tầng tầng năng lượng ánh huyết hồng sắc tuôn ra từ người Hạng Ương để rồi hình thành vụ khí huyết sắc như một huyết vân nhắm thằng Tần Vũ và Tiểu Hắc đi tới. Chỉ trong một chốc huyết vụ đã hoàn toàn bao phủ lấy hai người
“Hạng Ương, đây chỉ là cách thức của một nội gia cao thủ phổ thông. Nếu chân chánh là tu chân giả thì không cần phải làm vậy đâu”
Ngân sắc Tinh Thần chi lực cũng tuôn ra không ngừng hình thành một đóa tinh vân
Tinh vân bao trùm toàn thân khiến cho huyết vụ không có cách nào xâm nhập
“Hừm”
Hạng Ương hừm lạnh lùng. Trong mắt ông ta thì đối với tên thanh niên tu chân giả này cực kỳ tức giận. Trong cuộc gặp gỡ hôm qua Tần Vũ còn dám châm biếm ông ta không biết tu chân giả trận pháp cấm chế, không biết Phi Kiếm quyết, không biết Luyện Khí luyện đan chi pháp.
Hiện tại Tần Vũ lại còn châm biếm thủ đoạn của mình là lạc hậu.
” Hạng Ương, ngươi bế quan một mình tự tu luyện, về cách tấn công chắc chắn không tránh khỏi đơn độc. Một mình ngươi dù cho có thông minh thế nào đi nữa thì cũng không bao giờ bằng được một môn phái tu chân đã tích lũy hàng ngàn năm kinh nghiệm cả”
Tần Vũ thản nhiên cười nói
Với câu trên, Tần Vũ đã bắt đầu kích nộ Hạng Ương
Cao thủ chiến đấu tâm lý rất là quan trọng, đặc biết là đối với siêu cấp cao thủ như Hạng Ương, một khi tâm lý bị ảnh hưởng thì cảnh giới không có cách nào viên mãn dẫn tới công lực cũng vì thế mà yếu đi
“Ngũ Đức là do ngươi giết?”
Hạng Ương nhíu mày nói
” Ta hiện tại rất thắc mắc, các ngươi thật sự là ai, tại sao lại đối địch với ta? Thật sự mà nói Hạng Ương lúc này vẫn không biết tại sao lại đối địch với tu chân cao thủ này
”
Ta?
” lông mi của Tần Vũ nhướng lên rồi chầm chậm nói”
Ta họ Tần
”
”
Tần?
” Hạng Ương nhìn chăm chú vào Tần Vũ nghiêm túc nói ”
Nếu là người của Tần gia ở Đông Vực tam quận thì ngươi là đệ nhất cao thủ ? Mà hình như Tần gia không có một cao thủ nào đạt tới cảnh giới như ngươi. Ngươi là trưởng bối của Tần Đức?
”
Tần Vũ cười
”
Nói cho ngươi biết tên của ta là…!
” Tần Vũ chầm chậm nói
Hạng Ương nhìn chằm chằm vào Tần Vũ chờ câu trả lời
”
Ta tên là…
”
Khóe miệng của Tần Vũ khẽ cười ”
Tần Vũ
”
”
Tần Vũ!!!”
Sắc mặt của Hạng Ương đại biến. Ông ta hoàn toàn thất kinh. Chỉ thấy Tần Vũ vừa nói xong cả người lập tức như một tia sét đánh thẳng tới Hạng Ương. Một ngọn ngân sắc quyền xuất hiện đánh thẳng tới ngực Hạng Ương.
Ầm
Chân nguyên hộ thể của Hạng Ương ánh lến huyết hồng sắc trực tiếp đón lấy quyền của Tần Vũ. Chỉ thấy quyền của Tần Vũ trong nháy mắt biến thành chưởng đao, sau khi đánh trúng lại biến thành kiếm chỉ tấn công tiếp.
Liên tục công kích
“Bùng! Bùng” hai âm thanh vang lên. Chân nguyên lực hộ thể của Hạng Ương bị hữu thủ của Tần Vũ công phá. Tần Vũ nhếch mép cười lạnh lùng Diễm Sí kiếm mau chóng đánh ra một chiêu sát tử Hạng Ương. Nếu như thành công thì thực sự quá dễ dàng, tuy nhiên Tần Vũ thật sự không hề nghĩ là sẽ thành công đơn giản như vậy
Diễm Sí kiếm
Tâm ý của Tần Vũ vừa máy động tức thì Diễm Sí kiếm xuất hiện đánh thẳng về tâm tạng của Hạng Ương, tốc độ cực nhanh
“Cang
”
Một tiếng âm thanh kim loại va chạm nhau vang lên, tay của Tần Vũ chấn động, cả người không kìm được lui về phía sau. Tần Vũ nghiến chặt răng, cả người lập tức xoay chuyển nương theo kinh lực giống như một cơn gió tay biến thành đạo chém về phía Hạng Ương.
”
Cang”
Tay trái của hạng Ương vung lên trực tiếp đón lấy hữu thủ của Tần Vũ . Kết quả Tần Vũ lui trở về phía sau, Hạng Ương cũng phải lui lại nhiều bước.
Bạn đang đọc truyện tại
Truyện YY
– http://truyenfull.vn
Nói thì có vẻ chậm nhưng thực tế thì hai ngươi giao thủ nhanh như thiểm điện. Từ đầu đến cuối những người bình thường quan chiến hai bên sông Ô Giang chỉ thấy hoa mắt, hai đại cao thủ đã lui về phía sau, tốc độ thật sự rất nhanh.
Những người quan chiến hai bên bờ sông đều há hốc miệng hoàn toàn không hiểu hai người giao chiến như thế nào. Ngay đến hai cao thủ Kim Đan kì như Tần Đức và Phong Ngọc Tử chỉ thấy thân hình Tần Vũ biến mất, sau đó không khí chấn động rồi hai người lui lại về phía sau.
“Hừm, Tần Vũ, Ngươi đừng hòng lừa ta, bất quá… âm mưu của ngươi cũng rất thâm hiểm đích thực làm cho ta một phen cũng thất kinh, làm cho ta không chuẩn bị hết sức. Đáng tiếc là…thực lực của ngươi vẫn còn hơi kém” Hạng Ương lạnh lùng cười nói
Hạng Ương lúc này trong tâm nghĩ lại mà thấy lo lắng. Trước mắt ông ta Tần Vũ có tâm cơ hơi cao. Ban đầu làm cho tâm trí ông ta chấn động lại đồng thời cùng lúc tấn công. Nếu như chiêu cuối cùng hắn tính đúng thì có lẽ lúc này tâm tạng đã bị đâm xuyên qua mà chết rồi.
Tần Vũ lúc này nhìn lên Hạng Ương, sắc mặt chợt biến sắc
Lúc này trên người Hạng Ương xuất hiện lấy một tấm hồng sắc chiến giáp bao bọc bên ngoài. Tấm chiến giáp này không chỉ bao bọc toàn bộ phía trên của hạng Ương mà còn bảo hộ cả bắp chân, cánh tay, bàn chân. Cả người Hạng Ương lúc này đều được chiến giáp bảo hộ khiến cho Tần Vũ không thể không kinh sợ.
“Chiến giáp của ta như thế nào có thể so sánh với trung phẩm linh khí. Trong quá trình tu luyện cách đây hơn ba trăm năm có thu được linh thạch. Sau đó học luyện khí chi pháp từ Ngũ Đức để luyện chế được chiến giáp này
” Hạng Ương nhìn chiến giáp trên người, trong mắt cực kỳ mãn ý.
Tần Vũ trong tâm kêu không hay.
Tiểu Hắc bên cạnh khẽ vẫy cánh
”
Đại ca, xem ra chúng ta cần phải liên thủ thôi
” Tiểu Hắc dụng linh thức truyền âm nói với Tần Vũ. Tần Vũ nhẹ gật đầu. Có chiến giáp bảo hộ thân thể xem ra Tần Vũ muốn sát tử Hạng Ương cực kỳ khó khăn.
Trung phẩm linh khí trong tay Nguyên Anh tiền kì cao thủ uy lực tuyệt không thua thượng phẩm linh khí. Tất nhiên là do thực lực của chính mình cũng không bằng đối phương
”
Hạng Ương, thực lực của ngươi quả thực không tệ. Hai huynh đệ chúng ta phải liên thủ tấn công thôi
” Tần Vũ thản nhiên nói
Hạng Ương lạnh lùng nói ”
Huynh đệ? Các ngươi một người, một súc sinh ngang nhiên gọi là huynh đệ. Ta thấy bọn ngươi đều là lũ súc sinh thôi
” Hạng Ương muốn kích nộ Tần Vũ khiến cho tâm lý của Tần Vũ bị ảnh hưởng. Tuy nhiên nhìn Tần Vũ thì thấy một điểm ảnh hưởng cũng không có.
Nhưng
Một tiếng ưng minh lảnh lót vang lên. Tần Vũ không tức giận nhưng Tiểu Hắc thì thật sự đã phát nộ
”
Đùng
”
Hai mắt của Tiểu Hắc vụt sáng, hai đạo thiểm điện từ trong hai mắt Tiểu Hắc phát ra bắn thẳng về phía người của Hạng Ương, bởi vì khoảng cách giữa hai người không xa
Thiểm điện phát ra từ hai mắt với tốc độ quá nhanh nên Hạng Ương hoàn toàn bị đánh trúng
”
Dám chửi đại ca ta, đáng chết
”
Tiểu Hắc thật sự phát cuồng, không ngừng vang lên . Từ hai cánh thiểm điện không ngừng phát ra liên tục oanh kích lên người Hạng Ương
”
Súc sinh”
Hạng Ương thật sự nổi giận. Thiểm điện ông ta hoàn toàn có thể kháng cự nhưng liên tục bị oanh kịch thì toàn thân như muốn cảm thấy tê liệt
Chỉ thấy Hắc Ưng hai cánh vẫy động tức thì thi triển Thê Điện Cửu Thiểm
Chỉ thấy Hắc Ưng không ngừng di chuyển quanh người Hạng Ương với tốc độ cực nhanh. Hạng Ương thật sự không có cách nào ngăn cản, Hắc Ưng thật sự giống như một tia điện
Thiểm điện không ngừng tấn công Hạng Ương
“Đỡ lấy, ai bảo ngươi dám chửi đại ca ta, đánh ngươi chết, đánh ngươi chết” Linh thức truyền âm của Tiểu Hắc không ngừng vang lên trong đầu Hạng Ương khiến cho ông ta không kìm được tức giận
Trong cơn điên cuồng ông ta thấy Hắc Ưng thật sự đáng ghét. Chỉ là lúc này một đạo lưu quang cũng từ xa đánh tới.
Cả người Tần Vũ hóa thành lưu quang hét lớn một tiếng. Tinh vân quanh người cùng với tinh vân trong đan điền tức thì chấn động, đồng thời các hạt ngân sắc trong tinh vân đan điền đồng thời phát sáng phát ra một lực lượng cuồng bạo bao phủ toàn thân.
Tinh Thần lĩnh vực
Tần Vũ cả người giống như giao long từ một biến thành sáu người đồng loạt tấn công về Hạng Ương
“Hoành tảo thiên quân
”
Một âm thanh vang vọng trong không gian, một luồng ánh sáng màu đen giống như giao long tuôn ra từ người Hạng Ương giống như cuồng phong quét khắp tám phương bốn hướng, mỗi hướng đều công kích. Chỉ trong nháy mắt Tiểu Hắc và sáu ảo ảnh của Tần Vũ đều phát ra một tiếng”
Bùng
“.
Sáu bóng người của Tần Vũ hợp lại, cả ngươi chấn động đứng giữa không trung. Bên cạnh Tiểu Hắc cũng dừng lại, một người một ưng nhìn chăm chú Hạng Ương
Hạng Ương trong tay cầm một cây hắc sắc trường thương, nhìn Tần Vũ một người một ưng chấm chậm nói: ”
Phách Vương Nghịch Thiên quyết của Hạng gia ta bắt đầu chân chánh tấn công.
” Không phải dụng phi kiếm mà dùng thương pháp công kích, đây chính là tuyệt thế thần binh đã từng tung hoành thiên hạ của phụ vương ta Tây Sở bá vương – Phách Vương thương
Chỉ thấy trên mình cây trường thương đen bóng có một đạo huyết ngân lấp lánh phát ra.