Lẽ tiết này quả thực như sự sùng kính của nhân loại với thần linh.
Tên tu sĩ râu cá trê trong lòng lại vô cùng bất an, vụng trộm liếc mắt nhìn Trương Hằng một cái, trong lòng run lên:
“Chẳng lẽ hắn thật sự là..
Lập tức sắc mặt hắn xám như tro tàn.
Đối phương chỉ nói một câu liền gọi Tán tiên đại nhân đi ra, thử hỏi trong nhất giới này ai có thể có năng lực như vậy?!
Hắn chính là ai?
Là Cửu U Ma tôn, là Thất Tinh Thánh Quân hay là Huyền Long Đại Vương của Cửu U hải vực?!
Trong lòng tên tu sĩ này hối hận tới cực điểm.
Giờ khắc này, hắn đã xác định Trương Hằng tất nhiên là một nhân vật cấm kỵ có thể sánh ngang với Tán tiên đại nhân!
– Trăm năm không gặp, Âm Dương đạo hữu vẫn như ngày nào! Trương mỗ lần này cảm tạ đạo hữu đã từng trợ giúp ta!
Trương Hằng hơi thi lẽ với Âm Dương tán tiên, giọng nói mang theo vài tia kính ý.
Nhưng về mặt xưng hô, hắn đã cải biến, trực tiếp đề cao thân phận của mình, ngang hàng với đối phương.
Ánh mắt Âm Dương tán tiên chợt tối rồi sáng lên, nhìn về phía Trương Hằng. Một cỗ tinh thần uy lực nén lại làm một điểm áp chế lên người hắn.
Ý niệm phân thân của Trương Hằng lập tức cảm nhận được một cỗ áp lực không nhỏ.
Ở Cửu U hải vực, cách nơi này không biết bao nhiêu vạn dặm, đôi mắt bản tôn Trương Hằng hiện lên một đạo kim mang, hỏa diễm phù văn quanh thân hơi bốc lên một chút.
Ông!
Ý niệm phân thân lập tức thu được một cỗ lực lượng bàng bạc, bễ nghễ nhất giới, thân hình trở nên cao lớn vô cùng.
Dưới tinh thần uy lực của Âm Dương tán tiên, hai mất hắn bình thản tự nhiên, hơi lóe ra kim mang, phóng xuất một cỗ linh hồn lực để đối kháng lại.
– Chúc mừng Trương đạo hữu dưới Dị Loại Thiên Kiếp, chết mà sống lại, trở thành một vị tu sĩ Đại Thừa Kỳ trong giới này!
Âm Dương tán tiên bất động thanh sắc, thu hồi linh hồn lực của mình, mỉm cười chúc mừng Trương Hằng.
– Đối diện với đạo hữu chỉ là một ý niệm phân thân của Trương mỗ mà thôi. Ta đang muốn cùng Tam đệ tử đi tới Đông Vân đại lục, muốn mượn dùng Truyền Tống Trận của Bồng Lai Đảo, trước khi đi cũng muốn chào hỏi đạo hữu một tiếng.
Trương Hằng thản nhiên nói.
Ánh mắt Âm Dương tán tiên đảo qua tên trung niên tu sĩ râu cá trê kia, lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra.
– Tán tiên đại nhân tha mạng, Tiên Quân tha mạng!
Trang niên tu sĩ kia quỳ bụp xuống, khuôn mặt đầy vẻ cầu xin nói.
Phản ứng nơi này khiến cho một ít tu sĩ Bồng Lai Đảo chú ý.
– Trời ạ… Đó là Tán tiên đại nhân!
Rất nhanh, có tu sĩ kinh hô.
Tán tiên đại nhân!
Tin tức này như một quả bom lớn, làm toàn bộ Bồng Lai Đảo như nổ tung lên.
Đối với tu sĩ bình thường, muốn gặp mặt một Tán tiên trong truyền thuyết là điều vô cùng khó khăn.
Tán tiên chính là đỉnh phong của nhất giới này, là tồn tại cao nhất trong mắt chúng tu sĩ của hải vực Tam Tiên Đảo.
Hưu
Bá—
Ngàn vạn tu sĩ như châu chấu bay về phía bên này, muốn tận mắt được thấy phong thái của nhân vật Tán tiên nhất giới.
– Quả nhiên, đó chính là Tán tiên đại nhân…
Những người này vẻn vẹn chỉ nhìn thoáng qua, ánh mắt liền tập trang trên người Âm Dương tán tiên.
Bởi vì không ẩn nấp khí tức, trên người Âm Dương tán tiên có một cỗ khí tức hoàn toàn khác biệt với phàm nhân. Theo cách nói khác, trong cơ thể hắn có Tiên linh khí, đủ để chấn nhiếp nhất giới.
Tuy nhiên, những tu sĩ trên Bồng Lai Đảo chỉ dám đứng xa xa mà nhìn, không ai dám tới gần cả.
Tất cả tu sĩ đều rất tự giác, giữ khoảng cách xa mười dặm, vô cùng tôn kính.
Một tu sĩ dáng người hơi tiều tụy đang quỳ trên mặt đất, hướng về Âm Dương tán tiên quỳ lạy.
– Ngươi đứng lên đi, sau này xử lý, trước nhận lỗi với Trương đạo hữu đi đã!
Âm Dương tán tiên nhìn hắn một cái, giọng điệu bình thản, không nhận ra chút cảm xúc nào.
– Vâng, Tán tiên đại nhân!
Tên tu sĩ trung niên kia lộ vẻ vui mừng, vội vàng quay sang Trương Hằng dập đầu:
– Tiên Quân đại nhân xin thứ tội, tiểu nhân mắt chó không thấy được thái sơn, việc vừa rồi…
Trương Hằng cắt ngang lời hắn, nói:
– Việc nhỏ như vậy, Trương mỗ còn không thèm so do với ngươi. Ngươi trước lui ra đi!
– Tạ ơn Tiên Quân đại nhân!
Tên tu sĩ này vội vàng cảm tạ rồi hớt hơ hớt hải rời đi.
Mọi chuyện phát sinh nơi này đều bị chúng tu sĩ nhìn thấy hết.
Xoát!
Ánh mắt những người này nhất tề nhìn về phía Trương Hằng.
– Người này có thể bình khởi bình tọa với Tán tiên đại nhân, Chấp sự quản lý Truyền Tống Trận còn xưng hô hắn là Tiên Quân… Thế chẳng phải là…
Tiên Quân đại nhân!
Lập tức, chúng tu sĩ Bồng Lai Đảo lại xôn xao cả lên.
Trong một ngày có thể nhìn thấy hai nhân vật đỉnh phong nhất giới, trong lòng bọn chúng vô cùng cao hứng. Từ nay về sau, bọn chúng đi tới những hòn đảo cấp hai, cấp ba, tuyệt đối có thêm một câu chuyện mà nói, khiến đám nhà quê kia kinh hãi mà hâm mộ.
– Vị Tiên Quân đại nhân này là vị nhân vật thần thoại nào trong thế giới này?
Có một ít tu sĩ trở nên tò mò.
– Tán tiên đại nhân không phải vừa mới xưng hô hắn họ Trương sao?!
– Họ Trương?
Có một ít tu sĩ bắt đầu liên hệ tới nhân vật phong vân Trương Hằng từng độ Dị Loại Thiên Kiếp trăm năm trước.
– Ha ha ha… Thật không ngờ tu sĩ Bồng Lai Đảo lại nhiệt tình như vậy.
Ánh mắt Trương Hằng đảo qua chúng tu sĩ nơi này rồi cười nói với Âm Dương tán tiên.
– Không bằng như vậy, bần đạo mời Trương đạo hữu đi tới tệ xá một chuyển!
Âm Dương tán tiên thản nhiên nói.
– Như vậy cũng tốt, vừa lúc Trương mỗ đang có chuyện quan trọng muốn thương lượng.
Trương Hằng gật đầu, hướng về Tú Ninh gật đầu ra hiệu.
Âm Dương tán tiên nhẹ nhàng vung phất trần, ba người liền biến mất trong mắt chúng tu sĩ nơi này.
Sau khi ba người rời đi, cả Bồng Lai Đảo như nổ tung lên. Vô số tin tức bắt đầu truyền ra, cũng nhanh như tia chớp truyền tới những hòn đảo cấp hai, cấp ba phụ cận.
– Biết chưa, Tán tiên đại nhân hiện thân trên Bồng Lai Đảo, nghênh đón một vị Tiên Quân đại nhân có thân phận thần bí.
– Có một vị cao nhân ẩn sĩ buông xuống Bồng Lai Đảo được Tán tiên đại nhân tự mình tiếp kiến. Nghe nói cao nhân lánh đời này chính là một vị tu sĩ Đại Thừa Kỳ.
– Nói cho các ngươi một sự tình, Tiên Quân đại nhân thần bí kia chính là Trương Hằng, người trăm năm trước đã độ Dị Loại Thiên Kiếp.
– Làm sao có thể? Ngươi nghĩ ta là thằng ngốc sao?! Trương Hằng đã hôi phi yên diệt trong Dị Loại Thiên Kiếp rồi, toàn bộ tu sĩ Bồng Lai Đảo đều biết điều đó!
Tóm lại, Bồng Lai Đảo quả thật nổi lên một hồi bàn luận sôi nổi. Những nhóm tu sĩ đỉnh cấp tu luyện tới cảnh giới như vậy, mỗi lần đột phá đều cần tới thời gian trăm ngàn năm. Trong dòng thời gian, bọn họ vô cùng tịch mịch.
Trên một cái hồ tiên khí dào dạt trên Bồng Lai Đảo có lơ lửng một căn nhà trúc.
Trong căn nhà này, Trương Hằng và Âm Dương tán tiên đang ngồi nói chuyện. Qua một lúc, hai người đi vào chính đề.
– Đạo hữu lần trước hôi phi yên diệt dưới Dị Loại Thiên Kiếp, không biết Huyết Sát Lệnh có còn trong tay nữa không?
Âm Dương tán tiên liền hỏi ra vấn đề mình quan tâm.
Nếu mất đi chiếc Huyết Sát Lệnh thứ tám này, cũng coi như mất đi cơ hội mở ra Huyết Sát Chủ Động Phủ.
Trương Hằng cười cười:
– Huyết Sát Thần Đế là nhân vật thế nào, nếu đã luyện chế tám chiếc lệnh bài để mở ra Huyết Sát Chủ Động Phủ thì cũng không khinh thường, để nó dễ dàng bị hủy diệt như vậy! Âm Dương đạo hữu cứ yên tâm, lệnh bài này vẫn ở trong tay ta, không kẻ nào có thể đoạt được!
Nói xong lời cuối, trên mặt Trương Hằng hiện ra vẻ tự tin vô cùng.
Âm Dương tán tiên gật gật đầu. Huyết Sát Lệnh nếu bị tu sĩ Đại Thừa Kỳ nắm giữ thì gần như không thể bị cướp đi. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL
– www.Truyện FULL
Toàn bộ Chu Vương Triều, nhân vật đỉnh phong nhất giới có rất ít, cũng quen biết lẫn nhau. Nếu nghĩ đánh nhau với một nhân vật cấm kị thì đầu tiên cũng phải cân nhắc thực lực của chính mình.
Nghĩ tới đây, trong lòng Âm Dương tán tiên không khỏi thở dài, nhìn Trương Hằng với một ánh mắt khác.
– Đạo hữu có lời gì muốn nói sao?
Trương Hằng nao nao.
Âm Dương tán tiên thở dài:
– Từ trăm năm trước, khi ta lần đầu tiên gặp đạo hữu, ngươi vẫn còn là một tu sĩ bình thường không đáng kể. Hiện giờ gặp lại, ngươi đã trở thành tu sĩ đầu tiên vượt qua Dị Loại Thiên Kiếp, thành tựu ngày sau khẳng định vượt xa sự tưởng tượng của ta!
– Đạo hữu khiêm tốn rồi! Sự tồn tại của Tán tiên vốn là một kỳ tích, Trương mỗ cũng chỉ là hơi may mắn mà thôi!
Trương Hằng chân thành nói.
Âm Dương tán tiên lại tò mò:
– Ngươi hẳn là tu luyện công pháp ngoại tộc, sau khi vượt qua thiên kiếp, thực lực khẳng định còn mạnh hơn nhiều tu sĩ Đại Thừa Kỳ bình thường. Hiện tại không biết Trương đạo hữu có cảm thụ gì, nếu so với Huyền Long Đại Vương thì thế nào?