*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ầm!
Dao động đáng sợ lan tràn ra, lần này Lý Phong vậy mà lại không hề lùi về sau.
Cả hai va chạm trực diện!
Thấy vậy, Huyền Khuê lạnh lùng cười, nói: “Lý Phong, hiện tại đòn tấn công của ngươi đã đạt tới cực hạn của thế giới này, ngươi còn có thể vượt qua cực hạn sao?”
Thực lực của Lý Phong vốn dĩ đã rất gần anh ta, đạt tới bước này cũng là bình thường.
Nếu không phải là giới hạn trên của thế giới này, thì sức mạnh mà anh ta phát huy ra sẽ còn mạnh hơn nữa.
“Ngươi nói đúng rồi” Nghe vậy, Lý Phong khẽ cười nói.
Đột nhiên, trong tay hẳn xuất hiện một thanh trường kiếm.
“Xoẹt!”
Đột nhiên, thanh trường kiếm này được vung lên, đâm về phía Huyền Khuê.
Một kiếm quang xuất hiện với tốc độ đáng kinh ngạc, lập tức đến bên cạnh Huyền Khuê.
“Cái gì?” Nhìn thấy tia kiếm quang này, sắc mặt Huyền Khuê khẽ biến. Lúc này, trong lòng anh ta cảm thấy một trận hồi hộp.
“Chặn cho ta!” Anh ta găm nhẹ, muốn đánh nát kiếm quang này, nhưng vừa chạm vào, sắc mặt anh ta liền thay đổi
Một cỗ sức mạnh vô cùng hung hãn nhanh chóng rót vào trong cơ thể anh ta. Sức mạnh này thậm chí đã đạt tới cực hạn của thân thể anh ta. Anh ta không cách nào chống cự được.
“Phụt Huyền Khuê phun ra máu tươi, thân hình anh ta hoàn toàn bay lộn ngược về sau.
“Sao có thể?” Lùi về sau mấy trăm mt, Huyền Khuê mới miễn cưỡng dừng lại. Anh ta nhìn Lý Phong, chính xác hơn là nhìn về phía trường kiếm màu đen, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
“Thanh trường kiếm này vậy mà lại không bị áp chế!” Lực công kích của Lý Phong đã hoàn toàn vượt qua giới hạn trên của Đan Nguyên cảnh đỉnh phong, anh ta căn bản không thể chống lại.
“Huyền Khuê, ngươi thua rồi.”
Sau khi đẩy lùi Huyền Khuê, Lý Phong cũng không ra tay nữa. Hẳn nhìn người thanh niên đang đầy kinh ngạc ở phía xa, cười nói: “Dựa theo ước định của chúng ta, ta sẽ lĩnh hội đồ văn trên tường đá.”
Nghe vậy, sắc mặt Huyền Khuê không ngừng thay đổi. Anh ta nhìn Lý Phong, cuối cùng lạnh lùng hừ một tiếng, xoay người rời khỏi nơi này, không nói thêm lời nào.
“Lý Phong, lệnh bài mà ngươi tìm chính là ở bên trong bức tường đá đồ văn này đúng không?” Thấy Huyền Khuê rời đi, Huyền Long ở trong lồng linh lực. đột nhiên hỏi.
“Ừ.”Lý Phong cười.
Hắn nhìn đồ văn trên bức tường đá trước mặt. Đây là nơi nổi danh trong vực sâu Ma Vực. Bức tường đá chứa đồ văn vô cùng cứng rắn, dù tốn bao nhiêu công sức cũng không thể nào phá vỡ được. Cuộc chiến ở cấp độ Đan Nguyên cảnh đỉnh phong cũng không có tác dụng với nó.
Nhiều người biết có một bí mật ở đây, nhưng không ai có thể lĩnh ngộ ra.
Vù…
Trong tim Lý Phong, tấm bia đá kỳ dị đó khẽ dao động, một lưồng tin tức truyền đến trong đầu Lý Phong. Hắn nhìn về phía bức tường đá trước mặt, đột nhiên tiến lên một bước, tay phải ấn vào tấm bia đá, bắt đầu nhanh chóng khắc họa.
Hắn khắc họa ra quỹ đạo rất cổ quái, dường như có chút hỗn loạn, nhưng theo sự khắc họa, đồ văn trên tường đá trước mặt lại có chút dao động.
Dần dần, những dao động này ngày càng lớn hơn.
“Rắc!”
Một lúc sau, trên đỉnh núi đồ án xuất hiện một vết nứt, sau đó một điểm sáng bay ra.
Hắn vung tay phải, điểm sáng này trực tiếp xuất hiện ở trong tay Lý Phong.
Đó là một lệnh bài màu đen nhìn qua rất bình thường, bên trên có mấy đường sọc kỳ lạ. Đường sọc trông rất cổ quái, hình như là đồ văn của một sinh vật nào đó
“Lấy được rồi!”
Cầm lệnh bài, khóe miệng Lý Phong hiện lên một trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.
“Không biết trong đó có cái gì?”
Có được lệnh bài, là có thể vào cung điện đó.
Cả người hản lướt đi, hẫn nhanh chóng bay về phía xa.
……
Hai giờ sau, Lý Phong đi tới một nơi.
Đây là một khu vực thung lũng sâu trong núi, rong đó chỉ có một ít sỏi đá và hầu như không có gì
“Lý Phong, hoa Thiên Hồn ở đây sao?”
Ánh mắt của Huyền Long cũng đang quét xung quanh, hỏi.
Linh hồn của ông ta tỏa ra, nhưng không tìm thấy. gì.
“Ừ.” Lý Phong gật đầu, hắn lắc lắc tay phải, một lệnh bài từ trong tay bay ra.
Vù…
Sau khi lệnh bài bay ra, dường như tạo thành một dao động kỳ lạ với môi trường xung quanh.
Khi dao động lan ra, sơn cốc trước mặt hản lập tức thay đổi, giống như một bức màn bị kéo ra. Sơn cốc biến mất, trước mặt Lý Phong xuất hiện một tòa cung điện to lớn.
“Nhất diệp chướng mục (*), hơn nữa trình độ cao như vậy, cường giả có thể sử dụng thủ đoạn này thì thực lực nhất định đạt tới Tam Hồn cảnh trở lên.” Huyền Long không khỏi thở dài nói.
(*) Nhất diệp chướng mục: có nghĩa là một chiếc lá che đôi mắt, làm cho người ta không nhìn thấy được. thế giới rộng lớn bên ngoài.
Đây không phải là huyễn cảnh, lại hoàn toàn che. mất của tất cá mọi người. Lúc trước, cho dù là ông ta, thì đều chưa từng phát hiện ra bất thường của nơi này.
Có thể làm cho ông ta không để ý, có thể tưởng tượng chủ nhân lúc trước ở chỗ này cường đại như. nào!
“Căn cứ tin tức ta có được, nơi này là nơi cực kỳ trọng yếu của núi thuốc Thiên Hồ, cho nên đã bố trí một ít thủ đoạn.”
Lý Phong cười, sải bước đi vào.
“Két.” Cửa cung được mở ra, trước mặt Lý Phong xuất hiện một cái sân lớn, trong sân căn bản không có gì, trống rỗng.
Mà trong cung điện còn có một số cổng.
Lý Phong bước nhanh về phía trước, đi hướng cửa thứ nhất bên trái.
Sau khi mở cửa, trước mặt hẳn có rất nhiều linh dược khô, hơn nữa mặt đất càng có nhiều bụi bặm hơn.
Có một lớp bụi dày, không biết nơi này đã bao lâu không được mở ra rồi.