Ta là Akira

Chương 3: Ta là Tử Thần Akira



Viên đạn màu vàng xé gió bay về phía Menfuisu

– Không, Menfuisu- Carol hét lên

– Thực lực của ta đấy, Menfuisu- Lãm Nguyệt bắn thêm một viên đạn màu bạc làm chệch hướng đi của viên đạn cũ, viên đạn bắn vào tên lính Ai Cập bên cạnh. Không máu me như mọi người tưởng, tên lính Ai Cập chỉ bất ngờ ngã lăn xuống đất.

– Hắc hắc… Nếu các ngươi muốn chết thì cứ xông lên hết đi.- Lãm Nguyệt cười cuồng vọng

– Ngươi là ai?- Menfuisu nghi ngờ nhìn về phía Lãm Nguyệt

– Ta là vị thần cai quản cái chết của các ngươi : Tử Thần Akira- Lãm Nguyệt mỉm cười. Cô biết người Ai Cập rất tin tưởng và tôn trọng thần linh. Mà cũng gần đúng như vậy mà cô có thể thu phục linh hồn của người chết mà

– Tử Thần Akira, ngươi thật sự là thần linh.- Menfuisu nhìn chằm chằm vào Lãm Nguyệt như đang đánh giá về cô

– Hừ loài người ngu ngốc, ta có thể gọi cả Pharaong quá cố đang ngủ yên của các ngươi tỉnh dậy đấy, và đổi lại là sự diệt vong của cái xứ Ai Cập này- Lãm Nguyệt híp đôi mắt lại, con ngươi như tỏa ra hàn quang làm người ta cảm thấy sợ hãi.

– Vậy xin người đến cung điện của Pharaong để cầu phúc cho con dân Ai Cập-Menfuisu có vẻ cung kính như đã tin vào việc Lãm Nguyệt nói

– Tối nay ta ở lại đây, còn ngươi hãy chuẩn bị lập dàn tế vào ngày mai tại chính đây đi- Lãm Nguyệt nói, cô cảm thấy ở đây có điều gì đó sẽ sảy ra vào ngày mai

– Vậy ta đi trước- Menfuisu nói

– Carol, cô đi với hắn đi- Lãm Nguyệt cười

– Ơ sao vậy anh Akira- Carol ngơ ngác nhìn về phía Lãm Nguyệt

– Có thử thách đang chờ cô- Lãm Nguyệt lẩm bẩm trong miệng. Cô gái này tuy là nữ hoàng Ai Cập nhưng toàn mang lại phiền phức thôi, chắc chắn là như thế. Hắt nước lên mặt tên lính bị bất tỉnh cho hắn tỉnh lại, Lãm Nguyệt đuổi Pharaong về cung điện của hắn, Lãm Nguyệt suy nghĩ phải làm thế nào để bảo vệ cô nhóc Carol phiền phức này. Trước tiên là tên kình địch Izumin

Khi ánh dương báo hiệu một ngày mới đã đến,người dân sứ sở Ai Cập đã dậy từ sớm khi nghe tin có buổi tế lễ trên bờ sông Nile do chính Pharaong chủ trì đế đó một vị thần đến với Ai Cập.

Thay một bộ áo dài nam màu đen thêu đôi long phụng, trang phục mà Lãm Nguyệt yêu thích. Cô khoác bên ngoài một chiếc áo bào rộng, chờ đoàn người tế lễ đang lập dàn tế kia tế xong cô mới hiện thân. Ngồi vất vưởng trên cây cao, cô nhìn theo bóng hình Carol. Mới qua một đêm mà thanh danh của Nữ thần sông Nile kia đã lan xa rồi, đến cô cũng phải bất ngờ. Buổi tế lễ diễn ra vô cùng suôn sẻ, khi Pharaong vừa dứt lời, mọi người xôn xao nhìn xung quanh tìm kiếm vị thần cai quản cái chết. Ai ai cũng xôn xao thì bất ngờ trên trời xuất hiện một bóng đen. Mọi người ngẩng đầu lên. Lãm Nguyệt dùng minh hỏa đốt cháy tấm áo bào cho tro rơi xuống sông Nile, tức thì cô tung ra những cánh sen hái được vào tối qua ra. Một màn xuất hiện đầy ấn tượng. Vừa đặt chân xuống đấy, lập tức cô cất tiếng nói:

– Ta là Tử Thần:Akira- Tiếng nói vang vọng khắp một vùng


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.