Sủng Mị

Chương 101: Hồn sủng mới - Ma Thụ chiến sĩ



Cương La thành.

Đình viện Sở gia.

Một nữ tử mỹ lệ đứng ở trên con đường nhỏ bằng đá cuội, ánh mắt nhìn vào vườn hoa. Nhưng nàng không có chú ý những đóa hoa đẹp đẽ kia, chẳng qua là thẫn thờ như đang suy nghĩ gì đó.

“Ngươi đã trở lại.” Một thanh âm nam tử từ sau cánh cửa đình viện truyền đến, người này mặc y phục gọn gàng, bộ dáng gầy gò. Vừa xuất hiện liền cất bước đi tới trước mặt nữ tử.

“Ừ.” Nữ tử gật đầu, cặp mắt mỹ lệ khẽ quan sát nam tử, vẻ mặt bỗng nhiên biến hóa, nhưng cảm giác này chỉ lóe lên rồi biến mất, khôi phục bình tĩnh lại rất nhanh.

“Tiếp theo có tính toán gì?” Nam tử hỏi.

“Không có ý định gì nữa, nhưng… không biết…” Nữ tử nói.

Ánh mắt nam tử vẫn chưa hề rời khỏi nữ tử lần nào, vẻ mặt vô cùng phức tạp, nhu hòa xen lẫn mấy phần bất đắc dĩ và khổ sở, nhỏ giọng nói: “Ngày nào đó bỗng nhiên cảm thấy mệt mỏi, cứ quay trở về.”

Nữ tử không nói gì, giữ vững trầm mặc một hồi, chốc lát sau lại chuyển sang do dự.

“Ngươi muốn nói gì thì cứ nói.” Nam tử hiển nhiên vô cùng hiểu rõ tính cách nữ tử kia..

Nữ tử nhìn thoáng qua nam tử, chậm rãi nói: “Ngày hôm nay… lần này tới ta muốn mang Mộ nhi đi.”

Vẻ mặt Sở Thiên Thừa lập tức phát sinh biến hóa, mặc dù hắn cố gắng che dấu nhưng tâm tình này vẫn biểu lộ ra ngoài.

“Mộ nhi đã…” Sở Thiên Thừa đã nói đến khóe miệng, nhưng không dám tiếp tục nói tiếp.

“Tại sao? Hắn đã xảy ra chuyện gì?” Nữ tử vốn biểu lộ mấy phần hờ hững và cao ngạo, duy chỉ lúc này mới bộc lộ tâm tình dao động rõ rệt.

Sở Thiên Thừa tỏ vẻ khổ sở, đem lời nói nuốt ngược trở về, vội vã chuyển đề tài: “Không có gì, ta để cho hắn ra ngoài lịch lãm rồi, một năm sau mới trở về.”

“Ai đi cùng hắn, an toàn có thể bảo đảm không?” Nữ tử tiếp tục hỏi.

“Chẳng qua là dạo quanh những chỗ an toàn thôi, hẳn là không sao đâu!” Sở Thiên Thừa nói.

“À, khi hắn trưởng thành tới mười tám tuổi, ta sẽ tới đón hắn, cử hành cho hắn một nghi thức trưởng thành long trọng. Sau đó đưa hắn chính thức gia nhập Hồn Điện, cuối cùng sẽ làm một Hồn sủng sư chân chính.” Nữ tử nói.

Nếu như là lúc trước, Sở Thiên Thừa nghe thấy những lời này có lẽ lập tức vui mừng không dứt. Nhưng mà bây giờ hắn chỉ là một người tang thương và khổ sở, đành phải đờ đẫn gật đầu không nói một câu.

Nữ tử tựa hồ cảm thấy Sở Thiên Thừa đáp ứng quá dứt khoát, trong ánh mắt xuất hiện một tia nghi ngờ.

Thế nhưng, nữ tử cũng không suy nghĩ nhiều, bởi vì nàng nhìn thấy bộ dạng Sở Thiên Thừa có vẻ chán nản sinh ra cảm giác không đành lòng, nhưng lại không biết nên nói cái gì cho phải. Hồi lâu sau mới mở miệng nói:

“Ta có thể làm cho Hồn Minh giải trừ cấm lệnh đối với ngươi, ngươi cũng đến Hồn Điện đi, ở…”

“Giải trừ hay không cũng không có ý nghĩa đối với ta, ngươi đi đi.” Sở Thiên Thừa cắt đứt lời nàng, xoay người rời khỏi.

“Vậy hai năm sau, ta sẽ mang Mộ nhi rời khỏi nơi này.”

“Ta không có ý kiến, bây giờ ta đây cũng không bảo vệ hắn nổi.”

Nữ tử nhìn bóng lưng Sở Thiên Thừa dần dần đi xa, trong lòng nổi lên một chút rung động. Trước kia Sở Thiên Thừa chưa bao giờ dùng giọng nói này khi giáp mặt nàng, cũng chưa bao giờ xoay người rời khỏi khi nàng còn chưa nói hết.

Nàng cảm giác được Sở Thiên Thừa hôm nay rất khác thường, tựa hồ hắn đang che giấu điều gì đó.

Nữ tử cũng không suy nghĩ nhiều, nàng ở trong đình viện chốc lát, sau đó triệu hồi Hồn sủng của mình bay thẳng lên trời xanh, biến mất vào trong tầng mây trắng.

Bên ngoài đình viện, Sở Thiên Thừa đứng ở trên hành lang ngẩng đầu nhìn nữ tử rời đi, vẻ mặt vô cùng ảm đạm. Ánh trời chiều chiếu xuống làm cho bóng dáng nam tử càng thêm cô tịch và thương cảm.

“Toàn bộ Cương La thành đều biết Mộ nhi đã không còn ở đây. Ngoại trừ Mộ nhi có thể chiếm cứ tâm của ngươi, thành thị lớn như thế, trên trăm vạn người, cũng không lọt vào trong mắt của ngươi.”

Trên Tù đảo quanh năm lượn lờ sương mù, nơi này không có thay đổi mùa màng, không có cuồng phong mưa bão tẩy lễ, nhưng chỉ cần mưa rơi lất phất sẽ làm cho mặt đất bùn lầy trơn trợt không chịu nổi.

Ở bên trên tầng mây màu xám tro là bầu trời rộng lớn bao la, lúc nào cũng có thể nhìn thấy một ít Hồn sủng đang bay lượn. Ở bên trong sơn lĩnh mịt mờ luôn có chim hót thú rống, thậm chí một ít thực vật bỗng nhiên đứng dậy di chuyển qua lại, lắc lư cành lá hất tung nước mưa xuống đất.

Nước mưa không ngừng rơi xuống rửa sạch máu tanh bám trên mảng thực vật.

“Tờ thứ tư.” Sở Mộ đứng ở trong màn mưa, chậm rãi mở quyển trục dính máu ra.

Đọc Truyện Online Tại

Mặc dù Sở Mộ đứng ở trong mưa nhưng người hắn không hề bị ướt, bởi vì ở trên đầu hắn có một cái lá to lớn kỳ lạ, có thể hấp thu toàn bộ nước mưa rơi vào đó.

Sở Mộ đứng bên cạnh một cây thực vật vô cùng kỳ lạ, nếu như không có cành lá tán cây, bề ngoài của nó rất giống một tráng hán toàn thân đầy cơ thịt cường hãn.

“Ma Thụ chiến sĩ, ngươi cũng mệt mỏi rồi, trở về nghỉ ngơi đi.” Sở Mộ niệm chú ngữ thu hồi Ma Thụ chiến sĩ vào không gian Hồn sủng.

Ma Thụ chiến sĩ là Hồn sủng khi Sở Mộ đạt tới bảy niệm Hồn Sĩ thu phục, lúc ấy Sở Mộ và Mạc Tà, Băng Không Tinh Linh suýt chút nữa mất luôn tính mạng.

Khi Sở Mộ nhận được Ma Thụ chiến sĩ thì nó chỉ là một hạt mầm nho nhỏ, sở dĩ có giao ra cái giá bi thảm là bởi vì mầm móng Ma Thụ chiến sĩ được một con bốn đoạn Ma Thụ chiến sĩ bảo vệ chặt chẽ.

Ma Thụ chiến sĩ là Thực Vật giới – Mộc hệ – Ma Thụ tộc – Ma Thụ chiến sĩ á tộc – cao đẳng cấp chiến tướng.

Ma Thụ chiến sĩ tuyệt đối là ngoại tộc trong lĩnh vực Thực Vật giới, lực chiến đấu vô cùng kinh khủng, có thể so sánh với rất nhiều Hồn sủng Thú thuộc tính thuần túy.

Ma Thụ chiến sĩ có thể nói là Hồn sủng bao gồm nhiều mặt, cận chiến có lực lượng cường đại, lực phòng ngự, tốc độ cũng không kém, lại có thể thi triển Tự nhiên lực. Nếu như Ma Thụ chiến sĩ không gặp phải Hồn sủng có thuộc tính áp chế, hầu như có thể nói là không có đối thủ ở cấp chiến tướng. Sở Mộ có thể đánh bại bốn đoạn Ma Thụ chiến sĩ là vì Mạc Tà – Yêu Hỏa Tà Diễm đúng lúc khắc chế Mộc thuộc tính. Nếu không Hồn sủng của Sở Mộ không thể nào đột phá nổi đạo phòng ngự trên người bốn đoạn Ma Thụ chiến sĩ.

Sau khi có được mầm móng Ma Thụ, Sở Mộ đã trồng ở trong không gian giới chỉ của mình, dùng hồn hạch Mộc thuộc tính tiến hành bồi dưỡng, sau khi lớn lên lập tức ký kết hồn ước.

Bây giờ mầm móng Ma Thụ đã trưởng thành đến cao gần bằng Sở Mộ, thực lực ba đoạn hai giai. Dĩ nhiên Sở Mộ cũng giao luôn hồn tinh Mộc thuộc tính cho nó sử dụng. Nếu không mầm móng Ma Thụ đến bây giờ chỉ vào khoảng hai đoạn tám giai mà thôi.

Sở Mộ đã ở trên Tù đảo hơn một năm, trong thời gian một năm này Sở Mộ đã giết chết vô số Hồn sủng và tù nhân. Hiện tại mục tiêu duy nhất của hắn là tất cả cái tên có trong quyển trục tối đen hết.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.