Tống Nghênh Xuân cười cười:
– Được, hôm nay chúng ta họp đến chỗ này, sau khi mọi người rời đi, dùng hết trách nhiệm, làm tốt công tác của bản thân, ở thời kỳ đặc thù cũng phải nói nhiều tới nguyên tắc chính trị! Đồng chí Tại Đào, cậu chuẩn bị một chút, ngày mai hoặc ngày kia, hai chúng ta cùng tới tỉnh một chuyển, báo cáo công tác một chút với Bí thư Lý và Chủ tịch tịch Cung!
Bí thư mới và Chủ tịch tỉnh mới đến nhận chức, làm quan chức đứng đầu Đảng ủy chính quyền thành phố Phòng Sơn, Tống Nghênh Xuân và An Tại Đào chủ động tới tỉnh đón lãnh đạo, đó cũng là chuyện trong tình lý, điều này nhất trí với đạo lý quan dưới yết bái thượng quan trong quan trường cổ đại, cấp bậc sâm nghiêm của quan trường hiện đại, thật ra cũng không kém bao nhiêu so với quan trường cổ đại.
Cho nên, đề nghị này của Tống Nghênh Xuân cũng thuộc lẽ thường, An Tại Đào cũng không có lý do gì phản đối, cũng không có khả năng phản đối.
– Được…
An Tại Đào thản nhiên gật đầu, chợt đứng dậy cầm chén nước và notebook của mình lên nghênh ngang mà đi. Lập tức, Dương Hoa không có bất cứ do dự gì, cũng đứng dậy đi theo. Mà ngay sau đó, Tống Tử Lâm, Trịnh Phương, Trâu Đồng, Chính ủy quân khu Phùng Cường, Chủ tịch thành phố trợ lý Trang Ninh, Chủ tịch thành phố trợ lý Cổ Vân Lan, cũng không chút do dự đứng dậy rời đi.
Lúc Cổ Vân Lan đứng dậy, không kìm nổi liếc Cổ Lam một cái. Hai người vốn là thân thuộc, Cổ Lam vẫn là bề trên của Cổ Vân Lan, nhưng trong lòng Cổ Vân Lan lại vì tình cảm phức tạp nào đó đối với An Tại Đào mà đi lên con đường mỗi người một ngả với Cổ Lam. Cổ Vân Lan không nhìn ánh mắt bất mãn kai của Cổ Lam, cắn chặt răng, ngẩng đầu rời đi.
Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
Cổ Lam không biết Cổ Vân Lan suy nghĩ thế nào, không ngờ không cùng tiến cùng thoái với mình, quyết tâm đi theo sau lưng An Tại Đào, cũng không biết An Tại Đào cho cô ăn thuốc gì, khiến cô khăng khăng một mực như vậy.
Thật ra, Cổ Vân Lan chưa từng nghĩ tới mình sẽ đứng ở mặt đối lập với An Tại Đào, từ bắt đầu tới hiện tại, đều chưa nghĩ tới. Đối với người đàn ông này, tình cảm phức tạp trong cô ngày càng mãnh liệt, ngày càng dứt bỏ không được… Cho dù cuối cùng hắn bị mọi người xa lánh, cô cũng quyết tâm yên lặng mà đứng bên người hắn. Tuy rằng trên quan trường Phòng Sơn, lực lượng của mình mỏng manh tới có thể xem nhẹ, nhưng nhiều một người luôn nhiều thêm một phần thanh thế.
Đương nhiên, Cổ Vân Lan cũng hiểu được giữa mình và An Tại Đào căn bản không có khả năng xuất hiện bất cứ quan hệ nào ngoài công tác. Lần trước hấp dẫn, thái độ của An Tại Đào đã nói lên hết thảy. Nhưng An Tại Đào càng như thế, Cổ Vân Lan lại càng tẩu hỏa nhập ma khó có thể tự kiềm chế.
Không ai có thể lý giải nỗi lòng cực kỳ phức tạp này của Cổ Vân Lan, cho dù chính bản thân cô ta, cũng khó lý giải được. Chỉ là nếu muốn để cô đối mặt An Tại Đào ném đá xuống giếng, cô căn bản không làm được, như vậy, cô không chỉ khó có thể đối mặt An Tại Đào, cũng khó đối mặt với bản thân.
Nhìn bóng lưng thon dài của Cổ Vân Lan rời đi, khóe miệng Cổ Lam giật giật. Trong nháy mắt, thậm chí cô hơi hoài nghi, mình vội vã rời bỏ An Tại Đào, có phải hành động sai lầm hay không. Nhưng cô chợt nhớ tới hiện trạng của An Tại Đào, trong lòng cũng thản nhiên.
Tuy rằng An Tại Đào và Trần Cận Nam có quan hệ cha con, ngoại trừ lãnh đạo cao tầng rất cá biệt ở tỉnh ra, không ai biết chuyện, nhưng chớ quên, sau lưng mỗi lãnh đạo tỉnh đều có một đám người, bọn họ đương nhiên sẽ không nói ra ngoài quan hệ thực chất của An Tại Đào và Trần Cận Nam, nhưng ám chỉ mờ mịt nào đó vẫn phải có.
Cho nên thời gian dài, An Tại Đào quan hệ không tầm thường với Chủ tịch tỉnh Trần Cận Nam, rất được Bí thư Tỉnh ủy Tiếu Tác Niên coi trọng, đây sớm không phải bí mật gì. Có hai người đứng đầu Đảng ủy chính ủy tỉnh che chở, con đường làm quan của An Tại Đào làm sao có thể không thông thuận. Hiền giờ Trung ương lập tức điều cả Trần Cận Nam và Tiếu Tác Niên đi, đối với những người Tống Nghênh Xuân mà nói, tự nhiên sẽ phán đoán An Tại Đào mất đi chỗ dựa vững chắc.
Đã không có Tiếu Tác Niên coi trọng và Trần Cận Nam bảo hộ, thằng nhóc chưa ráo máu đầu sao có thể là đối thủ của một kẻ lọc lõi quan trường như ông ta? Hắn sao còn dám khiêu khích quyền uy vô thượng của một Bí thư Thành ủy như ông ta? Suy nghĩ của Tống Nghênh Xuân rất đơn giản cũng rất bình thường, mà Cổ Lam, Triệu Kiến Quốc, Vương Chí Quân, thậm chí hai người Đan Tân Dân và Âu Dương Khuyết Như, tâm tư đại khái cũng như thế.
Mà trên thực tế, trong cuộc họp bộ máy liên tịch Đảng ủy chính quyền hôm nay, An Tại Đào biểu hiện khiêm tốn ít lời, dường như cũng chứng thật điểm này.
Một đoạn thời gian trước, An Tại Đào và Tống Nghênh Xuân đối chọi gay gắt thành thế thủy hỏa bất dung, hiện giờ An Tại Đào mất đi chỗ dựa vững chắc, còn lấy cái gì chống lại lực lượng của Tống Nghênh Xuân? Nghĩ tới tương lai Tống Nghênh Xuân điên cuồng đánh trả và chèn ép đối với An Tại Đào, những người Cổ Lam chuyển biến “lập trường” “nghiêng” về phía Tống Nghênh Xuân cũng không khiến người ta bất ngờ. Quá trình có lẽ phức tạp, nhưng kết quả lại rất đơn giản trực tiếp.
Trong quan trường chỉ có lợi ích chính trị, không có cảm tình cá nhân. Nếu chỉ cân nhắc cảm tình cá nhân, Cố Lam vẫn nguyện ý ủng hộ An Tại Đào, bởi vì người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, có lẽ An Tại Đào hống hách hơn Tống Nghênh Xuân một chút, nhưng hắn không tham lam, hắn tranh quyền là vì làm việc, chỉ cần người dưới tay có thể làm chuyện muốn làm, hắn sẽ không chút do dự ủy quyền xuống, hơn nữa sẽ không can thiệp nửa đường nhúng tay vào. Tối thiểu, trên lợi ích cá nhân, An Tại Đào chưa bao giờ tranh đoạt cái gì với vài Phó Chủ tịch thành phố, thậm chí cho phép bọn họ tự toan tính trong công tác phân công quản lý của bọn họ.
Điểm này, Tống Nghênh Xuân tuyệt đối làm không được. Từ trước tới nay quyền lực và lợi ích rối rắm một thể, nắm quyền lực chính là nắm lợi ích, bất kể là lợi ích chính trị hay là lợi ích kinh tế, phân chia không rõ ràng lắm. Chỉ là An Tại Đào thực sự là một khác loại của quan trường.
Nhưng trước mắt đối với Cổ Lam mà nói, vị trí quan trọng nhất. Mặc kế thế nào, trước bảo vệ vị trí nói sau, nếu vị trí cũng không đảm bảo, còn nói chuyện gì khác? Tâm tư của Cô Lam, chính là tâm tư của Triệu Kiến Quốc và Vương Chí Quân. Bởi vì bọn họ rõ ràng trong lòng, Phó Chủ tịch thành phố bình thường như bọn họ khác với hai người An Tại Đào và Dương Hoa, Tống Nghênh Xuân đối với An Tại Đào nhiều lắm là chèn ép, nhưng không động tới hắn được, nhưng Tống Nghênh Xuân không động An Tại Đào, lại có thể động tới Phó Chủ tịch thành phố bình thường. Tùy tiện tìm một cơ hội báo cáo lên trên, dùng cờ hiệu điều chỉnh cán bộ, điều chỉnh vài Phó Chủ tịch thành phố bình thường, đối với ông ta mà nói không tính là việc gì khó.
Bởi vậy, đám người Cổ Lam chỉ có thể lựa chọn nghiêng về phía Tống Nghênh Xuân, trong mắt các cô, đây đã không còn lựa chọn nào khác. không có gì xấu hổ, đổi là ai cũng đều làm như vậy.
Tuy rằng người trong phòng hội nghị còn xa xa không nhiều bằng người rời đi theo An Tại Đào, nhưng trong lòng Tống Nghênh Xuân vẫn tràn đầy tin tưởng. Giờ khắc này, cảm giác vinh quang và tự tin quyền lực vô thương của Bí thư Thành ủy lại trở về trên người ông ta, ông ta tin tưởng, đây là một mở đầu tốt đẹp, chỉ cần thời gian, ông ta nhất định sẽ khiến An Tại Đào trở thành người cô đơn, không thể ở lại Phòng Sơn. Giống như lúc trước An Tại Đào biến ông ta thành một Bí thư Thành ủy mất quyền lực, khiến bản thân ông ta khó chịu nổi.
Hừ, muốn đầu với ta, thằng nhóc cậu còn rất non. Tống Nghênh Xuân cười lạnh trong lòng, trên mặt lại mang theo nụ cười ôn hòa mà thân thiết, vừa nói đùa với mấy người Đan Tân Dân và Âu Dương Khuyết Như, vừa đi ra phòng họp.
Trang Ninh đã được bổ nhiệm làm Bí thư Đảng ủy kiêm Chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà sau khi thăng cấp, nhưng Thành ủy bổ nhiệm còn chưa chính thức truyền đạt mệnh lệnh, vốn là ấn định cùng ngày mừng lễ do An Tại Đào tự mình tuyên bố bổ nhiệm, lễ mừng bị hủy bỏ tuyên bố bổ nhiệm người kế nhiệm cũng tạm thời bị gác lại.
Bổ nhiệm chưa chính thức truyền đạt, công tác của Trang Ninh có vẻ hơi danh không chính ngôn không thuận. Mà từ khi An Tại Đào ra vẻ “thất thế” cũng khiến quan trường thành phố Phòng Sơn sinh ra thay đổi tinh tế, đám người Cổ Lam còn chuyển hướng, huống chi là một số người phía dưới. Khương Khôn vừa mới âm thầm thể hiện thiện ý với An Tại Đào liền xày ra chuyện này, gã âm thầm đổ ra một thân mồ hôi lạnh.