Mị Thiên Giai

Chương 14



“Đạ tạ Hoàng Thượng đã chiếu cố thần trong mấy ngày hôm nay”

Trần Lâm cung kính cúi đầu.

“Về sự hợp tác của 2 nước..?”

“Xin Hoàng Thượng an tâm,thần sẽ bẩm báo với bệ hạ,dân như con,giang sơn như nhà,sống trong hòa bình là điều bậc thánh nhân nào cũng hướng tới”

“Nguyệt quốc có được tướng quân như hổ thêm cánh,thật chúc mừng”

“Hoàng thượng quá khen,thân là con dân Nguyệt quốc ,kẻ hèn này chỉ góp chút sức lực”

“Không làm trễ nải thời gian quý báu,sứ giả lên đường về nước bình an,đây là chút quà mọn,gửi lời cảm ơn của ta với Hoàng đế Nguyệt quốc”

Dứt lời,1 rương ngọc trai,mấy hòm vải thượng hạng được mang lên”

“Hoàng thượng…. …..”

“Chỉ là chút quà nhỏ,sứ giả khó khăn đến đây cũng là cái phúc của Bắc Thành quốc chúng ta,mong đừng từ chối”

“Đội ơn bệ hạ,thần xin cáo lui”

Sau khi sứ giả lên trên xe ngựa,trong cung điện Bắc Thành quốc:

“Có động tĩnh gì không?”

“Hạ thần đã giám sát chặt chẽ,không một ai có hành động gì bất thường,theo hạ thần,Trần Lâm tới đây chỉ để thăm dò,nhưng sẽ không phát hiện ra việc gì cả”

“Giám sát chặt chẽ,tiếp tục huấn luyện nghiêm ngặt”

“Xin Hoàng thượng yên tâm,địa điểm bí mật,kị sĩ trung thành,chắc chắn không lộ ra sơ hở”

“Được,trẫm tin tưởng ngươi,thừa tướng”

“Không có việc gì,hạ thần xin cáo lui”

“Lui đi”

“Nguyệt quốc sao,ta không tin ta không làm gì được ngươi”… …

Trong kiệu:

Tên nô tài cung kính:

“Tướng quân,mời dùng trà”

“Có tin tức gì không”

“Thưa tướng quân,chưa phát hiện ra địa điểm,nhưng đã cài được nội gián,không lâu sau sẽ biết được địa điểm”

“Tốt,làm theo kế hoạch,người đâu,mang y phục”

Chỉ thấy,người vừa bước ra khỏi kiệu là nô tài lúc nãy,nhưng khuôn mặt là một người khác-tướng quân Trần Lâm.

— —— —— ———-ta phân cách tuyến—- —— —— —— —— ——-

Đau,đau,đau toàn thân,đầu chỉ muốn vỡ tung,khuôn mặt nàng tái nhợt,mi tâm nhíu lại,đã 1 ngày 1 đêm,2 luồng sức mạnh điên cuồng tàn phá cơ thể nàng.

Nhưng nàng là ai chứ,chỉ điều nhỏ nhặt này thôi mà muốn giết nàng thì chẳng phải khinh thường quá sao?Nàng là ai ? “Ghost” -“Giết người không chớp mắt nhưng cũng có nghĩa là nàng sẽ không bao giờ chết,không bao giờ khuất phục đầu hàng.

Đã qua 1 ngày,2 luồng sức mạnh đã dung hòa,giờ Trì quả đang tái tạo cơ thể nàng.Kinh mạch tái tạo rồi lại vỡ ra,mỗi lần tái tạo lại thì gấp đôi lần trước,cứ như thể.Nàng phải trải qua bao nhiêu đau đớn,nhưng nàng biết nàng chỉ cần kiên trì.

“Hừ,chút chuyện nhỏ này đối với ta có là gì,ta không tin ta không làm được.”

Nếu tâm kiên trì thì kinh mạch sẽ rộng lớn vô biên,hút mọi năng lượng,tu được chân khí,đó là điều nàng đã đọc trong quyển sách cổ đó.Nàng nhếch miệng cười,mình quả thật rất may mắn.Nhắ mắt lại,tiếo tục chịu những cơn đau xé ruột xé gan.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.