Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng

Chương 72: Nhân vật mới



_______________________________________________

Trong lúc tụi hắn đi chơi thì Tuệ Nhi đang ở nhà bày mưu tính kế để chiếm đoạt hắn.

– Không ngờ chỉ cần vài triệu đã có được 1 cái thai giả với sự công nhận
của bác sĩ. Mình sẽ làm cho Hạ Băng mãi mãi bị đuổi khỏi căn nhà này. Hạ Băng! Cô chờ đấy, dám đối đầu với Tuệ Nhi này hả. Cô còn non lắm.

Tuệ Nhi cười trong đầu cô ta vạch ra 1 kế hoạch hoàn hảo.

_______________________________________________________

Khoảng thời gian này thì vẫn bình thường. Sáng đi học, chiều quậy tưng bừng, Tuệ Nhi tạm thời im hơi lặng tiếng.

________________________________________________________

Chiều thứ 7.

Nó đang ngồi ở xích đu sau vườn nghe điện thoại.

– Khi nào anh về? – Nó cười nói trong điện thoại.

“Mai anh với Dark về”

– Vậy hả, vậy để mai em ra sân bay đón 2 anh nha. – Nó phấn khởi.

“Lâu quá không gặp, anh nhớ em quá. Mà lần trước em đính hôn anh không về
được anh xin lỗi em. Lần này anh về nhất định em phải giới thiệu hôn phu của mình cho anh biết đấy.”

– Nhất định em sẽ giới thiệu chồng của em cho anh.

“Thôi anh có việc rồi bye em, mai mình gặp”

– Ok Bye anh.

Nó tắt điện thoại rồi vào nhà. Tuệ Nhi từ chỗ chậu hoa bước ra. Cô ta đã
nghe hết cuộc nói chuyện, trong đầu đã vạch ra 1 kế hoạch hoàn mĩ.

– Lần này tôi chắc chắn cô sẽ biến ra khỏi căn nhà này.

———————————-Ta là vách ngăn thời gian———————————–

Sáng hôm sau.

Hắn và mọi người đang ngồi ăn sáng. Nó từ trên lầu bước xuống. Hôm nay nó
mặt chiếc áo thun trắng cộng với quần bò và mang đôi giày lười. Hắn thấy nó xuống thì cất tiếng.

– Em xuống đây ăn sáng lôn đi.

– Em có chuyện rồi. Em đi lát về. – Nó nói rồi chạy ra ngoài bắt taxi và đi mất.

Hắn thấy lạ quay sang Hy.

– Ủa Hạ Băng đi đâu vậy Hy

– Em cũng không biết nữa. – Hy.

– kệ nó đi anh. Nó đâu phải con ních đâu. – Jen

– Ờ, thôi ăn đi. – Hắn.

Lúc nó đi trên lầu 2 có 1 cô gái nhìn xuống nó và nở 1 nụ cười ma mị, cô ta lấy điện thoại gọi cho ai đó rồi bước vào trong.

——————————————————————————

Nó đang đứng ở sân bay. Từ trong sân bay có 2 chàng trai cao ráo, đẹp trai bước ra, trên người cả 2 là 1 cây hàng hiệu.

1 chàng thì áo sơ mi đen xoăn đến khủy tay, quần tây đen, tóc undercut
cực đẹp, khuôn mặt lạnh lùng không chút biểu cảm. Phong cách rất ư là
lịch lãm. Cặp kính đen to bản che đi gần nữa khuôn mặt, chiếc áo vest
khoát hờ trên vai, 1 tay đút vào túi quần, 1 tay kéo vali. Anh chàng
bước ra khiến cho sân bay như chấn động. Các cô gái thì mắt hiện lên 2
trái tim to bự. Các chàng trai thì nhìn anh ta làm chuẩn mực để noi
theo.

Chàng bên cạnh thì hoàn toàn khác. Anh ta mặt áo thun in
hình đầu lâu, chiếc quần jeans mài gắn đầy dây xích. Khoác bên ngoài là
chiếc áo Jacket màu đen bóng. Đầu đội cái snapback đinh tán ngược. tai
thì đeo khuyên. Chiếc kính to bản che gần hết khuôn mặt. Trên môi nở 1
nụ cười tỏa nắng khiến cho các cô gái hoa cả mắt.

– Anh Ken, Anh Dark em ở đây. – Nó vẫy vẫy tay.

2 chàng trai đó thấy vậy vội vã tới chỗ nó. Chàng trai mặt áo sơ mi đen
là Ken, người còn lại là Dark. Thấy nó thì khuôn mặt lạnh lùng của Ken
đã tan biến. Nó ôm chằm lấy Ken.

– Anh Ken em nhớ anh lắm. Sau anh không thường xuyê về thăm em. Nhớ chết đi được. – Nó nũng nịu.

– Được rồi Venus. Anh biết mình sai rồi anh xin lỗi. (Ken và Dark gọi nó
là Venus vì đó là biệt danh Ken đặt cho nó lúc nhỏ, chỉ có 3 người ngày
biết) – Ken lấy 2 tay nựng má nó.

– Ken à! Hình như có người quên tao rồi phải không? Buồn quá mày ơi. – Dark nhìn Ken bằng ánh mắt
“buồn”. Nó nghe Dark nói vậy thì vòng tay ôm eo Dark và nói ngọt.

– Thôi mà Dark đẹp trai. Em có quên anh đâu. Anh Dark đẹp trai của em là nhất.

– Tạm tha cho em đấy Venus.- Dark nhéo mũi nó.

– Em về biệt thự của tụi anh chơi đi Venus. – Ken nói.

– Ok anh. – Nó cười rồi đi theo 2 anh của mình.

Vừa ra đến cửa thì đã có 1 chiếc VW đợi sẵn. Có 2 tên to con mặt đồ đen đứng bên cạnh. Thấy cả 3 2 tên cúi chào.

– Chào bang… – 1 tên cất tiếng.

– Hửm… – Ken trừng mắt. Ken đã dặn là ở không nên gọi là bang chủ chỉ
được gọi là thiếu gia. Tên đó hiểu ý cúi đầu tỏ vẻ xin lỗi.

-Chào thiếu gia. Mời ngày lên xe.

Cả 3 lên xe. Dark đảm nhiện lái xe còn Ken và nó ngồi ở ghế sao.

– Anh Ken cỡ này bang Black Royal của anh sao rồi? – Nó hỏi.

– Ủa sao em biết. – Ken ngạc nhiên.

– Bữa hỏm anh Dark nói em nghe á. – Nó hồn nhiên.

– Mày nhiều chuyện vậy Dark, tự nhiên nói cho Venus biết chi. – Ken nghiến răng.

– Tại em ấy hỏi thì tao nói thôi. – Dark cười chữa cháy.

– Thôi mà anh đừng la anh Dark nữa. Tội nghiệp anh ấy. – Nó bênh vực Dark.

– Chỉ có Venus là hiểu anh. – Dark cười.

Cả 3 nói chuyện huyên thuyên 1 lúc sao đã tới trước biệt thự của Ken.

Dark dừng xe cho tụi thuộc hạ đem vào.

Nhà Ken và Dark rất đẹp, màu chủ đạo là màu trắng. Sân thì rất rộng. Trên
đường đi vào cứ cách 2m là có 1 người đứng canh. Cả 3 bước vào đám thuộc hạ liền cúi đầu.

“Thiếu Gia đã về”

Cả 3 chả màn tới đi
thẳng vào trong. Nội thất bên trong thì cực kì sang trọng. Toàn đồ đắt
tiền. Cả 3 ngồi xuống bộ sô fa. 1 ly nước cam và 2 tách cà phê được
người hầu mang đến đặt ngay trước mặt họ.

Cả 3 bắt đầu công cuộc hàn thuyên tâm sự.

__________________________THE END________________________

GTNV:

Vương Bảo Nam – Ken – 20 tuổi anh họ của nó. Đẹp trai, tài năng, là chủ tịch
tập đoàn Angel chuyên về mĩ phẫm bậc nhất thế giới. Là bang chủ bang
Black Royal làm mưa làm gió bên Italy. Cực kì thương nó. Lạnh lùng tàn
nhẫn với người ngoài nhưng rất thân thiện với 5 người Nó, Dark, Trung
Hiếu, Thiên Mẫn và Kir. Giỏi võ, bắn súng, kiếm, đều biết.

Ưng
Hoàng Bách – Dark 20 tuổi, bạn thân của Ken, phó chủ tịch của Angel,
cánh tay đắt lực của Ken từ mọi việc ngoài ánh sáng đến trong bóng tối.
Phó bang Black Royal. Bề ngoài rất thiên thiện nhưng rất nhẫn tâm với kẻ thù. Cực kì thương nó. Giỏi võ, bắn súng, cung tên và châm độc.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.