Lương Điền Thiên Khoảnh

Chương 58: Người tới lúc nửa đêm



Bây giờ không có đóa hoa Triệu Thanh Minh ở đây , mấy con ong mật Tần Tâm và Giang Ninh Nhi mới chịu yên tĩnh xuống dưới . Chính là lúc này , Lục phu nhân chỉ coi trọng độc nhất một mình Giang Lăng , nói chuyện trọng tâm đề tài cùng các nàng không có quan hệ , trong mắt liền lộ ra vẻ không kiên nhẫn .

Lục phu nhân thân thể cũng không được tốt lắm , ngồi một trận trên mặt cũng lộ ra mệt mỏi , liền rời đi . Triệu phu nhân cũng thừa dịp này cáo từ , yến hội này ở Tần phủ cũng từ từ giải tán .

Tần phu nhân ở lại chậm rãi đưa tiễn khách nhân , mẹ con Lí Thanh Hà được Hồng Đào cùng Liễu Lục đưa về nghỉ tại phòng dành cho khách .

Giang Lăng nhìn Lí Thanh Hà tinh thần và bộ dáng không yên , hỏi nàng sao lại thế này , nàng lại nói không sao . Giang Lăng nghĩ nàng đang lo lắng cho Giang Đào , liền an ủi vài câu , bản thân thì quay về phòng tắm rửa .

Lúc đi đến đây , Giang gia ba người đều cầm theo một gói đồ nhỏ , quần áo để tắm rửa xong thay ra đều có mang đến . Sau khi tắm rửa , Giang Lăng định lấy quần áo của bản thân thay ra , cũng không nghĩ đến Liễu Lục lại cầm một bộ quần áo đi ra , nói là Tần phu nhân đã chuẩn bị tốt lắm .

Giang Lăng nhớ đến Tần Tâm nói những quần áo này đều là của nàng , cười khổ một chút , vẫy vẫy tay , nhất định không chịu lại mặc quần áo của Tần phủ , thay quần áo của bản thân .

Giang Lăng để cho nha hoàn đem nước tắm ra ngoài , chợt nghe bên ngoài có tiếng người đi vào cửa viện , đồng thời nghe nha hoàn thấp giọng kêu một tiếng ” phu nhân ” , nàng nghe được Lí Thanh Hà đi ra ngoài đón . Giang Lăng lúc này cũng đi ra cửa .

” Chúng ta lúc này mới vừa chuyển đến , mọi việc còn chưa an bày thỏa đáng . Nếu như có chỗ chiếu cố không chu toàn , thỉnh thứ lỗi cho .” Tần phu nhân hướng Lí Thanh Hà khách khí , ” Có cần cái gì thì hướng Hồng Đào , Liễu Lục mà nói . Các nàng đã theo bên người ta nhiều năm , coi như cũng đắc lực , Giang phu nhân có thể sai sử . ”

” A ! Hết thảy đều thỏa đáng . Tần phu nhân không cần khách khí .” Lí Thanh Hà cũng khách khí .

Tần phu nhân lại đem ánh mắt chuyển hướng đến Giang Lăng , nhìn đến nàng quần áo cùng trang điểm cũng ngẩn ra , đi đến trước mặt Giang Lăng , ánh mắt nhìn sang Liễu Lục ” Quần áo của cô nương đâu ? Thế nào không lấy đồ mới cấp cô nương mặc ? ”

Liễu Lục lập tức quỳ xuống , cúi đầu nói : ” Dạ thưa phu nhân , cô nương nàng …..”

Tần phu nhân không cần trách cứ Liễu Lục , là ta kiên trì mặc như vậy . Mặc quần áo của bản thân thì thoải mái một chút .” Giang Lăng vội nói .

Tần phu nhân ánh mắt phức tạp nhìn Giang Lăng , thật lâu không nói chuyện .

” Đứa nhỏ này thật cứng đầu , tùy nàng đi .” Lí Thanh Hà thấy , vội vàng hòa giải .

Tần phu nhân thở dài một hơi : ” Trời cũng đã trễ rồi , Giang phu nhân , Giang cô nương , các ngươi cũng đi nghỉ sớm đi .”

” Nương , ngài mời Tần phu nhân vào trong phòng ngồi , trò chuyện đi .” Giang Lăng nhìn Lí Thanh Hà đối với nàng trừng mắt . Nàng hi vọng Lí Thanh Hà nhân cơ hội này , cùng Tần phu nhân đem chuyện từ hôn mà nói ra . Giải quyết cho xong chuyện lớn trong lòng nàng .

Lí Thanh Hà cũng không có phản ứng gì , lại cùng Tần phu nhân khách khí hai câu , liền nhìn xem nàng mang nha đầu , bà tử chậm rãi đi xa . Lúc này trời đã tối đen , có bà tử đốt đèn lồng đi ở phía trước , đoàn người đi càng lúc càng xa .

Các nàng vừa đi , viện này nhìn vào có vẻ trống trải . Đoàn người Tần phu nhân đến làm các côn trùng nhỏ trong viện đình chỉ ăn uống , lúc này lại hân hoan ” chiêm chiếp ” kêu lên .

Lí Thanh Hà lại nhìn đến vẻ mặt thất vọng của Giang Lăng , lôi kéo nàng vào trong phòng : ” Ngươi tới đây .”

Vào tới trong phòng , Lí Thanh Hà lôi kéo Giang Lăng ngồi lên trên giường , nhẹ giọng nói : ” Lăng Nhi , tâm tư của ngươi nương rõ ràng . Nhưng nương sau này nghĩ lại , vẫn là cảm thấy không ổn . Việc hôn nhân này một khi đã lui đi , thanh danh của ngươi cũng hỏng rồi .

Đến lúc đó lại muốn kiếm một chàng rể khác , đó là muôn vàn khó khăn . Chỉ bằng bây giờ chúng ta tiếp xúc những người đó , nơi nào kiếm được người trong sạch ? Mà trong thành nhà người ta biết được Tần công tử mà ngươi cũng không nguyện gả thì ai mà dám cưới ngươi ?

Lại nói , ngươi làm sao biết được công tử nhà ai tốt , ai không tốt ? Tục ngữ nói tri nhân tri diện bất tri tâm , liền tính là trước đó tốt với ngươi ngàn tốt vạn tốt , lại qua hai ba năm tâm tư phai nhạt , còn không phải cùng hoa tâm giống nhau ?

Cho nên tuyển hôn phu , cũng chỉ có thể xem hắn có thể cho ngươi qua những ngày tốt nhất . Về phần những cái khác , dù có cưỡng cầu cũng không được .

Ngươi cũng biết là những cô nương trong thôn , đó là làm cho các nàng gả Tần công tử làm thiếp , họ ngàn vạn lần còn chấp thuận . Cho nên Lăng Nhi , cửa hôn sự này vẫn là không nên lui đi . Ngươi cũng không cần náo loạn , như vậy sẽ tốt sao ?

Nương sẽ nói với Tần gia đợi chờ ngươi hai năm , hai năm sau lại thành thân . Lúc này mình sẽ thấy rõ nhân phẩm của Tần công tử thôi . Nếu nhân phẩm Tần công tử thật sự không tốt , chúng ta từ hôn cũng không muộn , ngươi coi như thế nào ? ”

Giang Lăng thở dài một hơi thật sâu . Nói tới nói lui , thế nào đề tài đã vòng trở lại . Không ngờ những lời nàng giảng buổi trưa cho Lí Thanh Hà giờ đã không còn lại gì . Tại cổ đại này muốn tìm một nam nhân tốt , nàng cũng biết là vô cùng khó khăn .

Nhưng khó khăn thì thế nào , chẳng lẽ để cho nàng mười bốn tuổi , mang theo thân phận địa vị một nghèo hai trắng tay , gả cho một nam nhân không có cảm tình . Tự nguyện tự động đem bản thân nhốt lại trong thâm trạch , lại đi vì một nam nhân mà cùng những nữ nhân khác tranh đấu , dày vò vài chục năm u ám ?

Trừ khi nàng có bệnh không kiếm ra được nam nhân tốt , cùng lắm thì cả đời này nàng sẽ phẫn nam trang , nỗ lực gầy dựng sự nghiệp , nỗ lực kiếm tiền , có tiền thì ngao du sơn thuỷ , cả đời không thành thân .

Những lời này Giang Lăng đã lười nói tiếp , nàng cùng Lí Thanh Hà có cả ngàn năm khác nhau . Hơn nữa lấy cá tính của Lí Thanh Hà , tới ngày mai nàng lại đem những lời này phủ định tiếp .

Nếu bản thân thật sự đáp ứng thành thân cùng Tần Ức thì sợ người lo lắng , sợ hãi , phản đối chính lại là Lí Thanh Hà .

” Trời đã không còn sớm , chúng ta ngủ đi , mai về nhà sớm .”

Giang Lăng đứng lên , đi tới cửa lại thở dài một hơi ” Cũng không biết Tiểu Đào ngày hôm nay qua như thế nào . ” Nói xong nàng cười xấu xa trở về phòng mình . Hắc hắc , vẫn là để Lí Thanh Hà cân nhắc cho Giang Đào nhiều đi , đem việc hôn nhân rối rắm của nàng quên luôn đi.

Đem nến thổi tắt , Giang Lăng tiến vào không gian . Trong không gian ánh mặt trời ấm áp , màu xanh nồng đậm . Cũng có ong mật bay qua bay lại , con cá lâu lâu lại ngoi lên đớp nước .

Giang Lăng hít sâu một hơi , ở Tần phủ nghẹn cả ngày hờn dỗi đều được phóng thích ra . Cùng mấy phu nhân , công tử , tiểu thư ở chung , thực sự không bằng ở đây cùng động thực vật nói chuyện thật là thư thái .

Cái cây nở ra cái hoa màu tím tím , hôm nay đã bắt đầu kết quả . Một đám màu tím dài dài phía dưới lá cây , dù là Giang Lăng ngũ cốc chẳng phân biệt được gì , lúc này cũng nhận ra nó chính là cà tím .

Mấy ngày nay không chú ý , cà tím thế nhưng hôm nay trưởng thành lên rất nhiều , có thể hái xuống để ăn ; ngoài ra còn có một loại bò trên giàn trúc cũng cố tình kết trái . Rau muống dài ra sắp điên rồi , trong khoảng thời gian này trong nhà luôn luôn ăn nó , như vậy nó mới không thể xâm chiếm địa bàn của các loại rau khác .

Mà cải trắng hai ngày nay rút ra cấp cho Lưu chưởng quỹ , bây giờ trở nên thưa thớt . Cũng may Giang Lăng lần này học ngoan , ở trên chợ đã mua sẵn mầm mống cải trắng . Sau khi mua trở về liền vẩy xuống một ít hạt giống , lúc này cũng tinh tế mọc mầm , lấy ra ương.

Làm cho Giang Lăng phát sầu chính là mấy con cá trong hồ , nước trong không gian có tác dụng thật không phải giả , mấy con cá này mới bỏ vào được vài ngày , tựa hồ lại trưởng thành lên một ít . Mặc dù hôm qua Giang Lăng mới đem ra ngoài ba con cá lớn , nhưng trong hồ nước kia vẫn rất là chật chội .

Ai….! Phải chi không gian này có thể biến thành lớn thì tốt rồi . Giang Lăng thở dài .

Không gian này diện tích nhỏ như vậy , lúc này phải trồng rau cho cả nhà ăn , còn phải cung cấp cho Lưu chưởng quỹ nơi đó ,dù cho không còn cung ứng rau cho Lưu chưởng quỹ nhưng khối đất nhỏ này vẫn phải bảo trì như vậy . Hôm nay ăn yến hội ở Tần phủ mà thức ăn thật là vô vị , Giang Lăng liền biết , nếu để cho người trong nhà đi ăn đồ ăn ở ngoài thì thật là ăn không vô .

Như vậy còn đất ở đâu mà trồng hoa ?

Nghĩ đến trồng hoa , Giang Lăng không còn tâm trí đâu mà luyện công . Nàng lẳng lặng ngồi ở trong không gian , đối với con ong mật đang ong ong vui vẻ lấy mật , nhíu mày suy nghĩ .

Trồng hoa gì cho tốt đây ? Tốt nhất là cái loại hoa nào không chiếm diện tích trong không gian . Nếu mà hai gốc cây lớn như hoa quế hay là ngọc lan , hai gốc cây này có thể đem không gian này chiếm hết , thật là không có lời .

Trồng hoa gì tốt mà không chiếm diện tích đây ? Kỳ hoa thì kiếp trước Giang Lăng gặp qua không ít . Nhưng tất cả đều là lão gia tử ra lệnh một tiếng , sẽ có người chuyển đến trước mặt . Về phần nó là nơi nào sản xuất , Giang Lăng cũng thật không rõ ràng .

Hiện tại ở đây , dưới tình huống muốn người không có người , muốn tiền cũng không có tiền , muốn cho người đi tìm kỳ hoa đến thì thật không thể nghi ngờ chính là người ngốc nằm mơ đi .

Lại nói , liền tính là thực sự có một gốc hoa quý báu đặt trước mặt , nàng cũng mua không nổi a ! Tiêu tốn một trăm lượng bạc để tham gia ngắm hoa hội , kia tuyệt đối là hành vi phá sản của người có tiền nha .

Xem ra , chỉ có bản thân lên núi tìm thôi , Giang Lăng nghĩ . Hoa lan ? Hoa lan ở sâu trong rừng núi .

Muốn tìm hoa lan , cần phải đi sâu vào trong núi đi ? Nàng sống ở đây không quen , lại là người mù đường , đó là ở trong núi tìm được hoa lan , bản thân sợ là cũng không tìm thấy đường ra khỏi núi .

Hơn nữa , sợ là Lí Thanh Hà cũng không cho nàng chạy vô núi sâu rừng già đi , liền tính là có người đồng hành cũng không được .

Không tìm hoa lan , vậy kiếm mấy hoa cỏ bình thường , trồng trái mùa , như vậy thần kỳ đoạt giải quán quân ? Có không gian , muốn cho thực vật nào nở hoa thì cũng thật dễ dàng . Nhưng cách này chính là hành động nghịch thiên , dễ dàng trêu chọc phiền toái a !

Giang Lăng phiền não thay đổi dáng ngồi khác .

Nàng đang muốn nghĩ tiếp , bỗng nhiên nghe được bên ngoài có động tĩnh . Tựa hồ bên ngoài có người mở cửa sổ , hướng ở trong phòng ném một viên đá vào .

Dò đường trước khi hành động ?

Giang Lăng giơ giơ mi lên , lắc mình ra khỏi không gian .

Nếu gặp gỡ người xấu , nàng chỉ cần ý niệm nhanh như chớp mắt là thoát khỏi ma trảo ; mà nếu để cho người ta biết nàng không có ở trong phòng thì thật là phiền toái . Hơn nữa , nàng cũng muốn biết , tại đây là trọng binh Tần phủ , đêm hôm khuya khoắt , ai mà to gan lớn mật như vậy , thế nhưng chạy đến khuê phòng của nàng tìm tòi trước khi hành động .

Ra khỏi không gian , Giang Lăng nín thở , đi đến bên cạnh cửa sổ , muốn nhìn xem có ống trúc thổi thuốc mê giống trong truyền thuyết hay không .

Cũng không ngờ đến nàng vừa động đậy , cửa sổ liền mở ra , một cái bóng đen từ ngoài tiến vào . Nhìn đến Giang Lăng đang đứng ở trước mặt , người nọ rõ ràng là sợ run một chút , hiển nhiên không nghĩ đến Giang Lăng giờ này còn thức , đang ôm cây đợi thỏ .

Người này vừa tiến đến , bóng dáng cao lớn kia làm Giang Lăng có cảm giác Thái Sơn đè ép . Nhìn đến bóng đen này cao một mét tám , Giang Lăng nhíu mày lại , tại Đường triều này , người mà Giang Lăng nhận thức được , chỉ có ba nam nhân có dáng người này , một là Tần Ức , hai là Triệu Thanh Minh , còn một người là phụ thân của Tần Ức , Tần tướng quân .

Còn không đợi nàng đem ba người này nghĩ xong , bóng đen kia liền động thủ . Hơn nữa động tác cực nhanh . Giang Lăng vừa mới phản ứng lại , đã bị kéo vào trong một lồng ngực tràn ngập khí nam nhân mạnh mẽ , sau đó chỉ cảm thấy gió mát bên tai , thì ra đã bị người nọ nhẹ nhàng ôm nhảy ra cửa sổ , hướng tường ở viện bên ngoài lao đi .


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.