Linh La Giới

Chương 204: Luyện đan



Trong cơ quan trận trung cấp luyện nửa tháng, Ảo Ảnh thân pháp của Hạ Ngôn đã mạnh hơn nửa tháng trước, hiện tại Hạ Ngôn tiến vào cơ quan trận trung cấp đã có thể nhắm mắt lại. Mỗi lần Hạ Ngôn đều luyện đến lúc mặt trời lặn phía Tây mới có thể dừng tay.

Mà Vương Thiên Hà và Mễ Tuyết cũng không ngừng kéo dài thời gian luyện, đương nhiên, hiện tại bọn họ cũng mới kiên trì được hai canh giờ. Dù sao thì họ cũng không có cách nào để giảm tốc độ tiêu hao linh lực của mình lại được. Nếu mỗi lần người cơ quan công kích đều phải ngăn cản chính diện thì phải tiêu hao lượng linh lực khá lớn.

Ngày hôm nay, Hạ Ngôn ăn xong cơm chiều, đưa Tiểu Thanh và Thổ Cẩu đi dạo một vòng trên đường cái. Tuy rằng bóng đêm đã buông xuống nhưng người đi trên đường vẫn không ít. Các loại cửa hàng vẫn có rất nhiều.

Con cháu hai đại gia tộc Tống gia và Lục gia thành Tử Diệp nhìn thấy Hạ Ngôn đều phải tránh đi chỗ khác. Hiển nhiên, gia tộc họ đã từng ra lệnh, nghiêm cấm họ trêu chọc Hạ Ngôn. Bọn họ làm thế cũng không phải bọn họ đã từ bỏ việc báo thù, mà vì hiện giờ họ không có cái năng lực ấy. Nhất là Tống gia, căn bản là không thể nào từ bỏ báo thù. Tống Lập vĩnh viễn cũng không quên cái chết của con trai. Thù này, sớm muộn gì hắn cũng sẽ tìm cơ hội.

Tống gia và Lục gia thời gian gần đây xung đột không ngừng. Tống Lập thông qua ngũ cấp dong binh Mộc Vũ biết Lục gia muốn đối phó mình, còn muốn mình giết chết Hạ Ngôn, sau đó chọc giận viện trưởng học viện Tử Diệp tiến hành trả thù mãnh liệt với mình. Tống Lập rất nhanh liền tỉnh táo lại từ phẫn nộ, không lập tức dẫn người giết tới cửa.

Hai gia tộc thế lực ngang nhau, Tống Lập sẽ không tùy tiện ra tay, làm vậy chỉ khiến cho lưỡng bại câu thương. Nếu Lục gia nhỏ yếu hơn Tống gia rất nhiều thì có lẽ Tống Lập đã giết thẳng tới cửa rồi. Tuy nhiên, hắn lại âm thầm làm ra nhiều việc, ý đồ liên hợp với các thế lực khác áp chế Lục gia. Mà Lục gia đương nhiên sẽ không khoanh tay chịu chết, tộc trưởng Lục gia Lục Tương Pha cũng không ngừng việc điều chỉnh lực lượng. Cho nên trong nửa tháng này, hai nhà âm thầm va chạm không dưới mười lần, nhưng còn chưa hoàn toàn bộc phát.

Hai vị tộc trưởng đều là chấp sự Thánh điện, bọn họ cũng bị Thánh điện ước thúc. Vì củng cố sự phồn vinh của thành Tử Diệp, Thánh điện không hy vọng hai gia tộc bọn họ thực sự náo loạn, như vậy đối với bản thân thành Tử Diệp có ảnh hưởng không tốt.

Buổi tối khi hai người một chó quay về tiểu viện, khí lạnh ban đêm đã buông xuống nên Tiểu Thanh khoác lên một chiếc áo khoác, màu đỏ ửng trên mặt hiện ra dưới ánh đèn cực kỳ mê người.

– Tiểu Thanh, nghỉ ngơi sớm một chút đi.

Hạ Ngôn nhìn Tiểu Thanh nói.

Tiểu Thanh nhu thuận gật gật đầu, bỗng nhiên ngẩng lên, đôi mắt đẹp nhìn Hạ Ngôn, môi đỏ mọng mấp máy, cuối cùng mới yếu ớt nói:

– Hạ Ngôn ca, muội trở về phòng đây.

– Thổ Cẩu, ngủ ngon.

Tiểu Thanh lại vẫy vẫy tay nói với Thổ Cẩu.

– Ngao ô.

Thổ Cẩu ô một tiếng, vẫy đuôi.

Sau khi chia tay với Tiểu Thanh, Hạ Ngôn liền trở lại phòng. Cửa phòng được Hạ Ngôn nhẹ nhàng đóng lại.

“Nửa tháng này ta đã dung hợp mấy trăm bản bí tịch bất nhập lưu ở kinh các, uy lực Linh La kiếm lại tăng lên không ít. Nửa tháng trước ta toàn lực có thể phát huy ra võ kỹ hai ngàn độ, hiện tại chỉ sợ có thể đánh ra được hai ngàn năm trăm độ rồi”

. Ánh mắt Hạ Ngôn lóe lên, treo Thần Hi kiếm lên vách tường.

“Người bình thường mới bước vào cảnh giới Đại linh sư cũng có thể phát ra võ kỹ hai ngàn năm trăm độ”

. Hạ Ngôn nghĩ.

– Ngươi đã đạt tới Linh sư đỉnh, chỉ cần bước một bước nhỏ nữa, là trở thành Đại linh sư.

Đúng lúc này, một tiếng nói già nua truyền vào tai Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn lập tức mừng rỡ, quay mạnh người lại, quả nhiên nhìn thấy lão Thánh Hoàng đang đứng sau lưng. Sắc mặt lão Thánh Hoàng đã tốt hơn trước rất nhiều.

– Thánh Hoàng gia gia, thân thể người đã tốt hơn chưa?

Hạ Ngôn khẩn trương lại hưng phấn hỏi.

Lão Thánh Hoàng hơi nhướng mày, cặp mắt trợn lên, chỉ vào mình nói:

– Ta chỉ là linh hồn thể, cái gì mà thân thể tốt hay không hả? Hừ, tiểu tử thối, vì cứu ngươi ta thiếu chút nữa mất cái mạng già đấy.

– Tốt lắm, không nói lời vô nghĩa nữa, dược liệu đã chuẩn bị đủ cả chưa?

Lão Thánh Hoàng chuyển chủ đề, nói đến dược liệu là nghiêm túc hẳn.

Hạ Ngôn vội vàng gật đầu, tuy còn muốn hỏi thân thể lão Thánh Hoàng ra sao, nhưng thoạt nhìn thì dường như lão Thánh Hoàng không muốn nhiều lời.

Các loại dược liệu cấp thấp từ nửa tháng trước đã chuẩn bị tốt rồi.

– Vậy là tốt rồi, hiện giờ chúng ta bắt đầu luyện đan thôi. Hiện giờ con chưa có kinh nghiệm gì, trước hết cứ bắt đầu từ đan dược nhất phẩm cơ sở đi.

Lão Thánh Hoàng gật gật đầu.

– Vâng.

Hạ Ngôn kích động nói. Vì ngày này, Hạ Ngôn đợi đã lâu.

Khi hai người tới trước sương phòng, Thổ Cẩu đang ghé vào cánh cửa nằm, bộ dạng chán muốn chết, nhìn thấy Hạ Ngôn thì lập tức đứng dậy, trợn tròn con mắt màu lục lên.

Hạ Ngôn cùng với lão Thánh Hoàng vào sương phòng, trong phòng đều là đủ loại dược liệu. Gần trăm vạn kim tệ dược liệu, nhét đầy sáu cái thùng lớn. Trong cả căn phòng là cái mùi hỗn tạp của các loại dược liệu, tuy không thể nói là gay mũi, nhưng tuyệt đối không dễ ngửi. Cũng khó trách Thổ Cẩu tình nguyện nằm ngoài cửa cũng không muốn đi vào.

Hạ Ngôn nhìn nhìn Thổ Cẩu, Thổ Cẩu vừa lúc đang kỳ quái nhìn lão Thánh Hoàng, đây cũng là lần đầu tiên nó nhìn thấy lão Thánh Hoàng.

– Vậy thì ở trong này luyện đan đi, đặt đỉnh lô lại đằng kia.

Lão Thánh Hoàng chỉ chỉ đỉnh lô, nói với Hạ Ngôn.

Hạ Ngôn vội trả lời, lôi mấy cái rương ra xếp một bên, sau đó đặt đỉnh lô cao bằng nửa người vào vị trí giữa phòng. Đỉnh lô này Hạ Ngôn cũng không rõ làm thế nào chế ra được, tuy nhiên giá trị trên vạn kim tệ thì hiển nhiên không phải vật liệu bình thường, hơn nữa kết cấu bên trong cũng cực kỳ phức tạp. Hạ Ngôn chỉ có thể nhìn một ít trang bị tồn trữ hình tròn, còn có một ít vật trong suốt trông như thủy tinh bên trong.

– Trước hết chúng ta luyện chế từ Khí huyết đan nhất phẩm, con chuẩn bị mấy loại dược liệu trước đi, dựa theo phân lượng khác nhau mà phối dược.

Lão Thánh Hoàng thoáng cân nhắc, nói.

Khí huyết đan, là một loại đan dược chữa thương, hiệu quả gấp mười lần so với dược phẩm chữa thương. Miệng vết thương bình thường chỉ cần dùng Khí huyết đan lập tức có thể cầm máu, trong nửa canh giờ có thể hồi phục tám phần. Đây chỉ là công hiệu của đan dược nhất phẩm, nếu là Khí huyết đan cao cấp thất phẩm, bát phẩm thì cho người đã mất nửa cái mạng, chỉ cần sử dụng đan dược là có thể sinh long hoạt hổ trở lại chỉ trong thời gian một chén trà.

Đương nhiên, giá cả đan dược cực kỳ đắt đỏ, người thường căn bản là không chịu nổi. Cho dù là Khí huyết đan nhất phẩm cũng phải ba trăm kim tệ một viên. Về phần đan dược cao cấp lại càng là giá trên trời. Hơn nữa, phải là luyện đan sư cao cấp mới có thể luyện chế ra đan dược thất phẩm, bát phẩm. Kẻ mạo hiểm bình thường đều dùng dược phẩm chữa thương bình thường. Khí huyết đan, có lẽ chỉ có Linh sư thực lực mạnh mới chuẩn bị một ít, đề phòng vạn nhất bị thương.

– Vì sao không luyện chế Súc linh đan trước?

Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi. Súc linh đan, có thể giúp người tu luyện hấp thu linh lực rất nhanh, tăng giới hạn linh lực trong cơ thể.

Lão Thánh Hoàng nghiêm sắc mặt lại, nói:

– Lấy năng lực của con, hiện giờ luyện chế Súc linh đan vốn không hy vọng thành công. Hừ, cùng là đan dược nhất phẩm, độ khó cũng hoàn toàn khác nhau. Súc linh đan khó luyện hơn Khí huyết đan mấy lần.

Nghe vậy, Hạ Ngôn liền hiểu rõ. Cẩn thận chuẩn bị tốt những dược liệu dựa theo phân lượng của lão Thánh Hoàng, rồi sau đó lại nhìn lão Thánh Hoàng.

– Bỏ những tài liệu này vào trong đỉnh lô đi.

Lão Thánh Hoàng chỉ tay về phía đỉnh lô.

Hạ Ngôn thoáng dừng một chút, liền vội vàng dựa theo phân phó làm việc. Bỏ dược liệu vào đỉnh lô, đậy nắp lại, Hạ Ngôn phát hiện, đỉnh lô này dường như có chút tương tự với cái linh lô trong nhà của thiết tượng thần cấp Thu thủy.

– Nhắm mắt lại.

Lão Thánh Hoàng phân phó.

Hạ Ngôn không chút do dự vội nhắm mắt lại.

– Quán nhập linh lực vào đỉnh lô, sau đó dựa vào linh hải để cảm giác sự tồn tại của dược liệu. Hồn lực xuyên qua kinh mạch tụ tập vào trong lô, dùng hồn lực làm chất xúc tác cho dược liệu.

Lão Thánh Hoàng nói không chậm, mỗi một chữ đều truyền rõ ràng vào tai Hạ Ngôn.

“Linh lực quán nhập đỉnh lô”

.

“Hồn lực tụ tập đỉnh lô”

.

Hạ Ngôn lập lại một lần.

– Thánh Hoàng gia gia, hồn lực là cái gì?

Linh lực thì Hạ Ngôn biết, nhưng hồn lực đối với Hạ Ngôn thì rất xa lạ.

Lão Thánh Hoàng thuận miệng nói:

– Hồn lực cũng chính là linh lực, trong Tử Vân Linh Hải của ngươi, chính là hồn lực. Muốn luyện chế đan dược phải có lực khống chế hồn lực thật chính xác, nếu không sẽ không thể trở thành dược sư.

Hạ Ngôn gật gật đầu, thử cảm ứng dược liệu trong đỉnh lô. Lúc này, trong đỉnh lô đã quán nhập không ít linh lực. Linh lực ở các nơi tồn trữ trong đỉnh lô xoáy thành từng cơn lốc, không ngừng dồn ép, cắt xé các loại dược liệu.

“Hồn lực, linh hồn lực”

.

“Việc này so với phối chế dược phẩm quả nhiên khác biệt”

. Hạ Ngôn thầm nghĩ.

“A, cảm ứng được rồi”

.

Đột nhiên, Hạ Ngôn cảm thấy một cơn đau từ linh hải truyền tới. Sau khi hắn cảm giác được dược liệu, từ trong Tử Vân Linh Hải liền có một ánh sáng tím như một mũi tên bắn ra, biến cả đỉnh lô thành màu tím.

“Đây là hồn lực sao?”

Hạ Ngôn tuy cảm thấy đau đầu từng đợt, nhưng không gián đoạn, mà thật cẩn thận khống chế hồn lực màu tím không ngừng xâm lược vào dược liệu trong đỉnh lô.

Lão Thánh Hoàng đứng một bên gật gật đầu, bộ dáng dường như rất vui mừng.

“Lần đầu tiên đã bức ra được hồn lực, không tồi”

. Lão Thánh Hoàng thầm nghĩ.

Mà lúc này, Hạ Ngôn đang vật lộn với hồn lực bản thân phát ra. Hồn lực màu tím này tuy rằng phát ra từ linh hải của hắn, nhưng muốn khống chế tốt lại rất khó. Càng nghĩ phải cẩn thận khống chế thì đầu càng đau hơn, thậm chí Hạ Ngôn còn cảm thấy có chút ngây ngất.

Ong ong.

Từ đỉnh lô truyền ra từng đợt âm thanh trầm thấp.

– Luyện đan phức tạp hơn nhiều so với con nghĩ đó. Lần đầu tiên thất bại không tính là gì, tuy nhiên ngàn vạn lần không được buông tha. Tiếp tục kiên trì đi!

Lão Thánh Hoàng trầm giọng nói với Hạ Ngôn.

Chân mày Hạ Ngôn kịch liệt co giật, khóe miệng méo xệch, toàn thân bị ánh sáng tím bao phủ, mà màu tím trong đỉnh lô cũng trở nên yên ắng hơn nhiều, giống như biến thành một dòng nước không ngừng chảy đi.

Bộp bộp.

Vài loại dược liệu chắc chắn nhất đều phát ra tiếng nổ rất nhỏ. Tiếng nổ này nhỏ không thể nghe thấy, nhưng Hạ Ngôn lại nghe được rõ ràng.

“Phải đợi lúc nào thì mới tính là luyện đan xong đây?”

Hạ Ngôn cảm giác được biến hóa của các dược liệu, trong đầu nảy lên một ý nghĩ, tuy nhiên lập tức dùng toàn bộ tâm thần khống chế hồn lực màu tím trong đỉnh lô.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.