Kẻ Lừa Đảo Lịch Thiệp (Gentle Rogue)

Chương 47



Thomas và Drew đã khuyên Georgina và nàng bằng lòng ở lại trong phòng, vì thế bọn họ không cần khóa cửa nhốt nàng nữa. Nhưng một tiếng đồng hồ sau, nàng bắt đầu suy nghĩ là tại sao nàng lại phải làm theo kế hoạch điên khùng của bọn họ, khi mà nàng biết rõ là nó sẽ không thành công đối với một người nóng tính và khó đoán như James. Không một ai có thể ép anh làm chuyện mà anh không muốn rồi sau đó, anh sẽ vui vẻ làm theo cả. Anh sẽ sử dụng đến tay chân và không bao giờ thay đổi ý định cho nàng gặp mặt người nhà của nàng … đó là nếu như anh đem nàng được về nhà, chuyện mà bây giờ không biết kết quả sẽ ra sao. Suy cho cùng thì các anh của nàng cũng rất là cứng đầu.

Tại sao nàng lại chịu ngồi yên ở đây, đợi những người khác quyết định tương lai nàng, khi mà nàng chỉ cần trốn khỏi tàu Nereus và tìm đường về với James chứ? Suy cho cùng thì cũng rất dễ kiếm được một cỗ xe ở bến cảng, và nàng vẫn còn đang mặc bộ đồ nàng đã mặc khi trốn khỏi nhà vào tối qua, vì thế túi nàng cũng vẫn còn rất nhiều tiền mà Regina và Roslynn đã ép nàng nhận lấy, khi họ phát hiện ra là James đã cố tình không cho nàng đồng nào. Và nàng đoán là James có lẽ đã thay đổi ý định, sau khi nàng chứng minh cho anh thấy là nàng rất muốn gặp người nhà của nàng. Nàng đã không có cơ hội nói chuyện tiếp với anh vào tối qua. Sự bắt cóc của Warren có lẽ đã hủy hoại công sức mà nàng đã dám đánh liều mới có được vào tối qua.

Bây giờ nàng thấy bực mình vì bao cố gắng của mình cũng thành số không, vì đã để các anh của nàng quyết định thay cho nàng lần nữa. Nàng đi đến gần cửa thì cánh cửa được mở tung ra và Drew hầm hầm tuyên bố “Em nên ra đó mau. Anh ta đến rồi.”

“James hả ?”

“Thì hắn chứ còn ai nữa. Và Warren đang nổi điên lên vì dưới sự kiểm soát chặt chẽ của đám thủy thủ mà không phát hiện được chuyện Malory đã lên tàu.” Giờ đây Drew lại cười, dù tình hình đang căng thẳng. “Anh cho là mấy anh ấy cứ nghĩ James sẽ đem rất đông quân theo và đó chính là chuyện bọn họ quan sát. Nhưng gã người Anh của em một là kẻ không biết sợ, nếu không là một kẻ điên, bởi vì anh ta chỉ đến có một mình .”

“Thomas đâu?”

“Xin lỗi nhé em gái, nhưng sứ giả hoà bình của chúng ta đã đi tìm Clinton rồi.”

Nàng không bỏ lỡ một giây phút nào sau khi nghe xong. Chúa ơi, bọn họ có lẽ là đã giết chết lẫn nhau rồi, vì không có mặt Thomas ở đó để can ngăn sự nóng nảy của Warren. Nhưng khi nàng vội chạy lên boong tàu, nàng chỉ nghe tiếng của Warren yêu cầu James rời tàu. Nhưng cũng không có nghĩa là chuyện ẩu đả sẽ không xảy ra. Warren đang đứng ở phòng lái, tay nắm chặt lan can, thân hình gồng cứng. James chỉ đi được vài bước trên boong tàu là đã bị một đám thủy thủ xuất hiện ngăn lại, không cho anh bước tới nữa .

Georgina định đi về phía James nhưng Drew kéo nàng lại và đẩy nàng về phía phòng lái .”Hãy làm theo kế hoạch đi, Georgie. Đâu có mất mát gì? Hơn nữa, họ cũng sẽ không cho em lại gần anh ta hay để cho anh ta bước thêm bước nữa đâu. Bọn họ đã nhận lệnh Warren, vì thế, nếu em muốn nói chuyện với chồng em, em hiểu là em phải được ai cho phép rồi chứ … trừ khi em muốn hét qua hét lại với anh ấy.”

Drew nhe răng cười sau khi nói xong. Anh đang rất thích thú, đồ chết tiệt. Nàng thì không vui tí nào và những người khác cũng vậy, nhất là James. Khi nàng nhìn thấy anh từ phòng lái, anh trông như muốn giết người .

Anh cũng đang cảm thấy vậy nhưng nàng không biết. Khi thức dậy, đầu óc nhức buốt vì cơn say tối qua, nhận ra là anh đã ngủ quên trong phòng khách với mấy người khác, rồi khi lên lầu để tìm vợ mình, anh thấy là nàng đã biến mất một lần nữa – chuyện này đã làm cho anh có một tâm trạng rất tồi tệ. Chuyện duy nhất làm cho tâm trạng của anh không tệ hơn là chuyện anh đã phát hiện ba con tàu Skylark đậu ở đâu, và chiếc tàu đầu tiên mà anh leo lên lại chính là chiếc mà vợ anh đang núp. Chuyện nàng núp ở đây làm cho anh có một kết luận thật tồi tệ . Anh không có một chút nghi ngờ nào là nàng đã quyết định rời khỏi anh để quay về với các anh của nàng. Nếu không, tại sao nàng lại ở đây chứ ?

Georgina không biết James đã có kết luận như vậy, nhưng thật ra, nếu như nàng biết thì cũng không quan trọng. Nàng phải hoà giải chuyện này trước khi tình thế càng lúc càng xấu hơn .

“Warren, làm ơn …” Nàng mở miệng khi đến gần anh, nhưng anh ngay cả liếc nhìn nàng cũng không.

“Hãy đứng qua một bên, Georgie,” là tất cả những gì anh nói .

“Em không thể. Anh ấy là chồng em.”

“Chuyện đó dễ sửa thôi.”

Nàng nghiến răng, cứng rắn nói. “Anh còn chưa hiểu những gì em nói với anh tối qua à .”

Lúc này James đã nhận ra nàng và gọi, “George, em không được đi đâu hết !”

Ôi Chúa, anh có cần phải ra lệnh vậy không chứ? Làm sao mà nàng nói chuyện được với Warren trong khi James đứng ở dưới đó ra lệnh này nọ? Và Drew đã nói đúng. Nàng sẽ phải hét qua hét lại với anh nếu như nàng muốn nói chuyện với anh, vì họ ở cách xa nhau quá, và làm sao nàng có thể nói lớn ra những chuyện riêng tư chứ? Nếu như Thomas đã tin tưởng là nàng có thể khuất phục James và cho dù là nàng đã làm được – khi nhìn Warren, nàng không nghĩ vậy – Warren cũng sẽ không chịu để cho nàng về với James. Không có những người anh khác ở đây giúp đỡ thì nàng không thể giải quyết được chuyện này. Drew đang có mặt ở đây, nhưng anh chưa bao giờ khuyên can được Warren bao giờ, vì thế anh không giúp được gì .

Nàng suy nghĩ quá lâu để trả lời James. Anh bắt đầu sử dụng nắm đấm. Hai thủy thủ của Warren gục xuống sau khi Warren thét lớn, “Liệng hắn xuống …”

Georgina thúc vào hông của anh, cắt ngang câu nói đó. Sự giận dữ trong ánh mắt nàng làm cho anh dừng lại. Bây giờ nàng đã giận điên lên, không phải chỉ với anh mà cả James nữa. Đúng là những kẻ điên mà! Họ không thèm bận tâm đến cảm nghĩ của nàng, làm như tương lai của nàng không dính dáng gì đến chuyện này cả ?

“James Malory, dừng tay!” Nàng thét vọng xuống dưới boong tàu, vừa lúc một người thủy thủ khác bay bổng lên không trung .

“Xuống đây ngay, George !”

“Em không thể,” Nàng nói, và nói thêm “Chưa được,” Nhưng anh đã không cho nàng cơ hội hoàn tất câu nói.

“Chuyện duy nhất mà em không thể làm là rời khỏi anh!”

Người anh ngã chúi về phía sau. Có 6 gã thủy thủ bao lấy anh. Chuyện này cũng không làm anh chùn bước khiến nàng càng nổi điên hơn. Gã đàn ông điên khùng này muốn bị liệng xuống sông chắc .

Có lẽ chính tay nàng sẽ làm chuyện đó, nàng nổi sùng vì cứ bị bảo chuyện có thể và không thể làm.

“Và tại sao em lại không thể rời khỏi anh?”

“Bởi vì anh yêu em !”

Anh đã không ngừng tung ra nắm đấm khi thét lên những lời này. Georgina đứng yên, nín hơi, và gần như quỵ xuống sàn, đầu gối nàng mềm nhũn vì cảm giác thật tuyệt diệu đang dâng lên trong lòng.

“Anh có nghe thấy không?” Nàng thì thầm hỏi Warren.

“Tất cả mọi người ở cái cảng này đều nghe thấy hết,” Anh gắt. “Nhưng cũng không làm khác được chuyện gì cả.”

Mắt nàng tròn xoe, không thể tin. “Anh đang nói chơi à ! Nó làm cho mọi chuyện khác đi đấy, bởi vì em cũng yêu anh ấy .”

“Em cũng đã từng yêu Cameron vậy. Em không biết em muốn gì đâu.”

“Em không phải là cô ấy, Warren.” Anh nhìn đi nơi khác khi nàng nhắc anh nhớ đến người đàn bà đã lừa dối anh, người chịu trách nhiệm vì sự lạnh lùng tàn nhẫn của anh đối với đàn bà, nhưng Georgina dùng tay giữ mặt anh lại, buộc anh phải nhìn thẳng vào nàng.

“Em yêu anh. Em biết anh làm những chuyện này chỉ để tốt cho em, nhưng anh phải tin em lần này, Warren. Malcolm chỉ là ham muốn bốc đồng của tuổi trẻ. James là cuộc sống của em. Anh ấy là tất cả gì em muốn, tất cả những gì em muốn có. Đừng ép em phải xa rời anh ấy nữa.”

“Vậy bọn anh chỉ đứng yên nhìn hắn mang em đi và không gặp em nữa à ? Em có biết đó là ý định của hắn không? Tụi anh sẽ không bao giờ gặp mặt em nữa, nếu hắn thành công đấy !”

Nàng cười, biết là nàng đã thuyết phục được anh, anh chỉ phản đối vì lo sợ về chuyện này. “Warren, anh ấy yêu em. Anh cũng đã nghe anh ấy nói rồi. Em sẽ giải quyết chuyện này, nhưng hãy để em làm. Anh chỉ làm cho anh ấy nóng nẩy hơn thôi .”

Anh bực bội. “Vì Chúa, đi đi !”

Nàng cười hớn hở, ôm chầm lấy anh, và không bỏ lỡ một giây phút nào, xoay vội người lại … và đâm sầm vào bức tường gạch.

“Vậy là anh yêu em phải không ?”

Nàng không nghĩ đến chuyện làm thế nào mà anh có thể lên được tận đây. Một vài tiếng rên rỉ ở tầng dưới nói cho nàng biết. Nàng cũng không quan tâm đến chuyện anh đã nghe những gì nàng nói với anh nàng. Nàng lợi dụng chuyện mình đang đứng sát vào anh, và choàng tay ôm lấy anh và giữ tay mình ở đó .

“Anh không định la mắng em trước mặt anh của em chứ ?”

“Anh không nghĩ đến chuyện đó .”

Nhưng anh không cười, và không ở lại. Nàng há hốc miệng khi anh xoay nàng lại với anh và chuẩn bị rời tàu .

“Tốt hơn hết là anh không nên làm cho bọn họ thấy anh đang mang em đi đấy,” Nàng nói với anh.

“Thì anh đang mang em đi mà, em yêu .”

Được thôi. Nàng không nghĩ những chuyện còn lại có thể thu hoạch được một cách dễ dàng.

“Ít nhất cũng phải mời họ ăn tối chứ .”

“Anh sẽ không bao giờ mời.”

“Này, James !”

Tiếng gầm gừ nho nhỏ ngay ngực anh, anh dừng bước và xoay người lại. Anh nhìn vào mặt Drew, không nhìn Warren. “Cả lũ chết tiệt các người được mời đến ăn tối đấy !”

“Vì Chúa,” Nàng nói, khi anh tiếp tục bước, “Thật là thất lễ, …”

“Câm ngay, George. Anh còn chưa nói tới tội của em đấy .”

Nàng rụt lại, ước gì anh đã không nghe thấy được giọng điệu quá tự tin của nàng. Thật vậy, nàng đã quá tự tin. Anh đã nhường một bước, cho dù là có hơi thất lễ thật, nhưng cũng là một khởi đầu tốt.

“James à !”

“Gì ?”

“Anh sẽ rất thích khi em cố gắng khiến anh bị khuất phục đấy .”

Một bên chân mày anh nhướng lên khi nhìn xuống mặt nàng. “Thật không?”

Nàng đưa một ngón tay vờn trên môi anh. “Thật mà .”

Anh dừng hẳn lại trên bến cảng, còn cả một đoạn đường dài nữa mới đến cỗ xe của anh và bắt đầu hôn nàng. Georgina không biết làm thế nào mà họ về được đến nhà .


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.