Một người nào đấy ra vẻ lão luyện càng thêm xấu hổ, khuôn mặt phấn hồng biến thành đỏ bừng , có chút cáu giận mở miệng: “Không có!”
Mỗ nữ như phát hiện ra Tân Đại Lục nhất quyết không tha: “Đúng vậy, chính là mặt đỏ rồi !”
Ha ha ha. . . . . . Thương Thương mặt đỏ , thật đáng yêu, so với tên tiểu tử Hiên Viên Triệt kia cũng không kém !
Hung hăng cắn lên môi của nàng: “Nàng lại nói!”
Mỗ nữ ủy khuất chu mỏ: “Được thôi, người ta không nói nữa !”
“Tam nhi muốn cuộc sống như thế nào ?” Sau một lúc lâu yên tĩnh , giọng nói rất có từ tính vang lên.
Vũ Văn Tiểu Tam nhướng mày, muốn cuộc sống như thế nào ?”Có một người yêu ta, chiều chuộng ta, đương nhiên, nếu hắn rất nhiều tiền, vậy thì hoàn mỹ rồi !”
“Chỉ đơn giản như vậy?” Giống như, hắn làm được .
Mỗ nữ ngẩng đầu lên, xem khuôn mặt câu hồn của hắn , có chút nghiêm cẩn mở miệng: “Nhưng là, người kia chỉ có thể có một nữ nhân là ta , ta Vũ Văn Tiểu Tam tuyệt không cùng người hầu chung một chồng !”
Hắn ngẩn ra, có chút ngoài dự đoán, nhưng cũng cảm thấy tình lý bên trong: “Tam nhi là vì chuyện này mới không thích Ngạo à?”
Cong cong môi: “Chuyện này chỉ là một trong những nguyên nhân, tên kia toàn thân không có một chút ưu điểm, còn mỗi ngày muốn mạng của ta! Ta thích hắn? Ta cũng không phải ngại sống lâu rồi !”
Dưới thân truyền đến tiếng cười của người nọ , chợt Hiên Viên Vô Thương có chút vui đùa mở miệng: “Nếu là có một ngày, Thương Thương không có làm được chuyện này thì sao?”
“Ta đây sẽ không cần ngươi nữa ! Thế giới bên ngoài bát ngát như thế , có một đống soái ca chờ ta, còn muốn ngươi làm cái gì!” Lời này tuy là mang theo chút uy hiếp , nhưng cũng là lời thật lòng của nàng .
“Được , vậy Tam nhi cũng không được qua lại với nam nhân khác, nếu để cho ta lại nghe một chút giống như nhìn lén Ngạo tắm rửa . . . . .” Nói tới đây, dừng lại, chính là giọng nói kéo thật sự dài.
Này. . . . . . Nghe đến đó Vũ Văn Tiểu Tam do dự , muốn nàng không có nhìn trộm Hiên Viên Ngạo tắm rửa rất đơn giản, nhưng là muốn nàng đối với hai soái ca Hiên Viên Mặc và Hiên Viên Triệt làm như không thấy, thật sự rất khó a!
Thấy nàng không nói chuyện, ánh mắt tà mị lại nhiễm lên một chút não ý, có lẽ đem nàng giữ tại bên người mới tương đối an toàn!
“Tam nhi chuẩn bị khi nào thì cho ta một cái danh phận? Nàng nói sẽ đối người ta phụ trách !” Ngón tay thon dài vén sợi tóc trên trán nàng đẩy đến sau đầu. . . . . .
Ai biết tiểu nữ nhân nghe xong lời này, thế nhưng cắn môi dưới, suy nghĩ sau một lúc lâu. Chợt vẻ mặt bi sợ ngẩng đầu: “Thương Thương, chúng ta thế này có tính là yêu đương vụng trộm không ?”
Lời này làm Hiên Viên Vô Thương nháy mắt hóa đá rồi. . . . . .
Thấy hắn không nói chuyện, nàng càng thêm buồn bực , cáu giận từ trên người hắn ngồi dậy, vẻ mặt cầu xin xem hắn: “Ta là không là biến thành nữ nhân vụng trộm sau lưng trượng phu chứ ?”
Hiên Viên Vô Thương giật giật khóe miệng, có chút bất đắc dĩ ngồi dậy, ôn nhu vươn tay, giúp nàng đem dây lưng bên hông buộc lại, mỗi một động tác đều cực kỳ cẩn thận. . . . . .
Vũ Văn Tiểu Tam kinh ngạc xem mặt hắn, da thịt vô cùng mịn màng so với nữ nhân còn muốn mềm nhẵn hơn , lông mi dài cong vút như cánh bướm, nhẹ nhàng cài lên đai lưng cho nàng , như là đối với báu vật , buộc lại sau, ngẩng đầu. . . . . .
“Tam nhi, chúng ta không phải là yêu đương vụng trộm. Bởi vì chúng ta cũng không có. . . . . . Hơn nữa nàng cùng Ngạo cũng không phải vợ chồng thực. Nếu nàng hiện tại không phải là vương phi trên danh nghĩa của Ngạo , ta đã sớm đem nàng. . . . . .” Nói tới đây cũng không lại mở miệng, mà là có chút ái muội xem nàng.
Nàng lại còn không có phục hồi tinh thần lại, chính là kinh ngạc xem hắn, dung mạo tuyệt mỹ cho nàng một loại cảm giác tựa như ảo mộng, khóe mắt kia một nốt ruồi giọt lệ lại làm cho nàng cảm thấy rất không chân thật, phảng phất người này, có một ngày sẽ cách nàng mà đi. . . . . .
Cảm thấy đau xót, vô ý thức mở miệng: “Thương Thương, sẽ có ngày ngươi không cần ta nữa phải không ?” Giọng nói yếu ớt không dễ dàng phát giác .
Lời này lại làm cho hắn đang tươi cười ái muội bỗng cứng đờ, bình tĩnh xem nàng: “Sẽ không, trừ phi ta chết!” Đúng vậy, trừ phi hắn chết, nhưng là, sinh tử của hắn không có nắm giữ ở trong tay tay hắn ! Như vậy hắn, thật sự có thể cho nàng hạnh phúc sao?
Vũ Văn Tiểu Tam có chút yên tâm thở phào nhẹ nhõm, đứng lên: “Ta đây yên tâm !”
Xem bộ dáng hùng hùng hổ hổ của nàng , hắn dương môi cười, giống như trăm hoa đua nở, đồng thời cũng giấu đi nỗi lòng phức tạp . . . . . .
“Tam nhi, trở lại tam vương phủ, đừng chọc giận Ngạo nữa , bằng không chịu thiệt chính là nàng.” Hắn nhẹ nhàng dặn.
Mỗ nữ lông mày liền ngã xuống, rất là căm tức xem hắn: “Tốt ngươi, vẫn là đứng ở bên hắn! Cái gì ta chọc giận hắn, rõ ràng là con heo kia luôn chọc giận ta!”
Hắn khẽ cười một tiếng, lôi kéo tay nàng: “Tam nhi trước hết nhịn vài ngày đi, chờ mấy ngày nữa, Tam nhi gả cho Thương Thương , sẽ không cần lại đối mặt hắn rồi !”
“Ta còn không đáp ứng gả cho ngươi đâu!” Mỗ nữ tà tà ngắm hắn, muốn cầu hôn Vũ Văn Tiểu Tam nàng mà đơn giản như vậy à? Huống chi là tái giá, khó khăn lớn cỡ nào ! Cho rằng vài câu vân đạm phong khinh lời ngon tiếng ngọt là có thể để cho nàng chấp nhận ?
“Gả cho ta có rất nhiều chỗ tốt!” Hắn ngẩng mặt, cười xem nàng.
“Nói thí dụ ?” Có chỗ tốt gì?
Tuy rằng Thương Thương bộ dạng quả thật đẹp mắt nhất, nhưng là Hiên Viên Triệt và Mặc bọn họ cũng đều không kém!
Tuy rằng Thương Thương đối nàng tốt lắm, nhưng là Hiên Viên Mặc đối nàng cũng không sai!
Tuy rằng nàng và Thương Thương ở cùng nhau có cảm giác an toàn, nhưng là nàng đối Hiên Viên Mặc và Hiên Viên Triệt đều có hảo cảm!
Tuy rằng Thương Thương hẳn là rất nhiều tiền, nhưng là hoàng gia nam nhân nào hình như cũng không nghèo ! Nàng thật đúng không rõ có cái gì ưu việt hơn !
Nam tử tà mị làm như biết trong lòng nàng suy nghĩ, dương môi cười: “Có một ưu việt rất lớn , ta có, Mặc và Triệt bọn họ đều không có!”
Hả ? Mỗ nữ rất là hoài nghi xem hắn, nhưng là không phủ nhận miệng nàng quả thật bị hắn treo lên . . . . . .
“Nếu là Tam nhi gả cho ta, về sau Ngạo nhìn thấy nàng, muốn cung kính hành lễ, còn muốn tôn xưng một tiếng ‘ hoàng thẩm ’!” Hiên Viên Vô Thương nói xong, chờ phản ứng của nàng.
Quả nhiên không ngoài hắn sở liệu, chỉ thấy người nọ miệng anh đào nhỏ kéo đến sau tai . Trong đầu tưởng tượng thấy con heo Hiên Viên Ngạo kia , bộ dáng cung kính cúi đầu, kêu nàng”Hoàng thẩm” , a, ha ha ! Kia thật sự là rất hạnh phúc!
@#$%$%$^%$%^&%(một câu nói bậy xin phép không edit)
Nhìn ngó Hiên Viên Vô Thương, rồi sau đó nhanh chóng gật đầu: ” Ừm, chủ ý này không sai, ta trở về suy nghĩ thêm !” Hì hì. . . . . . Nàng sẽ trở thành trưởng bối a!
“ Vậy Tam nhi hãy cân nhắc!” Hắn cười đến định liệu trước, nha đầu kia, trở về tam vương phủ nếu là lại bị Ngạo chọc giận , khẳng định sẽ đáp ứng !
“Ừm !” . . . . . .
“Tam vương gia, vương gia nhà chúng ta mời tam vương phi đi Lưu Vân các, mệnh thuộc hạ tiến đến bẩm báo!” Liên Hoa đợi Hiên Viên Ngạo từ thư phòng của Vũ Văn Cảnh Thiên bước ra, liền đi lên bẩm báo.
Vũ Văn Cảnh thiên khẽ nhíu mày, xem sắc mặt Hiên Viên Ngạo , bất luận nói như thế nào, Hi vương gia một mình mời Tam nhi một phụ nhân (gái đã có chồng) quả thật không thích hợp, dễ dàng để người ta liên tưởng không hay , không biết tam vương gia có tức giận hay không.
Hiên Viên Ngạo nhéo nhéo mi, có chút kinh ngạc, hoàng thúc mời nữ nhân như vậy làm cái gì? Chớ không phải là vì xả giận cho bản thân mình ? Lập tức lắc đầu, hoàng thúc làm sao có thể ngây thơ như vậy !