Mọi năm, vào ngày lễ Tình nhân – Valentine, hội học sinh lại tổ chức gây quỹ bằng cách bán hoa hồng và nhận luôn chuyển phát nhanh tới tận từng lớp. Có bốn loại hồng được bán, đó là hồng trắng, hồng vàng, hồng đỏ và hồng phớt, còn ý nghĩa ẩn chứa đằng sau từng màu hoa thì được đám con gái trong trường giải nghĩa và phân tích tới vô cùng vô tận. Mimi luôn hiểu chúng theo nghĩa như thế này: hồng trắng tượng trưng cho tình yêu, hồng vàng cho tình bạn, hồng đỏ cho đam mê và hồng phớt cho một đối tượng bí mật mà ai đó phải lòng. Vào ngày Valentine hàng năm, Mimi luôn là người nhận được những bó hồng to nhất và lộng lẫy nhất. Một trong những thần linh quen thuộc loài người của cô đã từng mua tới tận sáu mươi bông hồng đỏ để chứng minh sự tận tụy vĩnh cửu của anh ta đối với cô. Lúc này, Mimi đang ngồi trong phòng thí nghiệm môn Hóa – tiết thứ nhất của buổi sáng hôm nay, và chờ đợi một đợt sóng “hoa” ập đến. Đám chân chạy việc trong hội học sinh cuối cùng cũng tới, mang theo những giỏ đầy hoa.
– Chúc mừng ngày lễ Valentine! – Cả đám đồng thanh cất tiếng lảnh lót với thầy Korgan, người lúc này đang tỏ vẻ bị quấy rầy cực độ.
– Rồi, rồi, làm lẹ đi cho xong nào. – Thầy phàn nàn.
Rất nhiều cô nàng trong lớp nhận được những bó hoa nho nhỏ và phần lớn đều là hồng vàng, điều này có nghĩa là các cô gái đã tự bỏ tiền túi của mình để tặng hoa cho nhau. Đó cũng là một cách giúp đám con gái tự làm mình cảm thấy khá hơn vì không có một lễ Valentine tử tế, đúng nghĩa. Schuyler đang ngồi trên chiếc bàn quen thuộc của cô. Tuần này, lớp lại đổi chỗ ngồi theo lượt nên cô lại quay về ngồi chung với Oliver. Cô nhận được một đóa hồng vàng. Năm ngoái, Oliver cũng gửi tặng cô một bó như vậy, không quên kèm theo một tấm thiệp với nét chữ không lẫn đi đâu được của cậu trên đó.
– Cảm ơn, Ollie. – Schuyler mỉm cười, hít hà hương hoa tươi mới.
– Còn đây là cho anh, anh Hazard-Perry. – Cô gái đưa hoa năm nhất nói, đoạn trao cho Oliver một bó hồng phớt.
Mặt Oliver biến sắc:
– Hồng phớt à?
– Một người hâm mộ bí mật! – Schuyler trêu trọc. Cô đã quyết định gửi tặng cậu một đóa hồng phớt vì họ lúc nào cũng tặng nhau hồng vàng, thành thử quá dễ đoán là ai tặng ai. Tại sao năm nay lại không thêm một chút xíu gia vị mới mẻ nhỉ?! – Ha. Phải rồi. Tớ biết cậu đã đặt mua chúng, Sky. – Oliver nói, rút ra tấm thiệp trên đỉnh bó hoa. Cậu đọc to – „Oliver, cậu sẽ là “valentine”58 bí mật của tớ chứ? Yêu cậu, Sky‟.
Cậu đút tấm thiệp vào phong bì và không nhìn Schuyler trong một phút. Schuyler muốn dòm ngó tâm trí cậu. Cô đã hoàn thành xuất sắc bài học về nguyên tắc “chụp bắt” thứ nhất, nhưng Oliver cũng được dạy dỗ và chẳng mấy chốc, cậu đã thành thạo kỹ năng “bế quan tỏa cảng”, giúp cậu đóng kín tâm trí mình trước những ảnh hưởng ngoại lực, vì vậy Schuyler không còn đọc tâm trí cậu được nữa.
58 Valentine: người yêu
Bliss, lúc này đang ngồi chung bàn với Kingsley, cũng nhận được hai bó hồng đỏ thắm có độ lớn ngang nhau.
– A, xem ra anh có đối thủ cạnh tranh đây. – Kingley kéo dài giọng.
– Chẳng có gì đâu. Chỉ là từ một anh chàng em thậm chí còn không biết rõ lắm. – Bliss lẩm bẩm. Không nghi ngờ gì nữa, bó hoa thứ hai là của Morgan. Anh chàng đã đặt hoa từ tận phòng ngủ kí túc xá của mình bên đảo Rhode.
Tấm thiệp của Morgan ghi: “Em luôn luôn ở trong tâm trí anh. Yêu em, M.”
Còn Kingsley thì trao tận tay cô đóa hoa hồng của cậu.
– Anh ước chúng có màu xanh ngọc, màu đó hợp với em hơn nhiều. Màu này “chọi” với màu tóc của em.
– Ổn mà anh. – Bliss thì thầm. Cô vẫn chưa hiểu rõ tình cảm cô dành cho Kingsley là thứ tình cảm gì. Nhưng cô luôn có cảm giác ở bên anh là một sự phản bội đối với ký ức về Dylan. Sau khi đã phân phát hết những bó hoa cỡ vừa, đám học sinh nhận đưa hoa mới mang ra những bó lớn. Những bó hoa bốn tám bông hay ba sáu bông hoa được trang trí theo kiểu “bành trướng” siêu lộng lẫy, và chúng đều có màu nhung đỏ thẫm, tất cả dường như đều có tên của Mimi Force trên thiệp gửi kèm. Ngay lập tức, khu vực quanh bàn Mimi trông như nhà tang lễ59.
– Có vẻ mọi chuyện xong rồi đấy nhỉ. – Thầy Korgan lầm bầm.
– Khoan, chúng ta vẫn còn một bó. – Một người đưa hoa nói, đoạn mang ra một bó hoa chắc chắn là bó hoa đắt nhất trong số tất cả những bó đã được chuyển phát ngày hôm nay: một bó hoa dài hơn chín mươi xentimét với hai trăm bông hồng trắng, một màu trắng ngà tinh khôi tuyệt đẹp. Tất cả các cô gái trong phòng chết lặng. Gần như không một chàng trai nào từng mua tặng hồng trắng. Nó là dấu hiệu lớn nhất của sự cam kết. Và đóa hoa vĩ đại này thực tế không chỉ “nói” mà là “gầm lên” tiếng gọi của một trái tim đã chịu quy phục hoàn toàn. (Hoa to quá mà XD)
Người đưa hoa mang bó hoa tới trước mặt Schuyler.
Mimi nhướng một bên mày. Cô luôn luôn thắng cuộc trong trò chơi “thi hoa” này. Vậy chuyện này rốt cuộc là sao đây? – Của tôi sao? – Schuyler hỏi, kinh ngạc trước kích cỡ của đóa hoa. Cô lôi tấm thiệp từ cành hoa cao nhất.
“Dành tặng Schuyler, cô gái không thích những câu chuyện tình.”
Không có chữ ký kèm theo.
59 Nhà tang lễ thường có rất nhiều hoa. Ở Mỹ, hoa tang được bài trí và sắp xếp rất đẹp, với màu sắc thanh tú hơn so với hoa tang thường thấy ở Việt Nam. Nhưng dù sao tác giả cũng có nhiều so sánh thấy ghê à.
Mimi liếc nhìn chằm chặp những đóa hoa hồng đỏ của mình, những bông hoa dường như héo tàn trước cái lừ mắt của cô. Cô không cần phải mất công đoán xem ai đã gửi những bông hồng trắng sáng chói kia cho con quỷ con. Màu trắng của ánh sáng. Màu trắng của tình yêu. Màu trắng của sự vĩnh cửu.
Đã tới lúc cô phải thực hiện kế hoạch của mình rồi.
Khi bước ngang qua chỗ Schuyler ngồi, Mimi vờ như trượt chân và ngã tựa vào ghế của Schuyler. Cô nhanh tay túm lấy một sợi tóc sẫm màu của Schuyler.
– Ái! – Schuyler kêu lên.
– Cứ chờ xem. – Mimi khịt mũi. Sợi tóc đã nằm chắc chắn trong tay cô. Từ giờ tới lúc đó sẽ không còn lâu nữa đâu.