Trì Sóc tất nhiên sẽ không quên sinh nhật của Diệp Thiếu Dương.
Hồ sơ tuyển thủ viết rất rõ ràng, hơn nữa, lúc Trình Tinh và Đường Xán trò chuyện to nhỏ có nhắc tới hai từ “sinh nhật”, Trì Sóc nghe rất rõ ràng.
Sau khi về lại phòng ngủ, Trì Sóc mở máy tính lên search thông tin.
Nên tặng Thiếu Dương cái gì bây giờ ta? Trì Sóc hơi sầu.
Dù sao đó giờ anh không có dụng tâm chuẩn bị quà sinh nhật cho ai.
Diệp Thiếu Dương bây giờ cũng tính là phú ông nhỏ, 5 triệu phí ký kết ban đầu của Thiên Hoàn đã chuyển vào thẻ của cậu, muốn mua cái gì mà không được chứ. Nhưng mà mình tự mua và người khác tặng là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt, vẫn là nên cân nhắc một số lựa chọn thực dụng tí.
Trì Sóc tỉ mỉ ngẫm một hồi, loại đi một vài mục.
Hoa tươi, đồ thủ công gì đó thì khỏi nói rồi, nhìn Diệp Thiếu Dương không có vẻ gì là một bạn Omega ôn nhu dịu dàng yêu thích cắm hoa, làm đồ thủ công.
Vốn dĩ định tặng laptop, kết quả, tập đoàn Ngân Long giành trước tặng tập thể laptop.
Còn có vật dụng gì cần thiết không ta?
Anh cúi đầu nhìn theo hướng tay mình ——– đúng rồi ha, điện thoại di động.
Nhớ không nhầm thì, Thiếu Dương đang xài điện thoại cũ từ hai năm trước, mấy ngày vừa qua, bé mèo ham chơi đụng bay điện thoại xuống đất, không biết hư chưa.
Sản phẩm điện tử thay đổi cực kỳ nhanh, điện thoại của anh dùng hai năm cũng có thể thay rồi.
Hơn nữa, điện thoại di động là đồ vật không thể thiếu trong cuộc sống thường nhật. Mỗi lần lấy điện thoại ra sẽ nhớ tới người tặng, vừa thực dụng, lại có thể nhắc nhở Thiếu Dương tâm ý của anh.
Trì Sóc chốt đơn ngay và luôn, hôm sau, trời vừa sáng, anh lập tức lái xe tới cửa hàng.
Nhân viên tư vấn của cửa hàng ngày hôm đó vừa đúng 8 giờ mở cửa liền thấy ngay một anh đẹp trai đội mũ, đeo khẩu trang đi đến, chỉ vào dòng điện thoại mới nhất hỏi: “Dòng điện thoại này cửa hàng mình có sẵn hay không?”
Sáng sớm đã có khách tới, thái độ của nhân viên tư vấn vô cùng hữu hảo, mỉm cười nói: “Có! Đây là mẫu giới hạn năm nay, giá 25 ngàn, bộ xử lí mới nhất và cả công nghệ camera cũng là sản phẩm nghiên cứu mới nhất của tập đoàn chúng tôi, không có bất kỳ lỗi nào, hơn nữa thân máy mỏng nhẹ, anh có thể xem thử.”
Nhân viên tư vấn lấy một cái điện thoại mẫu ra từ quầy, Trì Sóc xem thử, quả nhiên không tệ.
Mạng Internet thổi phồng tính năng của dòng điện thoại quá đáng, mà giá cả đã làm ngán ngẩm một bộ phận lớn người dùng, đây là dòng sản phẩm cao cấp điển hình, thiết kế gập lại vô cùng kéo léo, rất tiện mang theo, mở ra vẫn nhẹ, xem livestream, video, tra thông tin, lướt weibo, chơi game đều rất tốt.
Thiếu Dương chắc sẽ thích ha?
Trì Sóc nghĩ tới đây, ngẩng đầu nói: “Lấy cho tôi hai mẫu màu đôi lưu sa ngân và nhu quang kim.”
*Lưu sa ngân: màu bạc, nhu quang kim: gold.”
Nhân viên tư vấn sửng sốt: “Tiên sinh, anh muốn mua cả hai cái sao?”
Trì Sóc gật đầu: “Ừm.”
Nhân viên tư vấn lập tức vui vẻ ra mặt: “Là muốn dùng đồ đôi với người yêu đúng không? Vậy anh chọn hai màu này là rất chính xác, vô cùng thích hợp cho các cặp tình nhân.”
Trì Sóc ho nhẹ một tiếng, thính tai hơi nóng lên.
Người yêu? Trước mắt chưa phải.
Anh không cố ý chọn đồ đôi, chỉ là xem đánh giá trên mạng thì hai màu này đẹp nhất. Mấy màu còn lại hoa hồng đỏ (rose gold), xanh sâm lâm (green) hay huyễn thải lam (blue), thật sự anh không nhìn nổi.
Dòng điện thoại này màu bạc ở dưới ánh đèn tựa như có một lớp cát chảy, thân máy đã qua xử lí đặc thù, màu vàng lại khiêm tốn ánh kim phát sáng, cũng có hiệu ứng cát chảy, rất đẹp.
Nhân viên tư vấn dứt khoác cầm hai cái điện thoại đi tới. Trì Sóc trả tiền sau đó mang về gaming house.
**
Rất nhanh đã đến ngày 25 tháng 3.
Hiệu suất của tập đoàn Ngân Long rất cao, rất nhanh đã giao tới bộ thiết bị ngoại vi cho Thiên Hoàn. Kết cấu thật ra sớm đã xong, chỉ là tô điểm lại một chút vẻ ngoài, không tới mấy ngày đã xong.
Các thành viên chiến đội Thiên Hoàn nhận được bàn phím mới, sắp xếp chỉnh tề trên bàn ở phòng huấn luyện.
Bọn họ mở game lên, thử cảm giác bàn phím, bởi vì cấu trúc giống nhau nên thích ứng cực kỳ nhanh, đánh xong hai ván là có thể quen với nó, thời gian tới lần thi đấu tới còn xa, sau này phải trực tiếp mang nó đi thi đấu.
Trình Tinh kích động nói: “Em nghĩ phải có bàn phím mới thì em mới lấy nổi triple kill, quadra kill!”
Ngay lúc này, huấn luyện viên Lâm bước vào phòng huấn luyện, mỉm cười nói: “Tối nay cho mọi người nghỉ ngơi, lát nữa ra ngoài ăn, lâu lâu nâng cấp thực đơn một chút.”
Xung quanh mọi người reo lên: “Được nghỉ, tốt quá rồi!”
Những người khác đều biết tại sao tối nay được nghỉ, chỉ có mỗi Diệp Thiếu Dương không hay biết gì.
Đúng 6 giờ tối, mọi người đi bộ tới nhà hàng cao cấp trong khu vực, Đường Xán đã sớm đặt phòng.
Diệp Thiếu Dương đi đến tầng ba phòng VIP, vừa mới đẩy cửa vào đã thấy trên đầu nổ ầm một tiếng, vô số mảnh pháo hoa giấy sặc sỡ rơi xuống.
Diệp Thiếu Dương: “…”
Sao thế này? Đi lộn phòng?
“Thiếu Dương, sinh nhật vui vẻ!”
“Dương ca sinh nhật vui vẻ!”
Mịa nó, mấy cậu bày trận lớn như thế làm gì, xác định là kinh hỷ chứ hong phải kinh hãi à?
Diệp Thiếu Dương sững sờ đứng tại chỗ, một lát sau, nghi hoặc gãi đầu: “Hôm nay là sinh nhật tui hả?”
Trì Sóc bất đắc dĩ nhìn cậu: “Đúng vậy.”
Sinh nhật cũng không nhớ, cậu là vô tâm vô phế hay là lơ ngơ?
Diệp Thiếu Dương nghĩ kỹ lại ——- ngày 25 tháng 3, đúng là sinh nhật cậu!
Mấy hôm nay huấn luyện bận rộn sớm đã quên sạch.
Các đồng đội tỉ mỉ chuẩn bị tiệc sinh nhật, vô cùng náo nhiệt, trong phòng treo đầy các băng rôn, trên tường còn dán “Mừng sinh nhật Thiên Hoàn Liệt Dương”, thêm mấy cái bong bóng đáng yêu, giữa bàn đặt một cái bánh gato lớn…
Đây chắc là sản phẩm thiết kế của Khúc Giang và Trình Tinh nhỉ.
Diệp Thiếu Dương cười nói: “Cám ơn mọi người.”
Tiếng vỗ tay vang lên.
Huấn luyện viên Lâm tới trước mặt Diệp Thiếu Dương, ôn hòa nói: “Đây là lần đầu Thiên Hoàn tổ chức sinh nhật cho Thiếu Dương, mọi người cố ý dụng tâm trang trí phòng, hy vọng là cậu sẽ thích.”
Diệp Thiếu Dương trước đây ở chiến đội GD tổ chức sinh nhật đều tương đối tùy tâm, có lúc cũng chả mua bánh sinh nhật, mời mọi người ra ngoài ăn đồ nướng là xong, cậu không chú ý những tiểu tiết này.
Thế nhưng đối với phần tâm ý này của các đồng đội ở Thiên Hoàn, cậu vẫn rất cảm động.
Diệp Thiếu Dương quét mắt khắp phòng, các loại bong bóng, băng rôn, đồ trang trí, hẳn là bọn họ lén lút mua về tự trang trí nhỉ? Chữ “Dương” trong Thiên Hoàn Liệt Dương còn bị lệch.
Diệp Thiếu Dương đi tới nhìn cái bánh ba tầng trên bàn, nhịn không được cảm thán: “Cái bánh này có hơi to quá không vậy?”
Trình Tinh hưng phấn nói: “Thể diện của Dương ca tất nhiên là phải có, bánh ga tô mừng sinh nhật chắc chắn phải là loại lớn nhất.”
Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn hắn: “Sao nhỏ, cậu đặt lộn bánh cưới phải hong?”
Mọi người xung quanh cười ầm lên.
Trình Tinh cúi đầu, đỏ mặt nói: “Em tới tiệm bánh hỏi người ta, loại nào to nhất, đắt nhất, người ta chỉ cho em là loại này… Hình như hơi giống bánh cưới ha?”
Diệp Thiếu Dương dở khóc dở cười, nhẹ vỗ vai cậu nhóc: “Không sai, từ nhỏ tới lớn tui chưa bao giờ thấy bánh sinh nhật to như vậy. Lần tổ chức này, rất có mặt mũi nha!”
Trì Sóc nhìn một màn này, khóe miệng hơi giương lên.
Anh đi tới bên cạnh Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nói: “Cầu nguyện trước đi.”
Mấy cây nến ghim trên bánh ngọt, Trì Sóc chủ động dùng bật lửa thắp lên. Trình Tinh xoay người đi tắt đèn, mọi người lập tức hát lên: “Happy birthday to you, happy birthday to you…”
Cũng không biết người anh em nào kích động lên, vừa chạy nhịp lại còn vỡ giọng.
Trong bóng tối, ánh nến ấm áp nhu hòa chiếu sáng trên gương mặt của những người trẻ tuổi.
Diệp Thiếu Dương nhìn từng gương mặt quen thuộc, từ khi cậu tới nơi này đã được nửa năm, từ chưa thích ứng đến bây giờ đã hoàn toàn tiếp thu thế giới mới, tựa game mới, còn có những đồng đội đáng yêu mới.
Vận may của cậu thật tốt, có thể gia nhập Thiên Hoàn, một đại gia đình rất ấm áp.
Những đồng đội này đối xử với cậu rất tốt, kính trọng, tán thành, mỗi ngày đều “Dương ca”, “Dương Dương” náo nhiệt như người một nhà.
Mũi có chút xót, hai tay Diệp Thiếu Dương chắp trước ngực, thành tâm cầu nguyện.
———– bất luận phía trước có bao gian nan, gập ghềnh, hy vọng Thiên Hoàn ở mùa giải này sẽ vượt mọi chông gai, trở lại bảo tọa Quán Quân, cậu cũng có thể thực hiện giấc mộng Vô Địch bị bỏ lỡ ở kiếp trước.
Ước xong, Diệp Thiếu Dương thổi một hơi tắt hết nến.
Xung quanh vỗ tay, Trình Tinh chạy đi mở đèn, Diệp Thiếu Dương cầm dao cắt bánh. Vì là bánh ba tầng nên chia rất mệt, Trì Sóc chủ động tiến lên giúp đỡ, Diệp Thiếu Dương chia từng tầng một, mỗi người một miếng.
Mọi người trở về vị trí ngồi ăn.
Trì Sóc chán ghét đồ ngọt, nhưng mà đây là bánh Thiếu Dương tự mình cắt cho anh, anh vẫn rất nể tình mà ăn sạch.
Phục vụ bắt đầu lên món, Diệp Thiếu Dương là nhân vật chính hôm nay, bị an bài ngồi ngay chính giữa, trên đầu còn đeo một dòng chữ “sinh nhật vui vẻ”, thoạt nhìn rất đáng yêu.
Trình Tinh chủ động đưa một cái hộp tinh xảo cho cậu: “Dương ca, quà sinh nhật cho anh.”
Diệp Thiếu Dương hiếu kỳ nói: “Còn có hạng mục này hả?”
Khúc Giang cũng đưa cậu một cái: “Tui cũng chuẩn bị nè.”
Tần Nhất Chúc: “Tôi cũng có!”
Thiếu niên đội hai tập thể tặng chung một hộp quà lớn: “Đây là tâm ý của tụi em.”
Diệp Thiếu Dương được sủng mà sợ: “Có mỗi cái sinh nhật không cần phô trương vậy đâu. Cám ơn tâm ý của mọi người.”
Trì Sóc thấp giọng nói: “Đợi về phòng tôi đưa cậu.”
Khúc Giang ở bên cạnh đùa giỡn: “Trì đội tặng gì vậy, thần thần bí bí?”
Trì Sóc ho nhẹ một tiếng: “Cũng không có gì, chỉ là một món đồ khá thực dụng.”
Diệp Thiếu Dương vừa định mở quà, Trình Tinh lập tức ngăn lại, hắn đỏ mặt nói: “Dương ca, về phòng hẳn mở.”
Diệp Thiếu Dương không thể làm gì hơn là kiềm chế lại sự tò mò của mình.
Sau khi ăn xong, cậu đi cùng Trì Sóc về ký túc xá.
Tiểu Bạch tưởng là Diệp Thiếu Dương đem đồ về cho nó, kích động chạy lòng vòng meo meo. Diệp Thiếu Dương ôm tiểu Bạch ra ban công, ngồi xếp bằng trên ghế sofa, cầm kéo bắt đầu đập hộp.
Cậu mở quà của Trình Tinh trước, sau đó, nụ cười trên mặt cứng đờ.
Trong hộp là một quả cầu thủy tinh đẹp đẽ.
Ở dưới đáy có cái công tắc, sau khi bật, quả cầu tự động xoay tròn, phát ra nhạc hiệu, còn có bảy màu ánh sáng để chọn lựa.
Diệp Thiếu Dương: “…??”
Trình Tinh, thẩm mỹ của cậu rất có vấn đề, đưa cho anh mày quả cầu bảy màu??
Sau đó, cậu mở tiếp của Khúc Giang.
Trong hộp là một món đồ trang trí bùa xanh rất đáng yêu.
Diệp Thiếu Dương cầm lấy món đồ đầy lông mềm, cười nói: “Vẫn là Khúc Giang đáng tin cậy hơn, biết tui thích bùa xanh liền mua cho tui một món đồ trang trí bùa xanh.”
Đây chính là goods bản giới hạn, rất khó khăn mới giành được, có lẽ, Khúc Giang rất quý nó?
Dù sao trước đây Khúc Giang cũng chơi ở đường giữa, cũng thích bùa xanh như bao Mid.
Lại mở tới hộp của các bạn nhỏ đội hai, hộp cực lớn, mở ra có một đống linh kiện tựa như Lego gỗ, tự mình ghép lại. Trong đó có đặt tấm hình mẫu, sau khi hoàn chỉnh chính là mô hình 3D của hẻm núi game Chiến Thần.
Đây cũng là bản giới hạn goods hợp tác với game Chiến Thần, rất có giá trị sưu tầm.
Chỉ có điều, ghép xong cái mô hình này, sợ là không ít hơn một tháng, thôi để thi đấu xong rồi ghép.
Lão Tần tặng cái gì nhỉ?
Diệp Thiếu Dương tò mò nhìn…
Là một cái ly giữ nhiệt màu xanh lam.
Diệp Thiếu Dương xém nữa cười bò.
Bình thường lão Tần rất thích mang theo ly giữ nhiệt, rót trà, ăn kèm với đậu phộng, hạt dưa, hồ đào các loại, tuổi còn trẻ nhưng đã sớm dưỡng sinh.
Diệp Thiếu Dương xoa huyệt thái dương nói: “Quà tặng hôm nay đúng là muôn màu muôn vẻ.”
Cậu ngẩng đầu nhìn Trì Sóc: “Đúng rồi ha, Trì đội, anh cũng chuẩn bị quà sao?”
Trì Sóc quay người về phòng cầm ra một cái hộp, đưa cho Diệp Thiếu Dương: “Sinh nhật vui vẻ.”
Diệp Thiếu Dương mở hộp, hai mắt sáng ngời: “Điện thoại di động?”
Trì Sóc nói: “Ừm. Điện thoại của cậu cũng dùng hai năm rồi ha? Chi bằng đổi cái mới đi.”
Diệp Thiếu Dương hưng phấn mở hộp: “Bữa trước điện thoại của tui còn mới mẻ một miếng màn hình, đang cân nhắc đổi… cái này rất đắt ha?”
Cậu mới vừa thấy quảng cáo của dòng điện thoại này, công nghệ tối tân nhất, giá cả hơn hai vạn, thân máy mỏng nhẹ, có thể gấp lại hoặc mở ra, lướt web, xem video đều rất tiện.
Diệp Thiếu Dương ấn mở nguồn, cúi đầu nghiên cứu điện thoại mới, cả mặt viết thẳng dòng chữ rất yêu thích.
Trì Sóc nhìn cậu nghiêm túc nghiên cứu, đáy lòng mềm nhũn, thấp giọng hỏi: “Thích chứ?”
Diệp Thiếu Dương gật đầu: “Vô cùng yêu thích… Nhưng mà đắt quá.”
Cậu chưa từng sử dụng điện thoại đắt hơn 1 vạn.
Trì Sóc nói: “Giá cả không phải vấn đề, tôi biết cậu không thiếu chút tiền này.”
Diệp Thiếu Dương cười nhìn Trì Sóc: “Cám ơn Trì đội, vậy tôi sẽ không khách sáo đâu. Nói thật tôi cũng không nghĩ mọi người sẽ tổ chức sinh nhật cho tôi, lại còn chuẩn bị công phu, tôi thật sự rất vui vì có thể gặp được mọi người.”
Trì Sóc hòa nhã nói: “Sinh nhật của cậu tất nhiên quan trọng. Sau này mỗi năm sinh nhật, tôi đều sẽ bồi cậu.”
Diệp Thiếu Dương sửng sốt một chút, những lời này hơi sai sai? Nhưng đương nhiên là cậu sinh tháng 3, đúng lúc đang mùa thi đấu thường quy, Trì Sóc tổ chức cho cậu ở chiến đội, hình như cũng không sai ha.
Vì thế nên là, Diệp Thiếu Dương gật đầu, hỏi: “Trì đội khi nào sinh nhật?”
“Đầu tháng 12.”
“Đó là lúc mùa giải sắp kết thúc phải không? Đợi tới khi đó tôi cũng sẽ chuẩn bị quà đáp lễ.”
Trì Sóc nghĩ thầm, có thể không nhận vật thật được không, muốn một món quà có ý nghĩa hơn thì sao?
Ví dụ như, nụ hôn đầu của chúng ta?
Dù sao cũng đánh dấu hai lần, hôn một chút, cũng rất bình thường mà.