Cực Phẩm Mỹ Nữ Bảo Tiêu

Chương 28: Tất cả đều là hiểu lầm



Chu Triết có điểm không cam lòng, lão thủ
trưởng là chỗ dựa của hắn, nếu như ngay cả chỗ dựa của hắn đều cảnh cáo
hắn an phận một chút, đàng hoàng một chút, chẳng phải là cả lão thủ
trưởng đều bỏ qua hắn sao?

Tại sao phải như vậy?

Hắn làm việc từ trước tới nay rất cẩn thận, đối với lão thủ trưởng cũng
là tôn kính không gì sánh được, phàm là lão thủ trưởng nói, hắn đều làm
hết sức quán triệt.

Thế nhưng, đến lúc hắn gặp phải chuyện, lão thủ trưởng vì sao không giúp hắn?

Lão nào trong đó có điểm then chốt gì hắn không nhìn thấy, không lĩnh ngộ được?

Đột nhiên, trong đầu Chu Triết linh quang lóe lên, lão thủ trưởng nói
qua, quân hàm và cương vị của Phó Bản Triều, ủy viên hội đồng quân sự
quốc gia đã đạt thành nhận thức mới, như vậy Phó Bản Triều có ở lại Cục
quốc an nữa hay không sẽ rất khó nói.

Ý của lão thủ trưởng, bảo hắn trong khoảng thời gian này tốt nhất là
đàng hoàng một chút, an phận chút, nhân sự cao tầng có biến động, đây là lúc các thế lực khắp nơi đánh cờ qua lại.

Cho nên lúc này, ai lộn xộn, ai không thành thật, người đó sẽ gục.

Nghĩ thông suốt điểm này, Chu Triết chậm rãi để điện thoại xuống, hắn
cho tới bây giờ chưa hút thuốc lá, lúc này đây lấy từ trong ngăn kéo ra
một gói thuốc lá mở ra, hút một điếu, kịch liệt ho khan, đành phải dừng
hút lại.

Lão thủ trưởng nói rất đúng, lúc này, khẽ động không bằng yên tĩnh, nếu động Phó Nghị, coi như là động Phó Bản Triều.

Làm nhân vật trọng yếu của chính giới, hơn nữa Phó lão gia tử và Phó gia ủng hộ, thế lực của Phó Bản Triều ở chính giới, cũng như bụi cây đan
xen nhau, động hắn coi như là rút dây động rừng.

Trừ phi hắn cùng với lão thủ trưởng phía sau, nắm trong tay quyền lực
toàn cục, bằng không khẽ động Phó Bản Triều, sẽ dẫn đến thế lực khắp nơi kịch liệt đánh cờ.

Như vậy, kết quả cuối cùng, động Phó Bản Triều không được, hắn cục
trưởng Cục quốc an thành phố Giang Châu, tựu sẽ trở thành con cừu thế
tội, lấy tới để ổn định lửa giận và bất mãn của các đại lão các phe.

Chu Triết giật mình một cái, thiếu chút nữa hắn tựu gây họa lớn, nếu
không có lão thủ trưởng nhắc nhở, hắn còn phải chạy thêm xa trên con
đường sai lầm.

“Có điều, Phó Nghị, ngươi cho là chuyện cứ như vậy là xong sao, tại
thành phố Giang Châu, bất luận ai cố gắng cướp quyền lực của ta, khiêu
chiến quyền uy của ta, đều sẽ bị ta đuổi ra khỏi thành phố Giang Châu,
hoặc là ngươi sẽ bị ta lấy đi hết tất cả quyền lực.” Chu Triết lạnh lùng cười, nhớ tới một người, lẩm bẩm nói, “Lý Tưởng, đây rốt cuộc là hạng
người gì?”

Đối với Lý Tưởng, hắn tràn đầy tò mò.

Bốn giờ sáng,Lý Tưởng luyện tập một lần “Cửu dương thần công” và “Thái
cực thần công”, âm dương chân khí từ từ dung hợp một chỗ, có điều, “Thái cực thần công” dễ học khó tinh, hắn luyện tập thời gian rất ngắn, âm
nhu chân khí của hắn thủy chung không bằng được dương cương chân khí.

Điều này làm cho dương cương chân khí của hắn tăng thêm một bậc. Trong
cơ thể dương quang chi khí quá nhiều, làm cả người hắn nhìn qua tinh
thần phấn chấn mạnh mẽ, nhưng đồng thời, nhu cầu của hắn ở phương diện
kia cũng là phi thường thịnh vượng.

Mỗi ngày trời chưa sáng đều đã là nhất trụ kình thiên, khí thế dọa người.

Lúc này, mới bốn giờ sáng, đệ đệ Lý Tưởng đã ngẩng cao đầu dựng lều lên.

Hơn nữa, Lý Tưởng ngủ có một thói quen rất tốt, đó là không mặc quần lót, nhiều nhất là mặc một bộ quần áo ngủ.

Theo lời của hắn mà nói, một ngày buổi ngày đã là gò bó nó quá rồi, đến buổi tối nên cho nó thiên đường, nên cho nó tự do.

Vận công một vòng, Lý Tưởng chậm rãi đem chân khí đưa vào trong đan
điền, không bao lâu, cả người hắn trở nên nóng lên, mà tiểu Lý Tưởng
dưới thân cũng không có gì bất ngờ cứng lên, đem quần ngủ Lý Tưởng chống lên thành một cái lều thật lớn.

Hừm!?

Có chút ngứa!

Lý Tưởng bĩu môi, đưa tay với vào trong quần ngủ, ở trong đũng quần gãi vài cái.

Lúc này Lý Tưởng muốn đi đại tiện, hắn có điểm không nhịn được, mở cửa phòng đi ra ngoài.

WC trong biệt thự thì có nhiều, thế nhưng đại tiện thì chỉ có phòng khách mới có.

Ngải kỳ, Tô Tố Tố đều là người thích sạch sẽ, các nàng nhất trí quyết
định, cũng mãnh liệt yêu cầu, nhà vệ sinh phòng khách mới thật sự là nơi đại tiện, bằng không cả gian phòng đều bị bay mùi.

Lý Tưởng mơ mơ màng màng đi vào phòng khách, thấy cửa phòng vệ sinh không có đóng, không chút nghĩ ngợi dùng tay trái đẩy ra.

Mà lúc này.

“A!”

Một tiếng thét chói tai của nữ sinh truyền tới.

Lý Tưởng mở mắt ra, cúi đầu nhìn.

Chỉ thấy Tô Tố Tố tay cầm quyển sách, ngồi ở trên bồn cầu tự hoại, sau
đó hoảng sợ nhìn mình. Đặc biệt tiểu Lý Tưởng dưới thân còn cứng lên,
còn có tay đang đặt trong quần ngủ.

“Ngươi…” Tô Tố Tố không nghĩ tới muốn lợi dụng thời gian sáng sớm, đọc một chút từ vựng cho dễ nhớ, liền thấy Lý Tưởng đẩy cửa phòng vệ sinh
ra, tay còn đặt trong quần ngủ, quần ngủ thì chống lên cái lều lớn, sau
đó cực kì hèn mọn tà ác lấy tay lộng chính mình.

Đây… đây quả thực đã không thể dùng tà ác để hình dung, một người dĩ
nhiên chạy đến trong phòng vệ sinh tự lộng chính mình! Mặc dù là nữ
sinh, chưa phải nữ nhân, thế nhưng Tô Tố Tố đã biết trên thế giới này có một động từ, gọi là thủ dâm.

Lý Tưởng biểu tình cứng ngắc, nhìn một chút tay mình đang để trong quần, lại nhìn một chút Tô Tố Tố ngồi trên bồn cầu với vẻ mặt ngươi chính là
đang thủ dâm, cảm giác mình thật sự là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không
sạch.

Lão tử chỉ là do tiểu Lý Tưởng ngứa, gãi một chút mà thôi.

Lý Tưởng muốn khóc rống lên, vô duyên vô cớ, bị người nghĩ oan.

“Nếu như ta nói, chỉ là ta đang gãi ngứa, ngươi tin hay không?” Lý Tưởng cẩn thận hỏi.

Tô Tố Tố lắc đầu, biểu thị không tin.

“Hai người các ngươi đang làm gì?” Một giọng nữ thanh thúy đột nhiên
truyền tới, hai người sợ hãi nhảy một cái, vừa nhìn thấy Dương Phượng
Phượng đang ngái ngủ đứng ở trước cửa phòng vệ sinh.

Nguyên lai nàng cũng là đang cấp bách, muốn tới buồng vệ sinh giải quyết một cái.

Sau đó, chuyện oan ức nhất lịch sử xảy ra.

Lý Tưởng tay vẫn đặt ở trong quần ngủ, cái lều vẫn dựng cao như cũ.

Tô Tố Tố vẫn như cũ lẳng lặng ngồi ở trên bồn cầu, sách đặt phía dưới
che lại, ngoài ý muốn nhất chính là, Lý Tưởng cùng nàng đứng cách xa
nhau không quá nửa thước, mà miệng của nàng, vừa đúng tầm với nơi kia
của Lý Tưởng.

Vì vậy, Dương Phượng Phượng tự nhiên cho rằng Lý Tưởng cùng Tô Tố Tố một buổi sáng sớm, trốn ở trong phòng vệ sinh tạo em bé.

Thế nhưng không giống a!

Nếu nói tạo em bé, sao Lý Tưởng lại đặt tay ở trong quần ngủ?

Tại sao Tô Tố Tố lại sắc mặt tái nhợt nhìn Lý Tưởng?

Dương Phượng Phượng cả kinh kêu lên: “Lý Tưởng ca, ngươi thật là tà ác!”

“Ta không có.” Lý Tưởng vội vàng biện bạch.

Dương Phượng Phượng nói: “Ngươi còn nói không có, chứng cứ vô cùng xác
thực, người cùng tang vật đều có, Lý Tưởng ca, ngươi có giảo biện cũng
không được.”

Lý Tưởng cười khổ nói: “Ta thật không có, đây hết thảy là một hiểu lầm mỹ lệ.”

Dương Phượng Phượng cười khanh khách nói: “Lý Tưởng ca, nam nhân mà, có
nhu cầu cũng là bình thường, thế nhưng thủ dâm sẽ đối với thân thể không tốt, huống chi, ngươi còn trước mặt Tố Tố tỷ thủ dâm, cẩn thận ngươi
sau này không dựng lên được.”

“Ta không có.”

“Ta không có.”

Lý Tưởng, Tô Tố Tố hai người đồng thanh nói.

Dương Phượng Phượng kinh hãi một cái, nói: “Còn không có tạo em bé đã ăn ý như vậy, có tiền đồ.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.