Cực Phẩm Mỹ Nữ Bảo Tiêu

Chương 27: Xuất thủ âm hiểm



Phó Nghị đột nhiên được nhậm chức Đệ nhất
Phó cục trưởng Cục quốc an thành phố Giang Châu, vừa vặn lại là đại đội
trưởng đội hành động đặc biệt.

Đây là một tín hiệu thật không tốt, tựa hồ là tổng bộ đang từng bước từng bước làm suy yếu quyền lực của hắn.

Phó Nghị là ai?

Con trai duy nhất của Trung tướng Phó Bản Triều, Đệ nhất Phó cục trưởng Cục quốc an.

Một viên hổ tướng kiệt xuất nhất của Phó gia đời thứ ba, được Phó lão gia tử cực kỳ ưu ái.

Đồng thời từng lên chiến trường, lập được chiến công.

Nếu như Phó Bản Triều cùng Phó gia, thật sự muốn bồi dưỡng Phó Nghị thật tốt, như vậy thì không nên đem hắn đặt ở Cục quốc an thành phố Giang
Châu, đảm nhiệm cái chức Đệ nhất Phó cục trưởng.

Dựa theo suy luận của hắn, tổng bộ Cục quốc an vội vã đem Phó Nghị triệu về nước, nhất định là nhiệm vụ đặc thù, muốn có ý bồi dưỡng Phó Nghị.

Dù sao, ở nước ngoài, Phó Bản Triều cùng Phó gia nếu cố tình đề bạt Phó Nghị, cũng là chuyện không cần bàn.

Vừa quay về nước, lấy tài nguyên chính trị của Phó Bản Triều cùng Phó
gia, hơn nữa uy vọng của phó lão gia tử ở chính giới, đề bạt Phó Nghị là chuyện dễ dàng.

Vấn đề là, Phó Bản Triều cùng Phó gia, tại sao lại đem Phó Nghị thả ở
Cục quốc an thành phố Giang Châu, đảm nhận chức Đệ nhất Phó cục trưởng
chứ?

Mục đích là gì đây?

Là bồi dưỡng Phó Nghị, hay là kiềm chế hắn?

Nếu như là bồi dưỡng Phó Nghị, thì nên đem Phó Nghị đặt ở tổng bộ Cục
quốc an, nhậm chức một thời gian ngắn, sau đó lại điều đi những tỉnh
khác, nhậm chức cục trưởng, không phải là con đường rất tốt sao? Tại sao phải bỏ gốc cầu ngọn, chọn dùng một chiêu này đâu?

Mấy năm này, theo sự phát triển kinh tế của thành phố Giang Châu, ở trên trường quốc tế, vị trí trở nên càng ngày càng trọng yếu.

Nhất là trở thành thành phố trung tâm tài chính quốc tế, khu ngoại
thương tự do, có thể nói thành phố Giang Châu ở trên quốc tế chiếm phân
lượng rất nặng.

Kinh tế phát triển, địa vị trở nên cao, làm cho các quốc gia càng ngày
càng quan tâm thành phố Giang Châu, tự nhiên, đặc công các quốc gia khác không ngừng mà bí mật tiến vào thành phố Giang Châu,tùy thời trộm lấy
bí mật quốc gia.

Kể từ đó, vai trò của Cục quốc an thành phố Giang Châu càng đặc biệt
quan trọng, cục trưởng hắn đây còn hơn cục trưởng tỉnh bình thường khác, quyền lực lớn hơn rất nhiều, cấp bậc cũng cao hơn nửa bậc.

Chu Triết nhậm chức cục trưởng Cục quốc an thành phố Giang Châu tới nay, đao to búa lớn, trọng dụng một nhóm thuần phục hắn, lại có chân chính
nhân tài có thực học, từ từ, thành phố Giang Châu trở thành thiên hạ của hắn, bất kỳ thế lực nào, kể cả lực ảnh hưởng của tổng bộ, đều rất khó
chạm đến khu vực trọng tâm này.

Điều này làm cho tổng bộ Cục quốc an rất không hài lòng, nhất là Đệ nhất Phó cục trưởng Cục quốc an Phó Bản Triều, càng là nghĩ hết các biện
pháp, muốn đem tay vươn tới thành phố Giang Châu.

Đáng tiếc, qua vài lần giao đấu, Chu Triết đều cực lực quấy nhiễu, làm cho ý định của Phó Bản Triều không cách nào thực hiện.

Lúc này đây Phó Bản Triều đột nhiên đem Phó Nghị triệu về nước, đồng
thời vội vã bổ nhiệm Phó Nghị làm Đệ nhất Phó cục trưởng Cục quốc an
thành phố Giang Châu, kiêm đội trưởng đội hành động đặc biệt Cục quốc an thành phố Giang Châu, đã phát một tín hiệu với Chu Triết, hắn dùng Phó
Nghị, triệt để làm suy yếu quyền lực của hắn.

Chu Triết nghĩ thông suốt điểm này, khuôn mặt trở nên băng lãnh, lộ ra
một tia cười nhạt, đi tới bên cửa sổ, nhìn bóng lưng Phó Nghị, lạnh lùng nói: “Ngươi chẳng qua chỉ là một tên trẻ trâu, chơi với ta, ngươi còn
non lắm.”

Hắn muốn điều tra Lý Tưởng, chính là muốn từ trên người Lý Tưởng tìm điểm đột phá.

Giao đấu buổi tối hôm nay, hắn cùng với Phó Nghị, ai cũng không chiếm được ưu thế.

Hắn nói mát Phó Nghị một trận, thể hiện quyền uy của người cục trưởng
hắn đây, nhưng đồng thời, Phó Nghị hung hăng nói móc hắn một phen, làm
yếu quyền uy của cục trưởng hắn.

Hắn biết, chuyện ngày hôm nay, đến ngày mai nhất định là truyền khắp
trong cục, mà việc hắn cùng Phó Nghị bất hòa, tự nhiên sẽ bị một số
người dụng tâm kín đáo tùy ý tiến hành tuyên truyền.

Thành phố Giang Châu thật sự nước rất sâu, không giống như mặt ngoài gió êm sóng lặng, hắn phải ứng phó với rất nhiều, rất nhiều khiêu chiến.

Nhưng bất kể như thế nào, hắn cùng với Phó Nghị mới là mâu thuẫn chủ
yếu, có Phó Nghị, quyền lực của hắn sẽ phải chịu uy hiếp, nếu muốn đảm
bảo cục diện nói một không hai của hắn ở thành phố Giang Châu, nhất định phải đánh đuổi Phó Nghị.

Không thể nghi ngờ, Lý Tưởng chính là một cửa đột phá rất tốt.

Hắn không biết Lý Tưởng là ai, nhưng có thể để cho tên Phó Nghị kiêu
ngạo không chịu thuận người vì hắn hưng sư động chúng như vậy, người này nhất định không đơn giản.

Vừa vặn, hắn có thể lợi dụng Phó Nghị vì Lý Tưởng, tự mình điều động đội hành động đặc biệt, vây công trụ sở Cục công an, chuyện này làm lớn,
hãm Phó Nghị vào thế bất nghĩa, hãm Phó Bản Triều vào thế bất lợi.

Chu Triết trở lại bàn làm việc, cầm lấy một chiếc điện thoại màu đỏ, bấm một dãy số được mã hóa, một lúc sau, hắn nghiêm trang nói: “Lão thủ
trưởng, ta là Chu Triết, thật xấu hổ, muộn như vậy còn quấy rầy ngươi
nghỉ ngơi.”

“Ta luôn nghỉ ngơi rất muộn, tìm ta có chuyện gì không?” Một đầu điện thoại, truyền tới thanh âm của một lão nhân.

Chu Triết nói: “Lão thủ trưởng, có một việc ta muốn gặp ngươi báo cáo.
Chính là về việc Phó Nghị tự mình điều động đội hành động đặc biệt Cục
quốc an thành phố Giang Châu, đi cứu viện một người tên là Lý Tưởng có
hoài nghi là tội phạm, đối với hành động này của Phó Nghị, làm cục
trưởng ta cũng không thể trốn tránh trách nhiệm, là ta không để ý tốt
tới hắn, không để ý tốt tới đội ngũ này, ta sẽ kiểm điểm, có điều, lão
thủ trưởng, tên Phó Nghị này cũng quá cả gan làm loạn rồi, không có trải qua sự đồng ý của ta đã điều động đội hành động đặc biệt, sau đó cũng
không báo cáo rõ tình hinh cho ta, ta muốn truy cứu quyền lợi đối với
hắn.

“Ừm, ngươi muốn làm gì?” Lão nhân nhàn nhạt hỏi.

Chu Triết nghe không ra hỉ nộ ái ố trong ngữ khí của lão nhân, trong
lòng không nắm chắc, nhưng lời đã nói ra miệng, thu lại không được, liền cẩn thận nói rằng: “Lão thủ trưởng, ngươi xem, chúng ta có nên đưa Phó
Nghị về tổng bộ không? Để cục trưởng Phó Bản Triều đi xử lý chuyện này?”

Hắn là đang hỏi lão nhân, nhưng trên thực tế là đang bày tỏ quan điểm
của chính mình, là muốn cho Phó Bản Triều rơi vào tình thế khó khăn.

“Chu cục trưởng…” Lão nhân nói.

“Lão thủ trưởng, ngươi gọi ta Tiểu Chu là được rồi.” Chu Triết sợ hãi nói.

Lão nhân không để ý tới Chu Triết, từ từ nói: “Chuyện này dừng ở đây,
Phó Nghị điều động đội hành động đặc biệt, là trải qua đồng ý của Phó
Bản Triều, nói cách khác, là qua phê chuẩn của tổng bộ Cục quốc an.”

“Cái gì? Này, tay cũng vươn quá dài rồi đi.” Chu Triết không vui nói,
“Ta mới là cục trưởng Cục quốc an thành phố Giang Châu, theo trên tình
tự, cũng trước hết qua người cục trưởng này, rồi mới báo lên với thượng
cấp chứ.”

Lão nhân nói: “Phó Bản Triều mặc dù là Đệ nhất Phó cục trưởng Cục quốc
an, nhưng trên thực tế là hắn đang chủ trì công tác, nói cách khác, hắn
thăng chức là chuyện sớm muộn, không sợ nói cho ngươi biết, hội đồng ủy
viên quân sự quốc gia đối với quân hàm cùng cương vị của hắn đã đạt
thành nhận thức mới, ngươi muốn thông qua chuyện này động Phó Bản Triều, nói không dễ nghe chính là ngươi đang tự tìm phiền toái.”

Chu Triết trên trán xuất hiện mồ hôi lạnh, nghe ra được ý tứ trong lời
nói của lão nhân, đừng quá nhiều chuyện, thành thật làm chức cục trưởng
của hắn đi, bằng không hắn cũng không bảo vệ được hắn đâu.

“Lão thủ trưởng, nhưng là…” Chu Triết không cam lòng nói.

“Được rồi, ta cần nghỉ ngơi, cứ như vậy đi.” Lão nhân nói xong thì ngắt điện thoại.

Chu Triết cầm điện thoại, đứng đờ người ra.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.