Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3621



Chương 3621

Đường Minh Hạo theo bản năng cảm thấy nguy hiểm, người rất lâu không xuất hiện đột nhiên lại xuất hiện, khiến người ta lo lắng.

“Được, lát nữa chúng ta đi xem camera.” Mặc Thành không chút nghĩ ngợi nói, Đường Minh Hạo không ngờ Mặc Thành lại thoải mái như vậy, lẽ nào muốn dùng quyền lực ép người?

Mặc Thành hắng giọng giải thích: “Nhà hàng này là của chú, muốn làm gì cũng được.”

Đường Minh Hạo gật đầu, càng thêm mong chờ đồ ăn ở đây, nhưng trong lòng vẫn nghĩ tới chuyện của Đường Bách Khiêm, chỉ đợi ăn cơm xong đi xem camera.

Vì Mặc Thành đích thân tới nên đồ ăn được mang lên rất nhanh. Chỉ thử một miếng thôi mà Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo liền khen không ngớt lời. Nguyên liệu nấu ăn không hẳn là quý giá nhưng mùi vị rất ngon. Đường Minh Hạo định lần sau sẽ dẫn ba mẹ tới.

Mặc Thành dẫn Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo đi kiểm tra camera giám sát, thấy rõ ràng Đường Bách Khiêm và một người đàn ông nối gót nhau đi ra khỏi một căn phòng, dễ dàng nhận thấy là họ vừa bàn chuyện xong. Đường Minh Hạo lấy di động ra nhắn một tin cho Tô Khiết, sau đó quay sang nói với Mặc Thành: “Được rồi, cháu chỉ muốn xác định đúng là ông ta mà thôi.”

Mặc Thành gật đầu, lại dẫn Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo rời đi, tiện thể còn dặn lễ tân và quản lý, sau này Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo đến thì cứ bố trí phòng cho hai bé, miễn phí toàn bộ. Đường Minh Hạo đang định từ chối thì Đường Vũ Kỳ đã vui sướng nói cảm ơn! Đường Minh Hạo rất tò mò, sao bỗng nhiên cảm giác Đường Vũ Kỳ thân thiết với Mặc Thành hơn rất nhiều nhỉ? Nhưng cậu cũng không biết nên hỏi thế nào cho phải, đành mặc cho cảm giác quái dị này đeo bám.

Đến bốn giờ chiều, Mặc Thành đưa hai đứa bé đến cửa hàng mình đã nói. Ba người lái xe qua hai con phố, xa rời phố thị sầm uất, bên trái là một con sông nhỏ, trong vắt, trên sông có vài mái đình nghỉ tạm liền sát với nhau, trong đình có một tốp năm ba khách hàng đang đứng. Theo cái nhìn của Đường Minh Hạo thì nơi này đúng là rất thích hợp để thư giãn, nhưng cũng không có gì đặc biệt, không đủ hấp dẫn, mọi người không biết đến cũng là bình thường.

Xe đi tiếp về phía trước, đến một con đường vắng vẻ, cửa tiệm nhỏ hầu như không mấy ai biết đến thương hiệu nối nhau san sát. Giờ thì Đường Minh Hạo có thể mơ hồ hiểu được, tại sao số người đi trên phố có thể đếm được trên đầu ngón tay. Thế nhưng, dãy ô tô đỗ trước cửa tiệm lại vô cùng hút mắt. Nào là Lincoln, Jumbo, Ferrrari, Shelby, Bugatti… Không phải limousine hạng sang thì là xe thể thao phong cách. Đường Minh Hạo hớn hở quan sát. Đa số bọn con trai đều rất nhạy cảm với xe ô tô, liếc qua mà hai mắt cậu đã sáng ngời khi thấy chiếc Bugatti phiên bản giới hạn.

Mặc Thành dẫn Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo rẽ vài ba lượt ở nơi “tiêu điều” này, dừng lại trước một cửa tiệm nhỏ. Đường Minh Hạo ngước đầu nhìn, thấy được tên cửa hàng là ‘Moon Stars’. Cậu không hiểu rõ tên này có ý nghĩa gì, nhưng cũng không khỏi kinh ngạc khi nhìn vào bên trong. Cửa tiệm này chia thành hai khu, một bên bày hơn hai mươi bộ quần áo của bé trai, có đủ giày, mũ, kính, thậm chí cả cúc tay áo, thắt lưng, vân vân, cần gì có nấy. Bên còn lại cũng tương tự, nhưng màu sắc tươi sáng hơn.

Chủ tiệm là một cô gái trông rất hiền lành, bím tóc dài thắt bằng một chiếc nơ xinh xắn buông rũ trước ngực. Cô ta mặc một chiếc váy dài màu vàng nhạt, rất đơn giản, không nhận ra được nhãn hiệu nào, nhưng là hàng thuần thủ công, kỹ thuật cắt may hàng đầu, phần eo điểm xuyết một chút làm bật lên khí chất độc đáo. Mặc Thành rất hài lòng, có chủ tiệm như vậy thì hàng trong tiệm chắc chắn sẽ đặc biệt. Anh ta cảm thấy cô gái này như một người làm nghệ thuật vậy, trên người mang đậm chất nghệ sĩ.

Mặc Thành cất tiếng chào hỏi, cô gái chỉ nhìn lướt qua anh ta đã không giấu được vẻ giật mình thảng thốt, rồi lại nhìn đến Đường Minh Hạo và Đường Vũ Kỳ thì càng xuýt xoa tán thưởng, cả ba người trong gia đình này thật sự quá đẹp! Ngắm thôi cũng cảm thấy đã mắt rồi.

“Ba người cứ tự lựa chọn nhé, chọn xong qua thẳng đây thanh toán là được.” Dụ Kiều Trúc bình tĩnh lại, nói với Mặc Thành. Có thể đến nơi này đều là những người đứng hàng đầu trong các lĩnh vực, cô ta luôn rất yên tâm. Hơn nữa thế lực của người chống lưng cửa hàng này đủ lớn mạnh, sẽ không có mấy ai đui mù nên Dụ Kiều Trúc cũng rất thoải mái.

Mặc Thành dẫn Đường Minh Hạo và Đường Vũ Kỳ đi vào, hỏi hai bé con muốn cùng chọn hay chia nhau ra chọn. Hai đứa quyết định chọn cùng nhau, thế là ba người đi tới bên phải trước.

Vừa vào đến nơi đã bắt gặp một cô gái đeo chiếc kính râm lớn, gần như che khuất cả gương mặt. Ánh mắt của cô ấy nhanh chóng bị Đường Minh Hạo và Đường Vũ Kỳ thu hút, nhưng cuối cùng lại dừng trên Đường Vũ Kỳ. Mặc Thành vô thức kéo hai đứa bé ra sau lưng che chở, lạnh lùng nhìn cô gái trước mặt.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.