Chàng Rể Ẩn Thân

Chương 44: Vợ tôi có được lợi ích gì?



Hiện tại, trong lòng Vương Vũ, đang suy nghĩ nên trừng phạt Lâm Hải vô lễ với mình như thế nào, còn có Lâm Thùy Hân kia, chờ lần này trở về, với quan hệ giữa mình và Trình Quang, tập đoàn Nhất Lâm nhất định sẽ nằm trong túi của mình, về phần tên họ Trương, mình tuyệt đối sẽ giết chết hắn!

Trình Quang đưa ra hộp quà, mặt mỉm cười đỉ xuống.

■’Ông nội, cháu trai chúc ông trẻ mãi không già, phúc như nước biển Đông, sống thọ cùng con cháu! “Trình Mộc bước lên, anh ta là cháu đích tôn nhỏ tuổi nhất của nhà họ Trình, hiện tại hai mươi mốt tuổi, còn đang học đại học, vẻ mặt ngây thơ.

Trình Mộc cũng không có lấy ra lễ vật đặc biệt đắt tiền gì đó, mà là đưa ra một chuỗi vòng tay đàn hương.

“Ông nội, cháu trai đọc sách ở Thủy Hải, tình cờ quen biết Hậu Kiệt đại sư, cũng bái ông ấy làm thầy, đây là Hậu Kiệt đại sư tự mình mài giũa, nhờ cháu mang đến cho người.”

” Hậu Kiệt đại sư!”

” Vậy mà lại bái Hậu đại sư làm thầy!”

Người trong phòng, nghe đến cái tên này, một mảnh xôn xao.

Hậu Kiệt, chuyên gia đồ cổ nổi tiếng của Đại Nam, giáo sư danh dự treo tại bảy trường đại học nổi tiếng ở Đại Nam, học trò vô số, có thể nói là Thái Sơn Bắc Đẩu trong giới đồ cổ.

Phàm là chơi đồ cổ, người nào không phải là người có tiền, lại có người không hy vọng mời Đến Hậu Kiệt đại sư, trở thành học trò của Hậu Kiệt đại sư, đó là khái niệm gì? Cho dù là một người bình thường không quyền không thế, cũng trực tiếp bay lên cành cây biến thành Phượng Hoàng!

Trình Quang vốn còn mỉm cười, ánh mắt âm u nhìn về phía Trình Mộc.

Người vây xem, cũng không khỏi âm thầm vươn ngón cái cho Trình Mộc, tuổi còn trẻ, nhìn non nớt, thủ đoạn lại rất cao siêu, bái Hậu Kiệt đại sư làm thầy, sao có thể là chuyện đơn giản như vậy?

“Không tồi.” ông cụ Trình gật gật đầu, đưa tay tiếp nhận chuỗi vòng tay, đeo lên cổ tay mình: “ông cùng Hậu Kiệt lão tiên sinh cũng nhiều năm không gặp, trở về cháu liên lạc cho ông một chút, xem nếu có thời gian, cùng nhau gặp mặt.”

“Vâng, ông nội.1′ Trình Mộc gật đầu, lui sang một bên.

Ba cháu nội nhà họ Trình, hai người đều dâng lê chúc mừng của mình, một người lấy ra sâm núi dạỉ có tiền cũng không mua được, một người thì đưa ra danh hiệu của Hậu Kiệt đại sư, dâng lên vòng tay đàn hương mà Hậu Kiệt đại sư tự mình mài giũa, có thể nói, hai người này đưa ra nhất định đều đại biểu cho địa vị xã hội, tuổi còn trẻ, liền có thể làm được như thế, tuy nói rằng đều là cùng dòng chính giống nhau, nhưng năng lực bản thân mỗi người đều là không thể so sánh.

Lúc này, rất nhiều người đang phỏng đoán, rốt cuộc ông cụ Trình sẽ chọn ai, phần lớn người vẫn đoán là Trình Quang, thậm chí vào giờ khắc này, dều có người đi về phía Trình Quang nịnh nọt lấy lòng.

“Ôi! Cháu nội thứ hai và cháu nội thứ ba đều đã cung kính chúc ông cụ đại thọ, Cháu nội trưởng đích tôn của nhà họ Trình chúng ta sao lại không nhìn thấy trên bàn nhà mình chứ? Giọng nói quái gở của mẹ Trình Quang vang lên, giả bộ như đang nhìn một vòng trong phòng chính.

“Ha ha.” Tiếng cười của Trình Tiêu vang lên, anh đứng lên, cất cao giọng nói: “Gặp lại

bạn cũ, ngồi xuống nói chuyện phiếm một chút, xem mấy người ở đó khoe khoang, liền không muốn đi xen vào, ông nội, sinh nhật vui vẻ, con kính người một ly, con xin cạn trước.”

Nói xong, Trình Tiêu cầm ly rượu lên, ngửa đầu uống hết, dứt khoát lưu loát ngồi xuống, xem như bên cạnh không có người mà cầm đũa lên, gắp thức ăn trên bàn.

Lâm Thùy Hân cười khổ một tiếng, Trình Tiêu là loại người gì, cô đã quá hiểu rõ, cô đứng dậy, cầm một cái hộp gỗ nhỏ đi lên, đi về phía bàn của ông cụ Trình.

Ninh Thành Nam ngồi ở bàn bên cạnh ánh mắt nóng bỏng nhìn Lâm Thùy Hân, trong mắt không chút che giấu sự ái mộ.

“Ông Trình, cháu chúc ông thân thể khỏe mạnh, sống lâu trám tuổi, chút lễ vật nhỏ, không thể bày tỏ hết kính trọng.” Lâm Thùy Hân đặt hộp gỗ nhỏ trước mặt ông cụ Trình.

Ông cụ Trình cười ha ha hai tiếng, hôm nay ông ở yến tiệc này, đây là lần đầu tiên lộ ra nụ cười như vậy: “ông nội cháu gần đây thân thể ông ấy thế nào rồi? ”

“Nhờ phúc của người, ông nội cháu gần đây tinh thần không tệ, còn thường xuyên nhắc tới người, nếu như không phải thân thể còn

đang ôm bệnh, không cách nào đi xa được, hôm nay ông ấy nhất định sẽ đến tự mình chúc mừng thọ cho người.” Lâm Thùy Hân nở một nụ cười, đẹp như mùa xuân nở rộ.

“Ông già này, cháu nói cho ông ấy biết, trước khi ta chết, ông âỳ cũng không được chết.” ông cụ Trình rất quý trọng mà cầm lấy hộp gỗ, ông nhìn về phía bàn của gia đình họ Lâm, khen ngợi nói: “Thế hệ nhà họ Lâm các cháu, có mấy người như các cháu, ngược lại thật không tệ.”

Lâm Thùy Hân thản nhiên cười, thong thả đi trở lại cái bàn của nhà họ Lâm, cô vừa trở về, liền nhìn thấy Trương Bá Sinh cùng với Trình Tiêu ở đó đang kề vai sát cánh nói cái gì đó.

Trong mắt Lâm Thùy Hân lộ ra một tia bất đắc dĩ, trải qua một tháng ở chung, Lâm Thùy Hân hoàn toàn hiểu rõ tính cách không có giới hạn của Trương Bá Sinh, hai người anh ta và Trình Tiêu thật đúng là có thể tụm lại một chỗ.

“Người anh em, tính cách này của cậu tôi thích, đến đây, uống một ly nào.” Trương Bá Sinh cầm lấy ly rượu, chủ động nói.

“Uống đi, đừng nằm sấp bàn là được.” Trình Tiêu cầm ly rượu cùng Trương Bá Sinh cụng chén, uống một hơi cạn sạch.

“Đúng rồi người anh em, không phải cậu

mới nói là về nhà lấy lại đồ đạc thuộc về mình sao? Tôi nghe nói hôm nay ông nội cậu muốn chọn một trong mấy người các cậu ra gánh vác gia tộc! Trương Bá Sinh nhíu mày, nhỏ giọng nói, giọng nói của anh rất nhỏ, khiến Lâm Thùy Hân không nghe được.

Lâm Thùy Hân ngồi ở bên cạnh, cũng chỉ có thể nghe được hai người nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Không sai.” Trình Tiêu buông ly rượu xuống: “Anh là chồng của Thùy Hân, chắc hẳn cô ấy cũng đã nói với anh, năm đó cha tôi bị ông nội đuổi ra khỏi nhà, đến nay vẫn không được về nhà, hôm nay việc tôi phải làm, chính là để cho cha tôi trở về!”

“Anh muốn làm gì?” Trương Bá Sinh nghi hoặc hỏi, anh cũng có thể nhìn ra được, gia đình nhà họ Trình này, hoàn toàn chính là do một lờí nói của ông cụ, tất cả mọi người đều phải nhìn sắc mặt ông cụ Trình để làm việc, năm đó ông cụ Trình tự mình đuổi người ra khỏi nhà, làm sao có thể dễ dàng trở về được?

“Muốn nghe không?” Trình Tiêu lại rót cho mình một ly rượu uống, khóe miệng bĩu môi nở một nụ cười kỳ lạ.

“Cái gì?”

“Giết Trình Quang và Trình Mộc.” Khóe

miệng Trình Tiêu mỉm cười, vừa ăn thức án vừa nói.

Trương Bá Sinh giật mình một chút, sau đó giống nhau nở nụ cười, Trình Tiêu này, thật đúng là giống loại người như mình, suy nghĩ của anh ta, trong mắt người khác, có thề là có chút điên cuồng, là đang muốn chết, nhưng trong mắt Trương Bá Sinh, đây lại là phương pháp đơn giản nhất, tiết kiệm nhất.

Ông cụ Trình không cho phép người nhà họ Trình theo kỉnh doanh, tham gia chính trị, vào quân đội, điểm này có thể nhìn ra, ông ấy rất quan tâm đến gia tộc của mình, sợ có một chút sai lầm, cuối cùng sẽ làm cho cả Trình gia sớm trở thành tro bụi.

Trình gia ba đích tôn, hiện giờ đã trưởng thành, nếu chết hai người, Trình gia sẽ trở thành một mạch đơn truyền, cho dù ông cụ Trình có biết là Trình Tiêu làm, lấy sự quan trọng của dòng tộc đối với ông cụ Trình, cũng sẽ không quá nghiêm khắc trừng phạt anh ta. Khi đó, Trình Tiêu muốn làm gì cũng được, không chỉ đạt được mục đích của mình, diệt trừ đối thủ cạnh tranh, càng là ở Trình gia lập uy, địa vị sau này không thể lay động.

Trương Bá Sinh suy nghĩ một chút, lại mở miệng hỏi: “Trình Tiêu, anh muốn trở thành

người cầm lái của nhà họ Trình, vợ tôi có thể đạt được chỗ tốt gì? ”

Trình Tiêu lắc đầu nói: “Không cần tôi trở thành người cầm lái nhà họ Trình, chỉ cần hai người bọn họ chết, Thùy Hân tự nhiên có thể đạt được chỗ tốt, Vương Vũ lén liên lạc với Trình Quang, đưa năm phần trăm cổ phần của tập đoàn Nhất Lâm cho Trình Quang, đó là toàn bộ tài sản trong tay Vương Vũ, anh ta mưu đồ là cái gì, người sáng mắt đều biết.”

“Thì ra là như vậy.” Trương Bá Sinh gật gật đầu, anh thật sự chưa từng để ý qua những vấn đê này, một cái tập đoàn Lâm thị, để vào mắt người bình thường, đó là đồ vật khổng lồ, nhưng trong mắt Trương Bá Sinh, cũng không là cái gì.

Nhưng mặc kệ tài sản của tập đoàn Nhất Lâm lớn hay nhỏ, anh tuyệt đối không cho phép có nqười bắt nạt vợ mình.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.