Viện trưởng của học viện quân sự…
Đỗ Duy thở dài, chẳng lẽ lại làm thành học viện quân sự Hoàng Phố? Ta làm viện trưởng đầu tiên của học viện sao?
Nhổ vào. Đầu ta còn chưa có hói!
***
Trong tối hôm đó còn xảy ra một việc.
Nhiếp Chính vương điện hạ triệu tập một nhóm các đại thần hạch tâm của đế quốc vào trong hoàng cung nghị sự. Vốn là hội nghị theo lệ thường, chỉ hỏi qua tình hình chỉnh đốn quân đội đế quốc gần đây, chuyện củng cố phòng tuyến Kapersky ở phương bắc.
Trong hội nghị, Nhiếp Chính vương điện hạ nghe Carmi Ciro hồi báo những thông tin của quân đội trong quý vừa qua – trước đây việc này đều do Rabosil đảm nhiệm nhưng hiện tại đã chuyển qua cho Carmi Ciro!
Rất nhiều đại thần hạch tâm quyền quý trong đại hội đều coi thay đổi vi diệu này là một tín hiệu: rất hiển nhiên vị quân vụ
“phó”
đại thần Carmi Ciro đại nhân này sẽ nhanh chóng bỏ bớt chữ
“phó”
!
Nhưng tối hôm đó chuyện khiến người ta giật mình không phải việc này.
Khiến người ta ngạc nhiên nhất là hội nghị vốn thuộc về những người nắm giữ quyền lực hạch tâm của đế quốc, nhưng Nhiếp Chính vương không ngờ lại phá lệ cho phép Đỗ Duy mang theo đệ đệ của hắn, Gabri. Tiểu tử của Rowling gia tộc này tháng sau mới tổ chức lễ trưởng thành lại được phép tiến vào hội nghị cao cấp, có tư cách ngồi ở ghế cuối cùng dự thính!
Mặc dù chỉ là tư cách dự thính nhưng cũng khiến mọi người rung động không thôi!
Gabri là ai? Các đại nhân vật nắm giữ quyền lực hạc tâm của đế quốc đều biết thiếu niên này tương lai tiền đồ vô lượng, hơn nữa hắn sắp thừa kế tước vị bá tước của gia tộc Rowling, tiến vào tầng lớp trung tâm của đế quốc cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Song mọi người đều dự đoán là đợi tới khi thiếu niên này trưởng thành, tích lũy danh phận và kinh nhiệm, cho dù hắn tiến vào hội nghị này cũng là chuyện của ít nhất mười tới hai mươi năm sau – Đây cũng đã cân nhắc theo tốc độ thăng quan của Đỗ Duy rồi! Nếu theo tốc độ bình thường, Gabri cho dù là tộc trưởng của gia tộc Rowling nhưng muốn tiến vào một ghế trong hội nghị ít nhất cũng phải sau ba mươi tuổi!
Đừng quên, ban đầu tộc trưởng tiền nhiệm của gia tộc Rowling Raymond cũng phải ba mươi chín tuổi mới có thể lọt vào tầng lớp trung tâm của đế quốc.
Tư lịch! Tư lịch cũng rất quan trọng!
Song bây giờ, một thiếu niên còn chưa tròn mười lăm tuổi ngay cả tước vị… cũng phải chờ tháng sau mới có thể thừa kế chính thức, thân không chức quan lại có thể đi vào phòng họp!
Mặc dù chỉ là dự thính… nhưng vậy cũng quá thái quá rồi!
Mọi người đều thầm thở dài, Nhiếp Chính vương của chúng ta đúng là quá… yêu cây yêu cả cành. Dù sao làm người cũng phải có giới hạn chứ.
Cho dù người luôn tin dùng Đỗ Duy, ai cũng biết rồi, nhưng người lại ưu ái cho Đỗ Duy tới mức này, ngay cả đệ đệ vị thành niên của hắn cũng có thể tùy tiện đi vào hội nghị dự thính…
Bất quá có người cũng thầm thở dài. Vị Nhiếp Chính vương mấy năm gần đây càng lúc càng thích đề bạt những người trẻ tuổi! Ngươi xem Đỗ Duy… Ách, Đỗ Duy thì không cần phải nói rồi!
Cho dù là Carmi Ciro cũng mới ba mươi tuổi đã làm tới quân vụ phó đại thần! Cho dù là người trước đó, lão Raymond khi ngồi vào vị trí này cũng đã ba mươi chín tuổi rồi!
Hơn nữa lão Raymond còn có nhiều chiến công hiển hách nữa!
Mỗi ánh mắt nhìn về phía Gabri đều chứa vẻ phức tạp, có hâm mộ, có nóng bỏng, có cả lo lắng…
– Việc cuối cùng cũng không phải là chuyện gì lớn, chỉ là một điều chỉnh nhỏ trong quân đội thôi, cũng thuận tiện thông báo luôn ở đây.
Nhiếp Chính vương trước khi kết thúc hội nghị cố ý dùng ngữ khí bình thản lạnh nhạt nói:
– Tất cả mọi người đều biết, trước đây trong quân đội có một ban huấn luyện. Ừm, bây giờ để tăng cường quân bị, nhân thủ không đủ nên quân đội quyết định mở rộng quy mô huấn luyện, biến thành một học viện quân sự… Đương nhiên, tạm thời cũng chỉ làm lớn hơn một chút mà thôi để thỏa mãn những chức vị tầng lớp trung và thấp còn thiếu sau khi tăng cường quân bị.
Nguồn: http://truyenfull.vn
Câu nói cuối cùng khiến các đại nhân vật ở đây an tâm.
Ồ, chỉ là bổ khuyết những chức vị trung và thấp thôi… Vậy không sao, chỉ cần không ảnh hưởng tới địa vị của mình là được. Trong mắt bọn họ, vị trí cấp bậc tướng quân hay thống soái một chi quân đội là để lưu lại cho quý tộc! bình dân tuyệt đối không được phép lên tới địa vị cao như vậy!
Song nếu chỉ là quân quân cấp trung và thấp… Vậy chỉ là chuyện nhỏ, ai lại quan tâm tới những tên trung đội trưởng và thống lĩnh nhỏ nhoi ấy.
– Xét thấy công tước Hoa Tulip có biểu hiện kiệt xuất trong những trận chiến tranh gần nhất của đế quốc, hơn nữa xuất thân võ huân thế gia của đế quốc. Nên chuyện huấn luyện này… giao cho hắn làm chủ trì đi. Đương nhiên công tước Hoa Tulip còn rất nhiều quốc vụ quan trọng cần xử lý, chuyện này hắn chỉ là một người đứng dầu thôi còn cụ thể vẫn phải do quân đội hoàn thành… Ồ, vị trí viện trưởng đầu tiên của học viện xin mời công tước Hoa Tulip đảm nhiệm, đợi một thời gian sau xem kết quả rồi sẽ nói tiếp.
Rất hiển nhiên những đại nhân vật đang ngồi đây đều không coi trọng việc mở rộng ban huấn luyện này, ai ai cũng lười biếng ủng hộ quyết định của Nhiếp Chính vương.
Chỉ có Đỗ Duy trong lòng đập loạn!
Hắn hiểu rõ một quyết định nhìn không lọt mắt như vậy sẽ mang tới cho mình bao nhiêu… quyền lực!
Viện trưởng đầu tiên của học viện quân sự đế quốc?
Thử tưởng tượng… nhiều năm trong tương lai, khi rất nhiều quân trung cấp trong quân đội đế quốc đều là môn hạ của ngươi, đều gọi ngươi là thầy, đều là đệ tử của ngươi…
Như vậy, uy vọng của ngươi trong quân đội sẽ lớn tới mức nào?
Buổi tối sau khi về nhà Đỗ Duy lại có một đêm không ngủ. Hắn thật không nghĩ ra hoàng tử Thần sao lại quyết định như vậy!
Chẳng lẽ hắn không nhìn ra vị trí viện trưởng học viện quan trọng ra sao? Người khác thì không nói làm gì nhưng hoàng tử Thần vô cùng thông minh, chẳng lẽ cũng không nhìn ra?
Bất quá, khi hừng đông, Đỗ Duy hạ lệnh viết lại đôi câu đối mình từng dán ở cửa ma pháp học viện!
Vẫn là hai câu nói:
“Thăng quan phát tài mời đi đường khác! Tham sống sợ chết chớ qua của này!”
Nhìn đôi câu đối trước mắt, Đỗ Duy âm thầm thở dài, nghĩ: Chẳng lẽ là vận mệnh trùng hợp, ban đầu mình dùng đôi câu đối của học viện quân sự Hoàng Phố, không ngờ rằng giờ mình lại thật sự lập nên một
“học viện quân sự Hoàng Phố”
ở Roland đế quốc này….