A Coolgirl

Chương 5: Đến seoul



Chang Min ngồi trên ghế, cô đã dự tính cho ngày mai. Đôi mắt lạnh lùng luôn khiến người khác khiếp sợ. Mặc dù nhìn vào trong đôi mắt ấy, ta thấy cơ thể của mình lạnh thấu xương nhưng vẫn cảm nhận được nỗi buồn của Chang Min, nỗi mất mát mà cô phải gánh chịu.

Jenny đã làm xong thủ tục chuyển Chang Min về Seoul, cô cũng đã sắp xếp cho Chang Min học ở một ngôi trường mới. Từ mai có lẽ sẽ thay đổi hoàn toàn? Jenny vẫn chưa hình dung ra được khi Chang Min thay đổi thì sẽ như thế nào. Một Chang Min vốn lạnh lùng, ghét phải thay đổi phong cách sống giờ đây sẽ phải tự thay đổi bản thân, tất cả, từ cách ăn mặc đến tính cách, ngôn ngữ… của mình. Liệu một Chang Min như vậy xuất hiện cô sẽ cảm thấy ra sao? Không lẽ khiếp sợ? Jenny lắc lắc đầu, ngày mai đến, cô mới có thể biết được Chang Min sẽ như thế nào!

——————————————————

Ánh sáng mặt trời vừa le lói, xua tan cái ảm đạm của ban đêm, Chang Min đã thức giấc. Cô mở rèm cửa nhìn ra bên ngoài, trời đã hửng sáng, nhưng trong lòng cô lại chưa thấy những tia nắng kia có cho cô thêm một hy vọng nào cả, bây giờ cô chỉ thấy tất cả đều u ám, cô thấy buồn, thấy nhớ ba mẹ và Minyu. Cô em gái hiền dịu của cô giờ đã không còn, mà bây giờ, cô sẽ là người sống trong tính cách hiền dịu của em gái mình. Phải chăng làm như vậy, cô mới cảm thấy tâm hồn mình bớt nhớ thương hơn?

Jenny đã mang vào phòng một bộ đồng phục mới, kèm theo đó là rất nhiều phụ kiện của thiếu nữ để làm đẹp. Chang Min nhớ rất rõ, bất cứ người con gái hiền dịu nào cô gặp qua cũng thích một phong cách nhẹ nhàng, họ thường trang điểm nhẹ, làm như vậy sẽ toát lên vẻ thanh thoát, quyến rũ của một cô gái. Nhưng từ trước tới giờ Chang Min hoàn toàn khác họ, cô không thích trang điểm, ăn mặc vô cùng thoải mái, cá tính, hoạt động trong bang thì phải nói là một Mafia chuẩn luôn rồi.

Chang Min thay bộ đồng phục của mình, cô bắt đầu tập trang điểm nhẹ để thay đổi phong cách, tập đi đứng, nhìn người khác dịu dàng, nữ tính hơn một chút. Từ nay, cô sẽ đổi tên mình thành Minyu, coi như chưa từng có sự hiện diện của Chang Min khi cô gặp gỡ những người xung quanh mình. Làm vậy một phần để che dấu bọn chúng, bởi vì bây giờ bọn chúng sẽ chỉ đi săn lùng cái tên Chang Min, còn Minyu đã chết, bọn chúng sẽ không tìm kiếm nữa.

Mở cửa đi ra khỏi phòng, Chang Min bước về phía phòng khách, hiện giờ cô đang ở biệt thự của Jenny. Phải nói thêm là Jenny là con gái của một ông trùm bất động sản, ông có biết Jenny hoạt động cho Chang Min nhưng không hiểu sao, khi ông gặp Chang Min lại có cảm tình và đồng ý để Jack và Jenny hoạt động cho Chang Min. Jenny đang cùng Jack và David chuẩn bị xong xuôi bữa sáng, định lên gọi Chang Min thì đã thấy cô bước xuống. Chang Min vừa xuất hiện, mọi hoạt động đều ngưng lại. Mọi người ngạc nhiên về một Chang Min hoàn toàn khác lạ trước mặt mình, đó là Chang Min lạnh lùng ư?…

”Cạch”… Jenny làm rơi muỗng nhỏ chuẩn bị đặt vào đĩa súp. Cô đứng nhìn Chang Min ngạc nhiên tột độ. David há hốc miệng, anh chỉ biết bang chủ của anh không bao giờ trang điểm điệu đà thế kia, thực sự là quá sốc!!!

– Jack, anh nghĩ Minyu mới là người còn sống hay là chị Chang Min vậy? – Jenny hỏi một câu hỏi ngu ngốc hơn bao giờ hết. Nhưng trong trường hợp này, quả thực cô hỏi vậy cũng là một lẽ phải.

– Anh… không biết! – Jack cũng chẳng khá hơn Jenny chút nào.

– Thôi ngay công việc bàn luần ấy đi! – Chang Min nghiêm giọng.

– Đây chắc chắn là Chang Min rồi! – Jack cười.

Mọi người chỉnh đốn lại bản thân, thật là quá lố rồi! Mà lạnh lùng dễ cáu như vậy chỉ có thể là Chang Min thôi!

– Chị khác quá Servin, em không thể tin nổi là chị lại có thể ăn mặc, trang điểm như thế này! – David lên tiếng.

– Buộc phải vậy thôi, mà còn nữa, khi có người ngoài, nhất định phải gọi chị là Minyu để che dấu! – Chang Min nhún vai rồi lại nghiêm giọng.

– Được!

Mọi người ăn sáng rồi chuẩn bị cho việc chuyển trường cho Chang Min. Bây giờ mới xuất phát, chẳng biết là có kịp không. Do mải nói chuyện nên quên mất cả giờ giấc! Jenny và Jack thì vẫn phải đến trường, vì thế nên David được giao trọng trách chở Chang Min tới Seoul.

————————————————————–

Tại trường trung học Kyung hae, Minho đã vô cùng mệt mỏi với ngôi trường này. Anh buộc phải quyết định chuyển trường. Hôm qua nhờ sự tìm kiếm của mọi người trong nhà, anh biết được tại Seoul có một ngôi trường nổi tiếng học sinh tập trung học hành, không được phép yêu đương quá lố hoặc ảnh hưởng tới người khác. Đây chính là nơi mà anh cần!

Minho trở vào lớp, mấy ngày nữa thủ tục xong xuôi anh mới có thể chuyển đi được. Mới về đã lại đi, anh không biết lần chuyển trường này sẽ ảnh hưởng như thế nào tới anh và ba mẹ anh nữa! Có lẽ sẽ tốn một khoản tiền.

Lớp học vẫn rộn ràng như những lúc khác. Chỉ có điều anh thấy có thứ gì đó khá thiếu. Anh thấy có hai chiếc bàn trống trong lớp, một cái thì anh đã biết là của Chang Min, cái còn lại, anh không biết. Nghe nói loáng thoáng thì là của Minyu. Nhưng cô gái ấy anh chưa có biết mặt. Anh về chỗ ngồi của mình, không biết hai ngày nay họ vắng mặt vì lý do gì! Mặc dù tò mò nhưng anh lại không có quan hệ gì với họ cả, anh đâu cần quan tâm quá sâu làm gì? Dù sao qua vài ngày nữa anh cũng không học ở đây, họ có đi học hay không thì anh cũng chẳng còn để ý được nữa, trừ phi anh không hề chuyển đi!

Tiết học đầu tiên tới, giáo viên bước vào lớp nhìn xung quanh. Bất cứ người thầy người cô nào bước vào lớp đều làm như vậy cả. Cách này để phát hiện ra có ai nghỉ học hay ngủ gật trên bàn không. Minho thoáng liếc về phía bàn của Chang Min, không biết vị giáo viên kia có quở trách gì cô gái này không nhỉ?

– Ừm, cô muốn thông báo về việc Chang Min và Minyu của lớp ta đều đã chuyển đi Seoul vào ngày hôm qua. Cũng không biết thần tốc thế nào mà lại có thể chuyển một cách nhanh chóng như vậy! Có lẽ là do Jenny sắp xếp nên mới mau chóng vậy!

Mọi người khá là ngạc nhiên, họ thấy Chang Min và Minyu ít nói trong lớp, cũng không thể ngờ rằng họ lại chuyển đi Seoul. Minho nhìn về phía bàn của Chang Min, đi Seoul? Nhanh như vậy là do tiểu thư Jenny gì đó sắp xếp? Quả thực anh thấy Chang Min không hề tầm thường chút nào! Không biết cô học trường gì? Anh cũng có ý định về Seoul học nhưng không biết là có trùng với cô không.

Quay nhanh trở lại với tiết học, ai trong lớp cũng đều chỉ nghĩ đơn thuần là Chang Min và Minyu chuyển trường mà thôi. Đâu ai biết được ẩn sâu trong đó là như thế nào! Đâu ai biết hiện giờ chỉ còn lại mình Chang Min sống và ẩn trong em gái mình, không còn được là chính bản thân nữa!

Thời gian trôi đi êm đềm, chỉ còn lại tiếng gió khe khẽ đung đưa ngoài kia. Trong không gian nhẹ nhàng ấy, con người thấy bình thản nhưng, liệu có thực cuộc sống này thực sự bình dị như vậy? Chẳng ai từng đi trả lời câu hỏi ấy!…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.