Tử Tâm Vũ phẫn nộ đem tất cả mọi thứ trên bà quăng xuống sau đó lại chạy đến bên giường ôm tiểu oa nhi trên giường đang khóc, cái tiện nhân kia đoạt đi tâm của lão gia hiện tại nàng đã chết, mà nàng ta lại lưu lại nghiệt chủng lại đoạt đi sự chú ý của lão gia, nữ nhi của nàng sao không bằng cái nghiệt chủng kia, cái gì thiên định chi phượng? Đều là gạt người! Nàng mới không tin!
“Công chúa……”
Lão mama nhìn nàng như vậy cũng sinh ra vài phần đau lòng,
“Là nô tỳ làm việc bất thành, nô tỳ hiện tại sẽ đi trừ bỏ nàng.”
Đợi chút!”
Tử Tâm Vũ trong mắt hiện lên ác độc, âm thanh lạnh lùng nói
,“Cái tiểu nghiệt chủng kia khẳng định sẽ chết, nhưng là ta không nghĩ sẽ để cho nó chết thoải mái!”
Lão mama nhíu mày, trong mắt tất cả đều là do dự, nàng biết công chúa rất hận cái nữ nhân kia, mặc dù cái nữ nhân kia đã chết, nàng trong lòng hận ý vẫn chưa tiêu tán, nhưng là trừ cỏ phải trừ tận gốc, xuân phong thổi lại sinh! Huống chi, cái nghiệt chủng kia vẫn là thiên định phượng hoàng……
Lời tiên đoán của Quốc sư làm cho người ta không thể không để ý.
Nhìn ra mama sầu lo, Tử Tâm Vũ an ủi nói,
“Mama, không có việc gì, trước tra tấn nó đã, năm năm sau sẽ giết nàng liền hảo, chẳng lẽ một cái tiểu oa nhi năm tuổi còn có thể làm việc ngất trời? Hơn nữa, cho dù thật sự là thiên định chi phượng, cũng chỉ có thể là Nguyệt Nhi của ta.”
Không biết về sau nếu nàng biết trước kết cục của mình liệu nàng có làm không ?…
Lão mama nhìn nàng tính kế trong mắt, trong lòng hiểu được, công chúa chỉ sợ là còn cần dùng cái tiểu nghiệt chủng vào cái gì đó….
….
Minh Yên nhìn tiểu oa nhi ngủ say trên giường, hé miệng cười, tiểu thư thật sự thực đáng yêu nha!
“Tiểu thư, nô tỳ nhất định sẽ bảo vệ ngươi!”
Minh Yên âm thầm thề, mặc dù là chết, nàng cũng không cho phép bất luận kẻ nào thương tổn tiểu thư!
Sở Tiếu Tiếu trợn mắt nhìn trong mắt nàng ấy tỏ tỏ ra kiện định, Tiếu Tiếu, cũng không có nhiều cảm giác, mà Minh Yên nhìn nàng mỉm cười ngọt ngào , nhịn không được cười nói,
“Tiểu thư trưởng thành nhất định sẽ mê đảo rất nhiều người!”
Như vậy nếu hồn nhiên ngọt ngào tươi cười, làm cho người ta nhịn không được liền tưởng muốn tới gần!
“Tiểu thư, ta nghe nói lão gia đâng cho người ta tìm kiếm linh thú , nói không chừng là tìm cho tiêủ thư nha! Tiểu thư là thiên định chi phượng, tu luyện thiên phú nhất định rất cao.”
Sở Tiếu Tiếu trong lòng buồn bực xem thường, nha đầu kia có phải hay không lừa rất dễ dàng ? Lúc trước còn chán ghét Sở Ngự như vậy, kết quả vừa thấy Sở Ngự đối nàng tốt một chút, liền cho Sở Ngự là người tốt.
Nghĩ đến Sở Ngự, Sở Tiếu Tiếu trong mắt có chút đăm chiêu, mỗi lần nhìn thấy Sở Ngự, nàng đều đã có một loại cảm giác rất quái lạ dị thường , Ánh mắt Sở Ngự nhìn nàng rất nóng, nên nói như thế nào ? Dù sao Sở Ngự chính là đối với nàng yêu thương không đơn thuần.
Minh Yên tiếp tục nhắc tới,:
“Sau khi trưởng thành tiểu thư khẳng định rất lợi hại.”
Sau đó nhớ tới cái gì, hai mắt đảo đảo, chạy tới tìm kiếm ra một quyển sách đến, sau đó lấy đến trước mặt Sở Tiếu Tiếu dạy nàng nhận thức chữ,
“Tiểu thư, ta hiện tại sẽ dạy ngươi nhận thức chữ, ngươi nhất định so với đại tiểu thư càng thông minh.”
Nhưng là làm người ta hắc tuyến, chính nàng cũng không nhận được vài cái, bình thường một tờ giấy, tìm nửa ngày nàng nhất định sẽ ra, còn nàng nhận thức thật tốt, hơn nữa có chút còn có thể nhận sai, mẹ ****! Căn bản chính là nhân lầm đệ tử !
Bất quá Minh Yên cũng rất hưng phấn, giống như đã muốn nhìn thấy Sở Luyến Nguyệt hoàn toàn bị Sở Tiếu Tiếu bộ dáng bị dẫm nát dưới chân.
Bất quá mặc kêh nàng phúc, Sở Tiếu Tiếu hiểu chính mình giải thích mọi thứ ở đây, bởi vì nàng lấy vừa vặn là một quyển lịch sử, hơn nữa nàng ở bên ngoài nghe xong cái gì đều trở về cùng Sở Tiếu Tiếu bát quái,khiến Sở Tiếu Tiếu biết hoàn cảnh của mình.
Phiến đại lục này tên là Phong Vân đại lục, huyền lực tối thượng, cường giả vi tôn, tương đối mà nói, văn hóa phát triển rất cao, lịch sử đã có trăm ngàn năm, tiểu quốc vô số, mà cường quốc chân chính chỉ có ba, Phong Vực quốc, Vân Vụ quốc, Nguyệt Nhiễm quốc, ba quốc kèm nhau thế chân vạc.
Phong Vực quốc là một cái quốc gia hùng mạnh về thực lực , chỉ vì trong hoàng thất được ông trời hết sức ưu ái, tu luyện thiên phú luôn so với người bình thường tốt hơn rất nhiều! Hiện nay Thái Tử điện hạ Tử Huyền Diệp thiên phú lại vô cùng kinh người, cư nhiên đạt tới bát cấp.
Mà cái gọi là lực lượng huyền lực là một thứ so với nội lực càng thần kỳ , có thể như nội lực kết hợp bình thường chiêu thức sử dụng, hơn nữa có thể thông qua huyền lực khống chế được Ngũ Hành nguyên tố, bất quá cần phải phối hợp với chú ngữ để sử dụng, nhưng là uy lực của nó lại càng cường đại hơn nội lực rất nhiều.
người tu tập huyền lực trải qua huyền giả, huyền sĩ . Sau hai cái giai đoạn đó, liền trở thành huyền sư chân chính , huyền sư lại chia làm chín cấp bậc,
Sơ cấp huyền sư,
Trung cấp huyền sư,
cao cấp huyền sư,
Tông cấp huyền sư,
Tôn cấp huyền sư,
Vương cấp huyền sư,
Quân cấp huyền sư,
Đế cấp huyền sư,
Thần cấp huyền sư,
Tổng cộng mười một cái cấp bậc, mỗi cấp lại chia làm cửu giai.
Khi sử dụng huyền lực , mỗi người sẽ hiện ra các ánh sáng khác nhau, mười một cái cấp bậc phân biệt bằng màu sắc tương ứng lần lượt,
Xích, Chanh, Hoàng, Lục, Thanh, Lam, Tử, Hắc, Bụi, Bạch, Vô.
Mà Ngũ Hành nguyên tố lại được phan màu như :
Màu trắng là kim nguyên tố,
Màu xanh là mộc nguyên tố,
Màu xanh dương là thủy nguyên tố,
Màu đỏ là hỏa nguyên tố,
Màu vàng là thổ nguyên tố ,
Người tu tập huyền lực ít nhất có thể khống chế một loại nguyên tố, người có thể khống chế hai loại nguyên tố rất ít, có thể khống chế ba loại chỉ sợ được mọi người xem như quái vật!
Nhưng là nay cái gọi là huyền lực có chút suy yếu, này liền muốn ngược dòng đến 500 năm trước,không ai biết 500 năm trước đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết là lực lượng mọi người giống như đột nhiên bị hạn chế, nay tôn cấp huyền sư tìm khắp nơi không ra mấy người, càng đừng nói cót cấp bậc cao cấp!
Sở Tiếu Tiếu suy tư , huyền lực này không khác gì linh hồn lực của nàng, bất quá hai lực lượng là hoàn toàn không thể đánh đồng! Cũng không biết hai loại lực lượng này có liên hệ cái gì.
Hồn lực là sức mạnh linh hồn , tự nhiên so với huyền lực cường đại hơn nhiều lắm, hơn nữa Ngũ Hành nguyên tố nàng đều có thể tùy tâm khống chế, căn bản không cần cái chú ngữ phiền toái! Không nghĩ tới đầu thai đến thế giới kỳ dị nàng vẫn đang là ngoại tộc , bất quá nàng thật ra thực thích!
Nàng sẽ ở đây cường đại đứng lên phía trước nhất định không thể làm cho người ta biết sức mạnh đăc thù của nàng, nếu không nàng chỉ sợ không có cơ hội trưởng thành mà đứng lên, tất cả người ở đây dều sợ lực lượng cường đại, không thể để nó phát triển, nếu để họ biết sẽ bị cực lực phá hủy , bây giờ nàng rất yếu không chắc sẽ chống cự được!
Mà trừ mấy cải thứ đó ra, còn có linh thú, linh khí, linh dược thần kỳ gì đó, đều chia làm thánh, tiên, thần ba cái cấp bậc, từng cái cấp bậc đồng dạng chia làm cửu giai.
Mà ngaòi ra còn có một số nghề nghiệp còn có thuần thú sư, luyện khí sư, luyện đan sư, đều chia làm năm cấp bậc, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, vương cấp, thần cấp.
“Nha nha……”
“Tiểu thư, làm sao vậy?”
“Nha nha……” Tay nhỏ bé vung vẩy chỉ ra phía ngoài.
“Tiểu thư lại muốn đi lại trong viện?”
Minh Yên lắc đầu, ôm lấy nàng đi ra phía ngoài , ở bên cạnh ao hoa sen ngồi xuống, ngởi từng đợt mùi hoa, tâm tình sảng khoái không ít, cũng không kỳ quái vì sao Sở Tiếu Tiếu thích đứng ở bên cạnh ao sen, bởi vì nàng cũng thực thích.
Sở Tiếu Tiếu cười cười, nhắm mắt lại, bắt đầu hấp thu nồng đậm linh khí ở đây, hoa sen, là Phong Vực quốc quốc hoa, tương đối trân quý, bất quá Sở gia thân là đứng đầu tứ đại gia tộc , tự nhiên là có, nơi này hoa sen cùng kiếp trước bất đồng, thực đặc biệt, hàng năm hoa nở không ngừng, tràn ngập linh khí, mùi hoa bốn phía,thoảng khắp phủ.
Nàng phải nhanh chóng tăng lên lực lượng của chính mình, cái đại phu nhân kia gần một năm không tìm nàng phiền toái, nhưng là nàng một chút đều không có thả lỏng cảnh giác, nàng cũng không cho rằng cái nữ nhân kia sẽ như vậy thiện lương buông tha nàng!
Tử Tâm Vũ nhất định sẽ không buông tha nàng, mà là đang lên một kế hoạch một , sự tình như thế nào nầng không biết, chỉ biết sẽ vào một thời cơ hoàn hảo bà ta sẽ hành động.
Hôm nay là sinh nhật Sở Tiếu Tiếu cũng là sinh nhật của Sơ Luyến Nguyệt. Phong Vực quốc có phong tục,khi dã một tuổi sẽ thí nghiệm thiên phú tu luyện.
Lúc này đây Sở gia có mặt mũi thật lớn, nguyên bản nữ nhi dã một tuổi, khác tam đại gia tộc chỉ cần qua loa ý tứ, phái người đến chúc một tiếng là xong, cũng không tính là thất lễ, từ trước đều là như thế, nhưng bởi vì Sở Tiếu Tiếu là thiên định phượng hoàng , tam đại gia tộc đều có tam đại gia chủ đến đông đủ, không chỉ có như thế, thậm chí ngay cả hoàng đế Tử Kình Thiên đều tự mình đến đây, còn mang theo tiểu Thái Tử 8 tám tuổi.
Minh Yên ôm Sở Tiếu Tiếu không tự nhiên , khóe miệng cười thực mất tự nhiên, hiển nhiên rất là khẩn trương, cùng so sánh với nàng thì Sở Tiếu Tiếu bộ dáng thật nhẹ nhàng, trên khuân mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào đôi mắt ngập nước long lanh đánh giá người bốn phía.
“Đây chính là thái tử phi tương lai của ta sao?”
Tử Huyền Diệp bị nụ cười ngọt ngào hấp dẫn, chạy đến bên người Minh Yên, nhìn Sở Tiếu Tiếu hỏi.
Sở Ngự ha ha cười nói:
“Thái Tử điện hạ cũng thích Tiếu Tiếu sao?”
Tử Tâm Vũ vừa ôm Sở Luyến Nguyệt đi ra liền thấy một màn này, sắc mặt thoáng chốc trầm xuống dưới, Thái Tử phi ? Hừ ! Thái Tử phi chỉ có thể là Nguyệt Nhi của nàng, tiểu nghiệt chủng kia sẽ chết, chờ xem!
Nhìn Tử Tâm Vũ sắc mặt khó coi, Sở Tiếu Tiếu tươi cười càng thêm sáng lạn, mà Thái Tử lại tự dưng rùng mình một cái, Tử Tâm Vũ đối với Tử Huyền Diệp ôn nhu kêu:
“Diệp Nhi, mau tới đây, đây là biểu muội của Diệp Nhi nga!”
Tử Huyền Diệp nhìn nhìn Tử Tâm Vũ một tí, lại quay lại vừa vui vừa yêu nhìn Sở Tiếu Tiếu, nói:
“Bản Thái Tử càng thích Thái Tử phi hơn!”
Sở Tiếu Tiếu thật sự rất muốn đập hắn một trận, nhìn Tử Tâm Vũ sắc mặt khó coi, nàng đã có thể đoán trước, Tử Tâm Vũ nhất định sẽ rất nhanh đối nàng mà xuống tay!
Rất nhanh liền có người lên trọng đài, quản gia đem một khối bạch ngọc to hơn hòn gạch để lên trên bàn, mọi người im lặng nhìn về phía bên cạnh bàn .
Tuy rằng Sở Tiếu Tiếu là thiên định chi phượng chuyện này cơ hồ mọi người đều biết, nhưng là dù sao Sở Luyến Nguyệt cũng là đại tiểu thư, cho nên vẫn là Sở Luyến Nguyệt tiến đến thí nghiệm đầu tiên .
Tử Tâm Vũ hít một hơi thật sâu, lão gia và nàng thiên phú đều xuất sắc, nữ nhi của nàng sẽ không thể kém được, khẳng định sẽ là tứ cấp!
Thế giới này nữ nhân tuy rằng là phụ thộc vào nam nhân, nhưng nơi đây cũng là cường giả vi tôn, nam tử tuyển thê đầu tiên phải xem thực lực của người đó, tiếp theo mới là cầm kỳ thư họa, cho nên thiên phú kém nữ nhân sẽ kém một bậc.
Tử Tâm Vũ cẩn thận đem tay nhỏ bé của Sở Luyến Nguyệt đặt lên trên khối bạch ngọc , một lát sau, bạch quang chợt lóe, bạch ngọc hiện ra rõ ràng xuất hiện một chữ
“Tứ” ,
Tử Tâm Vũ hết sức vui vẻ, nghe thanh âm khen tặng bốn phía vang lên, khóe mắt như có như không liếc Sở Tiếu Tiếu.
“Cha…… Phụ thân……”
Sở Luyến Nguyệt thực thông minh, đã muốn kêu phụ thân từ rất lâu, mà lúc này nói được, lại nghênh đón một mảnh âm thanh chúc mừng , bất quá có mấy người là thật tâm sẽ không ai biết được!
Sở Ngự cao hứng cười ha ha, hiển nhiên thật cao hứng, sau đó thân thủ ôm Sở Tiếu Tiếu, kéo tay nhỏ bé của nàng, nhẹ giọng dỗ nói:
“Tiếu Tiếu, tới phiên ngươi nga!”
Tử Tâm Vũ nhìn xem nghiến răng nghiến lợi.
Minh Yên gặp Sở Tiếu Tiếu tay nhỏ bé dặt trên khối bạch ngọc, nắm chặt hai đấm, trong lòng bàn tay vì khẩn trương mà đổ mồ hôi, trong lòng không ngừng an ủi chính mình, tiểu thư là thiên định chi phượng, thiên phú nhất định rất cao!
Một lát sau, bạch quang lại chợt lóe, Minh Yên khẩn trương nhìn lại, lại phát hiện mặt trên bạch ngoc cư nhiên là một cái
“Linh”,
Làm sao có thể? ( có thể linh là 0 đó ….)
Mọi người cũng có chút giật mình , tứ đại gia tộc người tu luyện thiên phú mặc dù không bằng người trong hoàng thất, nhưng là cũng so với người bình thường xuất sắc hơn rất nhiều, mặc dù là nữ tử cũng sẽ không xuất hiện trường hợp không có thiên phú
Ai! Không nghĩ tới hoàng thất xuất hiện trường hợp đặc biệt này rồi ( Ảnh : đố mấy nàng ai đó…..), Sở gia cũng xuất hiện trường hợp đặc biệt đó, bởi vì trước mắt mới thôi đây, Sở gia còn chưa xuất hiện không ai không có thiên phú, nhất cấp thiên phú đã muốn xem như nửa phế vật, bởi vì mặc dù là nhất nhưng khác nào phế vật sợ rằng sau này không thể trở thành chân chính huyền sư .
Nhưng là Sở Tiếu Tiếu không phải thiên định chi phượng sao? Làm sao có thể ngay cả một chút thiên phú đều không có? Chẳng lẽ là chỗ nào nghĩ sai rồi?có chỗ nào sai?
Sở Ngự nhíu nhíu mày, mắt nhìn oa nhi trong lòng, cũng rất là nghi hoặc, bất quá hắn tin tưởng vững chắc Sở Tiếu Tiếu là thiên định chi phượng, sẽ làm Sở gia đạt tới một độ cao khác .
Sở Tiếu Tiếu không nghĩ sẽ đứng ở hoàn cảnh đầy người này ầm ĩ, há mồm ngáp một cái, mệt mỏi nhắm mắt lại, Sở Ngự thấy nàng mệt mỏi, liền làm cho Minh Yên ôm nàng đi nghỉ ngơi, Minh Yên cúi đầu nhìn Sở Tiếu Tiếu trong lòng, trong mắt bắt đầu tụ tập nước mặt, làm sao bây giờ? Tiểu thư làm sao có thể không có tu luyện thiên phú ?
Nhìn Minh Yên giống như tùy thời đều có bộ dáng khóc, Sở Tiếu Tiếu thực không nói gì,nhắm mắt lại , nhắm mắt làm ngơ.
Tử Tâm Vũ vui đùa Sở Luyến Nguyệt, trong mắt xẹt qua một tia ý cười ngoan độc , cư nhiên không có tu luyện thiên phú, thật sự là ngay cả lão thiên gia đều đang giúp nàng, thiên định chi phượng sẽ chỉ là Nguyệt Nhi của nàng!
Mọi người thấy Sở Ngự không thèm để ý, liền giống như không có việc gì cùng nhau cười nói, mà Tử Kình Thiên cũng không nói thêm cái gì, một bộ dáng ôn hòa, nếu không phải trên người hắn phát ra khí thế bức người cùng trong mắt thỉnh thoảng hiện lên tinh quang, thật đúng là sẽ làm người ta nghĩ đến hắn là một người tốt!