Yêu Cung

Chương 242: Tông chủ truyền lệnh



Bọn họ nghe thấy cái gì? Âu Dương đúng là Tu Phục Sư. Thế nhưng hiện tại tiểu tử này còn nói sẽ giúp Tiểu Thất chữa trị yêu binh? Lẽ nào… Lẽ nào tiểu tử này còn là Tu Phục Tông Sư?

Tu Phục Tông Sư? Điều này có thể sao? Tu Phục Tông Sư lại chạy đến nơi chôn xương? Lẽ nào cao tầng Vạn Tiên Sơn đều mù cả rồi? Một Tu Phục Tông Sư quan trọng với một tông phái thế nào? Người như vậy cho dù là cao tầng phát điên cũng tuyệt đối không thể cho hắn tiến vào nơi nguy hiểm như nơi chôn xương.

– Âu Dương… Ngươi xác định không phải đùa chúng ta chứ?

Lữ Phong ngơ ngác nhìn Âu Dương. Hắn hỏi ra vấn đề tất cả mọi người muốn hỏi.

Kỹ thuật bắn cung thần kỳ, Chân Thực Chi Nhãn, Tu Phục Sư! Hiện tại Tu Phục Sư lại phát triển thành Tu Phục Tông Sư. Âu Dương thực sự đã vượt qua phạm vi hiểu biết của bọn họ.

Đừng nói là Lữ Phong, cho dù là Tiểu Thất cũng đứng ngây ra tại chỗ. Hắn nhìn Âu Dương cầm yêu binh của mình trong tay, trong nháy mắt trong đầu hắn chỉ có mấy chữ — Hồi sinh từ cõi chết!

Lưu ly thạch không ngừng biến hóa hình thái trong tay Âu Dương. Mọi người đều khẩn trương chăm chú nhìn hắn. Tu Phục Tông Sư, cả đời bọn họ đều rất khó nhìn thấy người như vậy. Nhưng ai ngờ lúc này đây đội hữu của bọn họ Âu Dương lại là Tu Phục Tông Sư.

Lưu ly thạch chuyển biến hình thái. Sau một hồi lưu ly thạch đã biến thành hình thái xiên sắt. Âu Dương thao túng lưu ly thạch bắt đầu nối liền. Dưới thủ pháp thần kỳ của Âu Dương và lưu ly thạch, răng xiên vốn bị nghiền nát bắt đầu chậm rãi tụ hợp.

Cảnh tượng thần kỳ diễn ra trước mắt mọi người. Trước đây bọn họ chưa từng nhìn thấy phương pháp chữa trị như vậy, cho nên tất cả đều tỏ ra vô cùng hứng thú.

– Ông…

Bỗng nhiên, một trận rung động truyền đến. Không chỉ có Âu Dương, tất cả những người mang theo lệnh bài Vạn Tiên Sơn của đoàn đội tinh anh đều bắt đầu rung động.

Lữ Phong khẩn trương lấy lệnh bài trong người ra. Chỉ thấy trên lệnh bài phóng xuất ra một quầng sáng thanh sắc. Quầng sáng chậm rãi tản ra. Sau đó hư ảnh của một nam tử trẻ tuổi xuất hiện trong quầng sáng.

– Cấp tốc rời khỏi nơi chôn xương. Thất tông mười hai thánh địa đã liên hợp.

Trong miệng nam tử nói ra mấy từ đơn giản. Tiếp theo quầng sáng liền vỡ ra. Lữ Phong cũng có thể cảm giác được linh khí trong lệnh bài đã biến mất không thấy nữa.

– Là tông chủ!

Lữ Phong hầu như không thể tin được vào điều hắn vừa nhìn thấy gì. Ngoại trừ Âu Dương mới gia nhập Vạn Tiên Sơn còn tiến nhập Âm Vân Phong không biết, còn lại tất cả mọi người đều biết nam tử này.

Pho tượng của Lỗ Tu giống như pho tượng của các đại tông chủ khác, xuất hiện ở mỗi ngọn núi. Duy nhất chỉ có nơi quỷ quái như Âm Vân Phong của Vạn Tiên Sơn là không có.

Lúc này nhìn thấy hư ảnh của Lỗ Tu, nghe thấy Lỗ Tu truyền lại tin tức, toàn bộ đoàn đội tinh anh đều hiểu rõ đây là ý tứ gì.

– Xem ra chúng ta tạo thành ảnh hưởng rất lớn.

Lữ Phong vừa nhìn Âu Dương đang chữa trị yêu binh vừa mở miệng nói. Tông chủ hạ lệnh triệu hồi bọn họ. Bọn họ tuyệt đối không có bất cứ lý do gì cãi lời. Bọn họ là đệ tử Vạn Tiên Sơn. Tông chủ Lỗ Tu giống như tồn tại của thần linh. Lúc này Lỗ Tu lại tự mình thao túng linh khí truyền ra tin tức.

– Làm sao tông chủ biết là chúng ta?

Tâm tình của Tiểu Thất đã phấn chấn hơn không ít. Nhìn Lữ Phong, lệnh bài của hắn cũng biểu hiện tin tức này. Nhưng với đầu óc của hắn, hiển nhiên là nghĩ không ra.

– Ngu ngốc. Tông chủ căn bản không cần suy nghĩ. Tông chủ chỉ cần dẫn động linh nguyên lực nhen nhóm tất cả lệnh bài Vạn Tiên Sơn trong nơi chôn xương là đủ truyền tin tức lại cho tất cả đoàn đội Vạn Tiên Sơn ở nơi chôn xương.

Lữ Phong liếc mắt nhìn Tiểu Thất,

– Chúng ta phải trở về sao?

Thời Phong hiển nhiên còn có chút không cam lòng. Hắn còn chưa nhìn thấy thú triều. Hắn vốn còn muốn khi thú triều xuất hiện sẽ làm một trận đại sát. Hiện tại xem ra đã không còn hi vọng.

– Vô ích, mệnh lệnh của tông chủ, đệ tử Vạn Tiên Sơn không ai dám cãi lời.

Lữ Phong kỳ thực cũng có chút không vui. Nhưng hắn biết, nếu tông chủ tự mình báo cho bọn họ biết tin tức như vậy, tiếp theo bọn họ sẽ không có bất cứ cơ hội nào nữa. Lưu lại nơi này sẽ bị các thế lực khác vây quanh. Hiện tại quyết đoán lui ra mới là sáng suốt.

Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

– Không ngờ chúng ta lại tạo thành ảnh hưởng quá lớn như vậy. Ngay cả tông chủ cũng quan tâm…

Miêu Vận Tiến quả thực có chút không dám tin. Lỗ Tu là ai chứ? Đừng nói là ở Vạn Tiên Sơn, cho dù ở toàn bộ Chân Linh Giới tuyệt đối cũng là một cường giả làm chấn động thiên địa.

Tu vi đạo nhất cấp khiến Lỗ Tu nổi danh trong tông phái. Tám lần tông phái chi chiến, Lỗ Tu đều là lực áp quần hùng. Ngoài tu vi cao, thủ đoạn ngoan cường cũng khiến người ta nghĩ đến là khiếp sợ.

Hiện tại nếu Lỗ Tu có thể chú ý tới đám cửu giai đệ tử như bọn họ, chuyện này đối với bọn họ mà nói quả thực giống như nằm mơ.

Âu Dương kỳ thực vẫn lắng nghe. Chỉ có điều hắn không mở miệng. Bởi vì hắn vẫn tự hỏi tông chủ của Vạn Linh Tiên Sơn tự mình hạ lệnh, lẽ nào hắn phải từ bỏ nhiệm vụ lần này theo mọi người cùng quay về?

– Ông…

Lại một trận rung động truyền đến, nhưng lần này lại chỉ có lệnh bài của Âu Dương có động tĩnh.

Âu Dương có chút buồn bực. Lẽ nào tông chủ còn có thể nhấn mạnh mệnh lệnh hai lần sao? Âu Dương cầm trong tay xiên sắt đã chữa trị hoàn mỹ giao cho Tiểu Thất đang có vẻ chờ đợi. Sau đó hắn lấy lệnh bài của mình ra.

– Ông…

Linh khí khuếch tán ra. Chỉ có điều khi linh khí thanh sắc vừa mới hình thành, cái bóng của Lỗ Tu đã bị nghiền nát. Tiếp theo là một cảnh tượng không thể tưởng tượng xuất hiện trước mặt Âu Dương.

Linh khí không ngừng xáo trộn, cuối cùng biến thành hình dáng của Bạch Hủ Minh. Bạch Hủ Minh mở miệng nói:

– Tiếp tục nhiệm vụ của ngươi, không cần để ý tới hắn…

Một câu nói rất đơn giản. Nhưng những lời này lại khiến Âu Dương và đám đội hữu phía sau hắn đều cảm giác giống như nằm mộng. Ý tứ của những lời này bọn họ đều hiểu rõ. Mọi người cũng biết rõ người không cần để ý là ai…

Ở Vạn Tiên Sơn có ai dám nói không cần để ý tới tông chủ? Đây chẳng phải là muốn tạo phản hay sao? Lúc này bao gồm của Âu Dương cũng có chút không thể tiếp thu lời nói của Bạch Hủ Minh.

Thế nhưng sau khi Bạch Hủ Minh nói xong, linh khí liền nghiền nát, bọn họ không phải là đệ tử cấp Thánh Thể. Bọn họ không cách nào có được truyền lệnh phù. Cho nên cụ thể là chuyện gì xảy ra bọn họ cũng không rõ.

– Ai vậy?

Lữ Phong nhìn Âu Dương hỏi. Người này đơn độc truyền tin tức cho Âu Dương, Âu Dương không có lý do gì không biết người này là ai.

– Sư phụ ta…

Âu Dương cười khổ. Hắn suy đoán Bạch Hủ Minh rất trâu bò. Nhưng hắn không ngờ Bạch Hủ Minh lại trâu bò đến trình độ này. Lỗ Tu thân là tông chủ, triệu hoán đệ tử quay trở lại Vạn Tiên Sơn. Chỉ lệnh như vậy cho dù là các vị trưởng lão cũng phải tuân theo. Nhưng lúc này Âu Dương lại nhận được tin tức của Bạch Hủ Minh, nói không cần để ý tới…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.