Yêu Cung

Chương 150: Đại Vận hiện nay



Dù sao Chân Linh Giới đối với bọn họ mà nói phần lớn chỉ là nghe đồn. Cụ thể thế nào vẫn phải chờ đến sau khi tiến vào mới có thể biết được.

Sáng sớm ngày hôm sau, khi ánh sáng đầu tiên chiếu xuống mặt đất, một chiếc xe ngựa bằng gỗ đơn giản rời khỏi Hoàng Kim Thành bắt đầu tiến về phía Đại Vận.

Ngồi trên xe ngựa, Âu Dương vẫn có có phê bình rất kín đáo. Hắn không thể nào hiểu được, một thế giới huyền huyễn như vậy lại không xuất hiện một loại như huyễn trận truyền tống?

Âu Dương cảm thấy, khắp nơi trong Tỏa Yêu Tháp đều có các thông đạo truyền tống. Đây hẳn là Truyền Tống trận. Chỉ có điều trong tiểu thế giới thực lực của mọi người quá thấp, cho nên không có cách nào dựng ra được thông đạo có thể xuyên qua không gian.

Tuy nhiên cũng may dù sao khu vực tiểu thế giới này cũng khá nhỏ. Nếu như xe ngựa chạy nhanh, từ Tây Kỳ chạy tới Đại Vận cũng chỉ mất bảy, tám ngày. Trong thời gian mấy ngày này, đúng lúc Âu Dương có thể thả lỏng một chút.

Phải biết rằng trong khoảng thời gian này hắn rất mệt mỏi. Hiện tại bên cạnh có một bảo tiêu cấp đại thần đang ngồi, hắn có thể yên tâm thả lỏng thân thể để mình tận hưởng một thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này hắn hoàn toàn có thể từ trong miệng Lam Thông hiểu rõ hơn một chuyện.

Đại Vận trong hơn bốn năm qua không có sự thay đổi quá lớn. Hơn bốn năm này, biên ải không phát sinh chiến tranh với quy mô quá lớn. Thỉnh thoảng có xung đột quy mô nhỏ, nhiều nhất chỉ là trò chơi của mấy ngàn người mà thôi. Còn lâu mới có lớn tới mức có mấy chục vạn đại quân tấn công Đại Vận như Tây Kỳ năm đó.

Sở Tương Hợp rời khỏi Đại Vận, trong một, hai năm năm đầu còn có người thảo luận. Nhưng theo thời gian trôi đi, bất kể là người thủ hộ hay là anh hùng đều lụi tắt trong dòng sông lịch sử. Hiện tại sự huy hoàng của Sở Tương Hợp ở Đại Vận đã không còn. Hoàng quyền thống trị tất cả Đại Vận.

Cùng lúc đó, sau khi hoàng thất nắm quyền khống chế Đại Vận, binh quyền của Lăng Trung Thiên đã dần dần bị lấy đi không còn một mống. Lúc này tuy Lăng gia vẫn phong quang, nhưng không còn cảm giác trăm vặn hùng binh đều trong tay giống như trước đây.

Lăng Hoa biệt viện, được gọi là nơi tập hợp thiên tài của Đại Vận, Lăng Túc ngồi bên cạnh Lý Vĩ. Trong thời gian hơn bốn năm, Lăng Túc hầu như không thay đổi, nhưng trên khuôn mặt Lý Vĩ đã có phần chính chắn hơn, không còn cảm giác một tiểu tử lỗ mãng như ngày xưa.

– Trận Đồ Sư bát giai! Lần này Chân Linh Giới mở ra, ngươi nhất định sẽ trở thành nhân vật trọng điểm được tất cả các đại tông phái trong Chân Linh Giới giành giật!

Lăng Túc vui cười hớn hở nhìn Lý Vĩ. Từ sau khi Âu Dương rời đi, Lý Vĩ và Lăng Túc đã trở thành bằng hữu tốt nhất.

– Hừ Hừ! Ta đã chuẩn bị rất nhiều năm. Hơn nữa ta cũng nghe nói, trong lần hội võ tứ quốc đó, đám người Tây Kỳ liên hợp với Hồng Minh quốc ép chết Âu Dương. Kẻ cầm đầu chính là tên Trịnh Đan Đằng kia. Trước khi tiến vào Chân Linh Giới, tên Trịnh Đan Đằng chắc chắn phải chết!

Trong mắt Lý Vĩ lộ sát khí. Đối với hắn mà nói, Âu Dương chính là huynh đệ tốt nhất của cả đời hắn. Không có Âu Dương hắn hoặc đã chết trận ngoài sa trường hoặc vẫn còn là một tiểu tử da đen tại thôn Kháo Sơn. Hắn không thể nào có được thành tựu như ngày hôm nay. Nguyện vọng Âu Dương chưa hoàn thành, hắn nhất định sẽ giúp Âu Dương hoàn thành.

Đô Thành Đại Vận. trong những năm này, bởi vì không có ngọn lửa chiến tranh quấy nhiễu, cho nên cuộc sống của người dân có vẻ giàu hơn so với thời khi Âu Dương vừa rời đi. Đây là cảm giác đầu tiên sau khi Âu Dương tiến vào Đô Thành Đại Vận.

Tuy nhiên Âu Dương không quá nhiều quan tâm đến việc người dân nơi này giàu có hơn, hay sống hạnh phúc hơn. Lần này hắn đến đây tổng cộng là hai việc. Việc thứ nhất tất nhiên chính là muốn thông báo kế hoạch của mình cho Lý Vĩ và Lăng Túc biết. Trước tiên không nói Lăng Túc có thể có tư cách tiến vào Chân Linh Giới hay không, Lý Vĩ nhất định sẽ không có bất cứ vấn đề gì. Cho dù thiên tư của Lý Vĩ tương đối kém, trong bốn năm này không có cách nào hoàn thành khắc họa được trận đồ trong cơ thể, nhưng bởi vì Trận Đồ Sư rất hiếm thấy, Lý Vĩ nhất định sẽ được đưa vào trong Chân Linh Giới.

Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Chuyện thứ hai liên quan tới những chiến hữu đã chết. Tiêu Vân Cận từng báo cho Âu Dương biết, hắn có một đệ đệ thân sinh tên Lưu Quang Đống, làm người hầu tại Tiền trang Vân Thôn. Lúc đó Âu Dương còn lớn tiếng bảo Tiêu Vân Cận tự mình đi chiếu cố đệ đệ của mình. Nhưng ai có thể ngờ được bọn họ lại vào Sinh Tử Cảnh. Người thật sự có thể đi ra được lại chỉ có một mình hắn?

Còn một người nữa chính là Lưu Hồng Xương. Lưu Hồng Xương xuất thân bình dân. Người nhà của hắn cũng sinh sống tại Đế Đô. Tuy rằng Lưu Hồng Xương từng nói bọn họ không hẳn là đại phú, nhưng cũng được coi là gia đình khá giả. Nhưng Lưu Hồng Xương lo lắng sau khi hắn chết không có Yêu Chiến Sĩ như hắn làm hậu thuẫn, nhà hắn sẽ từ từ xuống dốc thậm chí cuối cùng sẽ biến mất. Cho nên trước khi hắn chết đã từng căn dặn Âu Dương, nếu như Âu Dương có thể ra ngoài hãy giúp hắn chiếu cố cho người nhà của hắn.

Thật ra Âu Dương vẫn một người rất coi trọng tình cảm. Tuy rằng chiến hữu cùng tiến vào với hắn đã chết hết, thậm chí bản thân hắn cũng sắp rời khỏi tiểu thế giới tiến vào Chân Linh Giới, nhưng hắn cảm giác mình vẫn cần phải giải quyết xong tâm nguyện của những đội hữu đã chết trận đội.

– Có người huynh đệ như ngươi, bọn họ ở dưới suối vàng biết được cũng có thể an tâm!

Lam Thông vẫn rất thích tính cách của Âu Dương. Bản thân hắn có nhiều điểm tương đồng với Âu Dương. Không chừa thủ đoạn nào khi đối phó với kẻ địch, nhưng đối với huynh đệ bằng hữu, hắn vẫn nhiệt tình.

Có lẽ cũng bởi vì tính cách này của Âu Dương, khiến Lam Thông không chỉ cảm thấy biết ơn đối với Âu Dương, còn có một cảm giác thương mến.

Đối với Đô Thành Đại Vận, Âu Dương không thể nói là quen thuộc. Dù sao hắn chỉ ở đây trong thời gian rất ngắn. Ngoại trừ khá quen thuộc đối với tình huống xung quanh Lăng Hoa biệt viện, đối với những nơi khác, Âu Dương trên căn bản không khác gì người mới tới lần đầu tiên.

Cũng may Lam Thông lại khá quen thuộc đối với Đại Vận. Đừng thấy Lam Thông ẩn cư hai mươi hai năm, nhưng Lam Thông vẫn là người Đại Vận. Cho dù rời khỏi nhiều năm như vậy, đối với đường đi lối lại cơ bản trong Đại Vận hắn vẫn rất quen thuộc.

– Sở Tương Hợp không có ở trong thành!

Lam Thông cảm ứng khí tức trong thành một chút, bỗng nhiên mở miệng nhìn Âu Dương nói.

– Không có ở trong thành sao?

Nghe được câu này Âu Dương cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi. Sở Tương Hợp là nhân vật cấp thần thủ hộ, trừ phi là chuyện quan trọng, bằng không hắn không nên rời khỏi Đại Vận mới đúng. Cho nên hắn nhìn Lam Thông nói:

– Lam Thông đại ca, lam sao ngươi biết được?

– Cường giả, đặc biệt là cường giả với cấp bậc giống ta cùng Sở Tương Hợp, dù che dấu hơi thở của mình thế nào, cho dù mỗi giờ mỗi khắc hắn đều giấu khí tức quanh thân trong huyễn trận, ta vẫn có thể cảm ứng được.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.