Xuyên Việt Chi Tu Chân Nữ Hoàng

Chương 15: Hồi cung



Nhìn bên ngoài sơn thanh thủy tú như trước, trong lòng Hoàng Tố Yên dần dần có cảm xúc không kiên nhẫn mọc lên.

“Vân nhi, còn bao lâu đến kinh thành?”

“Hồi tiểu thư, đại khái còn nửa canh giờ là có thể vào kinh thành.” Vân nhi nhìn cảnh sắc nhất thành bất biến ngoài cửa sổ, cười nhạt, “Tiểu thư thật không kiên nhẫn a!”

Hạ Vân vẻ mặt cười xấu xa, Hoàng Tố Yên lại nghĩ tới, hai ngày trước
khuyên Nhiên nhi hồi Nam Cung gia một thời gian. Aiz! Nguyên bản cũng
đoán được muốn khuyên Nhiên nhi về nhà khẳng định rất phiền phức, nhưng
Hoàng Tố Yên lại không nghĩ tới Nhiên nhi cư nhiên cũng sẽ một khóc hai
náo đến nàng, đương nhiên! Ba là thắt cổ vẫn là không có. Nhưng nàng vẫn rất mệt a, cái nha đầu Hạ Vân chết tiệt kia chỉ biết một bên thêm mắm
thêm muối, một điểm vội cũng giúp không được không nói, còn kiếm thêm
phiền phức cho nàng. Mà Lãnh Nhan thì lại là vẻ mặt ‘Không liên quan tới ta’ đứng ở một bên. Hoàng Tố Yên cảm thấy đau đầu a! Mặc dù cuối cùng
vẫn biết lấy đại cục làm trọng, đem Nhiên nhi cấp khuyên đi trở về,
nhưng nàng thế nhưng mệt đến đầu đầy mồ hôi a! Cảm giác so với cùng
hoàng tỷ của nàng đùa giỡn tâm cơ còn mệt gấp mười lần!

Nghĩ tới đây, Hoàng Tố Yên lại hung hăng trừng Hạ Vân liếc mắt một cái.
Hạ Vân rùng mình một cái, rụt cổ lại, hướng Hoàng Tố Yên lấy lòng cười
cười.

Không để ý tới nàng lấy lòng, Hoàng Tố Yên nàng sẽ làm cho nàng ta hối
hận việc mình đã làm, nhưng không phải hiện tại, bây giờ còn có chuyện
trọng yếu chờ nàng đi giải quyết! Hừ! Tác Hồn có tin tức mới nhất truyền đến nói, hai hoàng tỷ kia của nàng cuối cùng vẫn quyết định ở trước lễ
thành niên của nàng động thủ, ha ha! Nàng biết các nàng làm như vậy là
có nguyên nhân, không phải là sau lễ thành niên của nàng chính là tế
thiên đại điển, khi đó chỉ cần Hoàng Tố Yên ở tế thiên đại điển được mẫu hoàng chính thức phong làm thái nữ, như vậy sau này cơ hội các nàng kế
thừa hoàng vị càng thêm xa vời sao?

Hừ! Lại nói tiếp đến quốc gia này, loại chế độ này thật đúng là cấp
những người muốn soán vị đó một đại cơ hội tốt a! Luật pháp Hoàng Nguyệt quốc quy định: chỉ có qua lễ thành niên, tham gia tế điện hoàng gia,
sau lịch đại tổ tông, thái nữ mới có thể chính thức thụ phong, trước coi như là nữ hoàng hạ chỉ chỉ định chọn người, cũng chỉ là dự định chọn
người, cũng không thể thành định luận. Nguyên bản này là vì phòng ngừa
nữ hoàng nhất thời sơ sót, mà chọn sai thái nữ, đợi thành niên lễ qua
đi, phẩm hạnh thái nữ trên cơ bản cũng có định luận, như vậy cũng phòng
ngừa người phẩm hạnh không tốt lên kế thừa hoàng vị.

Nhưng ở đây, lại thành cơ hội cho các hoàng tỷ, Hoàng Tố Yên cũng không
nhận ra các nàng so với mình thích hợp hơn để làm nữ hoàng! Đây cũng
không phải là nàng tự đại, mà là lấy tính cách đại hoàng tỷ âm hiểm phúc hắc, nhị hoàng tỷ tàn bạo bốc đồng xác thực không phải bộ dáng nữ
hoàng, về phần Tam Hoàng tỷ thôi thôi! Ách! Tạm thời có thể không đáng
kể, nàng vẫn là giống như trước đây (Tác giả: thân môn hẳn là còn nhớ rõ lão tam là một đồ ngốc đi?)

“Nhân viên đều sắp xếp xong xuôi sao?” Ánh mắt Hoàng Tố Yên vẫn nhìn ngoài cửa sổ, nhìn như thờ ơ hỏi.

“Vâng, xung quanh nơi cử hành lễ thành niên đều an bài, đội hộ vệ
tiểu thư cũng đều là người một nhà! Cam đoan thời gian cử hành nghi thức không có người có thể thương tổn được tiểu thư.” Hạ Vân rất là tự tin vỗ vỗ bộ ngực.

Hoàng Tố Yên Ta nhàn nhạt liếc nàng liếc một cái, nàng cũng không nhận
ra trên thế giới này còn có người có tài năng ở dưới tình huống nàng đã
có phòng bị, có thể thương tổn được nàng, “Ta hỏi không phải này!”

Hạ Vân không cho là đúng bĩu môi, “Nữ hoàng cùng hoàng hậu cũng phái chúng ta đây, thỉnh tiểu thư yên tâm!” Thiết! Ngoại trừ an nguy tiểu thư, mệnh những người khác có liên quan
đến các nàng sao? Cho nên lúc tiểu thư hỏi nàng liền nói việc hộ vệ tiểu thư, nhưng ai biết những đều là đó tiểu thư không quan tâm a!

Hoàng Tố Yên nhìn Hạ Vân như vậy thực sự không biết nên nói cái gì!
Nguyên bản nàng biết, đừng xem nàng ấy biểu hiện ra là một người rất
nhiệt tâm, nhưng thực ra nàng là lãnh đến trong xương, chỉ đối người
mình quan tâm để ý, người khác coi như không khí nàng ất không bao giờ
quan tâm, có thể nói trên thực tế Hạ Vân so với Lãnh Nhan còn lạnh hơn
nhiều lắm. Đây cùng nàng qua lại có liên quan đi! Nói thật, đến bây giờ
Hoàng Tố Yên cũng không biết chuyện của Hạ Vân trước khi vào Tác Hồn,
nàng không hỏi, nàng ấy cũng không nói. Nàng cũng không muốn đi vạch vết sẹo người khác, có thể làm cho một người nguyên bản ngây thơ rộng rãi
biến thành băng lãnh bây giờ, chắc hẳn cũng không phải cái chuyện tốt
gì!

Nhất thời, bọn họ đều rơi vào trầm mặc…

Không biết qua bao lâu, thanh âm không chút tình cảm nào của Lãnh Nhan ở ngoài xe vang lên, “Tiểu thư, chúng ta tới!”

“Ừ.” Hoàng Tố Yên đứng dậy, nhảy xuống xe, nhìn hoàng cung kim
quang ở dưới trời chiều lóe xán trước mắt, nàng rốt cuộc lại đã trở về,
mà lần này thì sẽ vẫn lưu lại nơi này, tiến vào quyền lợi đấu tranh đế
quốc.

“Đứng lại! Các ngươi là ai? Hãy xưng tên ra!” Chính lúc khi họ muốn đi vào đại môn hoàng cung, hai tên nữ vệ binh dẫn theo thương, chắn ở trước mặt Hoàng Tố Yên.

“Chậc chậc! Tiểu thư ngươi là thái nữ thật đúng là tốt a! Liền cả vệ binh hoàng cung cũng không nhận ra người nga!” Hạ Vân lại e thiên hạ bất loạn.

Đẩy tay ở trên người nàng ra, Hoàng Tố Yên cảnh cáo nhìn nàng ấy một cái, quay đầu lấy ra con dấu thái nữ cấp vệ binh kia nhìn.

“Nô tài đáng chết! Không biết là thái nữ điện hạ hồi cung, thỉnh thái nữ trách phạt!” Hai vệ binh vừa nhìn lập tức đầu đổ mồ hôi lạnh quỳ xuống, kinh sợ về nhìn về phía Hoàng Tố Yên bồi tội.

“Người không biết không có tội! Tất cả đứng lên đi!”

“Tạ chi ân thái nữ không phạt, thái nữ điện hạ xin cho nô tài vì ngài dẫn đường đi!” Một tên vệ binh cẩn thận từng li từng tí về phía Hoàng Tố Yên xin chỉ thị.

“Ừ” Hoàng Tố Yên nhấc chân theo vệ binh đi vào cửa cung. Lại
nói tiếp, nàng cũng có một năm không trở về, theo tuổi năm ấy ly khai
khỏi đây, hằng năm nàng cũng chỉ ở ngày hội tân xuân mới trở về hoàng
cung, tổ chức yến hội ‘Cùng thần cùng nhạc’ mới lộ mặt mà thôi. Đối với
hoàng cung này nàng còn rất xa lạ. Không có vệ binh dẫn đường nàng có
khả năng cần phí chút thời gian mới có thể tìm được ngự thư phòng.

Chuyện đầu tiên Thái nữ làm khi hồi cung đương nhiên là đi tham kiến nữ
hoàng, vì thế vệ binh kia liền trực tiếp đem dẫn tới ngự thư phòng.

“Nhi thần cấp mẫu hoàng thỉnh an.” Đẩy ra ngự cửa thư phòng, Hoàng Tố Yên cung kính hành lễ.

“Hảo, trở về là tốt rồi. Đến, qua đây, để cho mẫu hoàng xem thật kỹ một chút.” Mẫu hoàng thấy nàng tiến vào, lập tức ngừng tay làm việc, rất hài lòng quan sát Hoàng Tố Yên.

“Mẫu hoàng…Ta không phải tiểu hài tử” Hoàng Tố Yên thoáng có
chút lúng túng nói. Hoàn hảo nàng đã gọi Hạ Vân cùng Lãnh Nhan đi Lâm
Phượng cung — tẩm cung của nàng, chờ, nếu không làm cho các nàng nhìn
thấy mẫu hoàng bây giờ đang dùng loại khẩu khí đùa tiểu hài tử này nói
với nàng, còn không biết sẽ bị các nàng cười thành bộ dáng gì nữa!

“Tốt! Trưởng thành liền ghét bỏ mẫu hoàng, phải không?” Mẫu hoàng làm bộ thương tâm vuốt ve ngực.

“Mẫu hoàng, nếu như không có việc gì, nhi thần liền cáo lui.”
Hoàng Tố Yên lười để ý tới mẫu hoàng thỉnh thoảng có tính trẻ con, nàng
muốn náo để nàng một mình đi náo đi! Nàng cũng không có nhiều thời gian
cùng ngoạn!

“Thật là, rõ ràng bộ dạng minh diễm động lòng nhân như vậy, thế nào
liền muốn thành khối băng đây? Cùng mẫu hoàng nói đùa cũng không chịu.” Mẫu hoàng thở dài, thoáng bất mãn nhìn chằm chằm Hoàng Tố Yên.

“… Nhi thần xin cáo lui!”

“Được rồi, được rồi, chúng ta nói chính sự!” Nhìn thấy Hoàng Tố Yên là thật không nhịn được, mẫu hoàng mới tỉnh táo nói chuyện lần này chiêu nàng trở về.

“Ngươi nên biết tiếp qua hai tuần lễ, chính là đại điển tế thiên!”

“Vâng, sư phó có nói qua với ta.” Hoàng Tố Yên nhíu nhíu mày, nghĩ đến lúc đó có thể xuất hiện tình huống gì.

“Làm sao vậy?” Mẫu hoàng nhìn nàng nhíu mày, nghi ngờ hỏi.

“Nga! Không có gì? Mẫu hoàng muốn nói cái gì?” Hoàng Tố Yên tạm thời còn không muốn nói cho mẫu hoàng chuyện kế hoạch hai vị hoàng tỷ
hại mình, dù sao, hai vị hoàng tỷ dầu gì cũng là đứa nhỏ của mẫu hoàng,
mặc dù mẫu hoàng cũng đối với các nàng không quá để ý, nhưng nếu để cho
mẫu hoàng biết tỷ muội họ trong lúc đó triển khai một phen tranh quyền
đoạt thế, trong lòng nàng nhất định sẽ rất khó chịu đi!

Mặc dù trong mắt vẫn tồn tại nghi hoặc, nhưng mẫu hoàng chọn tin nàng, “Vậy ngươi cũng nên biết lễ thành niên của ngươi diễn ra trước tế thiên đại điển đi!“

“Vâng” Mặc dù không biết rõ mẫu hoàng vì sao nhất định phải đem lễ thành niên của nàng đặt ở cùng cùng một ngày thời gian lễ tế thiên,
nhưng nàng cũng không cảm thấy có cái gì đáng giá lo lắng.

“Ta biết trong lòng ngươi nhất định có nghi vấn, ta tận lực trì hoãn cử hành lễ thành niên của ngươi, chính là cấp an bài ở tại tế thiên
ngày đó.”

“Ohm.” Hoàng Tố Yên thản nhiên.

“Aiz!” Mẫu hoàng tựa nghĩ đến cái gì, thần tình rất mệt mỏi, “Ta vẫn luôn biết ngươi cùng hai vị hoàng tỷ cũng không vui mừng khi ngươi
làm thái nữ, an bài như vậy chỉ là muốn tuyệt ý niệm các nàng mà thôi.” Mẫu hoàng hơi có vẻ phiền muộn xoa xoa thái dương.

Hừ! Các nàng đâu chỉ là không vui mừng a! Căn bản là phẫn hận đi! Bất
quá kia thì thế nào, nàng sẽ không làm cho các nàng thực hiện được.

“Mẫu hoàng, ngài nghỉ ngơi cho khỏe đi! Những tình huống này trong lòng ta đều rõ ràng.” Bây giờ còn không thể cùng mẫu hoàng nói nàng đã là môn chủ Tác Hồn
môn, hoàn toàn không cần lo lắng cho an nguy của nàng! Bây giờ nói ra,
sẽ có kết quả gì nàng vẫn không thể nắm chắt, mà sự tình không thể nắm
giữ Hoàng Tố Yên luôn luôn sẽ không làm, trừ phi…Bất đắc dĩ!

“Ân, ngươi rõ ràng là được rồi! Mặc dù ta cũng vậy, cũng trải qua
việc tương hỗ tranh quyền đoạt thế này củng tỷ muội, nhưng ta còn sống
không muốn thấy con của mình như vậy.” Mẫu hoàng đột nhiên rất nghiêm túc nhìn nàng nói.

“…” Này Hoàng Tố Yên cũng không thể cam đoan, vì thế nàng chỉ có thể trầm mặc mà chống đỡ.

“Aiz! Ta biết trong lòng ngươi cũng là không thích như vậy, nhưng
hai hoàng tỷ củ ngươi… Quên đi, không nói cũng được! Nhưng ngươi phải
đáp ứng mẫu hoàng, sau này nếu như hoàng tỷ ngươi phạm vào tội gì, ngươi có thể vì tình tỷ muội bỏ qua cho các nàng một mạng!” Mẫu hoàng nhìn nàng không đáp lời, biết nàng cũng vậy có bận tâm, liền thay đổi lí do thoái thác.

“Này ta có thể đáp ứng mẫu hoàng, nhưng chuyện ta trước nói rõ, điều kiện tiên quyết là khi các nàng không phạm vào điểm mấu chốt của ta!” Hoàng Tố Yên nghĩ nghĩ, vốn muốn mượn cơ hội lần này trực tiếp diệt trừ hai hoàng tỷ luôn luôn tìm phiền phức cho nàng, chính sự không có bàn
tới tình thân, nhưng nhìn ánh mắt mẫu hoàng mệt mỏi, Hoàng Tố Yên thay
đổi chủ ý, nhưng nguyên tắc của nàng sẽ không thay đổi.

“Được rồi! Ta biết đây là nhượng bộ lớn nhất của ngươi. Cứ như vậy
đi, ngươi đi về nghỉ trước! Sáng mai lại đi xem phụ hậu ngươi đi!”

“Vâng” Hoàng Tố Yên cũng biết lúc này phụ hậu phỏng chừng đã
nghỉ ngơi. Đơn giản cái lễ được rồi, liền lui đi ra, xoay người hướng
Lâm Phượng cung đi. Còn có rất nhiều chuyện đang chờ nàng đi định đoạt
a!

Mà lúc này Hoàng Tố Yên dường như đã quên một chuyện thập phần trọng
yếu, một chuyện nàng căn bản không có nắm giữ được trong tay, thế cho
nên sau nàng hối tiếc không kịp!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.