Xấu Nữ Khuynh Thành

Chương 52: Ái



Trụ sở chính của Huyêt Vụ các-các vụ Độc Cô Thiên Sát”Các chủ”

Độc Cô Thiên Sát vừa trở về từ núi Thanh Phong,lập tức nô bộc xuất hiện. Hắn không nói gì,đưa kiếm cho nô bộc kia rồi đi một mạch vào trong. Hắn đi đến đâu,sát khí theo đến đó,khiến thành viên Huyết Vụ các-những sát thủ giết người không ghê tay cũng không khổ rùng mình. Xem bộ dạng Độc Cô Thiên Sát hiện tại với Độc Cô Thiên Sát lúc nãy trêu đùa Trương Lam Nguyệt,phỏng ai cũng nghĩ đó là hai chứ không phải một người.

Bởi lẽ,chỉ ở trước mặt Trương Lam Nguyệt,hắn mới bộc lộ nhân cách thật chính mình

Đóng chặt căn phòng thân quen,Độc Cô Thiên Sát cởi áo choàng cùng mặt nạ,rót một chén rượu,mắt hướng về phía núi Thanh Phong. Minh nguyệt chiếu rọi,gương mặt yêu nghiệt hiện ra. Đôi mắt bạc mông lung,ưu tư,hướng về đằng xa thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người;sóng mũi cao kết hợp với đôi môi mỏng toát ra vẻ tà mị. Chỉ riêng khuôn mặt thôi,Độc Cô Thiên Sát cũng thu hút phái nữ,chưa nói đến điệu bộ của hắn-từ dáng đi cho đến từng cử chỉ đều đầy mê hoặc,cao ngạo cùng lãnh đạm,giống như thế gian này hắn là vua,không có bất cứ điều gì có thể để hắn coi trọng. Loại nam nhân như hắn,nữ tử nào chẳng thích,nữ tử nào chẳng mê loạn. Cũng chính vì vậy,hắn chán ghét nữ tử. Đều chỉ là những kẻ ngư ông đắc lợi,ham hố tiền tài,mĩ sắc,vô dụng

Tất cả,đều là một đám đáng khinh vô cùng!

Nhưng nữ tử ấy,lại không giống những nữ tử hắn từng thấy. Nàng biết khuôn mặt thật của hắn,tiếp xúc với hắn suốt bốn năm liền,vậy mà một chút si mê đều không có. Nàng thấu thân phận hắn,thấu cả tính cách hắn nhưng luôn không chút do dự mà đối nghịch lại hắn. Từ trước đến giờ,Độc Cô Thiên Sát hắn luôn đối với mọi thế không để tâm vì hắn không muốn chính mình bị những thứ đó tổn thương,một phần lí do khác là không thứ gì khiến hắn để vào mắt. Nhưng khi ở bên nàng,hắn luôn sẵn sàng thể hiện con người thật của mình. Khuôn mặt lãnh băng của nàng,nụ cười không chút hồng trần của nàng,sự thông minh quyết đoán của nàng và cả khúc nhạc mà nàng và hắn cùng tấu dưới ánh trăng đêm đó,tất cả,tất cả như hiện hữu trong tâm trí hắn,giống như một thước phim quay chậm,làm cho trái tim vốn tưởng đã đóng băng ấy đập trở lại.

Nàng trong mắt hắn,giống như một thiên sứ,chỉ cần buông tay sẽ vụt bay mất. Vì vậy,bằng mọi cách hắn phải giữ chặt nàng,không cho nàng có cơ hội rời khỏi tầm mắt của hắn.

Có lẽ,hắn thực ái nàng rồi!

Đang đắm chìm trong những suy nghĩ về Trương Lam Nguyệt,chợt một tiếng gõ cửa vang lên khiến Độc Cô Thiên Sát tỉnh mộng:

“Kẻ nào?”

“Các chủ,là tiểu nhân”

Một giọng nữ mềm mại vang lên khiến Độc Cô Thiên Sát nhíu mày khó chịu:

“Huyền Bảo Ngọc,ngươi có việc?”

Một câu nói ngắn gọn,lạnh lẽo từ phía đối phương làm trái tim Huyền Ngọc Bảo nhưn bị đóng đinh,hung hăn cắn cắn môi nhưng giọng vẫn không chút biến đổi:

“A,không. Tiểu nhân chỉ nghe nói,các chủ bị thương nặng,lo lắng nên”

“Chỉ là vết trầy nhẹ thôi,ngươi mau lui đi”

“Nhưng”

Huyền Ngọc Bảo vẫn tiếp tục cắn môi mà không nhận ra nó đã chảy máu từ khi nào. Độc Cô Thiên Sát khó chịu quát lên,sát khí bắt đầu lan toả:

“Cút ngay”

“Dạ”

Huyền Ngọc Bảo lí nhí một tiếng rồi rời đi nhưng tâm vẫn còn ở lại chỗ Độc Cô Thiên Sát. Không cam lòng,nàng thực không cam lòng! Huyền Ngọc Bảo nàng đường đường là nữ sát thủ xuất sắc nhất Huyết Vụ các về mọi mặt. So về dung mạo,người ta nói nàng tuyệt sắc mĩ nữ cũng không có gì quá. Luận về võ công,nàng có thể một phút hạ gục cùng lúc mấy tên đồ tể* béo mập. Nói về cầm kì thi hoạ,nàng cũng chính là vô cùng tinh thông. Nàng có thứ gì không bằng hắn,có điểm gì khiến hắn không thể động lòng.

Nàng vô cùng không cam lòng! Vô cùng không cam lòng!

Bất quá,chỉ có nam nhân như Độc Cô Thiên Sát-tài giỏi,mĩ mạo,cao ngạo,lãnh đạm mới xứng đáng đứng bên cạnh nàng. Nàng sẽ từ từ,từng chút một xâm nhập vào lòng hắn,làm cho hắn yêu nàng,cho hắn sống chết vì nàng. Huyền Ngọc Bảo nàng,đã nói được thì nhất định làm được.

*Đồ tể: Đại loại là mấy tên mổ lợn to con béo mập ấy


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.