Liêu Tinh lập tức đi bảo người chuẩn bị, mình thì đứng canh bên cạnh.
Vu Kì Thiên nhìn Ngọc Ý đang cách rất gần, sắc mặt nàng nghiêm túc, thủ pháp thông thạo, rất nhanh đã hạ châm lên các huyệt đạo lớn khắp người mình, động tác nhanh đến nỗi hắn không nhìn thấy rõ, nhưng cơ thể lại cảm thấy tốt hơn rất nhiều.
Điều này càng khiến cho Vu Kì Thiên tò mò hơn, chỉ riêng thủ pháp châm cứu này e rằng phải mười mấy năm mới luyện đến trình độ này, cho dù là thần y cũng chưa từng hạ châm như vậy, rốt cuộc cô còn có bao nhiêu thứ mà mình không biết.
Nha đầu này giống như một người bí ẩn, càng tiếp xúc càng thấy thú vị.
Cô bạo gan, thận trọng, chua ngoa lạnh lùng với Ly Vương nhưng lại tầm ngầm mà đấm chết voi, có thể giải quyết được vấn đề mà văn võ toàn triều không thể giải quyết nổi, lại hiểu được việc tự bảo vệ, tiến lui tự nhiên, những người nữ nhân thông thường không thể so sánh được.
Không lâu sau, quản gia sai người xách một thùng nước nóng lớn đến phòng của thế tử, qua đây bẩm báo.
Ngọc Ý lúc này mới thu châm bạc lại: “Thế tử, ngài cảm thấy thế nào?”
Quân Viễn hít sâu một hơi: “Đỡ hơn nhiều rồi.”
Quản gia và Liêu Tinh lập tức thở phào nhẹ nhõm, Ngọc tiểu thư quả nhiên không phải tồi tệ như lời đồn đại, chỉ dựa vào việc cô có thể làm dịu cơ thể của công tử, y thuật này quả không tồi.
“Thế tử, ta cùng ngài đi tắm.” Ngọc Ý bỏ châm bạc vào trong hộp thuốc, xách lên và rời đi.
Sắc mặt Vu Kì Thiên có chút không tự tại mà hồng lên: “Một mình ta có thể làm được.”
“Như vậy sao được, ta bảo ngài đi tắm ngâm đây là tắm thuốc, phải ở một bên xem nhiệt độ nước và thêm thuốc vào, còn phải phối hợp với châm cứu, như vậy mới có thể giúp ngài áp chế độc tính.” Ngọc Ý giải thích.
Vu Kì Thiên ngạc nhiên, đôi lông mày đẹp như tranh vẽ hiện lên chút ngượng ngùng: “Vậy sao, vậy thì làm phiền Ngọc tiểu thư rồi.”
“Không sao, nếu ta đã đồng ý giúp ngài điều dưỡng cơ thể rồi thì đương nhiên sẽ không nuốt lời, chỉ là độc tính trong cơ thể ngài có chút nan giải, vì vậy quá trình rất phiền phức.” Ngọc Ý giải thích.
“Vất vả rồi.” Vu Kì Thiên đi thẳng ra ngoài.
Ngọc Ý đi theo sau hắn, nhìn lỗ tai hơi ửng đỏ của hắn, đôi mắt phượng lóe lên ánh sáng.
“Chẳng lẽ vừa rồi thế tử cho rằng ta muốn cùng thế tử tắm sao?”
Vu Kì Thiên đi được mấy bước, dười chân cứng đờ, không quay đầu lại: “Không.” Hắn lập tức rời đi, chỉ là bước chân có chút luống cuống.
Ngọc Ý nhìn thấy rõ, mỉm cười dí dỏm và đi theo.
Trong căn phòng.
Liêu Tinh giúp Vu Kì Thiên cởi y phục, hắn chỉ mặc một chiếc quần trong màu trắng ngồi trong bồn tắm, để lộ toàn bộ phần thân trên.
Ngọc Ý vừa bước vào đã nhìn thấy Vu Kì Thiên trong bồn tắm, làn da trắng nõn, có vẻ còn mịn màng hơn cả da phụ nữ, cơ bụng tám múi mạnh mẽ, kết hợp với khuôn mặt tuấn mỹ giống như bức tranh thủy mặc kia, lạnh lùng mà tuấn tú, quả thực chính là mỹ nam bồn tắm, người nhìn thấy mà huyết mạch dâng trào, hô hấp trở nên gấp gáp.
“Thế tử, cơ thể ngài đây quá đẹp rồi, nhìn xem làn da này, mịn màng đến nỗi thổi nhẹ cũng có thể rách, còn có cơ bụng này, đường nét quá đẹp rồi.” Ngọc Ý tán thưởng, vươn tay sờ so.ạng Vu Kì Thiên.
Vu Kì Thiên cũng không ngờ rằng cô lại bạo gan như vậy, ngón tay thon dài mềm mại của cô lướt qua trên làn da hắn, Vu Kì Thiên chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, giống như bị điện giật, toàn thân lập tức căng thẳng.
“Đừng làm loạn, Ngọc tiểu thư, xin tự trọng.” Vu Kì Thiên xụ mặt nói.
“Nào có làm loạn, chúng ta sắp thành hôn rồi, sau này còn phải chung giường chung gối, chỉ là sờ ngài một chút thôi mà, thế tử không cần xấu hổ.” Bàn tay của Vân Đinh càng thêm bạo gan, ngón tay cố ý lướt qua trước ngực Vu Kì Thiên.
Vu Kì Thiên như bị kim châm, hô hấp có chút nặng nề, khuôn mặt tuấn mỹ trở nên lạnh lùng: “Nam nữ thụ thụ bất thân, chẳng lẽ Ngọc tiểu thư cũng như vậy với Ly Vương?”
“Đương nhiên không phải. Tên khốn kiếp Ly Vương đó, ta chạm vào hắn ta một chút ta cũng chê bẩn, nhìn hắn ta tắm không bằng nhìn một con heo.” Ngọc Ý bóc phốt.
Vu Kì Thiên vốn có chút để bụng không vui, nghe thấy lời này, đột nhiên lông mày nhíu chặt kia thả lỏng ra, khóe miệng hơi cong lên.
“Ngọc tiểu thư, người cần thuốc gì, ta lập tức bảo người đi chuẩn bị?” Liêu Tinh hỏi.
“Ta tự có dược liệu, ngươi xem nước tắm trong thùng tắm của thế tử, nếu nguội thì giúp ngài ấy đổi nước, nhất định phải duy trì nhiệt độ này không được thấp hơn. Quản gia đi đun thêm chút nước, chuẩn bị sẵn đi.” Ngọc Ý căn dặn.
“Vâng.” Quản gia ở cửa lập tức đi làm.
Sau đó, Vu Kì Thiên liền nhìn thấy trong tay Ngọc Ý đột nhiên xuất hiện rất nhiều chai lọ, cô mở những chai lọ đó ra và đổ thuốc vào.
Màu đen, màu vàng, màu xanh lục còn có màu như máu tươi, nhìn thấy mà Liêu Tinh đầy vẻ lo lắng: “Ngọc tiểu thư, những thứ này là gì vậy, đây ngay cả dược thảo cũng không phải, thật sự giúp ích cho cơ thể của thế tử sao?”
“Đương nhiên rồi, những thứ này đều là thuốc giải độc mà ta tự mình nghiên cứu và điều chế, ngươi đừng xem thường những thứ này, chỉ một giọt như vậy thôi cũng có hiệu quả mạnh hơn cả một xe thảo dược đấy, đây chính là cô đặc nguyên chất.” Ngọc Ý giải thích.
Vu Kì Thiên nhìn chằm chằm vào những loại thuốc đủ loại màu sắc, có chút ngạc nhiên, hắn chưa từng thấy qua thứ như vậy ở nước Thiên Hòa thậm chí là cả tứ quốc.
Cùng với việc thuốc được đổ vào, sắc mặt của Vu Kì Thiên càng lúc càng tái nhợt, toàn thân đau đớn tê tái, giống như bị vô số con kiến cắn vào, đau đến muốn chết, hắn vô thức giơ tay nắm lấy thành bồn.
“Thế tử, ngài sao vậy, Ngọc tiểu thư, cô đã làm gì với thế tử nhà ta?” Liêu Tinh lo lắng nói, tay đã nắm lấy kiếm bên hông.
“Đây là bởi vì thuốc đã có tác dụng rồi, đau đến muốn chết là rất bình thường, chưa từng nghe qua phượng hoàng niết bàn sao, độc tố trong cơ thể thế tử nhà ngươi rất cứng đầu, vì vậy ta phải kíc/h thích cơ thể ngài ấy, để cho những độc tố kia chạy loạn khắp nơi, như vậy ta mới có thể giúp ngài ấy giải độc. Đợi lát nữa ta châm cứu, ngươi nhìn thấy cái gì cũng đừng nói cũng đừng hỏi, đừng làm phiền ta, nếu không cắt đứt tính mạng nhỏ của thế tử nhà ngươi là xong luôn.” Ngọc Ý căn dặn.
Đây là một thế giới khác, những vật tư y tế của cô quá tiên tiến, Liêu Tinh và Vu Kì Thiên đương nhiên chưa từng thấy qua, vì vậy Ngọc Ý nhắc nhở trước.
“Vâng.” Liêu Tinh đáp lại, tuy rằng hắn ta chưa từng thấy ai chữa trị như vậy nhưng nghĩ đến vừa rồi Ngọc tiểu thư có thể giúp mình làm dịu cơ thể, chắc hẳn là có hiệu quả.
Ngọc Ý bắt đầu châm cứu giúp Vu Kì Thiên, đầu tiên cô hạ châm vào mấy huyệt vị trên cơ thể Vu Kì Thiên, sau đó khống chế độc tố trong cơ thể hắn từng chút một, ép chúng đến một nơi nào đó.
Trong khoảng thời gian này, Liêu Tinh luôn chú ý đến nhiệt độ nước, nước nguội lại thay.
Ngọc Ý cứ cách một giờ châm cứu một lần, còn cho Vu Kì Thiên uống một số thuốc khiến sự đau đớn trên cơ thể Vu Kì Thiên giảm bớt một chút, Vu Kì Thiên đã uống hết toàn bộ trong lúc mơ hồ.
Thời gian trôi qua từng chút một, Vu Kì Thiên từ sự đau đớn ban đầu, sau đó kêu gào thảm thiết khiến Liêu Tinh nghe thấy mà trái tim căng cứng, vô cùng nóng ruột.
Ngọc Ý nhìn Vu Kì Thiên đau đến ngất đi, không kịp nghĩ nhiều liềm cởi giày bước thẳng vào trong bồn tắm, ngồi ở trong đó, sau đó châm bạc trong tay châm vào vị trí dưới chân của Vu Kì Thiên.
“Ngọc tiểu thư, cô như vậy là không hợp lễ nghi.” Liêu Tinh theo bản năng mà nói.
Dù sao hai người còn chưa thành thân đã cùng nhau tắm rửa, nếu chuyện này truyền ra ngoài sẽ tổn hại đến thanh danh của thế tử.
“Lễ nghi quan trọng hay là mạng sống của thế tử nhà ngươi quan trọng, ta là một nữ tử còn không sợ, ngươi sợ cái gì?” Ngọc Ý không thèm nhìn hắn ta, tiếp tục châm cứu.
Bồn tắm đủ lớn, hai người ngồi vào vẫn còn rất nhiều không gian, nước nóng, khói ước lượn lờ, đối diện lại là một mỹ nam như tranh vẽ, nếu không phải lúc này đang giúp Vu Kì Thiên giải độc, Ngọc Ý nhất định sẽ nghiêm túc hưởng thụ một phen.