Vũ Vương

Chương 1005: Tổ Thần Sơn (1)



Hai ngày cuối cùng thoáng qua tức thì, sau khi luyện hóa lực lượng trong người xong, Mộ Hàn triển lộ tu vị từ Giới Không Cảnh tăng lên tới Phản Hư cảnh.

– Đã đến giờ, ‘ U Ảnh thần hội ’ chấm dứt!

Một âm thanh hét to vang vọng, trong Tứ Phương Thần Điện hư không chấn động mạnh, mấy ngàn đạo thân ảnh từ trong hiển lộ ra.

Những người này xuất hiện khiến mọi người hâm mộ.

– Thịnh Quang, thật sự chúc mừng, nhanh như vậy đã tăng lên Phản Hư Cảnh…

Một âm thanh truyền vào trong tai, Mộ Hàn nhìn qua thấy Sào Quan đang như cười mà không cười nhìn mình, bên cạnh hắn Úc Quỳnh dùng ánh mắt âm tàn tới cực điểm nói với hắn, giống như hận không thể xé hắn thành mảnh nhỏ, giờ phút này tu vị của hai người khôi phục lị cảnh giới bán thần.

– Ah, thì ra là Sào Quan cùng Úc Quỳnh hai vị thống lĩnh, lần này trong ‘ U Ảnh thần hội ’ chắc hẳn thu hoạch không ít ‘ hồn tinh ’, có thể tiến vào top mười không?

Mộ Hàn cười lạnh.

– Ngươi…

Sào Quan cùng Úc Quỳnh chán nản.

Khôi phục hành động thì hai người nắm chắc thời gian đi bốn phía Chiến Hồn Giới tìm mấy con cá nhỏ cướp bóc, mỗi người đạt được một ngàn viên “Hồn tinh” .

Trong thời gian cuối cùng thu hoạch như vậy là rất tốt rồi.

Bây giờ bị Mộ Hàn cười nhạo, hai người lập tức tức giận trong lòng, nhưng mà không dám lộ tin tức mình bị Mộ Hàn cướp bóc, bọn họ tự nhiên cũng không có khả năng chủ động vạch trần vết sẹo trên người của mình, nếu không hai người chẳng còn mặt mũi trong U Ảnh tộc rồi.

– Thịnh Quang, đừng quá đắc ý quên mình. Tin tưởng chúng ta sẽ nhanh chóng gặp lại nhau!

Úc Quỳnh đè nén giọng nói, sắc mặt âm trầm phẩy tay áo bỏ đi.

– Hy vọng đến lúc đó ngươi còn có thể cười được.

Sào Quan tức giận nói.

– Sào Quan thống lĩnh, ta tin tưởng ta khi đó chẳng những có thể cười được, ta còn là người cuối cùng.

Mộ Hàn vui vẻ nói một câu.

“…”

Sào Quan lặng lẽ cười lạnh, liếc xéo Thúc Kỳ cùng Thanh Hỏa, nhanh chóng đuổi theo Úc Quỳnh, hai người chui vào trong đám người.

– Đoán chừng sau khi rời khỏi địa cầu số một thì Sào Quan cùng Úc Quỳnh trả thù sẽ tới nhanh thôi.

Thanh Hỏa cười nói.

– Đúng vậy a, đại ca. Có nên đi tìm Thịnh Dạ thống lĩnh hay không. Cùng hắn quay về địa cầu số mười tám.

Thúc Kỳ lo lắng nói.

– Không sao! Loại chuyện nhỏ nhặt này không nên làm phiền huynh trưởng của ta.

Mộ Hàn mỉm cười, hắn còn ước gì Sào Quan cùng Úc Quỳnh đi tới báo thù, như vậy hắn có thể hốt gọn hai người này, lực lượng linh hồn của hai cường giả bán thần đủ cho tu vị của hắn tăng lên Thiên Nhân Cảnh đỉnh phong. Thậm chí là lĩnh ngộ bộ phận Thần Vực. Đột phá đến bán thần chi cảnh.

Nghe được Mộ Hàn nói lời này thần sắc Thanh Hỏa bình tĩnh, Thúc Kỳ lại sầu khổ.

– Yên lặng!

Tiếng hét cứng cáp vang lên. Nó như tiếng sấm lại có lực lượng chấn nhiếp tâm thần, Tứ Phương Thần Điện vốn ầm ĩ cũng yên tĩnh lại.

– Những Ảnh Vương này đi ra, Ích Cẩn, Thịnh Dạ, Khúc Lộ… Vạn Hàn mười người có được ‘ hồn tinh ’ nhiều nhất có thể vào ‘ Tổ Thần Sơn ’!

Giọng nói vang lên mười đạo thân ảnh từ trong đám người lao tới, bay nhanh ra khỏi điện, trong khoảng khắc đã biến mất không thấy tăm hơi.

Mười tên Ảnh Vương này sẽ được Võ Thần tài bồi.

– Mười người này có bốn là ngũ phẩm Ảnh Vương, tứ phẩm Ảnh Vương có một người, Tam phẩm Ảnh Vương ba người, nhị phẩm Ảnh Vương một người… Chậc chậc, ngay cả nhts phẩm Ảnh Vương đều có một người, trừ bốn vị ngũ phẩm Ảnh Vương, những người khác lúc rời khỏi Tổ Thần Sơn đoán chừng tu vị tăng lên một bước.

– Vạn Hàn, tên đó mới có tu vị Giới Không Cảnh, số ‘ hồn tinh ’ lại xếp vào top mười, thật sự là may mắn!

– Tại sao có thể như vậy, ta có sáu ngàn ‘ hồn tinh ’ còn không vào được top mười? Vạn Hàn hỗn đản này rốt cuộc trong ‘ Chiến Hồn Giới ’ đạt được bao nhiêu hồn tinh?

“…”

Sau khi có danh sách top mười của “U Ảnh thần hội”, Tứ Phương Thần Điện trở nên vô cùng náo nhiệt. “U Ảnh thần hội” chính là như vậy, mỗi người tu vị đều bị áp chế tại Giới Không Cảnh, mặc dù là ngũ phẩm Ảnh Vương cũng nhất định thua người khác, nhưng nhất phẩm Ảnh Vương có khả năng tiến vào top mười.

– Những người này toàn bộ ‘ hồn tinh ’ cộng lại đoán chừng còn kém hơn ngươi đấy.

Thanh Hỏa áp thấp giọng cười nói.

“…”

Mộ Hàn từ chối cho ý kiến cười một tiếng, hắn sớm đi ra “Chiến Hồn Giới ” chính là vì ngăn mình vào top mười, như vậy mới không bị triệu hoán vào “Tổ Thần Sơn “, Mộ Hàn cũng không cam đoan lúc mình đối mặt cường giả Võ Thần của U Ảnh tộc có bị nhìn thấu là đồ giả mạo hay không.

– Khác, chấp sự địa cầu một trăm tám mươi ba ‘ Thịnh Quang ’ dù không chèo chống tới cuối cùng, nhưng đạt được ‘ hồn tinh ’ hơn tám vạn, vượt xa những người khác cũng có thể vào Tổ Thần Sơn…

Giọng nói vừa vang lên toàn bộ Tứ Phương Thần Điện im lặng lại.

Nghe nói như thế trên mặt Mộ Hàn bất động thanh sắc, nhưng mà trong lòng thì cả kinh, hắn không nghĩ tới chính mình vẫn không tránh khỏi vặn mệnh đi vào Tổ Thần Sơn. Nhưng mà nửa câu sau khiến Mộ Hàn an tâm không ít:

– Quan sát Võ Thần đại nhân lưu lại ‘ hồn ảnh ’!

Chỉ là quan sát “Hồn ảnh” !

Trong lòng Mộ Hàn rơi tảng đá lớn xuống.

Cái gọi là “Hồn ảnh ” hắn đã từng nghe Thanh Hỏa nói qua, là hai vị Võ Thần của U Ảnh tộc dùng lực lượng linh hồn lực tụ mà thành một điêu khắc, trong đó ẩn chứa cảm ngộ khi bọn họ vượt qua “Hư Thiên thần kiều “, bước vào võ đạo Thần Cảnh, nếu như có thể lĩnh ngộ thì tu vị tiến nhanh.

Trong U Ảnh tộc có vài cường giả bán thần chính là dựa vào quan sát Võ Thần “Hồn ảnh ” mới đột phá cuối cùng.

Mộ Hàn cũng không có mong chờ mình lấy được chỗ tốt quá lớn khi quan sát Võ Thần “Hồn ảnh”, dù sao hắn là tu sĩ nhân loại, mà không phải người U Ảnh tộc. Với hắn mà nói chỉ cần có thể tránh được đối mặt Võ Thần của U Ảnh tộc mới là chuyện tốt.

Hô!

Ý niệm trong đầu Mộ Hàn chuyển động, chợt phát hiện lực lượng nhu hòa lăng không hiện ra bao vây hắn lại. Sau một khắc Mộ Hàn cũng như đám người kia, không tự chủ bay ra ngoài điện.

Hình ảnh trong mắt biến ảo, chỉ trong nháy mắt Mộ Hàn rơi xuống đất.

Một tòa núi lớn hiện ra trước mặt Mộ Hàn, nó giống như thanh cự kiếm đâm xuyên qua bầu trời, bộc lộ phong mang, nhìn không thấy điểm cuối cùng. Mộ Hàn đứng tại chân núi ngẩng đầu nhìn ra xa, lại có cảm giác khí tức khổng lồ áp xuống, ép tới mức hắn không thở ra nổi.

Mộ Hàn vội vàng thu hồi ánh mắt, lúc này mới cảm giác thoải mái một ít.

Vèo! Vèo! Vèo…

Phút chốc tiếng xé gió vang lên liên tiếp.

Mộ Hàn vô ý thức nhìn qua, sáu đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, trong khoảnh khắc đã bay xuống đất, là bốn nam hai nữ, tu vị không đều, trong đó một là Thái Vi Cảnh, hai là Phản Hư Cảnh, một là Hỗn Nguyên cảnh, còn có hai là Giới Không Cảnh.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.