– Tiền bối. Ý định của ngài là khai mở thông đạo không gian?
Hạ Nhất Minh lớn tiếng hỏi.
– Không sai. Nếu có thể nghiền nát hư không, ta cam đoan hắn nhất định không thể chạy thoát.
Ngũ Hành lão tổ mặc dù mở miệng nói chuyện nhưng tốc độ không chút trì hoãn, vẫn gắt gao bám theo Hắc bạch quang mang phía trước.
Bạn đang đọc truyện tại
Truyện YY
– http://truyenfull.vn
Hạ Nhất Minh nhìn thật sâu vào mắt Thần long, trong đầu hắn lướt qua vô số ý nghĩ. Ngũ Hành Lão tổ nói những lời này tràn ngập tự tin, tựa hồ như vô cùng nắm chắc. Bất quá khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy khó hiểu chính là không biết vì sao Thần long khẳng định như vậy. Mơ hồ hắn biết Ngũ Hành Lão tổ nắm giữ một vài bí mật bản thân không biết.
Bất quá nghĩ lại hắn cũng thấy có đạo lý, có một kẻ địch vạn năm như Quang Ám Thánh Tử ai cũng phải bỏ chút thời gian ra nghiên cứu bí ẩn của đối phương.
– Tiền bối. Nếu thật sự phá vỡ hư không, mở ra thông đạo không gian cần phải làm thế nào?
Hạ Nhất Minh đôi mắt tinh quang ẩn hiện, nói:
– Lúc này Thần đạo thiên hạ rơi rụng, hơn nữa Bạch thạch phong tỏa không gian đã không còn. Cho dù Bách Linh Bát tới đây cũng chưa chắc có thể đóng lại thông đạo.
Khi nghĩ tới Tử vong chi địa khủng bố, trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi nhộn nhạo. Vì vây bắt Quang Ám Thánh Tử nếu mở ra một thông đạo như vậy, cái giá quá quá lớn.
Ngũ Hành Lão tổ quay đầu bình tĩnh nói:
– Ngươi yên tâm. Theo ta được biết mỗi thông đạo mở ra đều hướng về nơi khác nhau. Cho dù người muốn tới Tử vong chi địa cũng tuyệt đối không thể.
Hạ Nhất Minh giật mình, sắc mặt hắn vẫn như trước không được tốt cho lắm.
– Cho dù không phải dẫn tới Tử vong chi địa nhưng bất luận là nơi nào đều không biết có nguy hiểm hay không?
– Muốn hình thành thông đạo nhất định phải duy trì trong khoảng thời gian nhất định, chúng ta căn bản không cần phải làm như vậy. Chỉ cần nghiền nát hư không, khi hắn dừng lại sẽ lập tức triệt tiêu lực lượng, thông đạo sẽ tự động phong bế.
Thần long kiên nhẫn giải thích. Hạ Nhất Minh khẽ nhíu mày, trong lòng do dự không quyết.
Không phải hắn không đủ can đảm mà bất cứ ai trải qua kinh nghiệm tại Tử chi địa cũng sẽ như hắn, với việc quan trọng như vậy do dự không quyết.
Thấy Hạ Nhất Minh nhiều lần từ chối, Ngũ Hành Lão tổ dường như mất dần kiên nhẫn, lão lạnh lùng nói:
– Hạ Nhất Minh. Ngươi cũng biết nếu thật sự để hắn chạy thoát, sau khi hấp thu thành công lực lượng Thánh quả, Ngũ Hành Môn của ta, Thiên Trì nhất mạch cua ngươi sẽ có kết quả ra sao chứ?
Hạ Nhất Minh trong lòng đại động, đôi mắt nhất thời sát khí lẫm liệt. Ngũ Hành Lão tổ giải thích hồi lâu không ăn thua, chỉ một câu này hoàn toàn đả động được Hạ Nhất Minh.
Nếu để Quang Ám Thánh Tử tiến giai tới cảnh giới cao hơn, khi đó kẻ địch của lão khẳng định không thể sống yên ổn.
Hơn nữa bản thân hắn cùng Ngũ Hành Lão tổ truy đuổi lão lâu như vậy, nói lão không để bụng, bỏ qua cho hai người bọn họ càng không thể. Đột nhiên hình ảnh Thiên Trì nhất mạch cùng Hạ gia trang lướt qua trong đầu Hạ Nhất Minh.
Hắn có thân nhân, có bằng hữu, cũng có kỳ vọng ký thác trên người hắn.
Bất luận thế nào bản thân hắn cũng không thể để họ thất vọng. Bởi thế mối họa từ Quang Ám Thánh Tử không thể không tiêu trừ. Thở thật dài một hơi, Hạ Nhất Minh rốt cuộc nói:
– Tiền bối. Hết thảy theo ý ngài.
Ngũ Hành Lão tổ cũng chưa yên tâm. Nếu Hạ Nhất Minh sống chết không đồng ý, lão cũng không còn biện pháp.
– Lúc trước đám người lão phu nghiền nát hư không, trước hết…
Thần long miêu tả lại tình huống đông đảo Thần đạo cường giả khi xưa liên thủ mở ra thông đạo, theo sau bổ sung:
– Nhớ kỹ. Thời gian duy trì thông đạo không thể quá dài. Nếu qua một canh giờ hoàn toàn có thể củng cố.
Hai mắt Hạ Nhất Minh phát sáng, nói:
– Chỉ cần trong một canh giờ chúng ta có thể giải quyết Quang Ám Thánh Tử, tức là tùy ý đóng cửa thông đạo.
Thần long chậm rãi gật đầu, hành động này với thân thể Thần long có thể không tính là rõ ràng nhưng trong mắt nhân loại hoàn toàn là câu trả lời thuyết phục.
Tâm tình Hạ Nhất Minh nhất thời buông lỏng, nếu thông đạo này tùy thời có thể phong bế, hắn cũng không còn kiêng kỵ.
Thân thể khẽ động, lôi điện lập tức vờn quanh, cuồng phong gào thét trong chốc lát tốc độ càng được đề thăng.
Thần long mở miệng huýt lên một tiếng kinh thiên động địa, ánh mắt gắt gao tập trung vào Quang Ám Thánh Tử phía trước. Lúc này là cơ hội cuối cùng, nếu không thể lưu lại Quang Ám Thánh Tử, không còn cơ hội nào khác. Tốc độ Hạ Nhất Minh quả thật rất nhanh, cho dù dùng Thần khí phi hành cũng không cách nào so sánh với hắn.
Nửa ngày sau đó khi đuổi kịp Quang Ám Thánh Tử, hắn vô cùng dứt khoát vận dụng tam đại thần khí, quang mang chói lòa.
Quang Ám Thánh Tử mặc dù kiệt lực giao chiến với Hạ Nhất Minh nhưng tốc độ vẫn chịu ảnh hưởng. Chỉ trong chốc lát trì hoãn đó Thần long Ngũ Hành Lão tổ đã đuổi tới. Thần long không nói một lời, Ngũ Hành Hoàn trên đầu ông ông cộng minh, năm đạo quang mang phóng lên cao hung hăng tập kích Hạ Nhất Minh. Quang Ám Thánh Tử điểu khiển hai kiện Quang Ám Thần khí lúc này cũng không khỏi dừng lại thoáng chốc.
Mặc dù người này phân linh hồn làm hai, suy nghĩ không giống nhân loại bình thường nhưng bằng trí tuệ cùng kinh nghiệm sao người thường có thể so sánh?
Cũng vì thế khi nhìn thấy cảnh trước mắt, Quang Ám Thánh Tử không nhịn được ngưng lại, thậm chí thủ đoạn chạy trốn phi thường khi nãy cũng chưa triển khai.
Hạ Nhất Minh đối với điều này không chút kinh hoảng, hai tay hắn khẽ vung lên, ba kiện Thần khí trên người hắn chậm rãi ảm đạm.
Theo sau một cỗ Hắc bạch lực lượng đồng dạng Quang Ám Thánh Tử bạo phát trên người hắn. Hơn nữa mạnh mẽ đối chọi với Ngũ hành thế giới lực mà Ngũ Hành Lão tổ phóng thích. Khi hai cỗ lực lượng này va chạm, cả không gian dường như run rẩy. Từ trong hai kiện Quang Ám Thần khí đột nhiên vang lên tiếng rống phẫn nộ cùng sợ hãi.
Hạ Nhất Minh trong lòng chấn động, lực lượng nghiền nát hư không mặc dù cường đại nhưng đối với Chân thần cảnh cường giả như bọn họ mà nói quả thực không phải tổn thương trí mạng.
Nhưng âm thanh Quang Ám Thánh Tử phát ra rõ ràng khiến trong lòng hắn phát lạnh. Tựa hồ vị cường giả chỉ còn lại linh hồn này vô cùng sợ hãi.
Quang Ám Thần khí đột nhiên phát sáng, Hắc bạch quang mang rõ ràng hơn bao giờ hết, lão tựa hồ không để ý hết thảy, toàn lực bỏ chạy.
Chỉ là khi Ngũ hành thế giới cùng Quang Ám thế giới va chạm, cả không gian trong nháy mắt tối sầm.
Một điểm đen nhanh chóng xuất hiện, hơn nữa mở rộng với tốc độ khó tin.
Khi điểm đen này xuất hiện, không gian xung quanh dao động mãnh liệt giống như tảng đá ném xuồng mặt nước.
Hắc bạch lực lượng do hai kiện Quang Ám Thần khí phóng xuất ra suy yếu rất nhiều, chúng tựa hồ muốn bỏ chạy nhưng không gian xung quanh thay đổi khiến chúng không thể di chuyển. Không những thế dưới lực lượng cường đại trùng kích, Hắc bạch thế giới không ngờ mang lại cảm giác chúng không ổn định, phảng phát như sắp sụp đổ.
Hai mắt Hạ Nhất Minh phát ra tia sáng kỳ dị, hắn rốt cuộc cũng biết vì sao Ngũ Hành Lão tổ phải phóng thích lực lượng khổng lồ tới vậy, hơn nữa cam đoan có thể vây khốn đối phương. Nguyên nhân vì cỗ lực lượng này có tác dụng rất lớn trong việc kiềm chế linh hồn.
Quang Minh Quyền Trượng cùng Hắc Ám Tỏa Liên lóe lên quang mang, một bóng người hư ảo chậm rãi hình thành. Khi đạo thân ảnh này ngưng tụ, Hắc bạch thế giới mới chậm rãi ổn định. Ngũ Hành Lão tổ cất tiếng cười lớn, trong âm thanh của lão tràn ngập vẻ vui sướng:
– Quang Ám Thánh Tử. Ngươi không nghĩ ra phải không? Lão phu mặc dù không tinh thông hồn thuật nhưng cũng nghiên cứu qua vô số cổ tịch, đối với nhược điểm của ngươi nắm rất rõ.
Hạ Nhất Minh trong lòng thầm mắng chửi, Ngũ Hành Lão tổ khẳng định đã điều tra Quang Ám Thánh Tử, nhưng thu hoạch rất ít. Lúc này có thể vây bắt đối phương có lẽ đã là biện pháp cuối cùng. Vì lão nhân này sống nhiều năm, da mặt quả nhiên đủ dày.
Quang Ám Thánh Tử huyễn hóa thân ảnh, lạnh lùng nhìn lão nói:
– Nếu đã biết nhược điểm của ta, vì sao không ra tay hủy diệt?
Ngũ Hành Lão tổ lặng lẽ cười, nói:
– Ngươi cùng ta có quen biết. Lão phu không muốn gặp nhau trong binh đao, chỉ cần ngươi trả lại Thiên địa Thánh quả cho lão phu, lão phu sẽ để người rời đi.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh khẽ biến, hắn ngây ngốc nhưng cuối cùng cũng không mở miệng nói gì.
Nếu có thể thu hồi Thiên địa Thánh quả từ tay Quang Ám Thánh Tử, đoạn tuyệt con đường tiến giai của lão, như vật hết thảy có thể thương lượng.
Càng huống hồ Ngũ Hành Lão tổ có thể tiến giai, Quang Ám Thánh Tử đương nhiên không còn sức uy hiếp.
Bóng người hư ảo khẽ đảo tay, một đoàn u hỏa lập tức xuất hiện.
Đoàn u hỏa này phảng phát như phát ra hấp dẫn trí mạng, nó vừa xuất hiện cả không gian dao động dường như cũng ngừng lại. Đôi mắt Thần long lóe tinh quang, nếu đôi lại là người khác chỉ e nó đã xé đối phương thành mảnh nhỏ.
Nhưng đối thủ trước mặt ngay cả Thần long cũng không dám coi thường.
Quang Ám Thánh Tử tay cầm u hỏa, chậm rãi xoay tròn đánh giá.
Sau một lát lão thấp giọng nói:
– Đoán tạo thuật của ngươi qủa nhiên hơn hẳn ta. Không ngờ hai cỗ thế giới lực cũng bị ngươi dung hòa thành công.
Thần long hừ lạnh một tiếng, đôi mắt càng lúc càng trở lên âm lãnh.
Thiên địa Thánh quả do lão ngàn khó vạn khổ mới luyện chế thành công, lúc này không ngờ rơi vào tay kẻ khác.
Kết quả này đừng nói Ngũ Hành Lão tổ trái tim cao ngạo, cho dù người bình thường cũng không cảm thấy tốt đẹp.
Quang Ám Thánh Tử chăm chú nhìn vào đôi mắt Thần long, nói:
– Thứ này đối với ta, với ngươi đều vô cùng quan trọng. Nếu ngươi muốn vậy thì tới đoạt lại…