“Thật sao? Thì ra con
chán ăn đầu cá à? Ta hiểu rồi, ta sẽ báo cho phòng bếp, sau này khi làm cá đều
bỏ đầu, bây giờ ta giúp con gắp khúc đuôi.” Hướng Tiểu Vãn nói xong, cố ý giả
bộ như muốn gắp khúc đuôi cho cậu ta.
“Hừ! bổn thiếu gia ta thay đổi chủ kiến. Bổn thiếu gia ta muốn ăn cái đầu cá
này. Mỗi bữa ăn sau này cũng phải để đầu cá cho bổn thiếu gia ăn, có biết
chưa?”
“Được.” Hướng Tiểu Vãn cười đáp.
Nhìn bộ dạng ăn uống ngon lành của Độc Cô Ly nàng không khỏi tự nhủ: Thật là
không thể tự nhiên khiển trách một đứa trẻ.
4 tên tiểu quỷ nhìn chằm chằm Độc Cô Ly ăn uống hăng say, làm cho bọn chúng
cũng cảm thấy đói bụng, có cảm giác rất muốn ăn, cho nên cũng rối rít cầm đũa
lên, bắt đầu ăn.
Nhưng mà, tật kiêng ăn mọi người đều có…
Lão Nhị Độc Cô Khuynh nghiêng người đưa chiếc đũa có gắp một miếng măng non tới
trước mặt Hướng Tiểu Vãn: “Nhũ mẫu giúp ta bỏ đi phần trên dưới trái phải của
miếng măng đi, ta chỉ ăn một chút xíu ở giữa thôi.”
Lão Tam Độc Cô Phi gắp một cái phao câu gà cũng đưa đến trước mặt Hướng Tiểu
Vãn: “Nhũ mẫu ta ghét ăn phần da gà phía dưới phao câu lắm rồi, giúp ta bỏ nó
đi.”
Lão Tứ Độc Cô Sương gắp một miếng dưa leo được cắt hết sức tinh xảo đưa qua
Hướng Tiểu Vãn: “Thật là, nói nhiều lần rồi, ta còn nhỏ không muốn ăn cả miếng,
tại sao đầu bếp lại cắt thế này, nhũ mẫu người giúp ta nghĩ cách làm cho nó nhỏ
lại đi.”
Lão Ngũ Độc Cô Hoa đặt một cái chén trước mặt Hướng Tiểu Vũ, làm nũng nói: “Nhũ
mẫu người ta còn nhỏ, muốn uống sữa, nhũ mẫu người vắt sữa cho ta uống đi.”
Hướng Tiểu Vãn nhìn bốn cái tay nhỏ bé lúc ẩn lúc hiện trước mặt mình, mặt đen
lại.
Bốn nữ nhân thấy năm tên tiểu quỷ này biết điều một chút chịu ăn cơm, còn cho
rằng Hướng Tiểu Vãn sẽ dễ dàng khống chế được bọn chúng, nhưng lúc này lại thấy
vẻ mặt của năm đứa nhóc này quấn quít lấy nàng ta, khóe môi cũng giương lên
cười lạnh.
Hừ, các nàng biết mà, nữ nhân kia căn bản chỉ được vẻ bề ngoài thôi, muốn bò
lên đầu các nàng ngồi, điều đó là không thể
Hướng Tiểu Vãn ngẩng đầu lên đúng lúc thấy bốn nữ nhân kia cười chế giễu mình.
Dám cười nhạo nàng? Vậy thì cũng đừng trách Hướng Tiểu Vãn nàng… Hắc hắc hắc,
nàng bắt đầu kế hoạch phản kích.
Ánh mắt Hướng Tiểu Vãn chợt lóe lên, đứng dậy nhẹ giọng nói với năm tiểu quỷ
kia: “Có phải các cô cậu nghĩ rằng ăn cơm như vậy có chút nhàm chán không?”
Năm tiểu quỷ gật đầu. Đúng vậy, ngày nào cũng ăn cơm một cách khô khan như vậy,
một chút vui vẻ cũng không có, nếu như không phải tại những lời nói lạnh lùng
của phụ thân… thì đời nào bọn chúng lại biết điều ngồi ăn cơm như vậy.
Trong lòng Hướng Tiểu Vãn tràn đầy sự thích thú về việc nghiên cứu trẻ con, mặc
dù năm đứa nhóc trước mặt này thật sự không giống những đứa trẻ bình thường
nhưng dù sao thì chúng vẫn là trẻ con, nàng tin tưởng rằng điều sắp xảy ra sẽ
khiến bọn chúng có hứng thú.
“Ta sẽ làm ảo thuật cho các vị xem.”
“Ảo thuật?” Năm đứa nhóc nghi ngờ nói.
Hướng Tiểu Vãn không thèm giải thích nữa, mà đi đến bên cạnh 4 nữ nhân kia:
“Cho mượn người của các ngươi đi.”
Bốn nữ nhân khinh bỉ liếc nhìn Hướng Tiểu Vãn một cái, vừa định mở miệng mắng
nàng thì một âm thanh lạnh lùng mà nhẹ nhàng từ từ vang lên.
“Làm theo lời nhũ mẫu nói, nếu không…” Độc Cô Ly còn chưa nói xong câu kế
tiếp, nhưng so ra thì hiệu quả so với khi nói xong còn tốt hơn
Bốn nữ nhân kia lập tức im miệng, tuy không cam lòng nhưng không thể không biết
điều nghe theo lời Hướng Tiểu Vãn.
Hướng Tiểu Vãn quay đầu nháy mắt với Độc Cô Ly một cái. Hắc hắc, không ngờ rằng
tên tiểu quỷ này lại ra mặt giúp nàng, xem ra tính tình của cậu ta cũng không
tệ.
————-Một
chút linh tinh————-
Mặc dù năm tiểu quỷ này quậy như vậy nhưng thật ra bọn
chúng cũng rất đáng yêu. Lão Đại Độc Cô Ly tính cách khó chịu, thật ra cậu là
một người rất dễ thương. Lão Nhị Độc Cô Khuynh tính cách hướng nội, nhưng đầu
óc lanh lẹ, thông minh khiến cho người khác phải ghen tỵ. Lão Tam Độc Cô Phi
cùng lão nhị là sinh đôi, nhưng tính cách khác xa vạn dặm, cậu ta rất mê võ
nghệ, mở miệng ra là giang hồ, đại hiệp, luôn xưng mình là tại hạ. Lão Tứ Độc
Cô Sương là nữ nhi duy nhất, nhưng tính cách khá giống lão tam, tuy nhiên dù
sao cô bé cũng mười phần là hủ nữ, thích nhất là thức ăn. Ha ha ha ha lão ngũ
là nhỏ nhất mới có ba tuổi rưỡi, cũng là một đứa nhóc đáng sợ, bề ngoài rất
biết cách giả trang đáng yêu, nhưng trên thực tế trong bụng tên tiểu quỷ này
nghĩ gì có trời mới biết.
Không biết mọi người có thích loại hình này hay không nhỉ? Nhìn chung thì cũng
thấy rất ấm áp, hoan nghênh mọi người nói đáp án cho ta, thỉnh thoảng thấy chán
nản trong mịt mùng…