Ánh trăng nhàn nhạt bao phủ cả đại địa, phảng phất như tấm lụa mỏng manh huyền ảo.
Bên trong không gian hắc ám, thân ảnh Lâm Động lại lần nữa xuất hiện, mà theo thân ảnh hắn hiện diện thì hai đạo quang ảnh cũng xuất hiện liền theo sát đó, Thông Bối Quyền và Bát Hoang Chưởng đều là tự mình thi triển ra.
Bất quá lần này, ánh mắt Lâm Động cũng chưa từng đặt trên người hai đạo quang ảnh này, mà là chăm chú nhìn chằm chằm đạo quang ảnh thứ hai, vẻ mặt rất ư là khẩn trương.
Tại lúc xế chiều, hắn đã đem cuốn Kỳ Môn Ấn lật ra xem toàn bộ, bất quá cũng như lời Lâm Hà nói, đây chỉ là tàn quyển, muốn đem cái loại thoạt nhìn cực kỳ phức tạp và nhiều hạn chế này tu luyện thành, đích xác là quá mức khó khăn.
Cho nên, tại xế chiều có nghiên cứu và tập qua, mà hiệu quả nhận được cực kỳ bé nhỏ, cũng không giống như Lâm Động đã tiếp xúc với những bộ võ học khác, tỷ như: Thông Bối Quyền, Bát Hoang Chưởng … đây đều là những bộ sách võ học cố định, nhưng mà Kỳ Môn Ấn này lại bất đồng, bộ võ học này muốn sử dụng nó phải dùng Ấn Pháp, dẫn động Nguyên Lực trong cơ thể, mà khi đem Nguyên Lực cùng với Ấn Pháp kết hợp với nhau, chính là có thể bộc phát ra lực lượng cực mạnh.
Mặc dù chỉ là vội vã thoáng nhìn qua, nhưng Lâm Động vẫn có đủ cảm giác được, Ấn Pháp thiếu hụt này cũng không hoàn toàn đầy đủ, đây có lẽ là nguyên nhân chủ yếu vì sao mà Lâm Khiếu, Lâm Chấn Thiên hai người đã tu luyện thành công nhưng sau lại buông tha cho, không có Ấn Pháp đầy đủ thì không cách nào đêm Kỳ Môn Ấn phát huy ra uy lực chân chính.
Nhưng cho dù Ấn Pháp thiếu hụt ở phần sau đi nữa, thì phải là dựa vào quang ảnh Thạch Phù thử xem, có thể hay không đem tàn quyển này hoàn thiện một chút …
Ở thời điểm Lâm Động đang khẩn trương nhìn soi mói, đạo quang ảnh thứ hai trong không gian hắc ám chỉ lặng yên chốc lát, rốt cục cuối cùng thì dập dờn bồng bềnh một hồi, lần nữa tạo thành một đạo quang ảnh.
Nhìn thấy quang ảnh đã thành hình, trong lòng Lâm Động cũng nhịn không được thở phào nhẹ nhõm.
Hình dáng của quang ảnh kia, hai tay chính là đang khép lại với nhau, kết xuất thành một thủ ấn phức tạp.
“Đích xác là Kỳ Môn Ấn – Khai Thiên Ấn Pháp”
Ánh mắt Lâm Động vào thời khắc này trở nên nóng cháy hơn, nhìn chằm chằm quang ảnh không chớp mắt.
Sau khi quang ảnh thi triển ra thủ ấn thứ nhất, nhưng lại không ngừng liên tiếp biến hóa năm lần, mỗi một lần ấn quyết cũng đều tương đối phức tạp, bất quá tại lúc xế chiều đã có chuẩn bị bài, Lâm Động vẫn có thể miễn cưỡng theo đuổi tiết tấu của cái ấn quyết này.
Mà khi thủ ấn quang ảnh biến hóa đến lần thứ bảy, Lâm Động đột nhiên thì thầm nói, bởi vì Ấn Pháp này không đầy đủ, chỉ là đến nơi này lại hoàn toàn không có, cho nên mới nói, phía sau Ấn Pháp này coi như là tàn quyển đi, cũng không có ghi lại …
Mà ở thời điểm Lâm Động nóng lòng cùng với ánh mắt khẩn trường nhìn soi mói, quang ảnh vốn biến hóa Ấn Pháp như nước chảy mây trôi, đột ngột xuất hiện hơi hơi dừng lại, bất quá may mà cái loại dừng lại này chỉ kéo dài thời gian tính bằng hơi thở, Ấn Pháp trong tay quang ảnh liền tiếp tục biến ảo!
“Thành công!”
Nhìn đạo Ấn Pháp trong tay quang ảnh rõ ràng rất là xa lạ, nhưng có vẻ cực kỳ thích hợp, Lâm Động cơ hồ nhịn không được như muốn nhảy đựng lên, trên khuôn mặt kích động nồng đậm cùng với vẻ hưng phấn.
Vốn, võ học không trọn vẹn, nhưng dưới năng lực kỳ dị của quang ảnh Thạch Phù kia, nó đã được chữa trị hoàn thiện!
“Thế nhưng thật có thể …”
Lâm Động kích động được một hồi lâu mới từ từ khôi phục lại tỉnh táo, sau đó đưa mắt nhìn về quang ảnh Thạch Phù kia, mà ánh mắt nó đang hướng hắn nhìn lại, sắc mặt cũng đã biến đổi mạnh mẽ, bởi vì hắn phát hiện, quang ảnh bây giờ tựa hồ ảm đạm đi rất nhiều, thậm chí tốc độ biến chuyển Ấn Pháp ở trong tay cũng mơ hồ dần, và đã xuất hiện trì hoãn.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Nhìn thấy một màn này, Lâm Động trong tâm rất là kinh hãi, tình huống như thế này, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy từ sau khi hắn có được Thạch Phù.
Khi Lâm Động với sắc mặt có chút khó coi, tốc độ biến ảo Ấn Pháp của quang ảnh kia càng lúc càng chậm, sau đó liền trực tiếp ngừng lại đột ngột. Nhưng, nhìn bộ dáng của đạo thủ ấn cuối cùng, hiển nhiên đây cũng không phải một bước cuối cùng của Kỳ Môn Ấn.
“Chẳng lẻ ngay cả quang ảnh Thạch Phù cũng đều không thể hoàn toàn đem Kỳ Môn Ấn chữa trị hoàn toàn sao?”
Lâm Động nhíu chặt mày lại, hiển nhiên có chút không hiểu nổi, tại sao mới vừa rồi quang ảnh Thạch Phù còn tốt mà, nhưng sao lại đột nhiên không cách nào chữa trị hoàn thiện nữa vậy.
Quang ảnh Thạch Phù đình chỉ chữa trị, sau lại dừng lại hắn, chỉ là một lần nữa bắt đầu thi triển Kỳ Môn Ấn lại từ đầu, bất quá làm cho Lâm Động buồn bực chính là, lần thi triển này vẫn dừng lại như ở chỗ mới vừa rồi kia…
Cứ như thế lặp lại vài lần, vẫn là không có bất kỳ biến hóa gì nữa …
Lâm Động ngơ ngác nhìn chăm chú quảng ảnh Thạch Phù, sau một hồi lâu, rốt cục thì vô kế khả thi đành thở dài một hơi, tự giễu nói:
“Bỏ đi, được chữa trị là tốt rồi, tóm lại so với trên tàn quyển ghi lại muốn đầy đủ hơn một chút”
Vừa nói, Lâm Động cũng vươn hai tay ra, thủ ấn án chiếu theo Ấn Pháp mà quang ảnh đã chữa trị một chút kia khẽ kết động …
Cứ như vậy, tu luyện kéo dài được một hồi lâu, Lâm Động vừa mới buông hai tay ra, thở ra một hơi thật sâu, những Ấn Pháp kia mặc dù phức tạp, bất quá dưới chỉ dạy hoàn mỹ của quang ảnh Thạch Phù kia, buộc phải nhớ trong đầu cũng phải là rất khó gì, dĩ nhiên nhớ ở trong đầu không tính là khó khăn, nhưng lúc muốn thi triển nó ra, cũng sẽ không dễ dàng như vậy rồi.
“Theo như lời tàn quyển này, Kỳ Môn Ấn chia làm Tứ Trọng, nhưng mà trên tàn quyển, bất quá chỉ ghi lại Ấn Pháp đệ nhất trọng. Nếu như đoán không lầm, lúc trước quang ảnh Thạch Phù chữa trị Ấn Pháp đó, hẳn là Kỳ Môn Ấn đệ nhị trọng. Nhưng lại không biết vì sao không cách chữa trị hoàn thiện xong Đệ Tam Trọng và Đệ Tứ Trọng, chẳng lẻ nói nguyên nhân của nó là do quá mức khó khăn sao?”
Lâm Động ánh mắt lóe sáng lên, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu, thở dài nói:
“Hai trọng thì hai trọng, dù sao lấy thực lực của ta bây giờ chỉ có thể đem Kỳ Môn Ấn đệ nhất trọng tu luyện thành công đã phi thường không tệ rồi”
Trong lòng an ủi một tiếng như vậy, Lâm Động mang theo chút tiếc nuối thoát khỏi tinh thần không gian hắc ám này.
***
Trên giường ở trong phòng, Lâm Động hai mắt nhắm chặc cũng từ từ mở ra, thân hình mạnh mẽ nhảy xuống, sau đó đề khí hóp bụng, hai tay hơi không lưu loát triển khai Ấn Pháp có chút phức tạp kia.
Theo Ấn Pháp chậm chạm hoàn thành từng bước một, Nguyên Lực mầm mống chuyển động trong kinh mạch Lâm Động liền đột nhiên truyền ra chút ba động, bất quá loại ba động này rất là nhỏ, chợt lóe lên, chợt biến mất không thấy gì nữa cả.
Dưới thời điểm loại ba động này biến mất, Lâm Động cũng bất đắc dĩ lắc đầu, tuy nói đã nhớ được Ấn Pháp, nhưng muốn đem Nguyên Lực cùng với Ấn Pháp đồng thời vận chuyển đến trình độ ăn ý, vẫn cần không ít thời gian luyện tập. Dù sao bất luận như thế nào Kỳ Môn Ấn đệ nhất trọng được xem như là Tam phẩm Võ học rồi.
“Kỳ Môn Ấn đệ nhất trọng chính là tương đương với Tam phẩm Võ học, nếu như đem Đệ Nhị Trọng kia tu tập mà nói … vậy coi như có thể so sánh với Tứ phẩm Võ học, và cũng có thể nói là đứng hàng đầu tiên trong Tam phẩm Võ học”
Nghĩ đến đây, Lâm Động sự buồn bực lúc trước ở trong lòng cũng giảm bớt đi nhiều, khẽ thở ra một hơi, đưa tay lấy Thạch Phù ra bên ngoài, song khi ánh mắt đảo qua sắc mặt liền đột nhiên biến đổi rất lớn.
“Đây là có chuyện gì xảy ra … ”
Thạch Phù hiện giờ, toàn thân nó có chút ảm đạm, vốn cái loại cảm giác ôn hòa mát mẻ như ngọc cũng đã tiêu tán đi rất nhiều, thậm chí những ký hiệu kỳ dị dày đặc được khắc trên đó cũng đều phai nhạt đi không ít.
Hiện tại Thạch Phù, nhìn qua giống như một tảng đá bình thường không khác nhau gì mấy. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULL
Cái bộ dáng này thoạt nhìn như là mất đi lực lượng duy trì, làm cho Thạch Phù trở nên giống như một loại tầm thường.
“Năng lượng thiếu hụt?”
Trong lòng hiện lên linh quang, đem bối rối trong lòng chợt tán đi, cho tới bây giờ hắn mới hoảng hốt hiểu ra, tại sao quang ảnh Thạch Phù mới vừa rồi chỉ chữa trị có một nửa, và tự động ngừng lại.
Thạch Phù hoàn thiện võ học này, có lẽ cũng cần năng lượng để duy trì, mà trải qua khoảng thời gian này hoàn thiện Thông Bối Quyền và Bát Hoang Chưởng cùng Kỳ Môn Ấn mới vừa rồi, toàn bộ năng lượng trên Thạch Phù đã bị tiêu hao hầu như không còn một mống nào!
“Hẳn là như vậy … ”
Trong phòng, Lâm Động lau lau mồ hôi trên trán, nếu đã biết rõ vấn đề ở chỗ nào, vậy có thể nghĩ biện pháp đem vấn đề của Thạch Phù giải quyết triệt để đối với hắn mà nói quá mức trọng yếu, bất kể như thế cũng không thể để cho xảy ra vấn đề ngoài ý muốn.