Võng Du Chi Tam Quốc Vương Giả

Chương 39: Thôn trang cấp ba



Trở lại Bạch Vân thôn, vừa vặn đặc cấp quân doanh đã xây xong, binh lính có thể chuyển chức đã sớm đứng ở một bên chuẩn bị.

Dương Thiên vừa đến, lập tức chuyển chức cho đám này. Kỳ thật những chuyện này cũng không nhất định phải là Dương Thiên làm, Vương lão cũng có thể hoàn thành. Chỉ là Dương Thiên thích cái cảm giác tự tay mình tạo ra bát giai binh a. Đây hoàn toàn là một kiện đáng nhớ. Bát giai binh a, hơn 100 vạn rmb một tên a!

Tiếp đó, phá nát quân doanh, Dương Thiên lại lần nữa có thêm 23 tên.

Ăn qua cơm trưa, Dương Thiên lập tức mang theo 23 tên bát giai binh này đi tìm Đại Ngưu. Đến nơi, đã thấy bọn hắn đang triển khai chiến đấu với đám Giặc cỏ doanh. Dương Thiên là kẻ tài cao gan cũng lớn, trực tiếp từ cửa giết vào, cùng đám Đại Ngưu hội hợp một chỗ.

Mặc dù lần chiến đấu này, nhân số của đối phương so với thổ phỉ doanh lúc trưa còn nhiều hơn một ít, nhưng nhân số bên Dương Thiên đồng dạng cũng tăng thêm, đủ để hắn sử dụng chiến thuật song hoàn. Loại chiến thuật này chỉ thích hợp đánh giáp lá cà, nếu như đối phương có đại lượng Cung Tiễn thủ, đoán chừng rất dễ toàn quân bị diệt rồi. Dù sao bát giai binh cũng không phải bất tử chi thân, hơn nữa đám bát giai binh này là thuần một sắc sử dụng trường thương, chú trọng chính là công kích, phòng ngự hơi yếu. Nhưng nếu là mang theo bát giai bộ binh hạng nặng sử dụng thuẫn thép thì có nhiều hơn nữa Cung Tiễn thủ tứ giai cũng chỉ là tốn công vô ích!

Thời gian chiến đấu đại khái khoảng ba bốn giờ, Giặc cỏ doanh số 3 cũng được thanh lý xong.

Dương Thiên tiếp tục phái một bát giai binh dẫn đội, 10 tên cả tứ giai đỉnh phong và đám vừa lên tới ngũ giai dẫn đầu tân binh ở chỗ này luyện cấp.

Xong việc, sắc trời đã tối, Dương Thiên đành phải trở lại thôn.

Đúng lúc này, Ô Ma và Tôn Miễu cũng chạy về, Dương Thiên liền quay qua hỏi tình huống của bọn hắn.

Ô Ma nói: “Ta mang theo hơn ba trăm binh lính xoát nơi trú quân ở bờ đông sông Thiên Hà, nhưng bởi vì đều là quái vật cấp thấp, trên cơ bản mỗi con đều là miểu sát, vì thế một nơi trú quân khổng lồ cũng không đến nửa giờ là thanh lý xong. Phần lớn thời gian là di chuyển trên đường. Hơn nữa bởi vì ở khu ấy có rất nhiều nơi trú quân, lại phân bố không đều nên rất tốn thời gian. Kết quả là còn nhiều nơi trú quân trung cấp hạng lớn và khổng lồ căn bản không có thời gian thanh lý. Đám dã thú ở đó đã bắt đầu tích lũy được lượng lớn. Bởi vậy thuộc hạ cảm thấy nơi trú quân sơ cấp hạng khổng lồ chỉ có thể phái binh thường trú.”

Dương Thiên suy tư một hồi, cảm thấy là có thể thực hiện.

Nơi trú quân khổng lồ có thể phái binh thường trú, dù sao cứ vài giây đồng hồ ở đây lại đổi mới một quái vật, hoàn toàn có thể cung cấp kinh nghiệm cho đám binh sĩ không ngừng hưởng. Mà quái cấp thấp giết cũng rất dễ dàng, cho nên kinh nghiệm ít, vì thế binh sĩ không thể phái quá nhiều, bốn tứ, ngũ giai binh và bốn tân binh một nơi là đủ. Dựa theo kinh nghiệm trước kia thăng cấp, không sai biệt lắm, chỉ ba ngày là những binh sĩ tứ – ngũ giai kia có thể chuyển chức thành đặc cấp võ tướng. Mà mấy cái nơi trú quân trung cấp hạng trung hoặc hạng lớn thì khỏi đi. Một phút đồng hồ mới ra một con quái, thời gian quá dài.

Mình bây giờ diện tích lãnh địa đạt tới 480 km², cũng có thể nói có 48 cái nơi trú quân sơ cấp hạng lớn. Mà ở bên kia bờ sông có 27 nơi trú quân hạng lớn tất cả đều đã bị đánh thành nơi trú quân khổng lồ. Theo tốc độ như vậy, cứ ba ngày là mình có thể dễ dàng đạt được 108 tên đủ điều kiện chuyển chức thành đặc cấp võ tướng.

Mà hiện tại chính mình chỉ có một đặc cấp quân doanh, mỗi ngày chỉ có thể chuyển chức 46 tên. Nếu như đem binh sĩ đóng hẳn tại nơi trú quân trung cấp hạng khổng lồ, vậy năm nơi trú quân, mỗi ngày có thể bồi dưỡng được 50 tên đủ tiêu chuẩn chuyển chức thành đặc cấp võ tướng. Đương nhiên, chính mình lưu lại một nơi trú quân dùng để chiêu hàng tăng nhân khẩu, vậy là còn 40 tên. Mặt khác còn một đống nơi trú quân trung cấp hạng lớn, hạng trung,… đang dần tăng lên, thừa đủ để đám binh lính cày cấp. Không lo không sử dụng hết hiệu suất của đặc cấp quân doanh.

Mặt khác, tuy nói hiện tại Đại Ngưu là Đế cấp võ tướng, có thể kiến tạo ra chung cực quân doanh, nhưng chung cực quân doanh cũng chỉ có vẹn vẹn 48 danh ngạch võ tướng. Trong khi đó chung cực quân doanh muốn xây xong ít nhất cũng phải hai ngày, còn không bằng sử dụng đặc cấp quân doanh mới là có lợi nhất.

Vấn đề này nhất thời cũng là không giải quyết được, trừ phi mình bây giờ có thể có thêm một tên Vương cấp võ tướng. Nhưng Ô Ma và Trần Khôi ít nhất cũng phải chờ thêm mấy tháng mới có thể đạt tới cấp độ đặc cấp nội công. Tốc độ tu luyện của bọn hắn sao có thể so sánh với Đại Ngưu tư chất cấp SSS?

Còn một cách khác là chiêu hàng thành công một tên Vương cấp võ tướng! Việc này cũng không phải là không có khả năng, nhưng Vương cấp võ tướng, bình thường đều là danh tướng lịch sử. Chiêu hàng nào có dễ dàng như vậy?

Vậy thì ưu tiên chuyển chức binh lính tư chất cấp B a! Tư chất cấp A cứ để cho bọn hắn tự do phát huy là tốt rồi, dù sao bọn này thấp nhất cũng có thể đạt tới thất giai binh. Đối với đại đa số người mà nói, đây đã là bảo bối khó có được rồi.

Nhưng tuy vậy, đám binh lính tư chất cấp B lại không cách nào có thể hoàn toàn chuyển chức thành bát giai binh mỗi ngày, xem ra vẫn phải nghĩ biện pháp khác.

Dương Thiên nói ý tưởng cho Ô Ma, để hắn ngày mai tự hành an bài. Lại quay qua Tôn Miễu.

Tôn Miễu báo cáo xong, cũng đề nghị mấy việc như sau: ở phía tây sông Thiên Hà, sau khi biến mấy nơi trú quân trung cấp hạng lớn thành nơi trú quân trung cấp hạng khổng lồ, đồng thời phái binh đóng luôn tại đấy. Dương Thiên đều đồng ý. Trước kia vì binh lực không đủ, không dám hành động thiếu suy nghĩ. Hiện tại đã có hơn hai trăm bát giai binh, lá gan của hắn to hơn nhiều lắm.

Lần nữa trong quân kiếm được 23 vị bát giai binh xong, Dương Thiên trở về văn phòng thôn trưởng, bắt đầu tu luyện nội công.

Đêm đó, nội công của Dương Thiên lần nữa tấn cấp, đạt tới ngũ giai sơ cấp.

Ngày hôm sau, Dương Thiên tiếp tục thanh lý xong hai nơi trú quân cao cấp hạng khổng lồ. Thông qua chiêu hàng, kiếm được thêm một ngàn thôn dân. Đầu tháng hai, OPEN BETA chưa được một tháng, Nhân khẩu Bạch Vân lần đầu đột phá một vạn.

An bài binh lính ở nơi trú quân cuối cùng xong, sắc trời còn sớm, Dương Thiên liền mang theo Đỗ Hướng Nguyên đi Giặc cỏ doanh số 1.

Hiện tại ở đây đã tích lũy gần năm vạn giặc cỏ, Dương Thiên và Đỗ Hướng Nguyên cưỡi Tiểu Bạch bay trên không trung, cố ý lại để cho giặc cỏ phía dưới trông thấy.

Lập tức, đám giặc cỏ cầm vũ khí đề phòng, quơ quơ về phía khoái mã trên không trung!

Đỗ Hướng Nguyên phóng ra lợi dụ kỹ năng…

Lập tức túi tiền của Dương Thiên tụt mất hơn hai mươi vạn tiền đồng!

Cường đại “Lợi dụ”, ăn tiền “Lợi dụ” a!

Bất quá bây giờ, Bạch Vân thôn dựa vào việc bán ra các loại vũ khí, trang bị và thuyền đánh cá, đã bắt đầu bước vào thời kỳ vơ vét của cải. Mỗi ngày lợi nhuận thuần cũng gần 100 vạn tiền đồng, trong đó nơi phát ra lợi nhuận lớn nhất là ngành đang chiếm ưu thế về kỹ thuật: chế tạo trang bị bằng thép ròng. Mặc dù yết giá tới 5000, nhưng người mua còn không ít. Hiện tại Bạch Vân thôn có đặc cấp thị trường, phạm vi giao dịch đã mở rộng đến toàn bộ quận Dương Châu. Mà trong cả quận, số lượng người chơi lên tới mấy ngàn vạn, chút vũ khí ấy của Dương Thiên ném ra thật đúng là gây không nổi bao nhiêu sóng gió a.

Chạng vạng tối, Dương Thiên dẫn đám thôn dân vừa bị lợi dụ về Bạch Vân thôn, khiến cho nhân khẩu Bạch Vân thôn lập tức bạo tăng đến một vạn năm ngàn người!

Mà diện tích lãnh địa của Dương Thiên mở rộng, tương đương với diện tích dòng sông thuộc sở hữu của hắn cũng gia tăng. Sản lượng cá mỗi ngày gia tăng lên gấp ba, đạt đến 4 vạn 5000 đơn vị, trong thời gian ngắn không lo sẽ đạt tới bão hòa. Bất quá bây giờ chỉ có ba ụ tàu cao cấp, lượng thuyền đánh cá cao cấp gia tăng chỉ có thể thỏa mãn cho khoảng 2000 nhân khẩu tăng thêm. Mà thuyền đánh cá trung cấp và sơ cấp đều theo yêu cầu của Dương Thiên, toàn bộ bán ra, tình huống tiêu thụ rất không tệ, đặc biệt là thuyền đánh cá trung cấp, chỉ cần chớm đưa ra là lập tức bị người cướp đi. Hiện giá thuyền đánh cá trung cấp đã lên tới 2000 tiền đồng rồi. Nhưng thuyền đánh cá lại không giống vũ khí, nếu như giá thuyền đánh cá bán ra quá cao, vậy còn không bằng trực tiếp đi mua sắm lương thực là được.

Mà hiện tại, đây cũng không phải vấn đề chính, chỉ lướt qua tí thôi. Cái vấn đề lớn nhất là cao cấp quân doanh của Thiên Hà thôn không đủ dùng.

Dựa theo tiêu chuẩn cao cấp quân doanh, mỗi ngày có thể huấn luyện 240 binh lính, nhưng nếu như đợi đến lúc Giặc cỏ doanh số 1 tích lũy tiếp cận mười vạn người. Như vậy bình quân mỗi ngày Dương Thiên có thể chiêu hàng khoảng 2500 nhân khẩu, mà Đỗ Hướng Nguyên mỗi ba ngày sẽ chiêu hàng gần một vạn. Tức là bình quân mỗi ngày cần chuyển chức cho 500 binh sĩ.

Xem ra vẫn phải đi Thủy Trữ huyện thành lần nữa để mua thêm một bản đặc cấp quân doanh.

Mà ngoại trừ Giặc cỏ doanh số 1, hiện tại trong mấy nơi trú quân trung cấp hạng khổng lồ cũng đã an bài binh lính đóng quân tại đấy, chắc chắn sẽ không xuất hiện bất luận tai họa ngầm nào! Vì vậy đêm hôm đó, Dương Thiên liền thăng cấp lãnh địa, đạt đến thôn trang cấp 3.

Tên thôn: Bạch Vân thôn – thiên hạ đệ nhị thôn: Thôn xóm thiên hạ đều biết, gia tăng lực hấp dẫn đối với lưu dân.

Đẳng cấp: 3 cấp

Hiện hữu cư dân:15.723/1000

Hiện hữu quân đội:1.210; hơn ba trăm người chưa chuyển chức.

Dân tâm:83 trị an:78

Thuộc tính đặc thù: Lãnh địa chiêu mộ NPC tư chất tăng lên một cấp. Tỷ lệ xuất hiện NPC đặc thù đề cao 5%

Tài nguyên: Lương thực 85.921 đơn vị, vật liệu đá 1.714.842 đơn vị, vật liệu gỗ 1.532.754 đơn vị, tiền 5.975.475 đồng, quặng sắt 2.274.879, mỏ than 19.263,+1 điểm thép đoạt 146,+1 đao thép 202, thuẫn thép 207,….

Tài nguyên cần để thăng cấp: Lương thực 5.000 đơn vị, vật liệu đá 5.000 đơn vị, vật liệu gỗ 5.000 đơn vị, tiền 40.000.

Thôn trang diện tích: 4 km²

Lãnh địa diện tích: 800 km²

Lãnh địa phụ thuộc: Thiên Hà thôn

Hiện hữu kiến trúc: 20/22 kiến trúc cần thăng cấp.

Thôn trưởng văn phòng, nhà dân, cấp thấp tiệm tạp hóa, cao cấp thợ may, đặc cấp tiệm thợ rèn, cao cấp nghề mộc phòng, đặc cấp quân doanh, cao cấp y quán, cao cấp thị trường, cao cấp tư thục, trung cấp võ quán, cao cấp ụ tàu, hàng rào, tháp canh, chăn nuôi trường, sơ cấp bến tàu, sơ cấp tửu quán, trung cấp mỏ đá, trung cấp đốn củi trường, trung cấp nơi xay bột, thú lan.

Có thể xây kiến trúc:

Nhà máy gốm sơ cấp: Chế tác và bán ra đồ gốm, có thể gia tăng mức độ giàu có của thôn dân, đề cao thu thuế trong lãnh địa. Đề cao dân tâm và trị an biên độ nhỏ. Điều kiện: Sơ cấp đào công (chả biết dịch thế nào cho xuôi, giữ nguyên vậy, mọi người cứ hiểu là công nhân sản xuất gốm nhé. Còn nếu có ai có góp ý xin post vào box thảo luận, ta sẽ edit sau), vật liệu đá 500, vật liệu gỗ 400, tiền 2.000.

Nhà máy ngói: Sản xuất gạch ngói, có thể cung cấp cho thôn dân để xây dựng nông trại. Biên độ nhỏ tăng lên dân tâm. Cần điều kiện: Thợ hồ, vật liệu đá 500, vật liệu gỗ 500, tiền 2.000.

Tang viên: Nuôi dưỡng tằm, sản xuất tơ tằm, có thể cung cấp nguyên liệu cho nhà máy sản xuất tơ lụa. Biên độ nhỏ đề cao dân tâm. Cần điều kiện: người nuôi tằm sơ cấp, vật liệu đá 400, vật liệu gỗ 400, tiền 1.000.

Nhà máy dệt vải sơ cấp: ……

Mộ viên: An táng thôn dân xứ sở, biên độ nhỏ đề cao dân tâm và trị an. Cần Điều kiện: Vật liệu đá 600, vật liệu gỗ 500, tiền 3000.

Ngoại trừ nhân khẩu, phương diện khác biến hóa cũng không quá lớn.

Lần này số công trình mới có thể xây cũng chỉ có năm cái, mà công trình có thể thăng cấp chỉ có hai cái.

Nhưng không phải công trình nào cũng có công năng đề cao dân tâm và độ trị an. Từ đây có thể nhìn ra: dân tâm và độ trị an có tác dụng rất lớn. Chỉ có điều giai đoạn đầu số lượng người còn ít, chưa thể hiện rõ ràng mà thôi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.