Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)

Chương 12



Thời điểm đi theo Nhã Hà, một phụ bản nhiều lắm chỉ mất 15 phút. Còn thời điểm đi theo Dĩ Phụ Chi Danh, một phụ bản bình thường ước chừng chỉ cần 20 phút, bọn họ lại mất đến1 giờ. Mà không, không phải bọn họ, chỉ có hắn.

Ninh Hòa trong lòng duy nhất một ý nghĩ chính là: Mệt mỏi quá!!!

Thật vất vả sát xong quái, cuối cùng một con BOSS xuất hiện, hắn liền lập tức hướng tới bên kia vọt qua đi. Thạch Chế Cổ Mộ, trước kia hắn như thế nào không cảm thấy địa phương này đáng sợ như vậy.

Trước đây hắn là kỵ sĩ, huyết cao da dầy, chuyên chức làm T (tanker – người chịu trách nhiệm dẫn quái)…chỉ cần chờ mục sư tiếp máu hồi sức cho tốt là được, mà hắn cũng sẽ không nhượng pháp sư tiến lên mạo hiểm. Nhưng sau khi trải qua một giờ địa ngục, Ninh Hòa đột nhiên nhận thức, nguyên lai pháp sư cũng có thể làm T, hắn không bằng đi luyện lại một cái pháp sư cận chiến đi.

Đương nhiên, đây cũng chỉ là ý tưởng trong suy nghĩ mà thôi. Cận chiến pháp sư cần thao tác cao siêu cộng với kỹ xảo, hắn tự nhận thức bản thân, nếu thực sự có thể thì ở khu cũ cũng đã không chật vật để rồi chết như vậy.

Ninh Hòa cảm thấy, sau một giờ kia hắn không có quải điệu (chết) thật sự là một kì tích.

Bất quá về sau hắn mới giật mình phát hiện, một giờ vừa rồi hắn cư nhiên thăng hai cấp, độ thuần thục kỹ năng cũng lên được hơn phân nửa. Phải biết rằng, ở trò chơi này kinh nghiệm đánh quáitheo tổ đội cũng không phải là chia đều, mà là phát dựa theo mức độ tham gia của ngoạn gia. Thời điểm Ninh Hòa đi theo Nhã Hà, toàn bộ hành trình có Nhã Hà đánh, hắn có thể được phân một chút kinh nghiệm, bất quá bởi vì tốc độ phó bản rất mau, hắn một chút cũng không để ý đến loại sự tình này. Nhưng Dĩ Phụ Chi Danh là nhượng hắn, chẳng những có thể tăng độ thuần thục kỹ năng mà còn nhanh thăng cấp hơn.

Hay ngay từ đầu người này đã có chủ ý?

Ninh Hòa buông lỏng thao tác, yên lặng nhìn người trên màn hình. Sau đó, ở thời điểm hắn xoay người lại, đột nhiên có cảm giác mắt bị mù.

“Ta nói này sư phụ, ngươi có thể không mang cái mặt nạ kì quái kia có được không?”

“Như thế nào.”

Hắn cư nhiên còn hỏi như thế nào! Chẳng lẽ hắn không biết khuôn mặt này luôn rất dọa người. Chẳng lẽ hắn một chút cảm giác cũng không có sao.

Ninh Hòa lắc đầu, cuối cùng chỉ có thể thành thật trả lời: “Vào buổi tối mà nhìn khuôn mặt này của ngươi rất dễ gặp ác mộng.”

“Không quan hệ, ngươi có thể không hiển thị hình ảnh của ta.”

Kỳ thật cho dù không hiển thị, khuôn mặt của Dĩ Phụ Chi Danh hắn đã muốn hoàn toàn ghi tạc trong lòng, khó có thể tiêu biến.

Ninh Hòa không muốn xuống phụ bản lần nữa, Dĩ Phụ Chi Danh cũng không cưỡng cầu, chính là tìm một địa phuơng, đối Ninh Hòa nói: “Nghỉ ngơi một chút.”

SÁT…ngươi vừa rồi chỉ đứng chỉ huy mà cũng cần nghỉ ngơi sao? Ninh Hòa vô lực phun tào (ở đây ý là tức giận), nhưng tay hắn vừa rồi thật sự không cẩn thận liền theo đến, cho nên, hắn cũng đem nhân vật qua. Bất quá nhìn màn hình, chính mình hình tượng là một nữ nhân vật xinh đẹp, hắn vẫn là có một chút không quen. Nghĩ đến việc Bán Thanh Minh bị hắn dọa chạy, Ninh Hòa vẫn có một chút bi thương. Hắn vẫn là bỏ xuống tai nghe, quyết định sau này tốt nhất là không nên nói chuyện.

Dĩ Phụ Chi Danh bên kia im lặng trong chốc lát, mới từ từ mở miệng, nói: “Tịch Thập?”

“Ân?” Ninh Hòa sửng sốt một chút mới phản ứng lại.

“Kêu tên này?”

“Đúng.” Này không phải nói rõ sao.

Dĩ Phụ Chi Danh lại im lặng trong chốc lát, mới chậm rãi nói: “Tên này bình thường hơn, ID ngươi ta xem nửa ngày cũng không nhận ra được là cái gì.”

Vỗ tay hoan nghênh, ta cũng không nhận thức được nó.

Sau đó, Dĩ Phụ Chi Danh lại không nhúc nhích. Ninh Hòa cảm thấy mình nhận một sư phụ cũng không dễ dàng, không biết đối phương có phải hay không đang ở nước ngoài, hay là do có chuyện gì, mà cả buổi mới có một vài động tác. Ninh Hòa cân nhắc một chút, đối Dĩ Phụ Chi Danh nói: “Kia, sư phụ ngươi hẳn không có rảnh rỗi, thôi thì để ta tự mình đi thăng cấp.”

Bất quá lúc này đây trả lời Ninh Hòa, là một lời mời bang hội.

Tiểu hào tiến bang hội kỳ thật đối bang hội cùng chính mình đều là nhất cử lưỡng tiện, thứ nhất tiểu hào có thể ở trong bang hội đạt được điểm cống hiến, liền có thể đi mua trang bị đạo cụ, đồng thời tiểu hào khi làm nhiệm vụ còn có thể đạt được một ít gia tăng thời gian từ quỹ bang hội.

Kỳ thật ngay từ đầu Ninh Hòa cũng không muốn gia nhập bang hội, hắn tự hỏi nếu đã hơn một lần trở về trò chơi, còn có thể ngoạn bao lâu, vẫn là nói, đơn thuần ngoạn một lần, không gia nhập bang hội cũng tốt. Bởi dù sao, vô luận cái dạng gì, bang hội chung quy vẫn định sẵn là sẽ giải tán. Không tham gia, có khi cũng tốt, thuận cho mình tránh lại thêm một lần đau lòng.

Nhưng khi nghĩ đến như vậy, Ninh Hòa cảm thấy chính mình không khỏi có điểm đa sầu đa cảm, này cũng không giống hắn. Như là để phủ nhận chuyện này là bình thường, Ninh Hòa do dự một chút, vẫn là lựa chọn đồng ý gia nhập: Không Đảo bang hội.

Bang hội cũng không lớn, tổng nhân sổ cũng bất quá mấy chục mà thôi. Nhưng tổng nhân số hiển nhiên là không đủ để phản ánh trình độ của một bang hội. Ninh Hòa nhìn thoáng qua kênh bang, chỉ có tám người onl, đương nhiên là bao gồm hắn cùng Dĩ Phụ Chi Danh. Cũng không ngờ tới, phó bang chủ lại là nữ thích khách đã logout Nhã Hà.

Bọn họ quả nhiên có quen biết.

Có người mới tiến vào, bang hội thường lệ là hoan nghênh một chút. Chính là lúc này, ở kênh bang nhân số thật sự quá ít, hơn nữa có đến 6 người đang hiển thị ngoại tuyến, còn hiển thị cũng chỉ có 3 người. Không cần Dĩ Phụ Chi Danh mở miệng, 3 người này bắt đầu đánh ra hàng loạt các biểu tình, ngay cả Ninh Hòa cũng rất kinh ngạc, thật vất vả lắm những người đó sau mới chịu yên tĩnh. Sau đó Dĩ Phụ Chi Danh mới mở miệng nói: “Những người khác cũng đã từng bị thế.”

Quả nhiên, hắn không phải người đầu tiên.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.