Võng Du Chi Gia Hữu Quai Sủng

Chương 6



Tử La Lan từ trong trò chơi đi ra, cả gian phòng trống rỗng, chỉ có máy chủ Computer ở nơi nào chợt lóe chợt lóe làm vận toán.

Trong phòng an tĩnh cực kỳ, chỉ có Computer thỉnh thoảng phát ra tiếng “tí tách”. Tử La Lan suy nghĩ một chút, đi đến trước màn hình thật lớn, nhìn những trị số đang tiến hành vận toán nhanh chóng.

Cả Dã Vọng online bất quá chính là từ những con số này tạo thành, nhưng là, Tử La Lan nhắm mắt lại, hồi tưởng nơi đó gió nhẹ cùng hương cây cỏ, lại chân thật như vậy.

Máy tính cho thế giới này một vùng trời khác, Tử La Lan kiều kiều khóe miệng, nghe qua có chút châm chọc.

Cậu nhớ tới bộ dáng An Nặc, người nam nhân kia quyết không thể coi là ở trong phạm vi cậu nguyện ý chào đón, nhưng … Computer tùy cơ luôn là nói không ra lời là cái lý do gì.

Mặc dù tính cách An Nặc không tốt lắm,nhưng so với Kỵ Sĩ Chi Huyết kia được hơn nhiều. Cho nên Tử La Lan vẫn là thích cùng An Nặc một chỗ.

Tổng cảm thấy… Tử La Lan gãi gãi tóc của mình, tổng cảm thấy mình ở trong trò chơi có chút, không quá giống nhau.

Tự mình nghĩ nghĩ cũng cảm thấy rất ngốc, chẳng qua nếu là Thiên Sứ thỏ dùng dáng vẻ lãnh mạc này của mình thoạt nhìn có lẽ hội rất ngốc đi.

Nghĩ đến đây, cậu bỗng nhiên cười ra tiếng, tay của cậu ở trên bàn phím nhanh chóng bấm một loạt mệnh lệnh.

Cậu vừa lòng nhìn trên màn hình số liệu phát sinh thay đổi nhỏ bé.

Tử La Lan làm cái thay đổi nho nhỏ, chỉ cần An Nặc vừa lên login, Computer sẽ phát ra nhắc nhở, làm sủng vật An Nặc như vậy, không sai biệt lắm phải đúng giờ login.

Cảm giác thời gian của mình giống như là đang vì An Nặc an bài…Tử La Lan bất mãn bĩu môi bất quá không quan hệ, cậu có rất nhiều thời gian.

“…La Lan muốn ăn khuya không?” thanh âm Tạp Lạc Tư truyền đến.

“Mang vào.” Tử La Lan quay đầu nói, thuận tay mở ra cửa thủy tinh trong suốt.

Tạp Lạc Tư cầm hộp điểm tâm tiến vào: “Còn không ngủ?”

“Một hồi ngủ.” Tử La Lan đi tới, cười cười: “Đúng lúc đói bụng.”

Tạp Lạc Tư đưa tay mở đèn lên, gian phòng lập tức sáng lên. Hắn đem hộp điểm tâm phóng tới bên cạnh trên bàn ăn, rót tốt hai ly trà sữa, cũng đem bánh ngọt và bánh xốp trong hộp điểm tâm lấy ra.

Tử La Lan ngồi ở một bên mong chờ nhìn: “Ta thích quả phỉ(quả thuộc họ hạt dẻ).

“Đúng là quả phỉ.” Tạp Lạc Tư nói, sau đó đem trà sữa đưa cho Tử La Lan.

Tử La Lan phát ra thanh âm tán thưởng: “Ta thích uống trà sữa.”

“Ngươi thích ăn đồ ngọt như vậy, thật không biết ngươi làm sao lại không béo.” Tạp Lạc Tư thở dài một hơi nói.

Tử La Lan cắt xuống một khối bánh nhỏ cho quả phỉ vào trong miệng, mơ hồ nói, “Không phải hiện nay lưu hành ‘gầy là đẹp” sao?”

“Đó là đối với nữ nhân.” Tạp Lạc Tư phản bác nói, “Ngươi là con trai, không nên lúc nào cũng kén ăn, ăn nhiều một chút rau dưa đi.” Nói xong, đem một đĩa salad mới vừa trộn hảo phóng tới trước mặt Tử La Lan.

Tử La Lan chán ghét nhìn salad một cái, đem cái đĩa đẩy đẩy ra, “có quan hệ gì, thân thể ta lại không yếu.”

“Kén ăn là không tốt.” Tạp Lạc Tư kiên trì đem salad lại đẩy tới trước mặt Tử La Lan.

Tử La Lan nhìn một chút, bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi: “Đúng rồi, Tạp Lạc Tư, ngươi biết trong Dã Vọng online, GM phụ trách tân thủ học viện không?”

“Không hẳn.” Tạp Lạc Tư có chút kinh ngạc tại sao Tử La Lan sẽ hỏi những thứ này, nhưng vẫn là trả lời cậu, “Là tổ khai phá Tạp Thác Nhĩ của chúng ta a, ngươi cũng không phải không biết.”

“Oa nga.” Tử La Lan cắn nĩa bạc nói: “Thật sự là Tạp Thác Nhĩ a.”

“Ân, rất nhiều người thích tại giai đoạn tân thủ làm bậy, cho nên người của tổ khai phá phải trông chừng,” Tạp Lạc Tư đương nhiên nói.

Tử La Lan khiêu khiêu mi, không nói gì.

Bỗng nhiên trong phòng phát ra thanh âm tí tách rất nhỏ, Tử La Lan đứng lên vỗ vỗ tay: “Tốt lắm, ta ăn xong rồi, ngươi đi đi.”

“Cái gì… ? Ngươi mới ăn một khối bánh nhỏ…” Tạp Lạc Tư nghi ngờ nhìn Tử La Lan.

“Ta một hồi ăn, ngươi về nhà trước đi.” Tử La Lan lại nói tiếp đem Tạp Lạc Tư đẩy ra khỏi phòng máy chủ.

Khi thời điểm phòng máy chủ quy về yên tĩnh, Tử La Lan lần nữa tiến vào trò chơi.

Thời điểm mở mắt, cậu thấy An Nặc ngồi trên ghế bên cửa sổ hút thuốc lá, cầm trong tay một quyển sách thật dày, thoạt nhìn có cảm giác như ở nhà.

Tóc màu vàng của hắn tán lạc tại trên trán, mang theo mắt kính viền bạc, ánh mắt màu lam ở phía sau thấu kính lộ ra vẻ ôn hòa mà an tĩnh. Hắn nhìn qua tựa như rất nhiều nam nhân thành phần tri thức bình thường trong thành phố, nhưng là tính cách kém nhiều lắm, huống chi, không có nam nhân thành phần tri thức gì có thể tiêu phí lên Dã Vọng online, đây chính là cái trò chơi tốn tiền.

Dã Vọng online ngay từ ngày đầu tiên đầu nhập vào đại lượng tài chính cùng kỹ thuật, bản thân chính là nhằm vào đám người vừa có thời gian lại có tiền.

Ban đầu Thương Chi Lan môn ở thời điểm chế tác, cũng không có nghĩ đến lại tốn tiền như vậy, cho nên hiện tại bên ngoài bình luận: “vô luận nơi đó là gió hay là cây cỏ, cũng là dùng tiền chồng chất lên.”

Thương Chi Lan môn đầu nhập vào đại lượng tiền tài cùng kỹ thuật, là trò chơi hiện tại sở hữu toàn bộ tin tức trong trò chơi đầu tư cao nhất, tương phản, vừa vận hành năm thứ nhất, người chơi Dã Vọng online rất ít, mỗi một ngày vận hành chính là đại lượng tiền tài đầu nhập cùng rất nhiều phí dụng duy trì.

Nhưng là ở một năm về sau, tình huống như vậy hoàn toàn thay đổi, ở năm thứ ba, Thương Chi Lan môn hoàn toàn thu về sở hữu phí tổn.

Năm thứ tư, năm thứ năm bắt đầu lợi nhuận điên cuồng, năm thứ sáu, năm thứ bảy lại bắt đầu vững vàng bay lên. Mà ở năm nay, năm thứ mười, theo tư liệu phiến đại lục lý tưởng đẩy ra, mỗi tháng con số lợi nhuận lại liên tiếp kéo lên.

Bất quá… Tử La Lan có chút do dự nghĩ, An Nặc thoạt nhìn cũng không giống như là thiếu gia nhà có tiền, cũng không giống người thành công, hắn có nhiều thời gian, nhiều tiền như vậy sao?

“Này, thỏ, ngươi cũng cần nghỉ ngơi sao?” An Nặc thấy Tử La Lan đi tới, vì thế liền hỏi nó, “Ta vừa rồi gọi ngươi, ngươi cũng không tỉnh.”

Đương nhiên tất cả sủng vật cũng sẽ không ngủ, chỉ cần người chơi ở, bọn họ cũng sẽ lộ ra vẻ sinh long hoạt hổ.

Nhưng là Tử La Lan cũng không phải sủng vật của hệ thống, làm sao có thể cùng An Nặc nhất trí thời gian login đây.

Cho nên nó đứng ở chỗ đó nói không ra lời, ánh mắt màu tím chẳng qua là ngơ ngác nhìn An Nặc.

An Nặc thở dài một hơi, tiếp tục xem sách: “Nguyên lai bởi vì ngươi phản ứng trì độn a…”

“Cái gì…?” Tử La Lan di chuyển đến chỗ An Nặc.

“Bởi vì ngươi phản ứng quá trì độn, cho nên ta login sau một lúc ngươi cũng không trả lời ta.” An Nặc làm ra kết luận.

“Không phải như thế…” Tử La Lan bất mãn nói, sau đó vỗ vỗ cánh nhỏ, bay đến trên sách An Nặc, “Ngươi có biết, hệ thống là muốn giảm bớt thời gian…” Nó thuận miệng nói lung tung.

“Cùng ta nói ý tứ giống nhau.” An Nặc nói xong, sau đó đem trang sách lật qua.

Trang sách khổng lồ lật qua đem Tử La Lan đặt ở phía dưới, nó có chút chật vật đi ra, hung hăng trừng mắt nhìn An Nặc một cái, người sau không hề phát giác gì tiếp tục đọc sách.

Tử La Lan không thể làm gì khác hơn là bay đến bên cạnh trên bàn nhỏ, ngồi ở chỗ đó sửa sang lại ba lô nhỏ của mình.

Lần trước cùng bọn Kỵ Sĩ Chi Huyết ở sân huấn huyện cấp, đồ được phân phối đều ở trong ba lô.

Hiện tại mở ra mới phát hiện có rất nhiều đồ.

Lông vịt x999, thiệt nhiều lông vịt nha, đã đầy rồi. Phượng hoàng kỹ năng quần miểu thật không sai, hơn nữa phượng hoàng may mắn trị số cao như vậy, rụng đồ đương nhiên nhiều.

“Có thể làm gối sao?” An Nặc ở bên cạnh sáp tới nói.

“Làm gối gì a, cái này là đồ dùng nhiệm vụ…” Tử La Lan tức giận nói.

“Ta có kỹ năng may.” An Nặc nói, “Cho nên có thể sử dụng để làm gối sao?”

“Đã nói là đồ dùng nhiệm vụ.” Tử La Lan nói

“Cho nên lấy một chút ra để làm gối đi.” An Nặc không phát giác gì nói, “Còn dư lại bao nhiêu lông vịt?”

“Nhiệm vụ muốn dùng 900 cái, còn lại 99 cái căn bản không đủ a.” Tử La Lan nói, “Cho dù mình muốn làm gối ít nhất cũng cần 500 cái đi.”

“Cần nhiều như vậy sao?” An Nặc khiêu khiêu mi.

“Gối thôi, ngươi cảm thấy thế nào.” Tử La Lan nói.

“…Kia đi đánh con vịt đi.” An Nặc bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên, tháo xuống kính mắt, thuận tiện cầm cái tai thật dài của Tử La Lan.

“… Cái gì?” Tử La Lan còn không kịp phản ứng, đã bị cầm đến trên vai An Nặc.

Sau khi bọn đem lông vịt giao nhiệm vụ xong, Tử La Lan nhận được nhất kiện trang bị sủng vật tân thủ, thêm y phục phòng ngự.

Sau đó bọn họ đến sân huấn luyện.

Tử La Lan lo lắng nhìn An Nặc, trong sân huấn luyện cũng không có người nào, không biết lần này An Nặc có thể hay không sẽ đem nó ném tới trong sân huấn luyện cùng vịt nhà đánh nhau.

Tuy rằng nó hiện tại cấp 10, nhưng là đối phó với lũ vịt nhà mắt lộ vẻ hung quang vẫn là có chút khó khăn a.

An Nặc đi về phía sân huấn luyện, Tử La Lan tâm liền treo ở phía trên.

Hiện tại Tử La Lan không có lấy cớ kêu đau đầu ,đau chân lên miệng, An Nặc đã muốn nhảy vào trong sân huấn luyện.

Bởi vì Thiên Sứ thỏ có năng lực thân hòa quái vật, cho lên liên quan An Nặc cũng được hưởng đãi ngộ này.

Hắn đứng ở giữa lũ vịt nhà, chúng nó ngay cả con mắt cũng chưa nhìn bọn họ.

“… Chúng ta đến hạ trường tuyết đi.” An Nặc bỗng nhiên nói.

“Cái gì?” Tử La Lan còn không kịp phản ứng, trước mắt liền phiêu qua một mảnh bông tuyết.

Nó nghi hoặc ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời, bầu trời vẫn sáng sủa, ánh mặt trời rực rỡ, bầu trời không có một chút dấu hiệu bị thay đổi.

Lại một mảnh bông tuyết rơi xuống, dừng ở trên chóp mũi nó, sau đó lại chậm rãi bay xuống phía dưới.

Từng mảnh từng mảnh tiếp theo rơi xuống, tao nhã giống như cánh hoa trong gió, ở ngoài ánh sáng hiện ra dưới dương quang lộ ra tinh khiết cùng tĩnh mịch.

Tử La Lan ngơ ngác nhìn bông tuyết, lại một mảnh ở trước mặt cậu vô y rơi xuống, bỗng nhiên hệ thống nhảy ra một cái nhắc nhở:

Ba lô của ngài đã đầy.

Tử La Lan lúc này mới cúi đầu, phát hiện trong một phạm vi rất lớn, sạch sẽ, cái gì cũng không có.

“…Đây là, sao lại thế này…?” Tử La Lan cực kỳ kinh ngạc.

Ngay tại vừa rồi, trước khi nó ngẩng đầu, những lũ vịt nhà kia còn rất nhàn nhã ở bên cạnh bọn họ đi tới đi lui a.

Nhưng là bây giờ, cả sân huấn luyện yên tĩnh giống như phần mộ, chỉ có gió ngẫu nhiên phát ra thanh âm rất nhỏ.

Chỉ có thời gian vài giây đồng hồ, từng con vịt nhà lại xuất hiện, Tử La Lan biết, đây là hệ thống lại một lần nữa đem quái xoát đi ra.

Tử La Lan phụ trách là hệ thống cơ bản của trò chơi, cái loại thời gian trò chơi không phải phạm vi cậu chịu trách nhiệm. Nhưng là cậu biết quái vật tử vong sau ba giây mới có thể biến mất, chờ hai giây mới có thể xoát quái.

Vừa rồi bông tuyết từ bắt đầu đến chấm dứt đại khái chỉ có 10 giây mà thôi, phạm vi đại khái bao gồm toàn bộ sân huấn luyện, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

“Lông vịt đủ chưa?” An Nặc nhẹ nhàng hỏi, hơn nữa nhẹ nhàng nhảy ra sân huấn luyện vịt nhà.

“Trời ạ, ngươi cấp mấy?” Tử La Lan móng vuốt ngắn ngủn bắt lấy cổ áo An Nặc.

“Cấp 15.” An Nặc đương nhiên nói, “Cho nên ta không có kinh nghiệm.” Tử La Lan nguyên bản động tác rất có khí thế, nhưng là bởi vì lớn lên thật đáng yêu, bắt lấy cổ áo An Nặc, thoạt nhìn càng giống làm nũng.

Tử La Lan nhìn bảng thuộc tính của mình, nó đã cấp 14, liền vừa rồi một hồi như vậy, nó tăng thêm bốn cấp.

“Thế giới này điên cuồng… mới vừa rồi là kỹ năng gì?” Tử La Lan lớn tiếng hỏi.

“Rất kỳ quái sao?” An Nặc khiêu khiêu mi.

“Đương nhiên… quả thực tựa như, tựa như hệ thống BUG…” Tử La Lan liếc mắt nhìn hắn, “Tân thủ cũng không nên có kỹ năng như vậy.”

An Nặc không để ý tới ánh mắt hoài nghi của Tử La Lan, sau đó đi phòng may của học viện, làm cho Tử La Lan một cái gối nho nhỏ.

Ngoài ra còn rất nhiều lông vịt.

Mặt khác lông vịt còn có thể tìm NPC đổi đồ ăn cho sủng vật, bởi vì ngay tại bên cạnh phòng may, bọn họ thuận tiện đổi tất cả lông vịt.

Vì thế đồ ăn sủng vật lại chồng lên, phóng đầy sáu cái ô vuông.

Một cái đồ ăn có thể dùng cả một ngày, Tử La Lan nhìn đồ ăn này, đủ cậu dùng một năm.

Tử La Lan chính là chờ An Nặc không nói lời nào, người sau cũng là một bộ không có biểu tình gì, thẳng đến trở lại bên trong gian phòng. An Nặc đem Tử La Lan trên vai cầm xuống, nhìn nó một hồi, “Cái mặt nhăn nhó như vậy không mệt sao?”

Tử La Lan vẻ mặt lập tức thả lỏng, nguyên lai ở trong trò chơi cái mặt nhăn nhó cũng rất mệt.

“tự mình đi tìm cái giỏ.” An Nặc ngồi trở lại trên ghế vừa rồi, nhẹ nhàng hạ mệnh lệnh, chính hắn cầm lấy quyển sách xem.

Tử La Lan lúc này mới nhớ tới có nhiệm vụ giống như cấp sủng vật làm hang ổ.

“Chờ một chút, vừa rồi ngươi dùng là kỹ năng gì….”Tử La Lan tuyệt không nghĩ đến làm hang ổ trước.

“… Đi làm hang ổ trước.” An Nặc nhìn Tử La Lan một cái.

“…” Tử La Lan bẹt miệng, quay đầu tìm đồ tương tự như giỏ, cuối cùng làm cho cậu phát hiện ở trong góc ghế sa lon một hàng giỏ tre trúc.Nó cầm một khối thảm lông xù mềm mại bỏ vào, sau đó đem cái gối vừa rồi bỏ vào, bò vào nằm xuống, phù hợp.

Lúc này thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên.

“Ái hộ sủng vật nhiệm vụ hoàn thành, phần thưởng 300 điểm độ thân mật, kinh nghiệm sủng vật 2 cấp, hắc thiết tí hoàn (công kích +30, bạo kích +25%, HP thượng hạn +100).

Đây là nhiệm vụ phần thưởng bình thường, tại bên trong trang bị tân thủ, hắc thiết tí hoàn coi như không tệ.

Tử La Lan nhìn An Nặc đem hắc thiết tí hoàn lắp ráp đến trên người. Màu xanh đậm chế phục, hợp với hắc thiết tí hoàn, thoạt nhìn không tệ.

…Vấn đề không ở chỗ này! Tử La Lan phẫn nộ nghĩ, nó chạy đến trước mặt An Nặc, lập tức nhảy đến trên đùi An Nặc: “Nghe, ngươi phải hiểu được, hệ thống BUG là rất sai lầm nghiêm trọng, nếu như ngươi tiếp tục dùng , bọn họ có thể kiện ngươi.”

“Ta không dùng hệ thống BUG” ,An Nặc đem sách xê dịch, “Cái kia là kỹ năng.”

“Cái kỹ năng gì?” Tử La Lan cũng không biết kỹ năng gì lại có lực sát thương cùng phạm vi lớn như vậy, trận tuyết kia quả thực… thật đẹp cũng thật đáng sợ.

“Tuyết.” An Nặc nhún vai một cái, sau đó đem bảng kỹ năng của mình mở ra cho Tử La Lan xem.

Tử La Lan nhìn đến trừ bỏ ngoài tân thủ sở hữu kỹ năng, ở phụ gia kỹ năng còn có một cái kỹ năng, chính là kỹ năng tên—— Tuyết.

Căn cứ liên quan đến bối cảnh Tây Phương kỳ huyễn, kỹ năng trong trò chơi danh xưng đều có vẻ thập phần tao nhã, có rất ít danh xưng một chữ.

Vì tên kỹ năng, có chút phí đầu óc, cho nên Tạp Lạc Tư giao cho thành viên còn lại của tổ khai phá đi làm.

Ở bảng nhân vật kỹ năng, chia làm hai trang.

Trang thứ nhất là kỹ năng căn bản cùng kỹ năng nghề nghiệp, bởi vì An Nặc bây giờ còn chưa có chuyển chức, cho nên kỹ năng nghề nghiệp bên trong còn trống không.

Trang thứ hai của bảng kỹ năng là kỹ năng phụ gia, bao gồm khai thác quặng, xử lý, cấp cắt quần áo. Những kỹ năng này vẫn là màu xám trắng, An Nặc còn chưa có học xong, tương lai những kỹ năng phụ trợ này sẽ theo lựa chọn chức nghiệp cùng nội dung mà lựa chọn tính năng mở ra.

Ở phía dưới phụ trợ kỹ năng còn có một thanh kỹ năng khác, nơi đó cũng trống không, theo An Nặc biết, cho dù là cả Dã Vọng online ‘kiêu ngạo’ lợi hại nhất cũng chỉ có ba kỹ năng.

An Nặc vẫn là tân thủ, liền có một kỹ năng “tuyết”.

Bên cạnh ‘tuyết’ có một hàng thuyết minh: tuyết bao trùm tội ác cùng huyết tinh, ở đại địa rộng lớn thong thả bay xuống, mang theo từ bi cùng tân sinh.

Sau đó phía dưới thuyết minh, theo lý thuyết hẳn là cấp bậc kỹ năng, nhưng là Tử La Lan chỉ thấy trên đó viết, theo người chơi cấp bậc gia tăng thương tổn cùng phạm vi.

Cấp 15 còn có thương tổn cùng phạm vi như vậy, trời biết về sau cấp cao sẽ có bao nhiêu thương tổn.

Làm sao trò chơi lại xuất hiện kỹ năng như vậy, quả thực bất khả tư nghị, phá hư thăng bằng của trò chơi, Dã Vọng làm sao sẽ xuất hiện sai lầm như vậy.

Nhìn Tử La Lan béo đô đô, trên mặt đáng yêu trong chốc lát nghiêm túc, vẻ mặt trong chốc lát kinh ngạc, An Nặc hảo tâm nói cho nó: “Ta làm một ẩn tàng nhiệm vụ, Tạp Thác Nhĩ nói đó là hệ thống cấp nhiệm vụ thưởng cho.”

“Cái ẩn tàng nhiệm vụ gì?” Tử La Lan lập tức quay đầu hỏi.

“hình như là đồ thư quán tìm được một quyển sách…”

“Cái gì, như vậy liền thưởng cho kỹ năng, trò chơi này điên rồi sao?” Tử La Lan không khỏi đề cao thanh âm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.