Võng Du Chi Gia Hữu Quai Sủng

Chương 24



Đêm nay Tử La Lan ngủ thật ngon giấc, tuy rằng nói dối Tạp Lạc Tư, thế nhưng đây chỉ là chuyện nhỏ, không có nghĩa gì.

Tối hôm qua bảo trì, hắn ngủ rất thoải mái. Hắn duỗi thắt lưng một cái, đồng hồ báo thức điểm 11 giờ, đã nhanh đến thời gian ăn trưa,hắn tuyệt không chút nào nhớ đến. ( Các bạn không chơi game chắc không hiểu từ bảo trì này là gì đâu nhỉ? Thời gian bảo trì sẽ không log vô game được , bất kì game ol nào cũng sẽ định kì một thời gian là bảo trì hệ thống , kiểm tra , sửa chửa , thêm thắt …)

Hắn nằm ở trên giường, nhớ đến Tạp Thác Nhĩ, hắn tuyệt không giống như GM a, hắn có thân phận gì? Hắn muốn An Nặc làm gì chứ, hắn nhất định ở nơi nào đó của thí luyện chi cầu phát hiện An Nặc là tới tìm em gái.

Hơn hết, theo sự tình trong xe hôm qua, cái hệ thống làm việc kia dĩ nhiên là chuyên dùng của chính phủ, chẳng lẽ Tạp Thác Nhĩ ngươi thật sự không chỉ là 1 GM ?

Thế nhưng nếu đúng là GM không sai, kia lại là cái gì chứ? Còn nếu là người trong chính phủ, thì sao lại đến một công ty internet ?

Tuy rằng Thương Chi Lan Môn là công ty đa quốc gia của một nhà phú khả địch quốc, bất quá cũng chỉ là một công ty mà thôi, giả như chính phủ cần phải biết …. chỉ cần phái người đến xem a.

Mà Tạp Thác Nhĩ đã công tác trong công ty 4 năm rồi, thân phận của hắn bình thường đến mức không một ai nghi ngờ.

“Đây rốt cuộc là cái thế giới nào a…” Tử La Lan lẩm bẩm nói.

Bởi vì kho số liệu dã vọng online thật lớn, cho nên vẫn phải bảo trì đến 2 giờ, Tử La Lan nhận thấy Tạp Lạc Tư không đem cơm cho hắn, nên dự định xuống căn tin ăn.

Còn có nửa giờ nữa là đến thời điểm ăn trưa của nhân viên, Tử La Lan đã sớm đến căn tin — nếu gọi nhà ăn cao cấp là căn tin thì thật là ủy khuất nó, song Tử La Lan sẽ không phí thời gian cho loại chuyện này.

Hắn chọn đồ ăn ưa thích rồi ngồi xuống vị trí bên cạnh cửa sổ, hắn vừa cắn ống hút vừa nghĩ một chút. Hắn trước đây sinh hoạt rất đơn điệu, đến mức đôi khi nghĩ rằng chính mình là máy tính …Kỳ thực hiện tại coi như, hắn phát hiện chính bên người mình có nhiều chuyện thật có ý nghĩa và ( nhiều )… người.

“Ngươi ăn cơm trưa sớm quá nhỉ,” một cái khay đặt đối diện Tử La Lan.

Tử La Lan ngẩn đầu lên nhìn, đối diện hắn chính là Tạp Thác Nhĩ.

“Hắc, còn không đến thời gian ăn cơm mà.” Tử La Lan trừng mắt hắn, rất chú ý đến việc bỏ mình lại trên một con đường xa lạ rồi nghênh ngang đi.

“Ta làm ca tối,” Tạp Thác Nhĩ không chút hổ thẹn nói.

Tử La Lan mếu máo, không tiếp tục thảo luận thêm, hắn đột nhiên hỏi: “Tạp Thác Nhĩ, ngươi là người của chính phủ sao?”

“Ta có quyền không trả lời,” Tạp Thác Nhĩ diện vô biểu tình nói ( mặt không chút thay đổi nói )

“Ta chỉ là không cẩn thận trong trò chơi làm cho ngươi phát hiện mà thôi,” Tử La Lan ủy khuất nói, ” Ngươi tội gì mà phải ức hiếp ta cùng An Nặc.”

Tạp Thác Nhĩ đương nhiên minh bạch ý tứ của hắn: ” Chỉ sợ ngươi đã … không ngờ đã trêu chọc đến ngươi.”

“Ngươi đang nói chính ngươi sao?” Tử La Lan nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Tạp Thác Nhĩ nói, ” Ta đích xác không đùa ngươi.”

“Chậm rồi, La Lan, chúng ta đã chọn An Nặc, cho nên ngươi phải hỗ trợ.” Tạp Thác Nhĩ khó có thể lộ ra nét tươi cười, kia đương nhiên không phải ôn nhu hay thân thiết, sẽ chỉ làm cho người ta cảm thấy nguy hiểm mà thôi.

“… Ta đã biết, chúng ta không có lựa chọn nào khác, đúng không?” Tử La Lan trừng mắt Tạp Thác Nhĩ.

“Nên như thế.” Tạp Thác Nhĩ ôn nhu nói, ” Ta cam đoan sẽ không có chuyện gì nguy hiểm .”

“Hy vọng cam đoan của ngươi hữu hiệu.” Tử La Lan rất nhanh tiêu diệt đồ ăn trong khay của mình.

“Hay là lần sau chúng ta đi ăn một bữa ? Tạp Thác Nhĩ chợt hỏi , ” Đương nhiên sẽ không xảy ra chuyện giống hôm qua.”

“Ngươi mời sao?” Tử La Lan hỏi.

“Chỉ cần không quá đắt, tiền lương của ta không cao,” Tạp Thác Nhĩ nói.

Tử La Lan đứng lên, ly khai nhà ăn.

Hắn không quá xác định ý tứ của Tạp Thác Nhĩ là gì, cho nên dứt khoát cũng là biện pháp tương đối tốt.

An Nặc mãi cho đến 7 giờ tối mới login, Tử La Lan cũng lập tức lên tuyến, An Nặc đã quen sủng vật của hắn so với sủng vật của người khác chậm chạp, dù sao sủng vật của mình thoạt nhìn tương đối ngốc.

“Buổi sáng tốt lành, An Nặc, ngủ thật tốt chưa!” Tử La Lan nhiệt tình nói, dù sao hiện tại để hắn đồng ý giúp Tạp Thác Nhĩ, bằng không thì hắn không thể tìm được em gái. Mà căn cứ theo tính cách An Nặc mà nói, hắn không muốn bị người khác lợi dụng điểm yếu.

“Không tốt, ta mới vừa tan ca trở về.” An Nặc lạnh lùng nói.

Tử La Lan cười có chút cứng ngắt :” Vất vả rồi…”

An Nặc khó hiểu nhìn hắn một cái, đem hắn từ trong giỏ sủng vật ra, “Ngày hôm nay hệ thống bảo trì, cũng bảo trì luôn sự đần độn của ngươi sao?”

“Cái gì cái gì a!” Tử La Lan giãy dụa trong tay An Nặc, ” Ta còn là một nhi đồng, ngươi làm sao lại dùng sức như thế. Trời ạ, ngươi là phần tử khủng bố rất bạo lực !” Tử La Lan hét lên.

An Nặc buông tay ra, Tử La Lan một bộ dáng được cứu ngã ra trên giường ( cầm trên tay … buông ra … rớt xuống giường


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.