“Tiểu thư Toa Bối Lạp yêu quý, lẽ nào đây chính là đạo đón khách của long tộc các người?” Lâm Phong vừa tránh né đòn tấn công điên cuồng của tiểu bạch long Toa Bối Lạp, vừa nói một cách bất mãn. Xem bộ dạng liều mạng không phải ngươi chết thì là ta chết của tiểu bạch long, sự nhẫn nại của Lâm Phong dần dần mất đi.
Vừa nãy hắn chỉ là nhảy lên lưng rồng, vì hiếu kì mà thuận tay vuốt ve đôi sừng rồng, , không ngờ tiểu bạch long bình thường vẫn rất thân thiện đột nhiên nổi giận đùng đùng, muốn sống chết một phen với hắn.
“Thật đáng chết, đồ rồng cái nhà ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Lâm Phong có chút tức giận
Trả lời câu hỏi của anh ta là một tiếng phì mạnh của rồng, tiểu bạch long không biết nói tiếng người, chỉ biết dùng đòn công kích đơn giản của cự long để trả lời sự bất mãn của Lâm Phong.
“Mẹ kiếp” Lâm Phong giận dữ thét lên một tiếng, đưa tay lên, một đạo thái thanh huyền quang trong veo như nước ngăn chặn luồng khí thủy tính mạnh mẽ của tiểu bạch long. Hắn đưa tay túm lấy hai chiếc sừng của tiểu bạch long Toa Bối Lạp, thét lên một tiếng, lực dồn về phía hai cánh tay, ném chiếc sừng rồng dài chừng mười mét vào một sườn núi ở phía xa, một hồi đất long núi nở, cát bụi bay mù mịt.
Kha La Đa cẩn thận bay tới, để lãnh chủ đại nhận đứng trên tấm lưng rồng vô cùng rộng của anh ta, Gia Đức Tây cười nhạt nói: “Quên mất không nói cho ngươi nghe một chuyện, sừng của rồng cái chỉ có chồng của cô ta mới có thể được sờ vào, tiểu bạch long này là một tiểu thư bạch long tiêu chuẩn, ngươi sờ vào sừng của người ta chẳng khác nào cưỡng hiếp một cô gái chưa thành hôn, hì hì!”
“Cái gì!” Lâm Phong tức xì khói, “Làm gì có lắm quy tắc như thế chứ, ta chỉ là sờ đôi sừng rồng của cô ta mà thôi, chằng nhẽ ta cần phải có trách nhiệm với cô rồng này? Đùa kiểu gì thể hả, lại còn nhà ngươi nữa, tại sao vừa nãy không nói cho ta biết, đừng nói ngươi không có nhớ đấy!”
Lâm Phong nghiến răng nhìn Gia Đức Tây đang cười ngặt nghẽo, tên này hoàn toàn giống như một con lợn chết không sợ gì nồi nước nóng.
Tiếng rồng gầm giận dữ lại một lần nữa vang lên, Bạch long tiểu thư Toa Bối Lạp hầm hầm bay tới, giận dữ nhìn Lâm Phong. Mặc dù ban nãy không hề làm nàng ta bị thương nhưng thân là một cự long cao ngạo lại bị một con người coi là một con giun đất khiến cho bạch long tiểu thư cảm thấy bị sỉ nhục vô cùng.
Nhưng nghe Kha La Đa nói, tên người đáng ghét đứng trước mặt đến anh ta cũng không phải là đối thủ của hắn, tiểu bạch long chỉ có thể trừng mắt nhìn, đến lục giai hoàng kim cự long còn không địch nổi, nàng ta mới chỉ là bạch long ở cấp ba thì là gì cơ chứ?
Toa Bối Lạp giận dữ nhìn Lâm Phong, hận một nỗi không thể xông lên nuốt tên người đáng ghét đó vào trong bụng, vừa nãy vì không cẩn thận đã để cho hắn ta sờ vào sừng rồng của mình. Đó là chỗ chỉ có người chồng mới được sờ, làm sao có thể để một tên người nhỏ bé bẩn thỉu bừa bãi sờ vào được
Nhưng….nàng ta lại không phải là đối thủ của hắn ta. Tiểu bạch long càng nghĩ càng thấy tủi thân, càng tủi thân càng muốn khóc.
Lâm Phong cũng giương mắt lên nhìn tiểu bạch long xinh đẹp này, chuyện thế này đây là lần đầu tiên mà hắn ta gặp phải. Với sự cao ngạo của long tộc, cô nàng rồng này nhất định sẽ đòi sống chết với hắn một trận mới thôi. Hắn ta đang suy nghĩ nếu như cô nàng rồng này nếu như không biết tốt xấu, hắn cũng chẳng thể nhẫn nại để giằng co với cô ta.
Cục diện giằng co cứ thế diễn ra một lát, Kha La Đa dùng tiếng rồng để giải thích gì đó với tiểu bạch long, tiểu bạch long không ngừng kháng nghị, chỉ là giọng nói cứ bé dần, cuối cùng, dường như đã bị Kha La Đa tên rồng háo sắc này thuyết phục được.
Lâm Phong đang chẳng hiểu gì, thì nhìn thấy tiểu bạch long với vẻ khó xử bay tới, dùng hai chiếc sừng rồng thân mật cọ về phía anh ta, Lâm Phong vốn thông minh cũng đoán ra được điều gì rồi, liền hỏi Gia Đức Tây: “Kha La Đa tên rồng háo sắc này, người đã nói gì với cô ta?”
Kha La Đa mặt đỏ tía tai xoa quai hàm nói: “Kha La Đa nói cho Toa Bối Lạp tiểu thư là lãnh chủ đại nhân anh minh thần vũ, trí tuệ hơn người, trong phút nói cười có thể định quốc sách, trong chớp mắt có thể giết được thần thú, để cho tiểu thư Toa Bối Lạptôn quý gia nhập vào gia đình của tiểu thư Khải Lâm Na….ha ha ha!” cuối cùng không thể nào nhịn được nữa cười phá lên.
“Tên Kha La Đa háo sắc kia, từ khi nào đã đi làm mối cho người ta?” Lâm Phong giận đên điên người, trách cứ Kha La Đa một hồi, mới nói: “Nếu như chỉ vì nguyên nhân này mà kết hôn với ta có phải hơi buồn cười không, huống hồ ta vẫn còn chưa biết tiểu thư bạch long tôn quý này có phải xấu ma chê quỷ hờn không, làm sao có thể đại khái như vậy được?”
Tiểu bạch long bất mãn kháng nghị lại hai tiếng, rất tủi thân lấy sừng rồng cọ vào người Lâm Phong
Gia Đức Tây dịch: “Hì hì! Toa Bối Lạp tiểu thư nói cô ấy là mĩ nữ đẹp nhất nhì của loài rồng, những chàng trai bạch long theo đuổi cô ấy có thể xếp hàng từ Bối Nhĩ Gia tới Mục Gia Tư Đốn đại tuyết sơn.”
“Cái gì?” Lâm Phong không nhịn được nữa nói: “Lại còn xinh đẹp hơn cả cô nàng Đái Lệ Ty đó ư? Hãy bảo cô ấy biến thành hình người để ta xem xem cô ta có thật là xinh đẹp hay không, nếu như đúng là như vậy ta sẽ vui vẻ kết mối lương duyên với long tộc.”
Gia Đức Tây nói: “Tam giai cự long không thể hóa thành hình người được, chỉ có thế luyện tới cấp bốn mới có thể biến thành hình người.”
“Không thể nào chứ?” Lâm Phong cười nhạt nói: “Không biến được thành hình người thì còn nói cái quái gì nữa, ta đến đây để lấy tàng bảo đồ chứ không phải tới để nói chuyện yêu đương, ngươi hãy mau giao tàng bảo đồ ra đây, những chuyện khác sau này sẽ nói”
Tiểu bạch long thân mật cọ vào Lâm Phong, Gia Đức Tây lập tức phiên dịch: “Đi theo nàng ta để lấy!”
Tiểu Bạch long đi trước dẫn đường, Kha La Đã thoải mái đi ở đằng sau đến tận một đỉnh núi cao chọc trời, ở lưng chừng núi có một hang đá lớn, đây là nhà tạm thời của tiểu bạch long Toa Bối Lạp.
Hang đá không to, chỉ khoảng một trăm mét vuông, bên trong ngoài mấy tấm áo giáp rách phát ra ánh sáng kim loại lấp lánh và một ít rác ma tinh thạch ra thì chẳng còn bất cứ thứ gì. Đây chính là toàn bộ tài sản của tiểu bạch long, sự nghèo nàn khiến Lâm Phong nghiêng mặt hỏi: “Không phỉa là long tộc rất thích những đồ phát sáng lấp lánh hay sao? Tiểu thư bạch long xinh đẹp sao lại chỉ có chút đồ tàn tạ thế này?”
Tiểu bạch long vô cùng ngại ngùng nói: “Người ta mới sinh ra không lâu, lại không từng cướp đồ của người khác, chỉ có chút tài sản thế này thôi, ngươi cũng đừng có cướp tài sản của bạch long tiểu thư Toa Bối Lạp xinh đẹp đấy!”Gia Đức Tây lập tức dịch lại
Lâm Phong bật cười nói: “Yên tâm đi, ta không có hứng thú với tài sản của cô, chỉ cần tấm tàng bảo đồ, để đáp lại toàn bộ ma tinh của vùng Băng Bạo lãnh chủ này ta đều có thể tặng cho tiểu thư Toa Bối Lạp tôn quý!”
Nói rồi lấy một miếng long tinh đặt lên lòng bàn tay, long tinh trắng đục lập tức phát sáng lấp lánh cùng với tiểu bạch long toàn thân trắng như tuyết.Hai mắt tiểu bạch long nhìn xuống nói: “Oa! Ma tinh thật là đẹp, người quả thật rất hào phóng, có tàng bảo đồ hay không thì ta cũng không biết, ngươi hãy tự đi tìm đi, nhưng không được cướp tài sản của ta đó.”
Lâm Phong trong lòng nhủ thầm: “Mấy thứ đồ rách nát của cô có cho không ta cũng chẳng cần”. Trong lúc đảo lộn tìm kiếm trong đống đồ rách nát này Lâm Phong tìm thấy một cuộn da dê, bên trên là một tấm bản đồ chi chít. Gã nhìn không hiểu, tiện tay ném cho Gia Đức Tây: “Xem xem vị trí trên tấm bản đồ này là ở đâu?”
Gia Đức Tây nghiên cứu một lát nhíu mày nói: “Tấm bản đồ này vô cùng kì quái, ta cũng không nhìn ra chút gì, tuy nhiên vệt hỏa diệm màu đỏ ở giữa này chắc là nơi giấu kho báu rồi. Nhưng không biết là vệt hỏa diệm màu đỏ này là chỉ cái gì?”
Lâm Phong nói: “Tấm bản đồ này làm cũng thật thần bí, không biết là do bọn người nào làm ra.”
Gia Đức Tây nói: “Chắc tấm bản đồ này do một tên đạo tặc cấp cao làm ra, chỉ có những tên đạo tặc mới giỏi về những thứ cạm bẫy này. Có lẽ chúng ta hãy trở về cùng nhau nghiên cứu không chừng lại có thể tìm được cái gì đó sáng sủa hơn,”
Lâm Phong đột nhiên nhíu mày, cười nhạt nói: “Đồ không biết sống chết!” giơ tay ném một cục kim sắc thần lôi ra ngoài cửa động, sau đó, tiếng kêu thảm thiết trộn lẫn tiếng rồng gầm vang lên, mười mấy luồng khí mạnh mẽ ở bên ngoài lập tức lùi lại mấy trăm trượng.
Đúng lúc này, lại nghe thấy tiếng gầm của tiểu bạch long, hai người vội quay đầu lại, trong ánh sáng trắng chói mắt, cơ thể vốn chỉ dài sáu mét của tiểu bạch long đã không ngừng lớn lên với tộc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã dài ra đến gần mười lăm mười sáu mét, ánh sáng trắng lấp lánh. Tiểu bạch long hóa thành một thiếu nữ mặc váy trắng, bộ dạng khoảng mười lăm mười sáu tuổi, tướng mạo hoàn mĩ, yêu kiều đáng yêu, vẻ đẹp vô song, không hề kém cạnh gì so với Đái Lệ Ty.
Toa Bối Lạp vui mừng nói: “Long thần trên cao, cuối cùng ta cũng đã lên được tới cấp bốn, có thể hóa thành hình người rồi!”
Lâm Phong há hốc mồm nhìn bạch long tiểu thư vừa nhảy nhót vừa gào thét, cằm như muốn rơi ra, nghĩ nát óc cũng không tài nào nghĩ ra được tại sao chỉ trong một thời gian ngắn bạch long tiểu thư này lại có thể nâng lên đến cấp bốn.
Anh chàng xấu xí Kha La Đa đứng ở bên cạnh giải thích: “Ma tinh của ma thú chính là sức mạnh thuần khiết nhất, sự trưởng thành của ma thú ngoài cách tự tu luyện ra, còn có thể thông qua cách nuốt ma hạt của các ma thú khác để tăng nhanh tốc độ thăng cấp, tuy nhiên những ma hạt cấp thấp hiệu quả cũng không cao, hơn nữa ma thú cấp càng cao thì hiệu quả của việc nuốt ma hạt cũng càng cao. Tam giới cự long cho dù nuốt ma tinh của của siêu giai ma thú cũng không thể nào trực tiếp tăng lên đến cấp bốn, tuy nhiên ma hạch mà người cho Toa Bối Lạp là ma hạch của thần thú, có thể giúp cho nàng ta trực tiếp tăng lên đến cấp bốn.”
truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Lâm Phong ngạc nhiên nói: “Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy việc trưởng thành của ma thú cũng có đường tắt để đi, vậy lúc đầu sao ngươi không xin ta viên ma tinh này, ma hạt của thần thú chắc sẽ khiến ngươi trực tiếp tăng lên đến cấp bảy.”
Kha La Đa gượng cười nói: “Người đúng là đã coi việc trưởng thành của ma thú hơi đơn giản rồi, cấp bậc thấp còn có thể lấy việc nuốt ma hạt của ma thú khác để tăng tốc độ thăng cấp. Hãy nói về long tộc, từ cấp bốn trở đi thì nuốt ma hạt của ma thú khác về căn bản là không có tác dụng gì, đừng nói tới lục giai cự long đạt tới cảnh giới của ta phải dựa vào việc khổ luyện qua nhiều năm tháng và phải có được cơ duyên nhất định mới có thể đột phá được, cho dù có nhiều ma hạt của thần thú hơn nữa cũng không có tác dụng.”
“Ta có chút hiểu rồi.” Lâm Phong nhún vai nói: “Việc này cũng giống như người tu đạo chúng ta, thời kì đầu có thể dựa vào đường tắt để nâng cao thực lực của mình nhưng càng tới thời kì cuối càng khó mà có được một tiến bộ ngắn ngủi, tuy nhiên việc tăng thực lực của các người chủ yếu liên quan đến lực tinh thần, nếu như lực tinh thần của các người được nâng cao thì việc thành thần thú của các người có phải càng lớn hơn.”
Gia Đức Tây tiếp lời nói: “Người không phải lại đang nói đùa nữa đấy chứ? Lực tinh thần của mỗi người đều là bẩm sinh cả, đây cũng là nguyên nhân có rất ít ma pháp sư ở đại lục. Lực tinh thần mạnh hay yếu quyết định rất lớn đến tiền đồ của ma pháp sư, có thể nói điều kiện nhất thiết để trở thành thánh giai pháp sư chính là lực tinh thần mạnh mẽ. Nếu như lực tinh thần có thể dùng làm con đường tắt để tăng thực lực thì giá trị của thánh giai pháp sư ở thản tang đại lục không thể nào cao hơn ma thú cấp một kém cỏi nhất. Thanh Huyền Tử dũng mãnh như vậy, lực tinh thần cũng không mạnh hơn đám điểu nhân là bao nhiêu, đừng nói với tôi người có cách làm tăng lực tinh thần”
“Đúng là ngươi kiến thức nông cạn” Lâm Phong liếc nhìn lão nói: “Thế nào? Chỉ cần ngươi thật thà làm việc cho ta ta sẽ truyền cho người cách để tăng lực tinh thần, chỉ cần có đủ lực tinh thần, ngươi sẽ có thể có hi vọng tăng lên thành thất giai hoàng kim cự long, thần thú ạ, ngươi cứ suy nghĩ đi,.”
Kha La Đa dẩu miệng tỏ vẻ không tin.
Lâm Phong cũng ngại phải nói nhiều, hắn nhìn bạch long tiểu thư vẫn còn đang hưng phấn, không nhịn được nữa nói: “Tiểu thư Toa Bối Lạp thân yêu của ta, nàng có phải là nên tỏ lòng cám ơn ta không?”
“Hứ” bạch long tiểu thư kéo mũi hừ một tiếng, hai tay chống hông bất mãn nói: “Tên vô lại đáng ghét nhà ngươi dám nói Toa Bối Lạp tiểu thư xinh đẹp là xấu xí, làm ta tức chết, ta cần phải quyết đấu với ngươi.”
“Ha Ha!” Lâm Phong không nhịn được bật cười nói: “Vậy thì, Toa Bối Lạp tiểu thư tôn quý, ta bây giờ đã quyết định phải lấy một mĩ nữ long tộc làm vợ, nàng cần phải thỏa mãn nguyện vọng nhỏ bé này của ta?”
Mặt Toa Bối Lạp ửng hồng, ánh mắt tình tứ nhìn Lâm Phong, thẹn thùng nói: “Người ta vẫn còn chưa nghĩ kĩ, đồ xấu xa nhà ngươi đợi ta quan sát ngươi một thời gian rồi quyết định”
“Ha ha” Lâm Phong cười lớn nói: “Ta phải trở về Khố Khắc sâm Đạt, đám đồ rách nát này của nàng không phải cũng mang đi cùng đấy chứ?”
Toa Bối Lạptức giận nói: “Đó là toàn bộ tài sản của ta, tại sao lại nói là rách nát được?”
“Vậy thì nàng cứ mang tất đi là được chứ gì!”
Lâm Phong nháy mắt rồi quay người ra khỏi động