Vô Địch Hắc Quyền

Chương 576



Diệp Thiên Vân cùng Hứa Tình hai người ở phía sau núi Hình Ý hạnh phúc một đêm. Từ tối nay trở đi, bọn họ đã là vợ chồng, vĩnh viễn không chia lìa, sóng vai đi tới cuối đời!

Sáng sớm hôm sau, vì sự an toàn của Hứa Tình, Tiêu Sắt liền đem Hứa Tình bí mật đưa đến khách sạn dưới chân núi, cùng đi còn có Hứ Phụ cùng Hứa Phạm hai người, làm như vậy là để chiếu cố Hứa Tình đang có mang.

Hứa Tình không muốn đi, nhưng nhưng lại không thể không đi! Nàng biết Diệp Thiên Vân có chuyện trọng yếu hơn phải làm, cho nên đành phải xuống núi, cứ mỗi bước đi lại quay đầu lại một lần muốn nhìn xem Diệp Thiên Vân ở xa xa phất tay.

Khoảng cách Hình Ý Môn công bố hôn kỳ càng ngày càng gần, đã có người trong võ lâm rục rịch lên núi, đó cũng là nguyên nhân Diệp Thiên Vân bảo Hứa Tình rời đi. Một khi khách nhân Hình Ý Môn đến đây, bảo vệ không tốt sẽ bị tiết lộ ra ngoài.

Ba ngày sau, một vị đệ tử Hình Ý Môn đưa tới hai bộ hồng bào ( Áo tân lang tân nương truyền thống của trung quốc ), Diệp Thiên Vân sau khi thử qua cũng hơi có cảm giác chật chội, mặc dù khác nhân tới đều là người trong chốn võ lâm, nhưng là cũng không cần phải lấy y phục để biểu lộ như thế. Thời đại ở tiến bộ, xã hội đang phát triển, võ lâm càng không nên bảo thủ. Như để báo đáp một mảnh nhiệt tình của đối phương, đành phải cố mà mặc lên người.

Diệp Thiên Vân đứng ở sơn môn, đón tiếp khách nhân. Kỳ thật trong này một bộ phận lớn hắn cũng không nhận ra, nhưng là người ta nếu đến đây, hơn nửa là vì mặt mũi Hình Ý Môn, cho nên chỉ có thể đứng ở trước cửa tự mình đón khách.

Từ tuổi tác một số khách nhân mà xem, phần lớn là phía sau núi vài vị tông sư mời đến, cho nên Diệp Thiên Vân rất nhiệt tình chiêu đãi, tận lực để không mất cấp bậc lễ nghĩa.

Đợi cho buổi trưa, chính nhìn đến một đại đội nhân mã, Diệp Thiên Vân hoảng sợ, dùng ánh mắt đánh giá, ước chừng phải có hai ba mươi người.

Những người này đi lại gần, Diệp Thiên Vân rốt cục thấy rõ ràng, không khỏi tươi cười nghênh đón nói: “Ngô lão ca, không nghĩ tới lão ca lại lặn lội đường xa tới tham gia hôn lễ của tiểu đệ, tiểu đệ trong long vô cùng cảm kích!”

Ngô Lập Sâm đến trước người gắt gao một ôm hắn cái, sau một lúc lâu mới tách ra mới nhìn từ trên xuống dưới, thân thiện nói: “Thiên Vân, hôn lễ của ngươi nếu ta không trình diện, Ngô Lập Sâm ta đây thành loại người gì? Huynh đệ chúng ta không cần phải nói khách khí nhiều như vậy!”

Diệp Thiên Vân lúc này mới phát hiện, Ngô Lập Sâm mang đến hơn hai mươi người trên người đều bưng đồ vật. Cười khổ nói: “Đại ca, đây là…”

Ngô Lập Sâm theo Diệp Thiên Vân ánh mắt nhìn lại, ha ha cười nói: “Một chút đặc sản, ta biết huynh đệ cái gì cũng không thiếu, nhưng cũng có chút tâm ý!”

Diệp Thiên Vân biết Ngô Lập Sâm đã đưa cái gì nhất định phải nhận lấy, vẫy tay một cái phía sau đi lên sáu bảy đệ tử, nói: “Đem mấy thứ này nhận lấy!”

Vài vị Hình Ý đệ tử nhìn thấy âm thầm tắc luỡi, mấy thứ này muốn bưng hết tới khi nào mới xong, nhưng đành phải kiên trì đi tới.

Ngô Lập Sâm nhìn đến mọi người không ai chú ý. Tay đặt lên bả vai Diệp Thiên Vân, thấp giọng hỏi: “Lão ca ta không biết làm sao ngươi lại lấy hôn nhân ra nói chơi! Võ Đang Thiếu Lâm nghe nói đều đến, ngươi cho răng cuộc hôn nhân này có thể thành công sao? Ai đề ra cho ngươi một cái chủ ý vớ vẫn như vậy?”

Diệp Thiên Vân biết Ngô Lập Sâm là quan tâm hắn, liền cười đáp lại nói: “Các trưởng bối, đã sớm có sắp xếp, lão ca không cần quá lo lắng!”

Ngô Lập Sâm đưa ánh mắt nhìn Diệp Thiên Vân nửa ngày, sau đó vỗ bả vai hắn nói: “Đã có an bài. Đó là không còn gì tốt hơn! Ta lần này tìm được vài cái bằng hữu cũng có thể động tay động chân…” Nói xong lấy tay điểm một cái, sau đó hơi lộ ra ý cười nói: “Lúc nào cần đến ngươi cứ mở miệng, nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng!”

Diệp Thiên Vân hướng Ngô Lập Sâm chỉ nhìn lại, phát hiện ở cuối cùng đội ngũ có bốn lão giả đầu bóng lưởng, thoạt nhìn chính nhửng người mà Ngô Lập Sâm tìm để giúp mình, lập tức hiểu ý nói: “Như thế vậy cám ơn đại ca!”

Ngô Lập Sâm đắc ý trả lời: “Trong môn cũng tới vài vị, đều là huynh đệ mình. Thời điểm khó khắn, cứ nói một tiếng!”

Khách nhân đến cứ như làn sóng một đợt tiếp nối một đợt, đến buổi tối Bát Cực Môn nhân cũng tới! Huyền danh huyền y, Thanh Linh Đạo Nhân, Thường Tam, còn có Hà Sơn, Diệp Vô Nhai, khiến cho Diệp Thiên Vân bận tối mặt!

Để cho Diệp Thiên Vân vui sướng chính là Trần Mễ Lạp dĩ nhiên cũng lên núi, sắc mặt của hắn so với một tháng trước tốt hơn nhiều lắm. Thoạt nhìn hoàn hồn súp hiệu quả thật đúng không thể chê được!

Trần Mễ Lạp vừa thấy Diệp Thiên Vân tràn đầy vẻ vui mừng. Ôm quyền nói: “Trước hết chúc mừng lão đệ! Vốn ta không có ý định tới, đỡ phải thêm phiền toái cho lão đệ! Nhưng mà không đến lại cảm thấy hổ thẹn với huynh đệ. Cắn răng một cái, “mặt dày mày dặm” đã tới đây rồi! Ha ha!”

Diệp Thiên Vân nhìn đến các cao thủ Băng Thành đã đến hết, không khỏi cảm tạ bọn họ luôn ủng hộ chính mình như vậy, lập tức đưa tay mời: “Bên trong thỉnh! Trần đại ca, thương thế của ngươi như thế nào?” Nhắc tới khởi thương thế, Trần Mễ Lạp tỏ ra vô cùng vui sướng, còn có chút hưng phấn vừa đi vừa nói: “Huynh đệ thuốc của ngươi rất tốt! Nội thương đã gần khỏi mấu chột hiện giờ là điều dưỡng, nhưng hiện tại cũng không thể động thủ được! Ta rất có lòng tin, nhiều lắm ba tháng, công phu Trần Mễ Lạp ta nhất định có thể hội phục hơn tám phần!”

Diệp Thiên Vân nhìn đến Trần Mễ Lạp có thể bảo trì tâm tính lạc quan, cái này làm cho hắn rất yên tâm, vui vẻ nói: “Không cần vội vả như vậy, điều dưỡng một năm đã, rồi nói động thủ cũng không muộn, đừng cả ngày vội vàng đả đả sát sát, một khi còn bệnh căn, muốn khỏi hẳn cũng khó khăn!”

Text được lấy tại Truyện FULL

Vài người đều thoải mái cười ha hả, Diệp Thiên Vân có thể nói ra những lời này, đủ để có thể nhìn ra quan hệ của hắn cùng Trần Mễ Lạp không cạn! Diệp Vô Nhai nói: “Diệp lão đệ, lần này ta cũng muốn cám ơn ngươi, nếu là không có linh dược của ngươi, chỉ sợ ta còn đang là kẻ đần độn chờ chết!”

Diệp Thiên Vân từ trước cảm thấy được Diệp Vô Nhai, người này thập phần ngạo khí, nhưng là hôm nay trong mắt hắn lại thấy được vẻ chân thành, liền cười đáp: “Diệp tiền bối, người về sau nhất định phải cùng Trần đại ca giống nhau chú ý tới sức khỏe, tất có một ngày khang phục trở lại!”

Đi vào phòng tiếp khách, Thường Tam chuyển đề tài nói: “Lần này Băng Thành cao thử đến hết, Diệp huynh đệ, ngươi lấy nhất định phải cẩn thận! Chớ có trách ta nói chuyện xấu, Võ Đang Thiếu Lâm vẫn đang nhìn chằm chằm vào đây!”

Một nói đến cái đề tài này, Thanh Linh Đạo Nhân đồng dạng có chút lo lắng nói: “Ngày đại hôn! Thiên Vân, Thiếu Lâm như thế nào thì ta không biết, nhưng ta biết lần này Võ Đang sẽ đến một ít cường giả đến đây!”

Diệp Thiên Vân bị như lời nói của Thanh Linh Đạo Nhân hấp dẫn, Võ Đang ở Băng Thành đại bại, tám vị tông sư toàn quân bị diệt, bởi vậy hơi hơi trầm ngâm liền hỏi nói: “Là y học Điện chủ Vệ Sư Hạo? Ta cùng với hắn đã giao thủ qua. Nghe nói hắn là Võ Đang tu vi đệ nhất nhân.

Thanh Linh Đạo Nhân lắc lắc đầu, nhe răng nói: “Vệ Sư Hạo chính xác có thể làm Võ Đang đệ nhất nhân. Nhưng ta cũng không muốn nói hắn, mà là…” Nói tới đây đột nhiên ngừng lại.

“Là ai?” Hà Sơn ở trong này nghe được náo nhiệt, vừa thấy Thanh Linh Đạo Nhân nói đến thời khắc mấu chốt không nói nữa, không tự chủ liền hỏi.

“Chẳng lẽ là… Thăng Tiên Điện?” Diệp Thiên Vân trong lòng vừa động, nhớ tới Trần Mễ Lạp từng giới thiệu với hắn qua tình huống bên trong Võ Đang, cường giả hẳn là đến từ nơi này.

Thanh Linh Đạo Nhân có chút ngoài ý muốn, chậm rãi gật đầu nói: “Chính xác, Thập Tứ Đại, ta dám cam đoan nhất định sẽ có người tới!”

Trần Mễ Lạp thở dài nói: “Diệp huynh đệ. Ta thật sự là không biết ngươi kết hôn nhanh như vậy, ngươi nhớ rõ trước đó vài ngày Thanh Nguyệt Đạo Trưởng Hoắc Sư Đồng?”

Diệp Thiên Vân đương nhiên nhớ rõ, Trần Mễ Lạp cuối cùng đưa hắn ra đi, cũng chính là bởi vì như thế mới phải chịu trọng thương, trong đầu ý niệm xoay chuyển nói: “Hai người có đó quan hệ sao?”

Trần Mễ Lạp cười khổ, sau một lúc lâu mới mặt lộ vẻ khó khăn nói: ” Phụ thân của Hoắc Sư Đồng còn khoẻ mạnh, đang ở trong Thăng Tiên Điện… Đạo hiệu Ngọc Chân Nhân, Hoắc Ngọc Sơn!”

Diệp Thiên Vân giật nảy mình! Hoắc Sư Đồng phụ thân, thì phải là Võ Đang Thập Tứ Đại! Lúc trước Trần Mễ Lạp còn nói. Phải đưa Thập Tứ Đại ra xem, không nghĩ tới ngày này thật sự đến, hơn nữa đến chỗ này nhanh như vậy!

Mọi người tuy rằng đều đối Võ Đang Thập Tứ Đại tin tức cảm thấy hứng thú, nhưng bọn hắn lại biết, Võ Đang Thập Tứ Đại là đối thủ của mình. Trần Mễ Lạp nhìn thấy không khí nặng nề, an ủi: “Kỳ thật Thập Tứ Đại cũng cũng không có như bên ngoài đồn đãi, bọn họ cũng là người, là người sẻ có yếu điểm! Hơn nữa thọ mệnh bọn họ đã muốn tiếp cận đại nạn. Dười tình huống bình thưởng, sẽ không dễ dàng ra tay!”

Nói tới đây, lại cảm thấy có chút thẹn với Diệp Thiên Vân, hối hận nói: “Là ta hồ đồ nhất thời, đem Hoắc Sư Đồng đánh chết, lại không nghĩ rằng Diệp lão đệ nhanh như vậy thành đại hôn! Võ Đang Thập Ngũ Đại hiện tại không đủ mười người, huống chi Hoắc Sư Đồng chết ở trên tay của ta. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Ngọc Chân Nhân rời núi cơ hồ chắc chắn!”

Thanh Linh Đạo Nhân cùng Trần Mễ Lạp đều là Võ Đang Thập Ngũ Đại, cho nên đối với tình huống nội bộ Võ Đang rất quen thuộc.

Diệp Thiên Vân nội tâm cũng không hề trách Trần Mễ Lạp, kỳ thật cho dù Trần Mễ Lạp không ra tay, hắn cũng sẽ ra tay! Điều kiện của Ưng lão quái lúc trước chính là muốn đánh chết Hoắc Sư Đồng! Ở thời điểm phát hiện địch nhân, nên tìm cách giải quyết, cho nên thử hỏi: “Không biết hai vị có biết công phu bọn họ như thế nào?”

Hai người liếc nhau. Không hẹn mà cùng cười khổ nói: “Gặp qua cũng chỉ là gặp qua. Nhưng chuyện này này sớm đã là chuyện rất nhiều năm về trước! Từ khi dau Võ Đang Thập Ngũ Đại có thể quản lý được Võ Đang, bọn họ liền không cùng ngoại nhân động thủ! Võ Đang Thập Tứ Đại số người cực nhỏ. Mấy năm nay trong Thăng Tiên Điện chỉ còn lại có bốn vị, nhưng võ học của bọn hắn, chúng ta có thể phán đoán ra!”

Trần Mễ Lạp nhớ lại nửa ngày, có chút không dám xác định nói: “Kỳ thật có một người nên biết! Võ Đang y học Điện chủ Vệ Sư Hạo, ta nghe nói lần trước hắn cùng với Thiếu Lâm chi chiến, chính là Thập Tứ Đại ở phía sau chỉ điểm!”

Thanh Linh Đạo Nhân có chút khó xử: “Diệp lão đệ, kỳ thật chúng ta cũng không sợ Võ Đang Thập Tứ Đại, có thể đánh liền đánh, đánh không lại bỏ chạy, việc này chúng ta lúc trước còn lo lắng!” Nói đến đây mà, đốn một chút lại nói: “Tuy rằng Hoắc Sư Đồng là Mễ Lạp huynh giết, nhưng là Võ Đang Thập Ngũ Đại xuống núi, cùng ngươi có quan hệ rất lớn! Chỉ sợ Ngọc Chân Nhân sẽ không nuốt được cục tức này này, đến lúc đó, ngươi cần phải muốn cẩn thận!”

Diệp Thiên Vân gật đầu, nhưng trong lòng chưa từng có vẻ sợ hãi! Một cái võ giả không có dũng khí, không có sự can đảm, như vậy tuyệt không phải là một võ giả đủ tư cách! Hắn hiện tại không phải là thiếu niên ngây ngô ngày trưics, ở trong lòng của hắn, võ học vĩnh viễn là giấc mộng mà hắn truy đuổi.

Nghe được Thập Tứ Đại rốt cục hiện thân, Diệp Thiên Vân trước là giật mình sau đó là kích động! Chính xác, đối với hắn mà nói, không có chuyện tình hưng phấn hơn so với chuyện được nhìn thấy cao thủ! Vừa nghĩ tới có thể cùng loại cao thủ này so chiêu, thân thể không tự chủ có chút run rẩy!

Ở đây phần lớn đều là tông sư cao thủ, tự nhiên thập phần mẫn cảm. Diệp Thiên Vân mặc dù không có nói chuyện, nhưng mọi người đều có thể nhận thấy được hắn đang hưng phấn! Phát hiện được bí mật này mọi người khó khỏi hít vào một hơi thật sâu, Diệp Thiên Vân tuyệt đối là một quái vật, tựa hồ võ giả càng cường đại, càng làm cho hắn cao hứng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.