Vĩnh Sinh

Chương 34: Có người đến



“Ngươi là linh khí của Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ?”

Phương Hàn nghe thanh âm giao long truyền tới từ hoàng tuyền đồ, liền dùng tinh thần câu thông cùng đầu giao long này. Nhất thời hắn liền cảm giác được khí thế nguy nga tráng lệ của đầu giao long.

Khí thế quả thực cuồn cuộn uốn lượn như dòng Long Uyên Hà vậy.

Long Uyên Hà mênh mông cuồn cuộn trải dài tới nghìn dặm, cắt ngang qua lãng thổ Đại Ly vương triêu, đó được coi như là một dòng long mạch ngưng tụ mà thành. Mà bây giờ giao long giữa hoàng tuyền đồ cũng khiến Phương Hàn cảm nhận được khí tức tương tự, đầu giao lòng này chẳng khác nào như một chi long mạch, câu thông giữa cổ xưa và hiện tại, nắm giữ lịch sử trong tay, cải biến số mệnh của nhân loài.

“Loại khí tức này… Quá cường đại đi.”

Phương Hàn cảm thấy bản thân mình đang rất khó chịu, hít thở không thông.

“Bổn nguyên của ta vốn chính là một chi long mạch, đương nhiên là cường đại rồi. Bất quá ta bị trọng thương, nguyên khí tổn hao rất nhiều, chỉ còn lại một luồng tàn hồn mà thôi, song chỉ cần ngươi có thể cung cấp ba nghìn sáu trăm ba mươi sáu bảo bối thuần dương như ngày hôm nay, để ta hấp thu tinh hoa dương phách trong đó, ta có thể dần dần khôi phục lại, đến lúc đó ngươi cũng không cần trốn tránh ai nữa, có thể trực tiếp kế thừa đạo chính thống của Hoàng Tuyền đại đế, làm một đại ma đế! Ngang dọc thiên địa, xưng bá thiên hạ!”

Thanh âm của giao long tiếp tục truyền tới đại não Phương Hàn.

“Ngươi mạnh như vậy, vậy rốt cuộc bị ai đả thương nên nông nỗi này?”

Phương Hàn cũng biết Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ này đúng là phù chiếu của Ma Môn Hoàng Tuyền đại đế lưu lại, ai chiếm được, người đó có thể trở thành một mà đế mới, thống nhất hoàng tuyền môn.

Hiện tại giao long trong hoàng tuyền đồ cư nhiên lại được mình đánh thức.

“Đó chính là tiên nhân trên bầu trời! Bọn họ có pháp lực vô biên…..”

Giao long phát ra một tiếng long ngâm thật dài, sau đó lên tiếng:

“Vì bọn họ muốn tìm kiếm Vĩnh Sinh Chi Môn trong truyền thuyết…. Ha ha ha ha, cánh cửa kia nếu được mở ra, người đó có thể vạn kiếp bất phôi (không chết), vĩnh viễn bất diệt, nhật nguyệt bị diệt mà ta bất diệt, thiên địa mục nát mà ta không mục nát… Ha ha ha ha ha ha ha… Bất quá mấy thứ này không phải ngươi có thể chạm tới…”

“Vĩnh Sinh Chi Môn là cái gì vậy? Nhật nguyệt diệt mà ta bất diệt, thiên địa hủ mà ta không hủ… Điều này không có khả năng tồn tại, giao long này bị điên hay sao vậy? Hay là bị cái gì kích thích?”

Trong lòng Phương Hàn nghi hoặc thầm nghĩ.

“Phương Hàn, ngươi tên là Phương Hàn sao? Ta cảm giác được trong lòng ngươi tựa hồ không quá hưng phấn? Chẳng lẽ ngươi không muốn làm một Ma Môn đại đế sao?”

Giao long ngâm xướng một tiếng thật dài rồi đột nhiên phát ra câu hỏi quỷ dị kia.

“Trở thành một tân ma đế, nói nghe dễ dàng như vậy sao? Con đường tu luyện không có khả năng chỉ dựa vào một kiện pháp bảo mà thành. Hiện tại trong Vũ Hóa Môn cũng không thiếu pháp bảo, thế nhưng nhân vật như ma đế liệu có mấy người? Pháp bảo nhiều nhất chỉ có tác dụng phụ trợ giúp ngươi rút ngắn chút thời gian mà thôi, chân chính tu luyện phải dựa vào bản thân mình từng bước từng bước một, chậm mà chắc, đó mới là vương đạo.”

Phương Hàn nghiêm mặt nói, một cỗ tâm niệm cường đại truyền vào hoàng tuyền đồ.

Theo như lời của giao long nói, sẽ để hắn kế thừa đạo chính thống của Ma Môn Hoàng Tuyền đại đế, trong lòng Phương Hàn chính xác cũng không có bao nhiêu khích động.

Chung quy, để tu luyện thành công chính là phải từng bước một, dựa vào tinh thần kiên cường, có nghị lực cực đại, trí tuệ phi phàm, vận khí cực tốt, mới có thể tu luyện tới cảnh giới như trong truyền thuyết, tuyệt đối không có khả năng một bước mà thành.

Bằng không nói thiên hạ nơi nơi đều đầy rẫy cao thủ rồi.

Vũ Hóa Môn là một đại môn phái, người đứng đầu là chưởng giáo chỉ tôn, tu vi cao thâm, danh khí cũng không dưới mấy người đế Ma Môn, miễn cưỡng bọn họ cũng có thể bồi dưỡng được một gã cao thủ Thần Thông Bí Cảnh.

Thế nhưng bồi dưỡng nên một gã cao thủ Thần Thông Bí Cảnh thì sao chứ, vì người này khuyết thiếu căn cơ, ý chí tu luyện không có, cũng không có khả năng tu đến đại thành.

Tỷ như chưởng giáo hiện tại của Vũ Hóa Môn, đem một quả Âm Dương Vạn Thọ Đan cấp cho một người bình thường, lại tổn hao lực lượng bản thân giúp hắn bước vào Thần Thông Bí Cảnh, vậy người này cũng chỉ dừng lại ở bước này mà thôi, không có khả năng tiến thêm nữa, cũng giống như lâu đài xây trên cát vậy, không thể xây cao thêm nữa, nếu không nó sẽ bị xụp đổ.

Cho nên chưởng giáo Vũ Hóa Môn mới để đệ tử môn phái đi giết những người như Hồng Phấn thái tử, khiến đám đệ tử tinh nhuệ trong sinh tử rèn luyện được tinh thần lực siêu việt, lúc đó mới ban cho bọn họ một quả Âm Dương Vạn Thọ Đan để chân chính đột phá cảnh giới.

Có được một kiện Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ là có thể trở thành ma đế sao? Vậy ma đế cũng không đáng tiền rồi.

“Không nghĩ ra ngươi lại hiểu thấu con đường tu luyện chi đạo, biết được con đường tu luyện dài đằng đẵng không giới hạn, tốt, tốt. Tâm của người rất kiên định, đây mới là tâm tính của người kế thừa ma đế. Đường dài đằng đẵng, chỉ cần kiên trì không ngoảnh đầu lại, bước đến thành công cũng chỉ là sớm muộn mà thôi. Như vậy đi, chỉ cần thỉnh thoảng ngươi kiếm cho ta một kiện thuần dương chí bảo như ngày hôm nay, giúp ta khôi phục lại lực lượng, ta sẽ đem pháp môn tu luyện của Hoàng Tuyền Tông truyền thụ cho ngươi, từng bước giúp ngươi trở thành Ma Môn đại đế.”

Giao long nói.

“Quả nhiên thiên hạ không có bữa ăn nào miễn phí, một kiện pháp bảo như Thiên Kê Chí Dương Tác, ta chạy đi đâu để kiếm kiện thứ hai cho ngươi ăn đây?”

Phương Hàn chậm rãi nói:

“Hơn nữa ngày hôm nay ngươi đã ăn kiện chí bảo này, khiến ta lâm vào nguy hiểm rất lớn. Trưởng lão Vũ Hóa Môn nhất định sẽ tra xét, nếu mà truy ra kiện chí bảo đó ở trên người ta, vậy mạng ta lâp tức xong rồi. Ngươi nếu như không muốn bị người khác đem đi tế luyện thì nên nghĩ cách ẩn núp đi. Cái này đúng là phiền phức đầu tiên phải giải quyết đó.”

“Cái này đúng là phiền phức.”

Giao long trầm mặc một lúc, sau đó mới nói:

“Lực lượng của ta chưa khôi phục hoàn toàn, chỉ có thể thu nhiếp được pháp bảo có linh khí nhất cấp mà thôi, nếu như là bảo khí, vậy sẽ phải trải qua một hồi tranh đấu. Đụng tới một số cao thủ rất mạnh của Vũ Hóa Môn, sợ rằng ta cũng không làm được gì, ta có thể ẩn giấu tạm ở trong người ngươi. Ngươi đã dung hợp Cửu Khiếu Kim Đan, trong máu có chứa khí tức của Hoàng Tuyền đại đế, đó chính là môi trường rất thích hợp để ta ẩn núp, sau này sẽ từ từ tìm cho ta một vài kiện thuần dương bảo khí, hơn nữa khi Hoàng Tuyền Hà này biến thành hư không, sẽ chỉ là một tiểu động thiên (lỗ hổng nhỏ), ta chính là long mạch chi tinh linh của Hoàng Tuyền Hà. Năm đó pháp lực vô thượng của Hoàng Tuyền đại đế đã bị phong ấn dưới vực sâu của thánh hà Hoàng Tuyền Hà. Hiện tại ngươi có thể mượn lực lượng của Hoàng Tuyền Hà để chứa vật phẩm. Như vậy người khác cũng không thể phát hiện ra.”

“Thì ra là thế…”

Phương Hàn gật đầu.

Hắn hiện tại rốt cuộc cũng đã hiểu bản thân chiếm được chỗ tốt gì rồi, thứ nhất chính là giúp đỡ giao long tìm kiếm bảo khí thuần dương, khi nuốt vào

“hắn”

sẽ khôi phục lực lượng, sau đó giao long này sẽ truyền thụ cho hắn vô thượng ma công của Hoàng Tuyền Môn.

Thứ hai chính là nhận được tiểu động thiên trên Hoàng Tuyền Hà, cái này có thể chứa được vật phẩm mà không lo bị người phát hiện.

Đây thuần túy chính là một vụ giao dịch.

“Còn nữa, vừa nãy khi thu được kiện thuần dương chí bảo, lại kèm theo mười đầu ma tướng Phi Thiên Dạ Xoa, bây giờ chúng đều ở Hoàng Tuyền Hà, ta sẽ lợi dụng lực lượng của Hoàng Tuyền Hà chậm rãi nuôi dưỡng để bọn chúng biến thành Tu La. Nước trong Hoàng Tuyền Hà tất nhiên chính là thánh tuyền, có chứa lực lượng rất huyền diệu, thích hợp để rèn luyện ma công, sau này khi ngươi muốn rèn luyện thân thể có thể tiến vào Hoàng Tuyền Hà du lịch. Nếu luyện thành mười đầu Tu La cho dù có đụng độ với trưởng lão Vũ Hóa Môn ta cũng có thể đấu một trận, được rồi hiện tại ta phải luyện hóa thuần dương lực, củng cố linh thân. Nếu gặp phải nguy hiểm ta cũng có lực lượng để giúp ngươi…Không tốt, có người tới, rất nhanh sẽ tiếp cận nơi đây, thực lực của người này rất cường đại, các ngươi mau đi nhanh.”

Nói xong lời này, thanh âm của giao long cũng nhỏ dần rồi biến mất, tựa hồ như nó lại lâm vào trạng thái ngủ đông vậy.

“Phương Hàn, Phương Hàn…”

Nghe Hồng Di quận chúa hô hoán, Phương Hàn bỗng nhiên phục hồi lại tinh thần.

“Có người tới, chúng ta mau rời khỏi nơi đây thôi, mau đem dấu thân thể của Hồng Phấn thái tử đi.”

Phương Hàn không có thời gian giải thích, đột nhiên vung tay lên, đã mặc kiện y phục phấn hồng sắc lên người, dĩ nhiên là kiện Huyết Miên Ma Y vừa thu được.

Sau đó hắn đi tới bên người của Hồng Phấn thái tử, vung tay lên, nhất thời trên tay xuất hiện một đạo hoàng sắc thủy lưu tạo thành một dòng suối bao phủ lấy thi thể của Hồng Phấn thái tử, nháy mắt thi thể đã biến mất.

Hắn dùng thần niệm quan sát, thi thể của Hồng Phấn đã rơi vào trong Hoàng Tuyền Hà rồi.

Giao long đã thức tỉnh, cho nên Phương Hàn vận dụng hoàng tuyền đồ càng thêm thuần thục, hiện tại chỉ bằng vào ý niệm của mình, dẫn một dòng nước nhỏ của Hoàng Tuyền Hà ra, là có thể bao vây và thu được vật phẩm rồi.

Nhất thời Phương Hàn kéo tay Hồng Di quận chúa đồng thời hô lên một tiếng

“Khởi”

! Một đạo phấn hồng quang vây lấy hai người, lướt đi trên bầu trời sa mạc, nháy mắt đã biến mất không còn cái bóng, bọn họ tiếp tục tiến nhập vào nơi sâu nhất trong sa mạc, ly khai khỏi địa phương rắc rối này.

Khi hắn mặc Huyết Miên Ma Y vào liền có thể dựa vào lực lượng của ma y để phi hành.

Ngay khi hai người ly khai, không lâu sau đó, liền có hai bóng người đột ngột từ trên bầu trời hạ xuống.

Trong đó có một người mặc

“Kim Bích La Sam”

chính là vị Nguyên Kiếm Không vừa đào tẩu bài danh đệ thập trên Sơn Hà Bảng. Thế nhưng trông thần thái của hắn bây giờ thập phần cung kính! Theo sau một nam tử, trông giống như là cháu trai của người này vậy.

Nam tử này mi như trăng rằm, khí tức trên người phiêu bồng như mây, không có một điểm sắc bén, tựa hồ trong như nước suối, nhẹ nhành như là gió thoảng, y phục trên người hắn chỉ là một kiện thanh sam bình thường, mà không phải linh khí cũng không phải pháp khí, tựa hồ như hắn phi hành hoàn toàn là nhờ lực lượng của bản thân, không mượn một điểm ngoại lực nào!

“Hoa sư huynh, chúng ta tới chậm một bước rồi!”

Nguyên Kiếm Không giống như đứa cháu ngoan nhẹ giọng nói.

Nguyên lai người này chính là chấp chưởng Vũ Hóa Môn, sở hữu ngọn Thiên Đô Phong, đệ nhất chân truyền đệ tử Hoa Thiên Đô.

Thiên Kê Chí Dương Tác chính là của hắn!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.