“Cộc cộc ……” Tiếng đập cửa vang lên , nhưng người bên trong dường như chìm đắm trong ý nghĩ nên không nghe tiếng gõ cửa .
Lưu Quản ở ngoài nôn nóng , vừa rồi An Gia gọi điện thúc dục , không còn cách nào chỉ có thể mở cửa tự vào , Lưu Quản nhìn một chút Lương Tâm Kỳ đang đánh đàn, mở miệng hỏi: ” Tiểu Thư , An Gia vừa gọi điện tới , nói cô đi thử lễ phục , Trương Bá đang để xe đợi cô dưới lầu.”
Lương Tâm Kỳ căn bản đang nhớ chuyện của An Vĩ Thần , đột nhiên nghe Lưu Quản gọi đi thử lễ phục . Ừ , đúng nha , chuyện quan trọng vậy cô có thể nào quên , ngày hôm qua An Bá Bá và An Bá Mẫu có gọi điện nói xế chiều nay cô sẽ đi thử lễ phục , nhìn xem cô hơi quá hưng phấn , Lương Tâm Kỳ trộm nhìn , vẻ mặt cười khúc khích nói với Lưu quản: ” Hắc hắc , nhìn cháu này , còn là Lưu Quản tốt với cháu , tới hôn một cái.”
Vừa tiến vào , Lương Tâm Kỳ đã hôn một cái thật mạnh lên mặt Lưu Quản , lúc này mới cười hì hì đi ra ngoài , Lưu Quản nhìn theo bóng lưng cô thẳng lắc đầu , gương mặt cưng chìu .
Tiểu thư này a , không có nóng nảy , đối với người tốt , chỉ có điểm là cứng đầu , đặc biệt đối với chuyện An Thiếu Gia là chấp nhất không thôi.
Nghĩ thái độ của An Thiếu Gia đối với Tiểu Thư , Lưu Quản không khỏi lo lắng , sợ sau này , người chịu khổ sẽ là Tiểu Thư , Lưu Quản chỉ hy vọng An Thiếu Gia sẽ phát hiện ra cái tốt của Lương Tâm Kỳ.
Nghĩ vậy , Lưu Quản trong lòng âm thầm phù hộ cho An Thiếu Gia sớm phát hiện ra , bà bước đến nhìn Lương Tâm Kỳ một chút , nghe bên trong truyền đến giọng hát vui vẻ , bà cười xuống lầu .
Mấy phút sau , Lương Tâm Kỳ mặc một thân váy hồng ngồi trên xe , trong đầu , trong mắt , sắc mặt đều không che giấu được bộ dạng hạnh phúc tươi cười.
———————————————-
Trong quán rượu
An Vĩ Thần nhận được điện thoại nhà gọi tới , bảo anh đi thử lễ phục , tuy rằng không muốn nhưng cuối cùng vẫn phải là đáp ứng , đứng dậy cầm áo khoác trên ghế , cũn không quay đầu nói một câu :” Tôi về trước.”
Nói xong mở cửa đi thẳng đến gara bar lấy xe về , ở trong phòng , ba người nhìn anh rời đi cũng đứng dậy đi về.