Không ai nhìn rõ người này đã xuất hiện như thế nào chỉ thấy người này duỗi tay phải ra, đặt tiểu Chu Tước lên trên đầu.
Sau đó, cảnh tượng thậm chí còn đáng kinh ngạc hơn xuất hiện.
Rõ ràng thiếu tộc trưởng Chu Tước đã đốt hồn hoả và định hy sinh mạng sống của mình vì chính nghĩa thi triển một kích cuối cùng…
Ngọn lửa vàng trên người hắn ta biến trở lại thành vàng tím với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Ngay cả khí thế đang cuồng bạo dữ dội cũng đột nhiên trở về trạng thái trước đó.
“???”
Xảy ra chuyện gì vậy?
Người này chạm nhẹ tay một cái, thiếu tộc trưởng Chu Tước đã bình tĩnh trở lại.
Hắn là ai??
“Tiểu Chu Tước, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, đối phó loại này cần phải dùng não nhiều hơn. Tránh điểm yếu của mình, tránh điểm mạnh của họ, tấn công khi đối thủ đã mệt! Có phải đầu ngươi bị thủng một lỗ rồi không?”
Bóng người đột nhiên xuất hiện này mắng một hồi để trút giận.
Cộc, cộc, cộc!
Hắn dùng tay gõ vào đầu Chu Tước ba lần.
Thanh niên áo bào đen: “???”
Mọi người trên chiến thuyền: “???”
Chúng yêu tộc: “???”
Người này là ai!?
Đây là thiếu tộc trưởng của tộc Chu Tước, có địa vị rất cao trong yêu tộc.
Người này quở mắng hắn ta không hề khách khí, giống như cha quở trách con trai mình.
Chuyện này…
“A a… Đại nhân nói phải! Sau này ta nhất định sẽ ghi nhớ, vĩnh viễn không quên sự giáo huấn của ngài!” Tiểu Chu Tước hai mắt đẫm lệ, nghẹn ngào nói.
Nghe được lời của thiếu tộc trưởng của tộc Chu Tước, mọi người càng thêm chấn động.
Hay lắm!
Thái độ này… quá tôn kính nhưng, nhưng vấn đề là, người đang đứng trước mặt thiếu tộc trưởng Chu Tước——rõ ràng là một thiếu niên loài người!
Làm sao một yêu thú, hay một Chu Tước cao quý trong số những yêu thú, lại có thể tôn kính với một con người như vậy?
Có chuyện gì vậy???
Các yêu tộc bên dưới ngoại trừ tộc Chu Tước đều chết lặng.
Thanh niên áo bào đen và những người trên chiến thuyền cũng ngây người.
“Lui xuống chờ lệnh.” Thiếu niên ra lệnh với thiếu tộc trưởng Chu Tước ra lệnh.
“Rõ, đại nhân!” Tiểu Chu Tước trở lại hình người, trở về bộ tộc phía dưới.
“Chuyện khó khăn giao cho ta, các ngươi tự mình xử lý những nhãi nhép trên thuyền đi.” Lâm Tiêu hét lớn về yêu tộc phía dưới.
Người của yêu thú cau mày.
Ý gì vậy?
Con người này đang nói gì vậy? Dựa vào cái gì mà lại ra lệnh cho họ?
“Rõ, đại nhân!!”
“Đa tạ đại nhân đã ra tay tương trợ!”
“Ha ha ha, có đại nhân ra tay, hôm nay chúng ta xem xem những người đó có bản lĩnh gì!”
“Ta đã không thể chờ đợi được nữa rồi!”
Chỉ có những người của tộc Chu Tước dường như đã uống thuốc kích thích, tất cả họ đều trở nên rất phấn khích.
Mọi người tràn đầy tinh thần chiến đấu, bắt đầu nhìn những người trên tàu chiến với một ánh mắt hung dữ.