Tướng Công Không Bằng Cha

Chương 20: Vạn Long sơn trang



Dọc đường đi câu nói thường xuyên nhất của Vô Vi đầu tiên là “Thật sự muốn đi Vạn Long sơn trang sao?”

Đến một ngày, Vạn Long sơn trang thật sự đã gần ngay trước mắt .

Chỉ cần qua sông, leo núi là đến .

Nhưng Vô Vi vẫn đang lôi kéo Lăng Liệt hỏi:“Thật sự muốn đi Vạn Long sơn trang sao?”

“Nương tử,”

Lăng Liệt cúi người, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn buồn rầu của nàng,“Đã đến Vạn Long sơn trang!”

“Đến? Nhanh như vậy?”

Tựa hồ mới phát hiện chuyện này thật bình thường, nàng hoảng sợ,ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Đến khi thật sự nhìn thấy sơn trang thì buồn rầu nhiều ngày này đều biến mất không tăm tích, trong lòng tràn đầy sung sướng.

Nàng rốt cục cũng đến ! Độc Cô thúc thúc! Cha! Nương!……Nhìn thấy nàng vui vẻ tươi cười, hắn biết mình đã làm đúng.

Chỉ cần nhìn nàng vui vẻ, hắn cũng sẽ vui vẻ.

“Tiêu cô nương!?”

Một nam tử tuổi xấp xỉ Lăng Liệt, bên hông đeo kiếm, khí chất hiên ngang, đầy kinh hỉ và kích động hướng Vô Vi đi tới.

“Ân?”

Vô Vi nhìn lên,“Mạc đại ca!”

Nàng kinh hỉ kêu to.

Không nghĩ tới, tới chỗ này gặp được người quen đầu tiên cư nhiên là Mạc đại ca.

“Bốn năm không thấy, ngươi còn nhớ rõ ta?”

Mạc Vừa không hiểu kích động.

Nàng càng lớn càng xinh đẹp .

Mà tâm ý của hắn đối nàng, bốn năm trước không hề thay đổi.

Bốn năm rồi mà nàng còn có thể liếc mắt một cái liền nhận ra hắn, đây không phải chứng mình rằng hắn cũng có chút địa vị trong lòng nàng, là hắn có thể hy vọng xa vời … Hai mắt nhìn Vô Vi, không tự giác toát ra nồng đậm yêu.Lăng Liệt sao lại không nhìn ra? Hắn trong lòng không vui, không ra tiếng ôm Vô Vi, tuyên thệ chủ quyền.Quả nhiên, sắc mặt Mạc Vừa trắng bệch , hai mắt nhìn hắn cũng tràn ngập phòng bị.

“Tiêu cô nương, vị này là……?”

“Ta là Vi nhi tướng công!”

Lăng Liệt giành nói, còn đem một bên Tiêu Nhân kéo qua,“Đây là con của ta cùng Vi nhi, Nhân nhi.”

Nhìn Mạc Vừa tràn ngập khiêu khích.Nghe xong lời này, sắc mặt Mạc Vừa trắng bệch , hai mắt lộ ra thất vọng, lại ẩn ẩn hàm chứa không cam lòng.

“Ngươi, ngươi thành thân ?”

Thực rõ ràng, Mạc Vừa không muốn tin chuyện này là thật,“Đứa nhỏ này……”

Điều này sao có thể? Vô Vi mới hai mươi tuổi, làm sao có thể có đứa con bảy, tám tuổi?“Nga, Nhân nhi là con của chúng ta a, bất quá là thu dưỡng .”

Vô Vi hoàn toàn không có phát giác hai người kia sóng ngầm mãnh liệt, còn nhiệt tâm giúp hai người giới thiệu.

“Không biết sư phụ Lăng huynh là ai? Rãnh rỗi còn thỉnh Lăng huynh chỉ giáo mấy chiêu.”

Vô Vi từng nói qua, nàng phải gả một cái giống cha nàng như đúc.

Nam nhân kêu Lăng Liệt này bộ dạng cũng đẹp, nhưng tuyệt không giống Tiêu đại hiệp, vậy thì chắc võ công phải rất cao mới có được tâm của Vô Vi .Lăng Liệt không biết nguyên nhân này, chỉ nghĩ là hỏi thông thường.

Không đợi hắn trả lời, Vô Vi đã sớm ra tiếng ,“Ha ha, Mạc đại ca, A Liệt không võ công.

Khi nào có thời gian, ta với ngươi giao đấu một chút đi.”

Nàng vô tư cười.Mạc Vừa lại thay đổi sắc mặt.

Lăng Liệt bắt đầu hoài nghi, Mạc Vừa không phải là biến sắc mặt đại sư chứ?“Tiêu cô nương nói đùa.

Ngươi là nữ nhi của Tiêu đại hiệp.

Chỉ bằng này chân truyền, ta làm sao dám giao đấu với ngươi?”

Tiêu Thứ Kiệt được xưng là Kiếm Thần, học được của hắn một chiêu là đã rất may mắn , huống chi toàn bộ kiếm pháp của hắn đều truyền cho Vô Vi.

Chỉ tiếc, Vô Vi chỉ có mặt ngoài hư chiêu, căn bản không có học được một chiêu nửa thức của Tiêu Thứ Kiệt.

“Mạc đại ca, ngươi lại giễu cợt ta .

Ngươi biết rõ là cha ta lợi hại, cũng không phải ta, còn như vậy đùa ta.”

Nàng ngữ khí mang hờn dỗi nói.Lăng Liệt nắm thật chặt tay Vô Vi, biểu lộ mình bất mãn.

Nhưng có người lại không thèm để ý đến nó.Mạc Vừa cười nói,“Tiêu cô nương lên núi sao? Ta xin dẫn đường.”

Ở chung nhiều một chút, tìm về một chút tình cảm ngày xưa.

Khi biết được Lăng Liệt không có võ công khi, Mạc Vừa liền nhận định, Lăng Liệt căn bản không xứng với Vô Vi.

Nếu có thể……“Không cần đi.

Mạc huynh xuống núi đến không phải có việc muốn làm sao?”

Lăng Liệt ra tiếng cự tuyệt.

Đáng giận! Nam nhân này đang làm cái gì? Bây giờ còn định bám theo Vô ViVô Vi gật đầu phụ họa,“Đúng vậy.

Mạc đại ca, ngươi cứ đi việc của ngươi đi.

Chúng ta tự lên núi là đến nơi.

Tuy rằng chỉ ghé qua hai lần, ta vẫn còn nhớ đường.”

“Kia…… Ta đây đi làm việc trước, hồi trang sẽ tìm Tiêu cô nương ôn chuyệnMạc Vừa bất đắc dĩ chia tay.

“Mạc đại ca đi sớm về sớm, ta ở trang chờ ngươi nga.”

Vô Vi vẫy tay , mỉm cười nhìn theo hướng Mạc Vừa đi.Thấy tình cảnh như vậy, Lăng Liệt rất tức giận .

Mới gặp được người đầu tiên, cư nhiên lại là tình địch.

Đã nói tướng công Vô Vi, hắn họ Lăng , vậy mà Mạc Vừa còn một tiếng Tiêu cô nương, Không kêu Lăng phu nhân, ắt có tà tâm! Nhìn Mạc Vừa bóng dáng, trong mắt hắn tràn đầy lửa giận, thật muốn đánh hắn một trận.

Nhưng là, hắn không phải đối thủ của người ta nha!“A Liệt, A Liệt, chúng ta đi thôi.”

Vô Vi lôi kéo hắn.

Hắn như thế nào một bộ cùng người ta có thù oán a!“Nga.”

Không đến một nén nhang, bọn họ liền đi tới cửa lớn của sơn trang.

“Vạn Long sơn trang”

dựa vào sông lớn, vị trí tuyệt hảo.

Qua sông là những bậc thềm đá, dẫn đến cửa chính giữa sườn núi của sơn trang.

Toàn bộ kiến trúc của sơn trang theo thế núi dần dần đi cao mà phân tầng.

Hơn nữa tự nhiên tồn tại phần đông cổ thụ trăm năm, xa xa nhìn lại, sơn trang tựa như một tòa tháp ẩn giấu bởi rừng cây.

“Các ngươi là người nào? Dám đến gần Vạn Long sơn trang!”

Hai thủ vệ trẻ tuổi ngăn lại ba người.

Hai người này mới đến sơn trang hai ngày , tất nhiên không nhận ra Vô Vi.

“Hai vị đại ca, ta là tới tìm cha ta Tiêu Thứ Kiệt .

Phiền các ngươi vào thông báo một chút.”

Vô Vi nói ra danh hào của phụ thân.

Không có biện pháp, thủ vệ thay đổi, lại không nhận biết nàng.

“Ngươi là con gái Tiêu đại hiệp?”

Thủ vệ cao kinh ngạc hỏi.

“Ha ha ha! Đừng nói giỡn, Tiêu đại hiệp cùng trang chủ chúng ta tuổi cũng gần, làm sao có thể có con gái lớn như vậy?”

thủ vệ lùn cười nói.Bọn họ không hề tin tưởng.

Phải biết rằng, Tiêu đại hiệp cùng Độc Cô minh chủ là nhân vật anh hùng, muốn giả có quan hệ để trà trộn vào sơn trang không phải ít.

Bọn họ cũng không thể thất trách.

Huống chi, bọn họ hận nhất loại người “thấy người sang bắt quàng làm họ”

này.

“Tiểu cô nương, chuyện ngươi gặp Tiêu đại hiệp là không có khả năng, vẫn là nên đánh mất ý niệm này trong đầu, sớm về nhà đi thôi.

Vô luận ngươi tìm cách nào, chúng ta cũng không cho ngươi vào .”

Người cao hảo tâm khuyên bảo.

Xem nữ tử này tướng mạo bất phàm, quần áo hoa lệ, nói vậy cũng là tiểu thư trong sạch, chắc gì sẽ không phải là ngưỡng mộ Tiêu đại hiệp?“Nương tử.”

“Nương.”

Cái này làm sao bây giờ? Hai người không biết làm sao nhìn Vô Vi.Nàng tràn ngập tự tin nhìn hai người liếc mắt một cái xem như trả lời.

“Không cho chúng ta đi vào phải không?”

Nàng trừng mắt nhìn hai gã thủ vệ, âm thanh lạnh lùng nói,“Vậy đừng trách ta không khách khí .”

“Như thế nào? Ngươi muốn động thủ? Nhìn ngươi yếu liễu đào tơ, ta mới không cùng ngươi so đo, nếu không……”

Người lùn trào phúng nói.Vô Vi hận nhất là người khác châm chọc nàng, không đem nàng để vào mắt .

Cười nhạo nàng chính là cười nhạo cha nàng.

Điều này tuyệt đối đủ để cho nàng phát cuồng.Ngay khi đang giận dữ, chuẩn bị động thủ, nàng bắt gặp một thân ảnh quen thuộc.

“Tổng quản bá bá, tổng quản bá bá!”

Vô Vi hướng về phía một vị lão giả đã tầm sáu mươi tuổi kêu lớn.Uy nghiêm lão giả đúng là Vạn Long sơn trang tổng quản Vạn bá.

Vạn bá nghe tiếng trông lại, nét mặt nghiêm túc, lạnh lùng, già nua nháy mắt nở rộ tươi cười, còn bước xa như bay hướng bên này đi tới.

“Tổng quản bá bá, là ta, Vô Vi.”

Vô Vi hưng phấn lôi kéo Vạn bá.

“Ha ha, tiểu nha đầu trưởng thành!”

Vạn bá cười tủm tỉm, tay khẽ vuốt đầu Vô Vi.Lúc này, hai cái thủ vệ hoảng sợ mở to bốn mắt.

Ngày thường Vạn tổng quản luôn nghiêm túc, không bao giờ cười cũng sẽ cười? Hơn nữa…… Trời ạ, nha đầu kia sẽ không phải thật sự là con gái của Tiêu đại hiệp chứ? Hai người bắt đầu ứa mồ hôi lạnh.

“Tổng quản bá bá, bọn họ không cho ta đi vào.”

Vô Vi cố làm ủy khuất thầm oán.Có sao? Vạn bá bản lạnh mặt,“Tiêu cô nương các ngươi cũng dám chặn đường? Nàng là con gái của Tiêu đại hiệp, chúng ta trang chủ nghĩa nữ! Các ngươi chính mình cân nhắc nên làm sao bây giờ.”

Ngày thường vạn bá đã muốn đủ khủng bố , hiện tại phát ra hỏa, ngữ khí góc ngày xưa lạnh hơn ngưng.

Ai chẳng biết nói này sơn trang lớn nhỏ sự vụ đều là hắn vạn tổng quản một tay đánh để ý .

Tiền trang chủ cùng đương nhiệm trang chủ đều thực kính trọng hắn.

Đắc tội hắn so với đắc tội trang trụ càng đáng sợ.Hai cái thủ vệ giờ phút này sớm tâm nhập tro tàn.

Tuy nói Vạn Long sơn trang sẽ không đối thuộc hạ dụng hình, nhưng nghĩ đến kỷ luật nghiêm minh, tối kị phạm thượng.

Mà bọn họ sợ nhất là bị trục xuất sơn trang.

Có thể trở thành thành viên của sơn trang là niềm tự hào của bọn họ.

Nhưng hôm nay,……“Tiêu cô nương, hai huynh đệ ta có mắt như mù mạo phạm ngươi, còn thỉnh ngài đại nhân không trách tiểu nhân .”

Người cao trầm giọng nói.

Bọn họ là người của Vạn Long sơn trang, phải đi cũng muốn đi một cách quang minh lỗi lạc.

“Vạn tổng quản, chúng ta lấy đã phạm thượng, theo luật trục xuất sơn trang.

Chúng ta rời đi, về sau cũng không tự xưng là người của Vạn Long sơn trang.”

“Đại ca……”

Người lùn vội vã muốn khuyên can, lại bị người cao lôi đi hướng đường xuống trang.

“Đứng lại!”

Vô Vi nói.

Kỳ thật Vô Vi chính là tưởng dọa bọn họ, cũng không phải muốn trả thù bọn họ.

Chính là không nghĩ tới bọn họ tự rời đi.Hai người nghi hoặc quay đầu, nàng còn không chịu buông tha bọn họ?Chỉ thấy Vô Vi ôm Vạn bá bá cánh tay, làm nũng nói:“Tổng quản bá bá, người không biết không có tội, không cần đuổi bọn họ đi? Huống chi, bọn họ cũng là tận trách với công việc a.

Bọn họ a, chẳng những không nên phạt còn nên thưởng đâu.”

Nàng vươn ngón trỏ chống cằm, chớp mắt, nói,“Như vậy đi, trong thời gian ta ở sơn trang có thể để bọn họ giúp ta luyện kiếm.”

“Còn không cám ơn Tiêu cô nương?”

Vạn bá lạnh lùng nói.

“Cám ơn Têu cô nương!”

Bọn họ không cần rời đi.

Về sau bọn họ vẫn là thành viên của sơn trang.Lúc này, bị vắng vẻ ở một bên Lăng Liệt phụ tử, cũng rất ăn ý tán gẫu .

“Cha, nương thật sự rất lợi hại.

Vị bá bá kia thoạt nhìn thật hung dữ cũng nghe lời của mẹ nha.”

Tiêu Nhân khâm phục nhìn chằm chằm Vô Vi.

“Đúng vậy, xem ra địa vị của nàng tại sơn trang còn rất cao, được người khác ủng hộ.”

Hắn lần đầu tiên cảm nhận được nhạc phụ của hắn là một người bất phàm.Khi hắn nhận thấy điều này, hắn lại càng bất an, cũng lại càng cảm thấy Vô Vi cách hắn càng ngày càng xa.

Nàng ở chỗ này được người ta che chở yêu thương, như cá gặp nước.

Mà hắn là cái có được không có cũng không sao, vô danh tiểu tốt, bị người ta bỏ quaHắn bỗng nhiên nhớ tới câu nói kia “Ngươi sẽ hối hận ”.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.