Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 84: Mua nô lệ



Sau hơn nửa ngày, thiếu niên mới từ từ tỉnh dậy. Hắn chớp hớp đôi mắt nhìn về phía trung quanh. Lúc này phía trung quanh đang được một lão nhân làm nguội bằng nước của hắn. Tuấn mĩ thiếu niên chớp chớp đôi mắt nhìn về phía lão nhân bình thản lên tiếng nói: “Bản tôn, ta còn sống!”

Tiêu Sơn muốn chửi um lên nhưng hắn cố nén cơn giẩn nói: “C.mẹ ngươi, ngươi còn sống nhưng hại ta suýt chết!”

Thanh niên tuấn mĩ yêu mị chỉ hơi nhếch miệng nhìn về phía lão nhân nói: “Xin lỗi!”

Tiêu Sơn lắc lắc đầu. Hắn dùng một loại cảm giác vô cùng vi diệu liên lạc với phân thân của mình. Phân thân của hắn cũng sợ chết vô cùng nhưng về những mệnh lệnh của hắn đưa ra. Những mệnh lệnh này được tuyệt đối chấp hành mà không có bất cứ do dự nào. Ngay cả mệnh lệnh tự giết bản thân mình thì hóa thân của hắn cũng không ngần ngại.

Theo như ký ức của thiếu niên tuấn mĩ đó là một bộ công pháp hỏa thuộc tính đấu khí không có bất cứ giai cấp nào. Nó hấp thu mọi đấu khí trong các hệ mà tăng trưởng tu vi. Ngoài ra còn có thể hấp thu một loại gọi là tín ngương lực. Tín ngưỡng lực chính là quá trình tu đấu thần mà hình thành. Chúng lại có thể tu luyện ngay ở cấp bậc thấp nhất. Nói đơn giản một chút, công pháp của Bạch Thanh Ngọc đang tu luyện bây giờ có thể chuyển đổi tín ngưỡng lực trở thành năng lượng của bản thân giúp hắn đột phá hoặc là đi song song con đường vừa tu thần vừa tu tiên.

Theo như công pháp có nhắc đến một loại nguyên khí do trời đất hình thành, độ chân quý của nó so với đấu khí cao hơn giúp đấu khí tu luyện đánh vào tầng thứ cao hơn. Nếu như không có nguyên khí thì người tu luyện đấu khí nào cũng không thể đánh vào cấp bậc cao hơn đây là chuyện hiển nhiên. Nhưng công pháp này hoàn toàn bỏ qua điều kiện này, nó chuyển đổi tín ngưỡng lực thành một loại vị giai năng lượng vô cùng cao cấp giúp người tu luyện đấu khí phá vỡ được loại hạn chế này.

Tiêu Sơn xem xong công pháp này thấy được cấp độ biến thái của nó không hề ít tý nào. Công pháp của Tiêu Sơn so với loại công pháp này biến thái hơn nhiều nhưng bộ công pháp của hắn đang tu luyện yêu cầu lĩnh ngộ quá nhiều các loại ảo diệu. So sánh với mức độ lĩnh ngộ thì cái loại vô địch cùng giai vượt giai khiêu chiến của hắn quả thực chưa ngang bằng nhau. Giống như thủy chi lực hiện giờ hắn muốn lĩnh ngộ được ảo diệu trong đó tăng lên xứng tầm tới thủy tinh trung kỳ. Cần bây giờ là tăng nên thủy tinh hậu đại viên mãn sau đó mới tiến hành đột phá tiếp theo được.

Loại công pháp đấu khí này có lợi cùng có tệ. Lợi ích đó chính là có một bộ thân thể tốt, công pháp tốt cùng với đấu khí vừa đủ tăng cấp không phải là vấn đề. Trong khi công pháp của tu chân, tu ma, tu phật các loại đặc biệt là kiếm tu hay quyền tu, đao tu… đều là chân đạp thực địa. Nhưng tu chân thiên về mấy loại kiếm tu, đao tu… có được lợi ích đó chính là công pháp của chúng không cần yêu cầu tư chất thân thể (khả năng mẫn cảm với linh khí cùng với khả năng hấp thụ thiên địa linh khí) quá cao, nó yêu cầu khả năng lĩnh ngộ với các loại đao ý, kiếm ý…

So với bất cứ loại tu luyện nào thì đấu khí đều có vẻ lợi hơn. Nhưng so cùng lúc đột phá thì đấu khí đều có cái kém hơn. Giống như đấu khí sau khi đột phá nhất tinh đấu giả thực lực sau khi củng cố là nhất tinh đấu giả. Trúc cơ sơ kỳ mới đột phá là tương đướng với nhất tinh đấu giả, sau khi củng cố tu vi là nhị tinh đấu giả, sau khi tu luyện lâu ngày là tam tinh đấu giả. Ngoài ra sử dụng thêm các pháp bảo linh bảo tăng lên cấp bậc thêm vài cấp. Trong một số trận chiến đấu quần tiên, quần ma năm xưa nghe nói có những loại pháp bảo linh bảo vô cùng cao cấp thắng được một giai.

Tiêu Sơn bất đắc dĩ lại vất cho hắn một bộ quần áo sau đó nói: “Để ta nói với Nhã Phi chuẩn bị cho ngươi một chiếc nhẫn không gian đi!”

Thanh niên tuấn mĩ yêu dị mỉm cười: “Cảm ơn!”

Tiêu Sơn lắc lắc đầu, hắn ngay sau đó rời đi. Cả gian đá vừa rồi đã biến thành một phòng nham thạch, hiện giờ có chút bừa bộn. Sau khi được dội lên nước, phòng nham thạch bắt đầu kho cứng và tạo ra một lớp đá nham thạch đen đen trong phòng. Cả trong phòng bốc ra mùi vô cùng khó chịu. Hai người bước ra khỏi căn phòng, cả hai đều mồ hôi nhễ nhại, tuấn mĩ nam tử mặc một thân quần áo mới. Hai người đi với nhau, thấy vậy mấy thị nữ cùng với mấy người khác đều nhìn về phía hai người với ánh mắt vô cùng quái gở. Qua con mắt của họ còn thấy được tò mò nhìn như hai sinh vật dị hợm vậy!? Sau đó là ánh mắt thù địch của họ về phía Tiêu Sơn.

Tiêu Sơn quay về phía Bạch Thanh Ngọc hỏi: “nè, đồ đệ, vi sư có gì kỳ quái nắm hay sao!?” Bạch Thanh Ngọc ngước nhìn về phía trước lắc lắc đầu.

Tiêu Sơn cùng với Bạch Thanh Ngọc bước về phía trước. Hắn nghe được mấy thị nữ thì thào rất nhỏ. Một thị nữ mặc áo hoa văn màu lam nhỏ giọng bên cạnh một thị nữ màu trắng y phục. Tiểu thị nữ mặc y phục màu lam nhẹ nhàng ghé tai với một tiểu thị nữ màu trắng xì xào to nhỏ: “Bạch Loan, hai người họ hình như có…”

Tiểu thị nữ mặc áo trắng kinh hãi nói: “Thật sao?”

Tiểu thị nữ mặc áo lam khẳng định gật đầu nói: “Chuyện này chính Lan tỷ tỷ, thị nữ của Nhã phi tiểu thư nói ra mà! Chuyện này mười thành là chính xác!”

Nghe thế vậy vẻ mặt của tiểu thị nữ mặc y phục màu trắng nhìn về phía hai người lên tiếng nói: “A, a… tội thật a! Thật là uổng a! Ta cứ nghĩ dù một ngày được cùng ngủ với thiếu niên tuấn mĩ như vậy có chết cũng cam lòng đây! Ai ngờ hắn lại là… Hài… hắn thật sự là… sao?” Sau đó tiểu thị nữ áo trắng nhìn về phía thiếu niên tuấn mĩ yêu dị nói: “Ta đoán nhất định ca ca tuấn tú bị lão sư phụ vừa già vừa dê kia ép phải trở thành như vậy a!? Ta còn không tin một người tuấn mĩ như vậy lại bị bệnh này!”

Tiêu Sơn càng nghe đầu càng nhiều hắc tuyến. Thế nào chưa đầy một ngày mà thông tin gì cứ loạn hết cả nên. Nào là đồng tính luyến ái gì đó, nào là việc hai người vào trong mật thất kia tiến hành ân ái. Khi đi ra cả hai đều phải thay bộ quần áo. Nghe nói là hai người vần nhau đến rách cả quần ảo vì vậy phải thay đổi y phục. Đây đến tột cùng là chuyện gì nhỉ?

Tiêu Sơn lắc lắc đầu thầm mắng: “Tiểu yêu tinh này! Thiệt là…”

Mấy ngày sau…

Theo như thông tin của Bạch Thanh Ngọc truyền về thì hắn được nhận lệnh cùng với một nữ nhân khác tiến hành làm thủ tịch của đấu giá. Do sự xuất hiện của hắn cùng với thiếu nữ xinh đẹp mới này mà có đông đảo mọi người tới phòng đấu giá. Nói đến một chuyện khác trong đó có một nửa sổ thiếu phụ ở góa cùng với một số thiếu nữ mới lớn cùng với một số thành phần là gay đi đến bởi vì Bạch Thanh Ngọc. Ngay cả một số gay cũng chào đón Bạch Thanh Ngọc làm cho hắn khổ không nói hết được. Kế tới đó còn liên quan tới các thiếu phụ ở góa đối với hắn mời mọc bao bọc hắn làm cho hắn khóc không gia nước mắt. Đây có lẽ là lợi ích của Tiểu Bạch Kiếm (mặt trắng nhỏ chuyên sống dựa vào nữ nhân) tạo ra.

Tiêu Sơn biết mấy việc này nên lắc đầu bỏ qua, nếu như hắn thay đổi dung mạo ngay lập tức sẽ xuất hiện một chút vấn đề ngay.

Trời nắng đẹp, một thiếu nữ mặc một bộ quần áo khá là kín đáo đi bên cạnh một lão nhân mặc một thân y phục màu xám tiến vào một cái chợ lớn. Cái chợ này có bán vô cùng nhiều các loại chủng loại thú. Ngay cả nô lệ cũng buôn bán. Mặc dù còn không có vừa mắt nhưng Tiêu Sơn vẫn phải đi. Tiếng giao mua ngay cả tiếng đấu giá cũng có.Trong đó có nhiều loại đấu giá ngay cả người cùng với thú nhân cũng được tiến hành đấu giá.

Thấy được thiếu nữ mặc áo đỏ xinh đẹp cùng với lão nhân đi cùng với nhau, mấy người này đều nhìn về phía này với vẻ mặt kinh ngạc. Đối với nữ nhân đó chính là vẻ mặt tham lam, trong mắt lóe nên dâm dục nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ kính trọng. Với lão nhân là tuyệt đối kính trọng, bởi vì theo sau hai người là một đám gia đinh. Trong đó toàn bộ là đấu sư có vài người là đại đấu sư. Mấy người ở đây ai cũng biết Nhã Phi mà đi đầu Nhã Phi lại là một lão nhân. Nghe nói lão nhân thần bí đã giúp Tiêu gia chiếm lĩnh toàn bộ thị trường ở Ô Thản thành, nghe nói lão nhân này là một luyện dược sư thần bí hay mặc áo bào đen vốn cực kỳ thân quen với phòng đấu giá Nhã Phi. Hiện giờ một lão nhân đi với Nhã Phi không phải là vị luyện dược sư này đấy chứ?

Với một luyện dược sư tứ phẩm họ không muốn chọc phải? Hơn nữa cũng không có khả năng chọc. Thấy được Tiêu Sơn đi đến mấy người ngay lập tức tránh lui một con đường.

Tiêu Sơn lướt qua nhìn thấy có vô số các loại chủng tộc khác nhau. Một số chúng tộc làm cho máu mũi của hắn muốn sặc ra ngoài. Những nữ nhân này có người thỏ, các nàng hoàn toàn là nhân hình nhưng các nàng không có tai giống loài người mà trên đầu xuất hiện một đôi tai thỏ, đôi mắt như con người nhưng đồng tử long lanh lại là của loài thỏ, phía dưới của nàng có một cái đuôi cầu nhỏ. Nữ nhân này bây giờ lại mặc loại xiêm y đồ lót của Nhã Phi kết hợp với ánh nhìn uông uông nước mang theo đau khổ làm cho mọi người có cảm giác thương yêu.

Một loài khác là xà nhân tộc. Các nàng tuyệt đối là mỹ nữ trong mỹ nữ. Các nàng có đôi mắt có sức hút giống như của loài rắn. Các nàng có thân trên là người phía dưới là một cái đuôi rắn. Theo như Tiêu Sơn được biết thì bộ tộc này khá giống với Nữ Oa trong truyền thuyết hoặc Medusa trong phương Âu cổ đại chỉ là các nàng không có mái tóc bằng rắn mà là một mái tóc tuyệt mĩ với các loại mù khác nhau. Trên bộ ngực trắng của các nàng có đeo lên các đồ lót của Nhã phi tung ra. Phía dưới nơi tư mật cũng đeo một quần lót. Nhưng quần lót này đã được sửa sang dây bộc sao cho phù hợp che đi nơi tư mật của các nàng. Bởi vì phía dưới của các nàng không có chân. Tiêu Sơn còn nghe nói nơi tư mật của chủng tộc này hình như không có lông, nàng trời sinh chính là tiểu bạch hổ. Dù là tiểu bạch hổ nhưng trong chuyện giường chiếu không có bất cứ nữ nhân nhân loài nào có thể so với các nàng được.

Ngoài ra có mấy chủng tộc khác là một nam nhân vô cùng lớn. Các nam nhân này lông tay lông chân mọc đầy người. Thân mình cao lớn so với người bình thường rất nhiều. So với Tiêu Son có người cao hơn nửa cái đầu, cả thân hình từng thớ thịt cùng với gân nổi lên. Chủng tộc này nghe nói là man tộc có lực lượng vô cùng mạnh mẽ có thể hợp thể với thú hồn tăng cao sức mạnh.

Ngoài ra cái gì nữ miêu, hay ưng thân diện nhân (thân hình là chim có mặt người) cũng có, ngay cả chủng tộc giống nhân mã cúng có… Chính xác đây là một nơi giống như trong huyền thoại hơn nữa so với huyền thoại còn lớn hơn nhiều. Các chủng tộc này đều mua với hai mục đích cơ bản đó chính là phục vụ giường chiếu cùng lao động khổ sai. Tiêu Sơn biết ở đâu cũng có ngay cả ở địa cầu việc này có những đường buôn bán phụ nữ và trẻ em ngầm cũng không có gì lạ. Tiêu Sơn không phải thánh nhân mà đi cứu vớt mấy chuyện này được… Từ trước đến nay mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé nơi nào cũng có, nó chính là quy luật của tự nhiên ngay cả trong xã hội chủ nghĩa nó vẫn diễn ra như vậy chỉ là với một hình thức khác mà thôi.

Lúc này đứng ở một đài cao, một trung niên nhân vẻ mặt có chút bỉ ổi đang đứng trước một lồng sắt. Trên lồng sắt đang giam giữ một đôi xà nhân tộc tỉ muội song sinh. Đôi xà nhân tộc tỉ muội này đôi mắt đang ngơ ngác nhìn về phía dưới. Hơn nữa trong con mắt của hai tiểu nữ hài này đều là sợ hãi cùng với vô vọng. Hai tỷ muội khoảng mười ba, mười bốn tuổi. Tiêu Sơn với bộ dạng lão nhân bước về phía trước. Ánh mắt của hắn lóe lên tinh quang một chút. Đồng tử đôi mắt của hắn biến thành một chút màu vang hướng về phía hai tiểu thiếu nữ kia.

Bộ dạng của lão nhân lúc này xuất hiện một nụ cười vô cùng dâm đãng. Hai tiểu thiếu nữ đều phát hiện được con mắt vô cùng dâm đãng của mọi người đặc biệt là mấy lão nhân dâm đãng thì cả hai người đều rùng mình. Họ chỉ hy vọng vào được tay một vị công tử tốt sau đó cùng với hắn ân ái ít ra về mặt tâm linh các nàng còn có chút thoải mãi nếu như bắt các nàng cùng với một lão nhân trải chiếu dọn giường thì các nàng tuyệt đối không muốn.

“Ui…” Tiêu Sơn mặt mũi nhăn nhó. Nhã Phi lúc này đứng bên cạnh mặt không đổi sắc bàn tay vặn vẹo bên eo của hắn 360 độ.

Hắn nghe được âm thanh nữ nhân nói vào tai: “Khốn kiếp, tiểu sắc lang, ngươi đến đây để mua mấy nữ nhân này về nhà sao!?” Trong giọng nói vang lên tiếng chua lè lè.

Tiêu Sơn cười khổ dùng truyền âm nói: “Ta đến đây để mua họ nhưng tuyệt đối không phải là mấy chuyện như nàng nghĩ, được chứ!?”

Thiếu nữ hừ lạnh nói: “Phi hoa vân miêu nào mà không ăn cá!?” (Phi hoa vân miêu một loại đồng vật giống như mèo nhưng nó khá dễ thương là ma thú nhất giai khá là hiện lành thường dùng cá làm thức ăn chủ yếu trong món ăn. Câu này tương đướng với mèo nào mà không ăn cá ở địa cầu!? về ý nghĩa không có khác nhau lắm!)

Tiêu Sơn lắc lắc đầu sau đó truyền âm nói: “Hai tiểu nữ hài này có thể chất tu luyện mấy đạo song tu tuyệt hảo! Hơn nữa dùng cho sinh sản hậu đại thường sinh ra những kẻ cỏ thể chất tu tiên cực tốt. Ta cần tuyển chọn vài người giúp mấy tiểu tử kia được chứ!?” Nghe thấy vậy thiếu nữ áo đỏ hừm hừm vài tiếng mà thôi nhưng cũng không có tiếp tục nói gì thêm.

Trung niên nhân vẻ mặt bỉ ổi lên tiếng nói: “Thưa các vị, mọi người ở đây cũng biết bao nhiêu năm qua Gia Mã đế quốc của chúng ta đều phải đối mặt với chiến tranh của xà nhân tộc. Hiện nay xà nhân tộc chiếm một địa bàn lớn tại sa mạc Tháp Qua Nhĩ….” Trung niên nhân bắt đầu giới thiệu địa bàn của xà nhân tộc hung hiểm như thế nào? Rộng lớn ra sao? Khả năng bắt được một mỹ nhân xà nhân tộc là khó khăn như thế nào. Trung niên bắt đầu khoa trương một số thành tích của tiểu đội đã phải hy sinh như thế nào để bắt hai tiểu mỹ nhân này.

Một người vội vàng hô lên: “Mã Lão, lao nhanh cho chúng ta một cái giá đi!?”

Người trung niên gọi là Mã Lão kia ho khan vài tiếng sau đó lên tiếng nói: “Giá khởi điểm là bốn vạn kim tê, mỗi đợt tăng giá không giới một nghìn lượng!”

Tiêu Sơn nhíu mày không nghĩ đến hai tiểu mỹ nữ xà nhân tộc này rẻ như vậy. Nói trắng ra thì hai tiểu mỹ nữ này hoàn toàn về để ấm giường không có bất cứ tác dụng nào. Không thể so sánh với đan dược cùng với đấu kỹ các loại có thể tăng lên tu vi. So với đan dược thì hai nữ nhân này trong mắt họ kém quá xa. Bởi vì chỉ cần có tu vi mạnh mẽ cái gì mà không có được thế nên đối với những người ở đây thì họ nhận định theo cách khác. Mặc dù đều là những tên t*ng trùng lên não nhưng không có ái nguyện trả giá quá nhiều vì mấy loại sản phẩm mua vui này. Giá cả bốn vạn kim tê là khá phù hợp.

Đối với những người có tiền có thể họ sẽ mua vui một lần. Nhưng đối với những hàng như thế này thì một số thanh lâu có thể mua về. Đến lúc đó các công tử cùng với đại gia chỉ cần móc nối thuê mấy nữ nhân này mua vui một thời gian sau đó trả lại. Hoặc họ mua về sau đó chơi chán rồi bán cho thanh lâu. Thường thường những loài này còn có một số do lại giữa thú nhân và người tạo ra. Không biết có phải do thú nhân cùng với người lai ra không mà trong huyết thống họ bị tạp giao khiến họ không thể tu luyện đấu khí.

Một người trung niên vẻ mặt đầy dâm đãng hô lên: “Bốn vạn mốt!”

Một thanh niên vẻ mặt có chút tuấn tú hô lên: “Bốn vạn rưỡi!”

Tiêu Sơn hừ lạnh không muốn mất quá nhiều thời gian hô lên: “Mười vạn…” Lời này vừa ra toàn bộ chết lặng. Mọi người đều nhìn về phía lão nhân đứng bên Nhã Phi. Thấy lão nhân lên tiếng cũng không có ai ra giá nữa. Tiêu Sơn cũng không muốn nhiều lời tiếp tục đứng đó chờ đợi. Mọi người không ai muốn chọc phải một luyện dược sư cả. Họ biết rõ tính tình của một luyện dược sư không tốt chọc vào lắm.

Trung niên nhân họ Mã lên tiếng hỏi: “Còn có ai ra giá cao hơn hay không!?” Mọi người vẫn im lặng như tờ. Sau một hồi trung niên nhân họ Mã gõ lấy mấy hồi chuông vang lên. Trung niên nhân họ Mã lên tiếng nói: “Thành giao!?”

Nghe thấy tiếng thành giao của trung niên nhân họ Mã mấy tiểu mỹ nhân của xà nhân tộc khuôn mặt đều ảm đạm. Lần này họ không ngờ lại rơi vào tay một dâm tặc lão nhân như vậy. Vừa già lại vừa xấu, muốn tỷ muội bọn họ hầu hạ một lão nhân xấu như vậy họ tuyệt đối không muốn làm. Trong con mắt của họ đều mang theo vẻ buồn bã vô cùng. Thấy được vẻ mặt cười vô cùng dâm đãng của lão nhân xấu xí mấy người đều rùng mình.

Sau đó buổi đấu giá bắt đầu, những mỹ nhân vô cùng xinh đẹp các loại đều bị lão nhân này dành được. Cũng không có ai dám cắt ngang đấu giá của hắn. Ngay sau đó hắn nghênh ngang rời đi với mười năm thiếu nữ tất cả. Vẻ mặt trung niên nhân họ Mã không ngờ còn đon đả đối với lão nhân lấy lòng. Ngoài ra còn chiết khấu cho lão làm cho lão phá lên cười cực kỳ dâm đãng. Tiêu Sơn thầm nghĩ trong lòng là một luyện dược sư cũng có lợi ích không nhỏ Ngay sau đó hắn ném cho tên họ Mã này một viên thứ phẩm tẩy tủy đan, thấy vậy tên họ Mã rối rít cảm tạ. Hơn nữa ngày sau còn nói cái gì hy vọng hắn ghé vào đây nhiều cùng với chiếu cố sinh ý cho họ.

Tiêu Sơn theo một đường dẫn thẳng các thiếu nữ trở lại trong Đặc Thước Nhĩ gia tộc. Lúc này trong một phòng mật thất khá lớn. Tiêu Sơn ngồi ở trên một chiếc ghế cao, các thiếu nữ đều bị trói tay đứng với nhau thành hàng. Đứng bên cạnh Tiêu Sơn là một thiếu nữ mặc một bộ áo đỏ. Tiêu Sơn lúc này trong bộ dạng của một lão nhân nhíu mày, trong tay của hắn xuất hiện một con thủy long ngưng tụ bằng nước. Con thủy long này từ từ bò đến mấy thiếu nữ. Thấy vậy mấy thiếu nữ tất cả đều kinh hãi giật mình, Tiêu Sơn quát lớn: “Yên lặng!”

Mấy thiếu nữ giật bắn lên một cái cũng không có tiếp tục phả kháng mà đứng đó run lên bần bật. Ngay lập tức con thủy long giống như một vết dao sắc bén cắt đứt dây trói trên đám người này. Ngay cả dây xích sắt trói lên mấy người có khả năng tu luyện đấu khí cũng bị cắt đứt. Tiêu Sơn một tay chống cằm nhìn về phía mấy người này. Ngay sau đó hắn chỉ về phía hai thiếu nữ, một thiếu nữ khá ướng ngạnh nhìn về phía hắn. Thiếu nữ còn lại lép vào ngực của thiếu nữ kia sợ hãi nhìn về phía hắn.

Tiêu Sơn lên tiếng bình thản nói: “Hai người các ngươi đến cạnh ta đi!” Thấy vậy hai tiểu thiếu nữ run bắn lên. Thấy vậy Tiêu Sơn vuốt vuốt cằm sau đó cười nói: “Đến đây nào, hai tiểu hài từ mau đến đây với gia gia. Gia gia rất nhẹ nhàng sẽ không làm gì các ngươi đâu!?”

Bộ mặt già nua kết hợp với vẻ dâm đãng của Tiêu Sơn làm cho mấy thiếu nữ ở đây giật bắn. Nhã Phi thấy vậy cười khúc khích. Nhã Phi tiến tới nhìn về phía hai thiếu nữ , trên miệng thiếu nữ xuất hiện một nụ cười hòa ái, nàng nói: “Hai vị muội muội này không biết hai người tên gì!?”

Thiếu nữ cứng rắn kia nói: “Ta tên là Song Dương!”

Thiếu nữ run rẩy nói: “Ta tên là Song Nguyệt”

Thiếu nữ mặc áo đỏ mỉm cười nói: “Hai vị muội muội tên hai người thật đẹp. Tỷ tỷ là Nhã Phi. Hai vị muội muội có thể gọi ta một tiếng tỷ tỷ!”

Tiêu Sơn cười khổ lắc lắc đầu. Vẻ mặt của hắn từ trước nay vô cùng đáng tin sao hiện giờ lại không có hiệu quả với nữ nhân nhỉ. Thật ra thì chính hắn không chịu nhìn mình lúc đó mà thôi. Lúc đó vẻ mặt của hắn là một lão nhân cực kỳ dâm đãng nhìn mà người ta muốn ói. Có lý nào mà mấy nữ nhân tin tưởng cho được. Nếu như có được sức mạnh có lẽ các nữ nhân ở đây muốn đạp bẹp cái mặt vừa già vừa dê của lão đi.

Tiêu Sơn nhìn về phía mấy thiếu nữ lên tiếng nói: “Yên tâm, ta mua các ngươi không phải làm ấm giường. Các ngươi nghĩ ta rảnh rỗi hao phí kim tê như thế sao?” Nghe thấy vậy mấy tiểu thiếu nữ xinh đẹp nhìn về phía Tiêu Sơn đang ngồi trên đài.

Ngay sau đó phòng mở ra theo vào sau đó là mười tám người tất cả. Trong đó có bốn nữ, mười bốn nam. Nam có anh tuấn có bình thường nhưng ai lấy đều tỏa ra khi thế vô cùng mạnh mẽ, trên người họ có thứ khí chất gì đó cực độ hấp dẫn những nữ nhân ở đây. Mấy thiếu nữ đều phải ngước nhìn họ. Mấy người này ngay lập tức đứng thành hàng đối với Tiêu Sơn cung kính cúi đầu: “Sư phụ!” Trước đó họ cũng nhìn về phía mấy thiếu nữ này.

Tiêu Sơn lên tiếng bình thản nói: “Các đồ đệ tốt! Khụ, khụ…” Tiêu Sơn hon khan vài tiếng sau đó nói: “Lần này vi sư có việc tập hợp các ngươi trở lại đây có việc cần thông báo với các ngươi!” Nghe thấy vậy mấy thanh niên này đều cúi đầu. Nhưng họ cũng len lén nhìn về phía mấy thiếu nữ. Mấy thiếu nữ cũng len lén nhìn về phía họ. Mấy thiếu nữ đứng ở đó thì hừ lạnh một tiếng. Tiêu Sơn liên tục ho khan vài câu để mấy tên thanh niên huyết khí phương cương này nhanh chóng điều chỉnh lại tâm tình. Hắn lên tiếng với giọng khàn khàn: “Các đồ đệ nghe đây từ bây giờ họ sẽ là sự muội của các ngươi!?”

“Cái gì!?” Tất cả mọi người đều ngây ngẩn. Mấy người đều nhìn nhau kinh ngạc. Chỉ có Nhã Phi không có lên tiếng bất cứ tiếng nói gì. Nàng đã sớm biết trước chuyện này một bước.

Tiêu Sơn nhìn về phía mấy thiếu nữ nói: “Trong các ngươi chỉ có thể chọn họ kết hôn làm phu quân. Các ngươi đều có quyền lựa chọn ta biết điều này có chút không công bằng cho các ngươi. Nhưng trong số họ các ngươi có thể lựa chọn một người làm phu quân. Tuy nhiên bây giờ các ngươi không cần vội. Ta chỉ có một vài yêu cầu với các ngươi mà thôi…” Nói xong hắn nhìn về phía mấy tên thanh niên kia nói: “Trong những người này các ngươi có thể lựa chọn một người. Tất nhiên các ngươi phải dùng sức đi mà lấy lòng họ. Hiển nhiên họ chỉ được phép chọn một trong số các ngươi thôi! Nhưng các ngươi cũng không được phép dùng những thủ đoạn bỉ ổi trên người họ. Vi sư không có loại đồ đệ như vậy! Ai dám phạm vào ngay lập tức cắt bỏ cái đó, phế đi võ công biến thành phế nhân trục xuất khỏi sư môn. Nhớ lấy, nhớ lấy…”

Tiêu Sơn nhìn về phía mấy thiếu nữ mua về tiếp tục nói: “Vi sư cũng chỉ nói với các ngươi mấy điều như sau? Các ngươi sẽ tu luyện bản môn công pháp! Chắc các ngươi lạ tại sao ta cần phải mua các ngươi về làm đồ đề. Đơn giản vì ta cùng với các ngươi có duyên chỉ như vậy thôi? Các người không nên hỏi bất cứ thứ gì! Tất nhiên mấy yêu cầu ta cũng cần các ngươi hoàn thành…” Tiêu Sơn đưa ra yêu cầu khá nhiều với họ bắt họ đều thề.

Sau đó hai tiểu thiếu nữ là Song Dương và Song Nguyệt kia được chọn lên đầu. Lần này hắn có Nhã Phi lên thiết kế công pháp tính ra cũng đỡ tốn hao công. Nhưng số này cũng cần phải có mấy ngày mới hoàn thành hết được. Mấy tiểu tử mới thu làm đồ đệ khả năng không được. Tiêu Sơn lựa chọn công pháp cho mấy nữ nhân này đều nhắm vào mục đích duy nhất giúp đám đệ tử chân chính của Tiêu gia song tu tăng lên thực lực. Mặc dù mấy nữ đệ tử chính của Tiêu gia còn hừm hừm bất mãn Tiêu Sơn cũng không có cách nào.

Mấy loại công pháp hắn chọn đều là lấy âm dương song tu phù hợp với các loại công pháp mà các đồ đệ chính của Tiêu gia tu luyện nhất, sau đó chính là phù hợp với thân thể của các nàng nhất. Dù sao các nàng được mua về chẳng qua là phối hợp nhiệm vụ duy nhất để cho Tiêu gia tăng lên hậu đại cùng với tăng trưởng tu vi cho họ mà thôi. Dù sao cũng là âm dương song tu cả hai đều có lợi mà không phải là thải âm hay thải dương. Mấy loại công pháp đó tuyệt đối Tiêu Sơn không bao giờ truyền thụ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.