Cao thủ dị năng lui lại rất nhanh, nhưng Tiêu Thu Phong còn nhanh hơn, ma lực trong cơ thể bị Thất Sát cấy vào đã xúc động, lực lượng cuồn cuồn dâng lên, ngay cả hắn cũng không thể khống chế.
Vung tay chém xuống, một dị năng chết, máu ngực bắn ra, hai tay còn không ngừng nắm nắm trong không khí. Đáng tiếc không ai dám đến gần hắn. Bởi vì đứng bên cạnh hắn là một ma vương tu la, tay vẫn còn đang nhỏ máu nhưng miệng lại nở nụ cười lạnh.
Thủ lĩnh hít sâu một hơi, không biết từ lúc nào mà ở đây còn có một cao thủ đáng sợ như vậy, dường như còn đáng sợ hơn cô gái kia.
Không hề do dự, hắn quay đầu bỏ chạy, quát lớn:
“Rút lui”
Cô gái kia đã kiệt sức, bọn chúng sao không vậy. Chỉ còn lại có mấy thành viên, căn bản không thể chống lại, ở lại chỉ có con đường chết.
Thân hình lóe lên, có tên bỏ chạy trong làm khói bụi, có tên thì bay, có tên chui vào trong lòng đất. Tên chui vào trong lòng đất đau khổ nhất, Tiêu Thu Phong hơi động, một đạo đao tâm chi lực mang theo dục vọng ma khí đâm vào đất, chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Máu trào ra mặt đất, sau đó không một tiếng động. Dị năng sa hệ cứ như vậy chôn mình trong cát.
Người còn lại càng không dám nhìn lại một cái, bỏ chạy thật nhanh. Giết người xong, Tiêu Thu Phong cảm thấy thoải mái hơn, quay đầu lại nhìn. Cô gái vốn nên cảm ơn hắn, lại đang cầm kiếm chỉ vào hắn:
“Tinh Sát, ngươi tại sao lại cứu ta, ngươi cũng biết ta phải giết ngươi”
Tiêu Thu Phong tức giận, tát cho một cái. Rõ ràng đã mệt như vậy còn diễu võ dương oai trước mặt hắn. Chỉ nghe
“bốp”
một tiếng giòn tan, cô gái không còn sức mà chống cự, cả người bị tát bay lên, bay vào động.
“Đồ thối tha, mày đuổi theo lão tử cả tháng, bây giờ đến lúc lão tử lấy lại. Bắt đầu bây giờ ta không hỏi, ngươi không được mở miệng nói. Nếu không ta lột hết quần áo của ngươi, treo lên cây cho mọi người đều thấy ***”
Nhưng đâu ngờ Tử Dao không hề sợ, lau vệt máu trên miệng, lạnh lùng nói:
“Đối với người theo đuổi thiên đạo mà nói, thân thể chỉ là một cái xác mà thôi, cho dù bị người khác thấy thì sao chứ. Sắc dục căn bản không có bất cứ ảnh hưởng gì với ta”
Tiêu Thu Phong rất tức, lao tới, hắn ghét nhất cái loại đàn bà ra vẻ thánh nữ:
“Ông không tin ngươi không để ý. Trừ phi ngươi là dâm phụ, thích làm điếm”
Nhìn dáng vẻ hung hăng của hắn, hung tính phát tác, Tử Dao đúng là có hơi sợ, dùng tay che ngực, kêu lên:
“Đừng tới, cùng lắm, cùng lắm ta không nói gì, không nói gì”
Tiêu Thu Phong đứng im, cười tà. Thánh nữ, thánh nữ không phải cũng sợ bị lột truồng sao?
” Tên gì?”
“Tử Dao”
“Tử Dao không dễ nghe, gọi Diêu Sàng hay hơn, dù sao sớm muộn gì cũng lăn lộn trên giường mà”
Mặc dù Tử Dao không rõ nhưng nhìn ánh mắt tà tà của Tiêu Thu Phong liền biết chuyện không tốt, phản đối:
“Không được, ta tên là Tử Dao, không phải Diêu Sàng”
Tiêu Thu Phong trừng mắt nhìn nàng, quát:
“Ngươi mà không nghe lời, ông lột truồng”
Tử Dao ủy khuất nhìn hắn một cái như muốn khóc, nhưng cuối cùng vẫn không khóc được. Chỉ là nàng không phản đối nữa, cam chịu. Không có cách nào, rơi vào tay tên ác đồ này, nàng chỉ có cách thuận theo, chỉ cần khôi phục lực lượng, sẽ lập tức lấy mạng hắn.
“Diêu Sàng, Lão tử hỏi ngươi, tại sao lại muốn giết ta, ta không nhớ mình đã từng ăn hiếp ngươi bao giờ?”
Tiêu Thu Phong lúc này đang nằm giữa chính tà. Chính là bản tính của hắn, tà là ma chướng mà Thất Sát gieo vào trong lòng hắn. Giờ phút này chính tà đan xen để lộ ra hai loại khí chất khác nhau.
Mặc dù trong mắt đầy căm hận, nhưng Tử Dao không dám lớn tiếng, nói:
“Sư phụ của ta nói ngươi là Tinh Sát chuyển thế, bị Thất Sát huấn luyện thành vũ khí hình người, giờ phút này mới tỉnh giấc. Nếu ngươi tu luyện thành, lực lượng trở về cơ thể, ngươi sẽ là thiên hạ vô địch, giết chóc chúng sinh. Chúng ta theo đuổi thiên đạo không cho phép chuyện như vậy xảy ra. Cho nên chỉ có thể giết ngươi”
Tử Dao mặc dù đã trải qua cuộc sống khổ một thời gian, nhưng nàng vẫn rất ngây thơ. Tiêu Thu Phong vừa hỏi liền biết gì nói đó. Có lẽ nàng cho rằng dù hắn biết việc này, chỉ cần lực lượng của mình khôi phục, hắn cũng không thể chạy thoát, cho nên không quan trọng.
“Cái mẹ gì mà Tinh Sát chuyển thế, cái mẹ gì mà Thất Sát, tên này hình như ta nghe qua ở đâu đó. Thất Sát là ai?”
Tử Dao nói:
“Thất Sát là một trong ba đại cao thủ thần cảnh, tà công vô địch thiên hạ. Sau khi hắn chiếm được thần phổ Binh khí quyết, bắt đầu tu luyện vũ khí hình người. Ngươi chỉ là một vật thí nghiệm của hắn mà thôi”
Tiêu Thu Phong muốn khóc, nhưng lúc này hắn mới biết tại sao một người không có ký ức, thì ra là tài liệu của người, là tài liệu luyện vũ khí của người. Hắn cho đến bây giờ chưa nghe nói ai dùng người luyện vũ khí.
“Ngươi không lừa ta?”
“Ta lừa ngươi làm gì? Ngươi hình như đã nghe đến Thất Sát, đó là bởi vì các ngươi nhất định đã gặp mặt. Sư phụ ta đã nói, Thất Sát mặc dù là ma đầu nhưng lại là người thông minh nhất trên đời, cho nên….”
Tiêu Thu Phong quát:
“Không cần nói cho lão tử. Lão tử hỏi ngươi, ngươi có biết ta là ai không? Tại sao Thất Sát lại chọn ta?”
Việc này đương nhiên Tử Dao không biết. Nàng chỉ hoàn thành sứ mạng. Mà sư phụ cũng chỉ nói với nàng như vậy. Nguồn truyện:
Truyện FULL
“Ta không biết”
“Mẹ kiếp, ngươi không biết mà đã chạy đến giết ta. Ngươi có biết lão tử kiếp trước là một người rất đáng thương. Trên có mẹ già tám mươi tuổi cần phụng dưỡng, dưới có con nhỏ mới ra đời cần cơm ăn. Mỗi ngày đều rất bận bịu, mệt như một con trâu. Ngươi là người theo đuổi thiên đạo không ngờ lại không cảm thấy chút thương xót nào. Vậy có khác gì ma đầu Thất Sát”
Cãi cọ, Tử Dao sao là đối thủ của Tiêu Thu Phong. Dù sao hắn cũng không biết kiếp trước mình là ai, nói loạn lên, nói đáng thương một chút cũng không ai biết.
“Nhưng mà, nhưng mà ngươi là Tinh Sát, là ma tinh, ta nhất định phải giết ngươi”
“GIết ta, ngươi bây giờ giỏi thì làm đi. Lão tử lúc nào cũng có thể bóp chết ngươi”
Tiêu Thu Phong có chút tức giận, đến tận bây giờ mà cô gái này còn ngang ngạnh như vậy.
Tử Dao nói:
“Ngươi có thể giết ta, nhưng chỉ cần ta không chết, ta sẽ hoàn thành sứ mạng giết ngươi”
Mẹ cứng mềm không ăn, Tiêu Thu Phong cũng không biết trên đời sao có cô gái như vậy nữa. Ngay cả mạng của mình đang ở trong tay người khác, còn muốn giết người. Đầu óc đúng là có vấn đề. Ừ, có lẽ là tu đạo đã làm hỏng đầu.
“Để ta lột sạch quần áo trên người ngươi, treo trên cây ba ngày ba đêm, sau đó lại thả ngươi ra. Sau này mọi người đều gọi ngươi là dâm phụ, dâm phụ, ngươi cảm thấy thế nào?”
“Đó là bị ép buộc, dù là chịu nhục đến cỡ nào ta cũng không khuất phục, trái tim của ta vẫn thánh khiết”
Tiêu Thu Phong thiếu chút nữa tát cho nàng một cái, mở miệng mắng:
“Lão tử bị ép, ngươi liền đi giết ta, ngươi bị ép còn thánh khiết. Thánh khiết con mẹ à”
Không có cách nào, thực sự rất giận mố có thể chửi thô lỗ như vậy. Chửi xong làm Tử Dao trợn mắt há mồm. Ngay cả Tiêu Thu Phong cũng trợn tròn mắt, đây là lời mà hắn chửi sao?
Từ lúc hiểu được mọi chuyện, hắn chưa từng tức giận, cũng chưa từng cãi cọ với ai. Nhưng sau một tháng chạy trốn, hắn hình như đã thay đổi rất lớn, không giống mình nữa.
Tử Dao bĩu môi:
“Ngươi chửi ta”
Tiêu Thu Phong trừng mắt nhìn nàng một cái, kêu lên:
“Mắng ngươi đó, ngươi không đúng, lão tử đương nhiên mắng. Lão tử không phải người xấu, ngươi lại tìm một lý do đâu đâu mà muốn giết ta. Hơn nữa ngay cả ta mà ai cũng không biết, một chút lý do cũng không có”
“Nhưng mà sư phụ nói nhất định là đúng”
“Vậy sư phụ ngươi bảo ngươi chết, ngươi có nghe hay không?”
“Sư phụ của ta không bao giờ làm như vậy?”
“Vậy sư phụ của ngươi bảo ngươi làm vợ ta, ngươi có làm không?”
“Người theo đuổi thiên đạo không thể nào dính dáng đến tình dục”
Nói chuyện với cô gái này, Tiêu Thu Phong chút nữa điên lên, sờ sờ đầu, cầm miếng ăn ném tới, tức giận quát:
“Thua ngươi rồi, chúng ta phải lậptức rời khỏi đây”
Có lẽ đã rất đói nên lần này Tử Dao không từ chối, cầm lấy nhai ngấu nghiến. Tiêu Thu Phong thấy thế có chút không đành lòng, ai một cô gái xinh đẹp như vậy, đói đến như thế này, đúng là quá đáng thương.
Ăn hết hơn nửa, uống hai hộp sữa, sắc mặt nàng đã tốt lên rất nhiều. Trong lòng mặc dù không hề thay đổi phải hắn, nhưng vẻ mặt đã tốt lên nhiều. Thực ra nàng cũng biết người đàn ông này không quá xấu. Ít nhất còn tốt hơn nhiều so với những kẻ vây công nàng. Nhưng đáng tiếc hắn lại là Tinh Sát.
Tổ dị năng mặc dù đã chạy nhưng bọn chúng người đông thế mạnh, lại có cô gái này, Tiêu Thu Phong đương nhiên phải lập tức rời đi. Thực ra hắn cũng đã nghĩ bỏ cô gái này lại, sống chết có quan hệ gì với hắn đâu. Nhưng một chút lương thiện trong ma tính vẫn chưa bị hủy diệt, cuối cùng vẫn không thể để cô gái lại.
Thật quá đáng là cô gái này không còn chút sức lực nào, đành phải hắn cõng đi. Lúc trước còn kêu chém kêu giết, bây giờ lại như một con thỏ cần được chiếu cố.
Mùi thơm dịu nhạt, dáng người xinh đẹp, còn có đường cong nóng bỏng, mấy thứ còn dựa sát vào người Tiêu Thu Phong. Chỉ là kỳ quái lúc này Tiêu Thu Phong không có cảm thấy hạnh phúc gì cả, chỉ cảm thấy đen như mực, một người trốn còn mang theo cô gái sau này còn muốn giết hắn.
Đúng là đen đủi.
“Tinh Sát, cảm ơn ngươi”
Không biết đầu óc cô gái này có vấn đề gì, bây giờ mới cảm ơn hắn.
“Đừng gọi ta là Tinh Sát, lão tử không thích giết ngươi, gọi ta là Long, ta là Long của phương Đông”
Hơn nữa phải về phương Đông. Nhưng lời này Tiêu Thu Phong không nói ra.